Năm người vừa ngồi đợi thức ăn vừa tán gẫu. Nơi này thứ gì cũng tốt, phải tội làm thức ăn quá chậm, bất quá thị nữ giải thích thật dễ nghe, rằng nóng vội sẽ không được ăn ngon, cho nên mọi người cũng lượng giải.
Cá này quả thật không tồi, nấu kèm với đậu hủ nóng. Cứ mỗi phần ăn cho cá vào trong đậu hủ, sau đó mang chung cách thủy. Hương thơm nước ngọt của cá hòa quyện vào đậu hủ, kết hợp thành một thể, đây gọi là món đậu hủ nhồi cá chưng cách thủy, ăn vào miệng đậu hủ mềm mịn, thịt cá thơm ngon, quả không hổ là món ăn cực phẩm.
Sau đó tới món Tam Đầu ngư nướng được mang lên, vừa cho miếng cá vào miệng đã tan ra, hương thơm sực nước, vị ngọt ngào, chẳng trách là món ăn tuyệt hảo vang danh thiên hạ, năm người vừa ăn vừa khen ngon không ngớt. Truyện Tiên Hiệp - Truyện FULL
Loại rượu nơi này uống cũng rất ngon, chính là loại rượu cất từ Thiên Niên Băng Tuyền, uống vào một ngụm khiến cho người ta cảm thấy mát lạnh trong lòng, vô cùng thoải mái.
Mọi người vừa ăn vừa tán gẫu với nhau, cốt Luân Tề Văn chợt hỏi:
- Thành sư đệ, phi xa của đệ lấy đâu ra vậy, chính là phi xa nổi danh thiên hạ đó?
Thành Lam cười nói:
- Bảy năm trước, Thần Uy tông mời Hiên Viên kiếm phái chúng ta tới trợ quyền, bao vây tiêu diệt một ít dư nghiệt Thất Thương tông. Đệ tham gia hành động lần đó, trong lúc vô tình thu được chiến lợi phẩm.
cốt Luân Tề Văn nói:
- Bảy năm trước ư, đúng rồi, đó là trận chiến ở Tinh Hải, nghe nói tuy rằng dư nghiệt Thất Thương tông bị tàn sát hết, nhưng Thần Uy tông cũng mất thể diện không ít. Dường như một nhân tài mới xuất hiện của bọn họ bị địch nhân gian sát, nhưng không phải là do Thất Thương tông gây ra. Hiện tại vẫn chưa tìm được hung thủ, bọn họ vẫn đang treo thưởng để truy nã tên này.
Thành Lam cười nói:
- Đúng vậy, tên đó là con của Ngô trưởng lão gì đó, ỷ vào thế lực của phụ thân mình, mắt mọc trên trán. Bất quá y cũng có được một thân bản lãnh, có thể dễ dàng triệu tập Thần Ma Vực Ngoại, tu luyện ba mươi năm đã kết thành Kim Đan.
- Nếu tên này còn sống, nói không chừng tương lai sẽ trở thành Chân Nhất Thần Quân. Đáng tiếc vào một đêm mưa không biết đã bị ai gian sát, thật là đáng tiếc...
- Ai bảo y là bất thế kỳ tài, nếu để y có thời gian trưởng thành, chắc chắn không phải là chuyện tốt, chuyện này nhất định là do Thần Uy tông gây ra.
Đêm mưa... con của trưởng lão... Dư Tắc Thành nhìn sang Thành Lam, nói không chừng tên này là bị Thành Lam giết chết, Long Mã Thanh Vân Xa là do Thành Lam cướp được của tên nọ...
Không, chẳng lẽ Thành Lam ngu xuẩn tới mức này, cướp xong còn dám sử dụng Long Mã Thanh Vân Xa này ngay trên địa bàn Thần Uy tông?
Dư Tắc Thành bèn vờ hỏi một câu:
- Tiểu tử kia dường như cũng có một chiếc Long Mã Thanh Vân Xa...
Thành Lam cười nói:
- Quả thật y cũng có một chiếc giống như của đệ, bất quá phi xa của đệ đây là đấu giá mua được ở phường thị của Vô Tâm tông, có vô số người có thể làm chứng, không có liên quan gì tới tên tiểu tử Thần Uy tông kia.
Dư Tắc Thành lập tức sững sờ, vặn hỏi:
- Đệ nói không liên quan là không liên quan ư, người ta sẽ cho rằng đệ đã giết tên tiểu tử kia, cướp lấy phi xa, sau đó tự bán, tự mua, xóa sạch dấu vết.
Thành Lam tươi cười:
- Sao lại có chuyện này chứ?
Nhưng nụ cười của y lộ vẻ vô cùng giảo hoạt. Đúng là y làm, tên này bệnh cũ tái phát, gian sát tên tiểu tử Thần Uy tông kia vì tội dám kiêu căng ngạo mạn trước mặt y, cướp lấy phi xa, sau đó chạy tới Vô Tâm tông bán, rồi đấu giá mua lại, đóng kịch tài tình. Y nghĩ rằng mình có thể che mắt được hào kiệt trong thiên hạ, cho nên không khỏi tỏ ra cuồng ngạo.
Bất chợt Dư Tắc Thành cảm thấy sửng sốt vô cùng, vì sao cảm giác này lại quen thuộc như vậy, vì sao Thành Lam lại phạm phải sai lầm thô thiển tới mức này? Họa mê muội! Đúng vậy, đây là cảm giác trước kia mình đã gặp, dường như hiện tại Thành Lam đã có dấu hiệu lâm vào họa mê muội.
Dư Tắc Thành ngơ ngác nhìn Thành Lam, chợt nghe y nói:
- Huynh nhìn gì chứ, tỉnh lại đi.
Đột nhiên Phùng Liên Liên tự nãy giờ im lặng thình lình lên tiếng:
- Xem ra Thần Uy tông thật sự cho rằng huynh là hung thủ, cho nên cho Nguyên Anh Chân Quân bắt đầu bày pháp trận Thiên Lôi gần đây!
Vừa nghe như vậy, lập tức mọi người sững sờ. Dư Tắc Thành không khỏi cảm thấy trong lòng kinh hãi, Thấu Không Đại Thần Niệm thuật của mình cũng không thể cảm ứng được sự tồn tại của địch nhân, có thể thấy rằng đối phương cũng không ở trong phạm vi trăm dặm. Nhưng Phùng Liên Liên lại có thể phát hiện ra địch nhân trước cả mình, quả thật không thể coi thường.
Lúc này dưới Kiếm Ngã thuật của hắn, quả thật phát hiện có người đang bày ra pháp trận Thiên Lôi, vốn pháp trận này bày ra bốn phía, sau đó dần dần tiến về phía này.
Một Nguyên Anh Chân Quân khống chế pháp trận... Dư Tắc Thành nhớ mang máng người này, chính là tên Nguyên Anh Chân Quân đại chiến cùng Bệnh Thái Thư Sinh Âu Dương Tu mà năm xưa mình đã gặp được trên đường tới dự đại lễ Vô Lượng tông. Lần đại chiến đó đã gây ra họa trời, đẩy mình đi xa hàng ngàn dặm, nhờ đó mới gặp được Hiên Viên Pháp Ấn phái.
Không ngờ lại là y, đây chính là cường địch.
Tên Nguyên Anh Chân Quân kia dần dần hiện thân trên bầu trời Bắc Hải, vạn đạo lôi điện từ trên thân y bắn ra, như hòa cùng thiên địa, y chính là lôi, lôi cũng là y, cả pháp trận Thiên Lôi ngoan ngoãn nghe theo y điều khiển.
Lấy Tứ Cực tông làm trung tâm, trong phạm vi trăm dặm xung quanh Thiên Lôi cuồn cuộn, hình thành một vòng tròn. Chưa kể Thiên Lôi từ bốn phương tám hướng đang dần dần tụ tập về phía này.
Tên Nguyên Anh Chân Quân này đứng sừng sững giữa không trung, khí thế bừng bừng, dáng người cao lớn, hẳn là trung niên ba mươi mấy tuổi. Diện mạo y cũng không lấy gì làm anh tuấn, chỉ là bình thường, nhưng góc cạnh rõ ràng. Dưới ánh chớp lóe của Thiên Lôi làm nổi bật vô cùng, khiến cho người ta nhìn thấy khó có thể quên.
Thứ thu hút ánh mắt người khác chính là chiếc mũ trùm đầu của y vàng óng, không phải bằng vàng, không biết bằng chất liệu gì. Mũ này phối cùng áo bào rộng thùng thình, đôi mắt lấp lóe tinh quang, không biết vui hay buồn, nhưng nhìn vào khiến cho người ta đem lòng hoảng sợ.
Trận pháp Thiên Lôi này có tên là Thiên Nhân Cảm ứng lôi, uy lực cũng không hùng mạnh bằng nhiều loại thần lôi khác. Nhưng nó có ưu điểm là dưới Thiên Nhân Cảm ứng vô cùng vô tận, bất cứ ai nhìn thấy lôi điện trong lòng sợ hãi, ra sức chạy trốn, sẽ dẫn phát chân nguyên vận chuyển khiến cho Thiên Nhân Cảm ứng, lập tức lôi điện giáng xuống, đánh chết trong nháy mắt.
Trong phạm vi Thiên Lôi bao trùm dày đặc, những ai nhìn thấy Thiên Lôi cuồn cuộn sinh ra sợ hãi, sẽ ra sức chạy trốn. Lôi quang lập tức lóe lên, thân thể người ấy sẽ bị đánh tan tác thành tro bụi giữa không trung.
Xung quanh tên Nguyên Anh Chân Quân kia còn có sáu tên Kim Đan Chân Nhân. Cả sáu người này chia ra đứng hình thành thế trận kỳ dị. Có tên điều khiến phi kiếm, có kẻ ngự pháp bảo, có kẻ lăng không mà đứng, với thế bao vây đang dần tiến về phía Tứ Cực tông.
Lúc này trong phường thị có một người ngự không bay lên, cũng là Kim Đan Chân Nhân, chính là La Chân Nhân vẫn theo dõi bọn Dư Tắc Thành. Được y chỉ dẫn, lập tức bảy tên kia bay thẳng tới Xuân Phương lâu.
Lúc này Tông chủ Tứ Cực tông cũng ngự kiếm bay lên, kêu lớn:
- La Chân Nhân. La Chân Nhân, bọn họ tới rồi, bọn người kia đang ăn uống trong này. Cổ độc đã hạ xong, bọn chúng đã ăn vào, nhiệm vụ chúng ta đã hoàn thành, xin hỏi đệ tử phái ta có thể rời khỏi trước được chăng?
Tám người trên không cũng không thèm liếc nhìn y lần nào, xem y như là người đã chết. Dần dần Tông chủ Tứ Cực tông phát hiện ra nguy cơ, cao giọng gào to:
- Các ngươi qua cầu rút ván, nói không giữ lời! Chẳng phải nói rằng chỉ cần chúng ta giữ người lại sẽ có trọng thưởng hay sao, các ngươi muốn giết người diệt...
Chữ khẩu còn chưa ra khỏi miệng, một đạo lôi điện đã bổ xuống, lập tức Tông chủ Tứ Cực tông hóa thành than từ trên không rơi xuống.
Các đệ tử Tứ Cực tông bên dưới thét lên một tiếng kinh hãi, mạnh ai nấy ngự kiếm bay lên, chạy trốn tứ tán. Còn có một ít khách nhân ở đây cũng chạy trốn theo, có người chui xuống đất, muốn nhờ lòng đất tránh né Thiên Lôi, có kẻ nhảy xuống biển, muốn chạy trốn bằng đường thủy.
Nhưng hết thảy đều vô nghĩa, dưới thần lôi này, chỉ cần có dao động chân nguyên hay pháp lực, Thiên Nhân Cảm ứng lập tức khởi động. Căn cứ theo chân nguyên pháp lực ẩn chứa nhiều hay ít lôi điện lập tức tự động sinh ra, giáng xuống từng đạo từng đạo. Bất cứ là tu sĩ trốn xuống lòng đất hay lòng biển, tất cả đều bị lôi điện đánh cháy thành than.
Đây là uy lực pháp trận Thiên Lôi của Thần Uy tông. Mỗi lần bọn chúng đối địch đều bày ra trận này. Pháp trận này vừa hình thành, lập tức tự động hấp thu sức mạnh của thiên địa. Phàm là tu sĩ ở trong lôi trận không phải là đệ tử Thần Uy tông, sẽ bị đạo đạo lôi điện giáng xuống, căn cứ theo chân nguyên tu vi của đối phương.
Thật ra lôi điện này cũng không tới nỗi chí mạng đối với tu sĩ cấp Kim Đan Chân Nhân, vẫn có thể phòng ngự được. Chỗ đáng sợ của nó là dưới lôi điện này, tất cả huyễn thuật ẩn thân không còn tác dụng, hơn nữa lôi điện vô số, vô cùng vô tận, đệ tử Thần Uy tông không chịu ảnh hưởng gì, chỉ lo công kích đối thủ của họ mà thôi.
Pháp trận Thiên Lôi này vừa hình thành, dưới Thiên Nhân Cảm ứng, cả thiên địa lập tức trở thành sân nhà của tu sĩ Thần Uy tông, bọn chúng chiếm hết ưu thế. Hơn nữa trận này vừa thành, bọn chúng không cần tiêu hao bất cứ chân nguyên gì để duy trì, nên dù là Nguyên Anh Chân Quân dưới lôi điện vô tận công kích như vậy, chưa đánh đã thua trước ba phần.
Năm xưa Dư Tắc Thành tới Vô Lượng tông, dọc đường gặp tên Nguyên Anh Chân Quân này đại chiến cùng Bệnh Thái Thư Sinh Âu Dương Tu của Thất Thương tông. Âu Dương Tu bày ra Lĩnh Vực Vạn Bệnh, hai bên đại chiến. Bọn Dư Tắc Thành bị dư ba đại chiến lan tới, thất lạc với nhau. Sau Trương Tiểu Phàm vì vậy bị lôi cuốn vào âm mưu, rốt cục mất đi tính mạng. Không ngờ hôm nay mình lại trở thành địch nhân với người này, Dư Tắc Thành cảm thấy trong lòng vô cùng kích động.
Lúc này Thành Lam gầm to:
- Xin hỏi là cao nhân Thần Uy tông nào vậy, phải chăng là Cửu Diệt Lôi Thần Ngô Thanh Y, Ngô tiền bối? Vì sao tiền bối vô cớ bày ra pháp trận Thiên Lôi tập kích Hiên Viên kiếm phái chúng ta như vậy? Chẳng lẽ ngài muốn phá vỡ huyết minh giữa hai phái chúng ta, vi phạm lời thề minh hữu?
Thì ra tên Nguyên Anh Chân Quân trên không kia chính là Cửu Diệt Lôi Thần Ngô Thanh Y, y đã có danh hiệu Cửu Diệt Lôi Thần, xem ra tinh thông pháp thuật lôi điện.
Lúc này Cửu Diệt Lôi Thần Ngô Thanh Y chậm rãi lên tiếng nói:
- Đây chỉ là ân oán riêng giữa hai ta, không liên quan gì tới môn phái. Ta hỏi ngươi, phải chăng Ngô Thiên Hạo con ta là do ngươi giết?
Thành Lam nói:
- Ai đặt điều nói nhăng nói càn như vậy, Ngô Thiên Hạo không phải ta giết, năm xưa có vô số người có thể làm chứng, đây rõ ràng là ngậm máu phun người.
Cửu Diệt Lôi Thần Ngô Thanh Y lại hỏi:
- Vậy vì sao Long Mã Thanh Vân Xa lại nằm trong tay ngươi?
Thành Lam nói:
Phi xa này là ta tranh mua được trong hội đấu giá ở phường thị Vô Tâm tông, Ngũ Phúc Chân Nhân của quý phái lúc ấy cũng có mặt tại trường tranh mua, nếu không tin tiền bối có thể hỏi y. Có hàng ngàn người có thể làm chứng cho ta, chẳng lẽ trên thế giới Thương Khung này chỉ có mình Thần Uy tông các vị có được Long Mã Thanh Vân Xa hay sao, người khác có phi xa này đều là hung thủ giết con tiền bối ư?
Một tên Kim Đan Chân Nhân trên không quát lớn:
- Thành Lam. Long Mã Thanh Vân Xa này là do Chân Nhất Thần Quân Tà Long Tử của Vân Hải Thanh Minh tông chế tạo. Cả đời lão chế ra tổng cộng mười hai chiếc Long Mã Thanh Vân Xa, trong đó có bảy chiếc vẫn chưa ra khỏi Vân Hải Thanh Minh tông.
- Còn lại năm chiếc, một chiếc nằm trong tay Hỏa Tuyền Chân Quân của Kim La Tiên tông, một chiếc nằm trong tay Huyền Cơ Chân Quân ở Thiên Ngoại Thiên. Một chiếc Thiếu Thành chủ của Bắc Hải Bất Dạ thành đang giữ, chiếc thứ tư do Thực Linh Thiên Yêu của Vạn Yêu cốc điều khiển. Chiếc cuối cùng là phi xa của Thiên Hạo sư đệ.
- Chiếc phi xa nào cũng có chủ nhân, có nguồn gốc rõ ràng, mà phi xa của những người khác vẫn còn đó, duy chỉ có phi xa của Thiên Hạo sư đệ, sau khi y chết đi đã thất tung. Sau đó phi xa này lại xuất hiện trong tay ngươi, mà lúc y bất hạnh tử vong, ngươi cũng có mặt ở đó.
- Rõ ràng là ngươi đã giết Thiên Hạo sư đệ, cướp đi phi xa của y, sau đó mang tới Vô Tâm tông tự bán tự mua, muốn làm sạch nguồn gốc. Phường thị Vô Tâm tông xưa nay vẫn bán đấu giá với mức giá rất thấp, có lẽ đây là nguyên nhân mà ngươi đã chọn phường thị Vô Tâm tông.
Nghe xong, Thành Lam không còn gì để nói, y ngàn vạn lần không ngờ đối phương có thể tra ra lai lịch Long Mã Thanh Vân Xa này tỉ mỉ tới mức đó. Thành Lam còn đang muốn tìm lời chối quanh, lúc này Cửu Diệt Lôi Thần Ngô Thanh Y chợt nói:
- Thành Lam, còn có đồng bọn của ngươi có lẽ đã nghe rõ, thật ra có phải là ngươi giết người cướp xe hay không đã không còn quan trọng. Sau khi con ta chết, chúng ta đã liệt kê ra mười ba kẻ hiềm nghi, trong số mười ba người này tất có hung thủ. Ta bất kể là ai, các ngươi phải bồi táng với con ta!
- Trong mười ba người này, Đại Đỗ Chân Nhân. Long Cơ Chân Nhân đã bồi táng cùng con ta, ngươi chính là người thứ ba, đồng môn của ngươi cũng phải chôn cùng.
Thành Lam quát lớn:
- Ngô Thanh Y, ngươi làm ra chuyện hồ đồ như vậy, không sợ lưới trời hay sao, ngươi không sơ Thần Uy tông thanh lý môn hộ ư?
Cửu Diệt Lôi Thần Ngô Thanh Y cười nói:
- Ta biết, cũng chưa chắc là các ngươi đã giết con ta, cũng có thể là do mệnh lệnh của môn phái. Con ta xuất sắc vô cùng, tương lai nó nhất định trở thành Chân Nhất Thần Quân, giết nó cũng tương đương với giết đi một tên Chân Nhất Thần Quân tương lai của Thần Uy tông ta.
- Con ta cũng quá mức cuồng ngạo, không chịu nghe lời trưởng bối, đắc tội với rất nhiều người, thật ra trong môn chúng ta cũng có rất nhiều người trông cho nó chết.
- Bất quá chuyện này cũng không quan trọng, quan trọng là chuyện đã xảy ra, không còn cách nào quay đầu lại. Pháp trận Thiên Lôi đã bày ra, chẳng lẽ bảo ta giải tán đi? Đến nước này rồi, không thể để cho các ngươi sống được, nói gì cũng vô ích, các ngươi đều phải chết!
Không trung chợt nổ một tiếng sấm vang rền, pháp trận Thiên Lôi Thiên Nhân Cảm ứng đã bố trí xong, từng đạo lôi điện giăng mắc giữa không trung, sau đó ầm ầm đánh xuống, Xuân Phương lâu trong nháy mắt đã trở thành một đống đổ nát hoang tàn.
Dưới từng tràng lôi điện điên cuồng giáng xuống, lúc này có người thao túng lôi trận, không sử dụng Thiên Nhân Cảm ứng nữa, mà được khống chế đánh về phía bọn Dư Tắc Thành.
Đám đệ tử Tứ Cực tông trốn sâu trong mặt động bên dưới Xuân Phương lâu, bị lôi điện giáng xuống không tên nào thoát được, chỉ còn lại năm người Hiên Viên kiếm phái không tổn hao gì.
Năm người này mạnh ai nấy ngự kiếm, hoặc dùng bí pháp đón đỡ, hoặc né tránh lôi điện đầy trời.
Dư Tắc Thành vẫn ung dung bất động, hắn đang lưu ý đám đồng môn của mình, xem bọn họ tránh né lôi điện bằng cách nào.
Cổ Kiếm thuật của cốt Luân Tề Văn càng ngày càng trở nên đáng sợ, lúc đối phương vừa xuất hiện, y đã biến mất âm thầm lặng lẽ, ngay cả Dư Tắc Thành cũng không cảm ứng được y đang ở nơi nào, hoàn toàn không thấy tung tích.
Trước khi Chưởng tông Tứ Cực tông chết đi từng nói đã hạ cổ độc vào thức ăn, nhưng bọn mình lại không cảm thấy gì cả, xem ra lúc đó đã bị cốt Luân Tề Văn âm thầm hóa giải.
Y là người lên tiếng hỏi Thành Lam về lai lịch phi xa kia, nhất định đã phát hiện ra chỗ bất thường, cho nên mới cố ý hỏi.
Xem ra trong khi mình trưởng thành, tất cả mọi người cũng đã trưởng thành, không ngờ Cốt Luân Tề Văn đã đạt tới mức này.
Giữa mưa lôi điện điên cuồng đánh xuống, trên người Lôi Băng Vân toát ra hàn ý vô biên. Dường như xung quanh thân thể nàng xuất hiện vô số băng tuyết, lôi điện kia đánh trúng băng tuyết, tự động tiêu tan đâu mất. Thân thể nàng đã trở nên lạnh quá mức, hình thành hiện tượng siêu dẫn, cho nên lôi điện không có tác dụng với nàng.
Thành Lam giờ bí pháp ra, Phong Vũ Lôi Điện hiện ra bên cạnh y, xem ra đây là Lĩnh Vực Kim Đan của y, lôi điện kia cũng không tạo thành thương tổn cho y.
Hùng mạnh nhất phải nói là Phùng Liên Liên, nàng đứng yên tại chỗ, không hề có tia lôi điện nào đánh trúng, dường như nàng không hề tồn tại. Nàng đang cảm ứng, quan sát cách tránh né lôi điện và tu vi thực lực của các đồng bạn mình. Thấy Dư Tắc Thành đang quan sát mọi người, nàng lập tức thu hồi ánh mắt, bất quá cũng tỏ ra rất hiếu kỳ với cách đối phó lôi điện của Dư Tắc Thành.
Trong lòng Dư Tắc Thành thầm nghĩ: "Không phải nàng tò mò muốn xem sao, ta sẽ cho nàng xem vậy..."
Thình lình Dư Tắc Thành ngẩng đầu nhìn lên, Vạn Lôi tiên nhãn trên trán chậm rãi mở ra, phóng lên không ba đạo lôi điện.
Lôi đao điện kiếm, Vạn Tinh Hỏa Kiếp lôi, Cực Thanh Quang Tật lôi bay lên không, lập tức đánh trúng pháp trận Thiên Lôi của đối phương, phát ra từng tràng tiếng nổ ầm ầm. Sau đó Thiên Nhân Cảm ứng của pháp trận Thiên Lôi bắt đầu phản kích, tụ tập lôi điện hùng mạnh đột ngột giáng xuống.
Lập tức Vạn Lôi tiên nhãn của Dư Tắc Thành thoáng động, hấp thu Thiên Nhân Cảm ứng lôi với tốc độ rất nhanh.
Lập tức giữa không trung vô số lôi điện quay cuồng, tụ tập lại cùng nhau giáng xuống ào ạt. Một lôi trụ hình thành giữa đất trời, nối liền trời cao với Vạn Lôi tiên nhãn trên trán Dư Tắc Thành, tất cả lôi điện này đều bị Dư Tắc Thành thu lấy.
Cảnh tượng kỳ lạ này khiến cho mọi người sững sờ kinh ngạc, kể cả Cửu Diệt Lôi Thần. Chuyện này hoàn toàn vượt qua sự tưởng tượng của mọi người, quả thật là chưa từng nghe thấy.
Lôi điện nổi tiếng về tốc độ, chỉ trong thoáng chốc, lôi điện trong phạm vi trăm dặm biến mất, tất cả đã bị Vạn Lôi tiên nhãn của Dư Tắc Thành hấp thu. Trên không không còn một tia lôi điện nào, chỉ còn ánh nắng mặt trời chiếu xuống chói chang.
Dư Tắc Thành nhắm tiên nhãn lại, liếm môi chép miệng một cái ra vẻ thòm thèm:
- Ngon quá, chỉ là hơi cay một chút...
Sau khi Dư Tắc Thành nuốt chửng lôi điện đầy trời, khiến cho pháp trận Thiên Lôi hoàn toàn trở thành vô dụng, lập tức khiến cho mọi người toàn trường chấn động vô cùng. Trước kia cũng có người từng phá giải pháp trận Thiên Lôi này, bất quá cho tới bây giờ cũng chưa có ai nuốt chửng tất cả lôi điện giống như Dư Tắc Thành, phá giải một cách nhẹ nhàng mà quái dị như vậy.