Tiên Ngạo

Chương 626: Quá khứ của cổn Châu

Dư Tắc Thành chọn đi chọn lại, cuối cùng lắc lắc đầu, không được, không có loại đan dược nào phù hợp với yêu cầu của mình. Thật ra hiện tại Dư Tắc Thành có thể đăng ký yêu cầu thu mua loại đan dược theo ý mình, như vậy sẽ có người nộp lên, sẽ dựa theo trình tự, trước hết tới thông tri cho Dư Tắc Thành. Nhưng hắn nhìn lại mới phát hiện, loại đan dược mà mình cần mua, trước mình đã có bảy người đăng ký thu mua, không biết tới bao giờ mới tới lượt mình, xem ra phải tìm cách khác.

Đúng lúc này, có ba tên tu sĩ Trúc Cơ tiến vào dược đường. Bọn chúng nhìn thấy Dư Tắc Thành bèn đồng loạt thi lễ:

- Bái kiến Dư sư thúc.

Dư Tắc Thành gật gật đầu xem như đáp lễ.

Ba tên đệ tử hậu bối này là xuất môn làm nhiệm vụ thí luyện, xem ra đã có thu hoạch không ít, cho nên đến đây nộp dược liệu.

Thường thì dược liệu do đệ tử mang tới nộp vào dược đường toàn là dược liệu đặc biệt, nếu cần linh thạch, bọn họ đã bán ở phường thị để lấy linh thạch.

Một đệ tử trong đó giơ tay lấy ra một nhánh Nhục Chi:

- Đệ tử nộp lên Nhục Chi tám trăm năm, không biết...

Dư Tắc Thành bên cạnh lập tức sáng ngời đôi mắt, vội hỏi:

- Sư diệt, ngươi chờ một chút, có thể chuyển nhượng Nhục Chi này cho ta không?

Nhục Chi là thiên tài địa bảo, thông thường chia làm một âm một dương, âm hóa thân làm tiểu mã, dương hóa thân làm tiểu nhân, là vật đại bổ. Phàm nhân uống vào có thể kéo dài tuổi thọ trăm năm, cường kiện thân thể. Người tu tiên uống vào có thể gia tăng tu vi, Nhục Chi này vừa khéo thích hợp kéo dài tuổi thọ cho đệ đệ mình.

Tên hậu bối đệ tử này không để lại dùng lại nộp lên trên như vậy, xem ra nhất định là vì một vài loại linh dược đặc biệt nào đó của dược đường. Nếu không phải Phá Cảnh đan cũng là Xung Giới tán, theo như tu vi của y, ắt không phải là Phụ Đan quả.

Phá Cảnh đan, Phụ Đan quả, Xung Giới tán, là những loại linh dược đặc biệt mà dược đường Hiên Viên kiếm phái có được. Những linh dược này có tiền cũng không mua được, phải dùng điểm cống hiến của môn phái để đổi lấy.

Phá Cảnh đan chỉ dùng đột phá bình cảnh trong tu luyện. Xung Giới tán là loại dược liệu phụ trợ dùng đột phá các cảnh giới. Phụ Đan quả cũng là dược liệu phụ trợ sử dụng khi sắp sửa Kết Đan, có thể giúp cho tu sĩ bình tâm tĩnh khí, gia tăng khả năng Kết Đan thành công.

Linh dược giống như Kết Đan quả của Hiên Viên Pháp Ấn phái, Hiên Viên kiếm phái không ai có thể luyện chế được, về phương diện chế thuốc, bày trận, luyện phù. Hiên Viên kiếm phái rất kém cỏi. Thật ra dù luyện chế được Kết Đan quả, cũng sẽ không có bao nhiêu người sử dụng, bởi vì sau khi dùng sẽ không còn khả năng kết thành Nguyên Anh. Chuyện này đối với đại đa số đệ tử Hiên Viên kiếm phái là không cam lòng. Truyện Sắc Hiệp - https://truyenfull.vn

Dư Tắc Thành vừa dứt lời, tên đệ tử kia lập tức xoay người đưa Nhục Chi kia cho Dư Tắc Thành:


- Tắc Thành sư thúc, người lấy đi, đáng tiếc Nhục Chi kia đã bị tiểu diệt uống mất, bằng không là đủ một đôi.

Tên đệ tử này không hề do dự hay suy nghĩ, nếu y nộp Nhục Chi này cho dược đường, ắt đã có người đăng ký rao mua từ trước. Vào dược đường rồi, Dư Tắc Thành chỉ còn nước đi liên hệ với vị đồng môn đăng ký trước hết mà thương lượng. Bất quá người ta đăng ký lâu như vậy, nhất định là rất cần, lúc ấy có thể nhường lại cho Dư Tắc Thành hay không cũng rất khó nói.

Dư Tắc Thành cười, giơ tay đón lấy, Nhục Chi này có hình tiểu mã, cao chừng ba tấc, trông sống động vô cùng, bị phù lục phong ấn.

Dư Tắc Thành cất Nhục Chi đi, hỏi:

- Cảm tạ sư diệt, ngươi cần linh dược gì, cứ nói với ta?

Tên đệ tử kia đáp:

- Không cần, sư thúc, tiểu diệt sẽ tự nghĩ cách.

Dư Tắc Thành cười ha ha:

- Nào có vị sư thúc lấy không vật của hậu bối, ta là Dư Tắc Thành kia mà, ngươi là môn hạ của ai?

Tên đệ tử kia lập tức sáng mắt, Dư Tắc Thành hỏi như vậy, thật ra là hỏi tên y, vội vàng đáp:

- Ân sư tiểu diệt là Vãn Nghị Chân Nhân, tiểu diệt là Đông Tâm Lôi.

Dư Tắc Thành gật gật đầu tỏ vẻ đã nhớ, ngẩng đầu lên nhìn ra xa, như đang nhớ lại chuyện gì, sau đó chợt nói:

- Đã lâu không gặp Vãn Nghị sư huynh, lúc trước ta tới chỗ Hương Xuyên sư thúc nhờ chỉ điểm, luyện kiếm ở Xu Lăng lĩnh, đã từng giao thủ cùng Văn Nghị sư huynh, bị y đánh cho tơi bời.

- Lúc ấy Vãn Nghị Chân Nhân đã tiến vào cảnh giới Linh Tịch, cuối cùng bị Hương Xuyên Chân Nhân ép tới cho đủ người, rốt cục dường như đã bị mình đánh bại. Bất quá ở trước mặt đệ tử người ta không thể nói ra chuyện này.

Đông Tâm Lôi lại nói:


- Hai vị này là sư đệ của tiểu diệt, sư phụ bọn họ là Tử Hiên Chân Nhân.

Sau khi Dư Tắc Thành nghe tên Tử Hiên Chân Nhân, lập tức nói:

- Thì ra là đệ tử của Tử Hiên sư huynh đây sao, năm xưa ta từng nâng cốc chuyện trò cùng sư phụ ngươi, giờ nhớ lại như chỉ mới hôm qua.

Tử Hiên Chân Nhân năm xưa là hảo hữu luyện kiếm cùng Dư Tắc Thành, còn có Dương Hồng Binh, Phi Hồng, hiện tại tất cả đã trở thành Kim Đan Chân Nhân.

Dư Tắc Thành lại nói:

- Lần đầu gặp mặt, không thể tay không, đây là lễ vật của sư thúc.

Dứt lời đưa ra ba thanh phi kiếm lục giai, đây toàn là phi kiếm do kiếm lâm tạo ra. Tuy rằng hiện tại thế giới Bàn cổ đang tiến hóa, nhưng phi kiếm thu hoạch tồn kho trước kia vẫn còn rất nhiều.

Sau đó Dư Tắc Thành quay sang dược đường lãnh đan dược, đưa cho Đông Tâm Lôi một viên Phá Cảnh đan, một túi Xung Giới tán. Y đã không nói, mình cứ đưa cho y là được.

Quả nhiên ba người Đông Tâm Lôi vui mừng vô kể, đan dược mà bọn chúng mong chờ đã lâu nay đã tới tay, còn có ba thanh phi kiếm lục giai, quả thật là quá tốt, trong phái vẫn đồn rằng Dư sư thúc tính tình rộng rãi, quả thật không ngoa.

Nhục Chi đã vào tay, Dư Tắc Thành bèn rời khỏi Hiên Viên kiếm phong. Những chuyện khác chuẩn bị đã xong, chỉ chờ ngày lên đường. Lúc này rảnh rỗi, Dư Tắc Thành bắt đầu suy nghĩ miên man, quê hương Cổn Châu của mình quả thật hết sức cằn cỗi, địa vực nhỏ tới mức đáng thương, gần như không có mỏ quặng linh thạch. Chẳng trách từ trước tới nay toàn là các hạ môn định cư, ngay cả Diệu Hóa tông cũng không thèm quản lý trực tiếp. Cửu châu được phân chia thế nào vậy, vì sao lại không bình đẳng như vậy?

Không đúng, người thời Tiên Tần hành sự quyết không để xảy ra sai lầm vớ vẩn như vậy. Cứ nhìn Tiên Tần cổ đạo, Di tích Tiên Tần thì biết, chắc chắn sẽ không thể xảy ra sai lầm thô thiển chia Cửu châu không đều như vậy, vậy là vì sao?

Ý nghĩ vừa nổi lên, lập tức Dư Tắc Thành cảm thấy vô cùng hứng thú. Nếu như vào thời Tiên Tần. Cổn Châu cũng là một châu đất rộng của nhiều, mà hiện tại trở thành như vậy, chỉ có một cách giải thích đó là họa trời đã nhấn chìm phần lớn Cổn Châu, hao hết linh khí, trở thành như hiện tại.

Nhưng họa trời khiến cho đại lục chìm xuống như vậy là kinh khủng tới mức nào? Tối thiểu cũng phải là hành động giống như tiêu diệt Càn Ma Linh Tôn giáo, hoặc mười mấy Chân Nhất Thần Quân hỗn chiến. Một vài Nguyên Anh Chân Quân chỉ có thể tạo ra họa trời trong vòng vài trăm dặm, không có khả năng nhấn chìm đại lục như vậy.

Dư Tắc Thành đã cảm thấy hứng thú, bắt đầu lục tìm trong sách cổ, tìm kiếm nguyên nhân vì sao Cổn Châu khi trước lại biến thành bộ dáng này. Không tra thì thôi, vừa tra đã kinh sợ giật thót cả người. Điển tịch vào thời kỳ Tiên Tần diệt vong, Cổn Châu vẫn như ngày nay, phải tra ngược tới thời Tiên Tần trung kỳ, Dư Tắc Thành mới thấy được diện mạo trước kia của Cổn Châu.

Vừa nhìn thấy, Dư Tắc Thành kinh ngạc sững sờ, không ngờ Trước kia ba châu Lư, Kinh, Cổn lại là một khối đại lục, Cổn Châu trước kia rộng hơn mười lần Cổn Châu hiện tại. Nhưng hiện tại đất đai Cổn Châu đã biến thành biển cả, hải đảo mà Diệu Hóa tông, Xuất Khiếu tông đang khống chế đều là những dãy núi của đại lục Cổn Châu trước kia. Rốt cục vào thời Tiên Tần đã xảy ra chuyện gì, khiến cho cổn Châu bị phá hoại tới mức như vậy?

So sánh bản đồ lúc ấy và hiện tại, dường như bị hủy diệt theo hình một vòng tròn, phá nát Cổn Châu. Hiện tại Cổn Châu gần như hoàn toàn biến thành biển cả, chỉ có một ít sơn lĩnh trước kia còn tồn tại.

Lại tra điển tịch trong tông, nhưng hoàn toàn không thấy ghi chép gì về trường đại kiếp năm xưa. Đáng tiếc hiện tại thế giới Bàn cổ của mình đang tiến hóa, mình không thể trở về đại điện Ám Ma, bằng không nhất định có thể tra ra chút gì đó.

Vừa tra xét, lập tức hứng thú của Dư Tắc Thành được khơi dậy. Hắn đang mò mẫm trong biển tư liệu chợt nghĩ tới một chuyện, chợt phát hiện ra một điểm khác thường, vốn Thủy Vân tông đối xử phân biệt, nói thế nào cũng không tới phiên Bạch Hà Tích làm chức chưởng môn, nhưng vì sao y lại làm được?

Trong số bảy Kim Đan Chân Nhân của Thủy Vân tông, Thạch Đại phu nhờ mình tặng cho Kết Đan quả mới có thể trở thành Kim Đan Chân Nhân. Vân Tử Trang nhờ khổ tu nhiều năm, trở thành Kim Đan Chân Nhân cũng là chuyện bình thường, nhưng với tư chất của Liễu Toàn Cơ, làm sao có thể trở thành Kim Đan Chân Nhân được?

VỊ Liễu sư tỷ này năm xưa là đệ tử của Thạch Đại phu, tính ra vẫn là sư tỷ của mình, nhưng lại đối xử với mình không tốt, thậm chí nàng còn không cho mình quấn quít với Lưu Thi Vận. Xét trên góc độ khách quan, hành động của nàng cũng không sai, nhưng Dư Tắc Thành vẫn có ba phần oán hận.