Tiên Ngạo

Chương 403: Vẻ đẹp tàn khuyết - Nhà giam Quỷ Ảnh

Thấy hai người Dư Tắc Thành trở ra, mọi người nghỉ ngơi cũng đã đủ, chuẩn bị rời đi, đột ngột Tô Luân bước vào nói:

- Các vị, các vị, khoan hãy ra ngoài vội, đám người kia đã quay trở lại. Bọn đệ tử Thanh Ma tông và Quỷ Ảnh tông đã đưa sư phụ bọn chúng tới đây, hiện bọn chúng đang thóa mạ bên ngoài lâu.

Vừa nghe như vậy, không ai muốn ra ngoài. Đệ tử Trúc Cơ đối mặt với Kim Đan Chân Nhân chỉ có thể bị giết mà thôi, nói sao cũng không thể ra ngoài.

Hỏa Hành Không nói:

- Không sao đâu, trước khi vào đây ta đã tính tới chuyện này, đã cho Tứ sư đệ và Ngũ sư đệ chạy đi mời sư phụ, lát nữa sư phụ và Lưu sư thúc sẽ tới.

Tô Luân nói:

- Vậy thì tốt quá, à phải bọn chúng có tới ba Kim Đan Chân Nhân.

Vừa nghe như vậy, lập tức Hỏa Hành Không biến sắc:

- Ta chỉ mời sư phụ và Lưu sư thúc, ít hơn bọn chúng một người...

ít hơn một người, vậy sự thể sẽ khác hoàn toàn, lấy hai chống ba, ai dám nói là thắng chắc, lập tức ai nấy đều biến sắc.

Tô Luân lại nói:

- Các vị khoan hãy ra ngoài. Tĩnh Hương lâu chúng ta là do cao nhân thiết kế, đừng nói là Kim Đan Chân Nhân, dù là Nguyên Anh Chân Quân ở bên ngoài cũng không thể nào phá được pháp trận phòng ngự của chúng ta, chúng ta hãy tạm thời tránh né trong này.

Lúc này có người vào báo:

- Lão gia, lão gia, bên ngoài đã động thủ, hai vị Chân Nhân của Hỏa Vân tông đánh với ba vị Chân Nhân của Ma tông.


Lập tức mọi người đứng bật dậy, cùng nhau chạy ra cửa lầu quan sát. Chỉ thấy năm vị Chân Nhân đang đánh giữa không trung, Phần Hỏa Chân Nhân và một vị Chân Nhân khác của Hỏa Vân tông đang điều khiển ngọn lửa bừng bừng, hóa thành đủ các loại mãnh thú, phát động cường công về phía đối phương.

Đối phương là hai vị Chân Nhân của Thanh Ma tông, thanh khí vờn quanh thân thể bọn họ, đang ra sức chiến đấu kịch liệt, nhưng bị vô số mãnh thú do hai vị Chân Nhân Hỏa Vân tông ảo hóa ra bao vây trùng trùng điệp điệp.

Tuy rằng hai vị Chân Nhân Hỏa Vân tông chiếm ưu thế, trận chiến này bọn họ tất thắng, nhưng bọn họ vẫn không chiếm thượng phong, bởi vì không dám tùy tiện tiến công. Đối phương vẫn còn một Kim Đan Chân Nhân ẩn trong quỷ ảnh, thỉnh thoảng biến hóa ra các loại ảnh thú phát động tập kích hai người bọn họ. Có sự kềm chế này, hai bên đánh ngang tay, bất phân thắng bại.

Hai bên còn đang giằng co, Dư Tắc Thành xem một lúc, sau đó mới nói:

- Mở cấm chế ra, ta muốn ra ngoài hỗ trợ.

Lập tức mọi người nhìn Dư Tắc Thành với ánh mắt vô cùng kinh ngạc. Đây là trận chiến giữa các Kim Đan Chân Nhân, hắn chỉ là một tu sĩ Trúc Cơ nho nhỏ cũng dám nhúng tay vào. Chẳng lẽ hắn chán sống rồi sao, hay là khoác lác, nghĩ rằng mình là thiên hạ vô địch, muốn ra ngoài chịu chết?

Dư Tắc Thành nhìn chăm chú vào Kim Đan Chân Nhân của Quỷ Ảnh tông đang chập chờn qua lại trong quỷ ảnh, lại nói:

- Mở cấm chế, ta muốn ra.

Tô Luân còn muốn lên tiếng ngăn cản, Dư Tắc Thành thở hắt ra một cái, bất chợt Thân Kiếm hợp Nhất, hóa thành một đạo kiếm quang xông ra khỏi cửa lầu. nhảy vào trong cấm chế đại trận. Đại trận này chủ yếu là phòng người ngoài xâm nhập, không phòng người bên trong đi ra, cho nên bên trong cũng không có nhiều cấm chế. Dư Tắc Thành vận lực Không Ma, xuất ra Kiếm Ngã thuật, nháy mắt đã tìm được một điểm yếu. Lập tức một kiếm đâm phá cấm chế, lao ra khỏi trận nháy mắt đã gia nhập chiến trường. Bạn đang đọc truyện tại Truyện FULL - www.Truyện FULL

Sau khi tiến vào chiến trường. Dư Tắc Thành cảm nhận được uy áp mênh mông. Với tầng tầng uy áp của bốn Kim Đan Chân Nhân trên không kia, đệ tử Trúc Cơ bình thường đừng nói là chiến đấu, muốn ngự kiếm cũng không thể được.

Dư Tắc Thành nhanh chóng xuất ra Kim Dực kiếm của mình giải khai hết thảy, lập tức cảm thấy bình thường, uy áp vô tận kia lập tức biến mất. Sau đó hắn ngự kiếm bay lên, miệng kêu lớn:

- Hiên Viên kiếm phái Dư Tắc Thành ở đây, oan có đầu nợ có chủ, đám nhãi nhép kia hãy tới tìm ta!

Mấy tên đệ tử Ma tông chạy trốn khi nãy đang đứng xa xa quan chiến, vừa thấy Dư Tắc Thành xuất hiện lập tức kêu to:

- Sư phụ, sư phụ, chính là hắn. Đại sư huynh bị hắn dùng một chiêu giết chết.


Dư Tắc Thành vẫn đứng giữa không trung không cử động, bất chợt dường như cả đất trời bị quỷ ảnh trùng điệp bao vây, tên Kim Đan Chân Nhân của Quỷ Ảnh tông lập tức tập kích về phía Dư Tắc Thành.

Y tập kích khác với những đệ tử Quỷ Ảnh tông khác dùng quỷ ảnh tập kích. Y biến không gian trăm trượng xung quanh Dư Tắc Thành trở thành quỷ ảnh khôn cùng, vạn vật biến sắc, không còn gì khác ngoài Quỷ Ảnh vô biên, dùng lực lượng hùng mạnh như trời giáng, đường đường chính chính bao vây Dư Tắc Thành. Dường như y muốn nuốt chửng Dư Tắc Thành, giam giữ hắn trọn đời trong nhà giam Quỷ Ảnh của mình.

Những quỷ ảnh này vây quanh Dư Tắc Thành dày đặc, nhưng cũng không nóng lòng nuốt chửng Dư Tắc Thành. Trong quỷ ảnh xuất hiện vô số bóng người, những người này gào thét thảm thiết, kêu khóc náo loạn, xông về phía Dư Tắc Thành. Bọn họ là những oán linh bị tên Kim Đan Chân Nhân kia nhốt trong nhà giam Quỷ Ảnh của y.

Những oán linh này tràn đầy oán hận, giận dữ, sợ hãi, có hình dáng như một màn sương màu xanh nhạt. Bọn họ gào thét uốn éo thân mình, toát ra khí tức cừu hận oán độc tràn ngập xông về phía Dư Tắc Thành, lập tức tất cả những tao ngộ trong đời họ truyền vào thần thức Dư Tắc Thành.

Có người từng là bạn tri kỷ từ thời thơ ấu của tên Kim Đan Chân Nhân này, từng giúp đỡ y rất nhiều. Nhưng y báo đáp lại bằng cách lấy một nhà mười sáu mạng của người kia để luyện tập Quỷ ảnh Triền Thân, hơn nữa là luyện từng người một ngay trước mặt người kia. Mỗi người như vậy đều kêu khóc đau khổ giữa Quỷ Ảnh Triền Thân bảy ngày bảy đêm, sau đó bị tên Kim Đan Chân Nhân này mổ bụng ra quan sát hiệu quả của Quỷ Ảnh Triền Thân. Có oán linh là ca nữ tuyệt đẹp được y vô cùng sủng ái, đột nhiên một ngày nọ y trở mặt, mang tất cả thân nhân của ca nữ này dùng cực hình tra tấn bọn họ trước mặt nàng. Y tàn nhẫn chặt đầu chặt tay, mổ bụng moi tim bọn họ, không từ một thủ đoạn nào, cho đến khi ca nữ nọ chết trong uất hận.

Những hành vi man rợ như vậy nhiều không đếm xuể, khiến cho người ta phải sôi máu, quả thật vô cùng tàn ác bạo ngược, tới mức làm cho người ta không thể nào tin được. Nháy mắt Dư Tắc Thành nổi giận, hắn đã thật sự nổi giận.

Tên Kim Đan Chân Nhân này chậm rãi giày vò Dư Tắc Thành như vậy có hai mục đích, thứ nhất là hành hạ Dư Tắc Thành, muốn Dư Tắc Thành chết từ từ chậm rãi, muốn hắn phải chết trong giãy dụa gào thét. Mục đích thứ hai là làm cho hai vị Kim Đan Chân Nhân hỏa Vân tông vì vậy mà phân tâm, tạo cơ hội cho đồng bọn của mình đạt được thắng lợi.

Nhưng đối thủ vẫn không cử động, bất kể oan hồn quỷ ảnh của mình ảnh hưởng thế nào, hắn vẫn không cử động. Mà hai vị Chân Nhân của Hỏa Vân tông nhìn thấy Dư Tắc Thành bị quỷ ảnh nuốt chửng nhưng lại không có phản ứng, lập tức thầm mắng trong lòng, thật là ngu ngốc, chết cũng đáng đời.

Lúc này quỷ ảnh không còn di chuyển chậm rãi nữa, mà hóa thành một màn sương đen vô tận vây quanh Dư Tắc Thành, nuốt hắn vào trong nhà giam Quỷ Ảnh.

Màn sương đen kia hợp lại, tên Kim Đan Chân Nhân lập tức hiện thân giữa màn sương đen. Dư Tắc Thành đã bị nhốt vào nhà giam Quỷ Ảnh của y, trọn đời không thể ngóc đầu. Y nhìn sang cuộc chiến bên kia. thầm nghĩ làm thế nào tham chiến.

Bất thình lình từ trong nhà giam Quỷ Ảnh của y phát ra tiếng gào thét, sau đó thân thể y cũng dần dần phát ra các loại hào quang. Y há to miệng định kêu lên, muốn hóa thành quỷ ảnh lần nữa nhưng hết thảy đã không còn kịp. Dư Tắc Thành thi triển Song Dực Nhất Triển, Phô Thiên Cái Địa từ giữa nhà giam Quỷ Ảnh của y phát ra vạn đạo hào quang, lập tức phá nát hoàn toàn nhà giam Quỷ Ảnh của y.

Tên Kim Đan Chân Nhân này phát ra một tiếng thét thảm thiết, nháy mắt toàn thân hóa khí. Dư Tắc Thành lao ra khỏi quỷ ảnh của y, giết chết y tại chỗ.

Lập tức mọi người kinh ngạc nhìn sang bên này. Ngay cả bốn Kim Đan Chân Nhân đang chiến đấu ở xa xa cũng nhìn lại. Không ai trong bọn họ nghĩ rằng Dư Tắc Thành có thể giết chết Kim Đan Chân Nhân, nhưng sự thật đã rành rành trước mắt.

Thế nhưng Dư Tắc Thành không hề tỏ ra cao hứng, chợt nói:

- Hiện thân đi, Vu Phong Tiếu, tên rác rưởi kia, ngươi không phải là người, ta biết ngươi chưa chết, đừng đùa nữa, hiện thân ra đây!

Lập tức một tiếng cười vang lên từ miệng một tên đệ tử Quỷ Ảnh tông đang đứng bên ngoài quan chiến, thân thể tên này dần dần bành trướng, biến thành một người khổng lồ cao tới một trượng, sau đó nổ ầm một tiếng, hóa thành sương máu đầy trời. Giữa màn sương máu kia vang lên tiếng nói của Kim Đan Chân Nhân Vu Phong Tiếu:

- Không ngờ ngươi có thể phá được nhà giam Quỷ Ảnh của ta, giỏi lắm, chẳng trách bọn Tiểu Tam chết dưới kiếm của ngươi, để ta xem Quang Kiếm thuật của ngươi lợi hại tới mức nào. Đúng rồi, Quỷ Ảnh thuật của ta chỉ cần còn một tên đệ tử chưa chết là ta có thể đoạt thể trùng sinh. Lần này ta mang tới đây hai mươi mốt tên đồ đệ, để ta xem ngươi phá nhà giam Quỷ Ảnh của ta được mấy lần.

Dứt lời, Vu Phong Tiếu bước về phía trước một bước, bước vào trong quỷ ảnh, nháy mắt biến mất trong đó, bắt đầu phát động công kích Dư Tắc Thành.

Lập tức trong phạm vi ngàn trượng xung quanh, từ trong bóng cây cối, bóng nhà cửa, bóng núi đá, thậm chí bóng người, không ngừng có đủ các loại Quỷ Ảnh lao ra đánh tới Dư Tắc Thành.. Những quỷ ảnh này đi vô ảnh đến vô hình, hết sức khó đề phòng.