Tiên Ngạo

Chương 335: Di Tích Tái Hiện

Trông nàng có vẻ tròn trịa, nằm trên gương phượng, làn da trắng như ngọc, ngũ quan tề chính đoan trang. Đôi mắt nàng sáng rực hữu thần, lúc nàng thản nhiên cười tỏ ra ung dung tự tại toát ra uy thế của kè bề trên.

Thấy cảnh tượng như vậy. Phong Sư nói:

- Ba mươi năm không gặp, Huyễn Mộng Tiên Quyết của Huyễn Tiên Tử Mộ Yên Chân Quân lại tiến thêm một bước.

Mộ Yên Tiên Tử nói:

- Tiến thêm một bước thì có ích gì vẫn phải trơ mắt nhìn các người san bằng nơi đây Thành bình địa.

Phong Sư nói:

- Thế gian còn có công đạo nếu môn hạ đệ tử ta tập kích Diệu Âm môn một cách vô lý ta nhất định sẽ xử phạt chúng theo môn quy. Nhưng nếu Diệu Âm môn thật sự táng tận thiên lương, vậy chớ trách chúng ta ra tay ác độc.

Còn chưa dứt lời, trận chiến bên kia đã tiến vào thời khắc cuối cùng, một tiếng nổ vang lên kịch liệt. Nhìn ra giữa chiến trường, Đạo Ngân Chân Nhân đang cầm kiếm đứng sửng sững, còn Ngữ Lạc Chân Nhân ngã lăn ra đất.

Ngữ Lạc Chân Nhân còn chưa chết, miệng lẩm bẩm:

- Ta hận, chỉ cần cho ta thời gian một năm nữa, ta có thể luyện Lưỡng Tâm đan đạt tới cảnh giới Nguyên Anh. Đáng tiếc đã đi được chín phần đường, ta hận...

Dứt lời, y chết ngay tại chỗ. Kim Đan tiêu tán hồn phách quay về Lục Đạo Luân Hồi.

Trước khi y chết, dường như cố y nói rõ mọi chuyện Hết thảy đều sáng tỏ thì ra bí mật người tu tiên song thai mất tích ở Lư châu này là do bọn chúng làm ra bọn họ bị bọn chúng bắt để luyện chế Lưỡng Tâm đan.

Đạo Ngân Chân Nhân lấy một đấu bổn, đánh bại liên tiếp bốn tên Kim Đan Chân Nhân, rốt cục đã báo thù cho đồ đệ. Nhưng không hiểu vì sao Dư Tắc Thành vẫn cảm thấy chuyện này còn có điểm gì đó khác thường.

Những lời của Ngữ Lạc Chân Nhân trước khi chết đi đã làm rõ mọi chuyện. Sự tình chấm đứt minh hữu Cửu Huyễn Tiên môn của chúng cũng không khăng khăng đòi đứng ra vì Diệu Âm môn nữa. Hỏa Vân tông cũng không mất mặt đại cừu của Hiên Viên kiếm phái cũng đã được báo, hết thảy xong xuôi, chuyện này kết thúc.

Chuyện còn lại chỉ là thu dọn chiến trường. Kẻ tác ác của đối phương đã bị diệt, trước mặt bao nhiêu người, cả đám Nguyên Anh Kim Đan đương nhiên sẽ không giết hại đám đệ tử Luyện Khí kỳ còn sót lại của Diệu Âm môn. Lập tức cả bọn tan đàn xẻ nghé, hàng trăm đệ tử còn lại của Diệu Âm môn mạnh ai nấy chạy.

Cũng không phải là chạy hết tất cả tối thiểu có một nửa số đệ tử ưu tú được Cửu Huyễn Tiên môn và Hỏa Vân tông thu nhận ngay tại chỗ. Kiến trúc động phủ bên trên của Diệu Âm môn trải qua trận chiến lần này hư hại nghiêm trọng, nhưng động phủ dưới lòng đất vẫn còn hoàn hảo. Sau khi Cửu Huyễn Tiên môn và Hỏa Vân tông thương lượng một phen, cuối cùng nơi đây trở Thành một trong những trụ sở phân chi ngoại môn của Hỏa Vân tông.

Mọi người tìm được một mật thất bên trong động phủ ngầm dưới đất, quả nhiên chính là nơi luyện đan. trong đó vết máu loang lô. Trong lò luyện đan rất lớn còn có xác tu sĩ song thai đang bị luyện hóa Thành đan. Lần này chứng cớ đã rõ rành rành, sỉ nhục của Diệu Âm môn hoàn toàn không thể nào rửa sạch.

Hỏa Vân tông căm phẫn hơn ai hết dường như ai đồng tình với Diệu Âm môn, người đó sẽ là tử địch của Hỏa Vân tông vậy.

Sau khi thu dọn chiến trường xong, Hiên Viên kiếm phái chuẩn bị trở về. Lần này Liệt Thiên kiếm phái giúp đỡ rất nhiều, dù sao cũng phải tới cảm tạ một chút. Hơn nữa còn có hai vị Nguyên Anh Chân Quân đang đợi tự nhiên phải qua đó chào hỏi.

Cửu Huyễn Tiên môn và Hỏa Vân tông cũng không rời khỏi quyết định cùng đi tới đó. Dư Tắc Thành thầm nghi ngờ rằng, sau khi Phong Sư sư tổ và Mộ Yên Tiên Tử liếc mắt với nhau, hai bên muốn nhân cơ hội này tiếp tục một đoạn tình duyên thuở trước.

Chuyện này cũng không phải là chuyện Dư Tắc Thành bận tâm, hắn muốn lập tức trở về nơi dừng chân tiến hành tu luyện. Trận chiến này hắn đã giết quá nhiều người, phải điều tức tu luyện một phen, để dung nạp chân nguyên lực hấp thu của địch nhân vào trong cơ thể.

Trong lúc vô tình, Dư Tắc Thành phát hiện Anh Ngạo cốt đang lục tìm trong đống đổ nát hoang tàn thỉnh thoảng săm soi rất kỹ không biết đang tìm thứ gì.

Dư Tắc Thành ngẫm nghĩ một chút, quyết định thử xem thuật cảm ứng thần thức mà Trương Tông Đạo kia đã lưu lại trên người Anh Ngạo cốt để xem lúc này Anh Ngạo cốt đang suy nghĩ những gì.

Dư Tắc Thành niệm động pháp quyết, thần thức tương dung, nháy mắt đã cảm ứng được suy nghĩ của Anh Ngạo cốt.


Anh Ngạo cốt tập trung tinh lực, thần thức bất loạn, không chút hoang mang, y đang tìm mảnh vỡ của một cây địch. Cây địch này là pháp bảo mà Thiếu môn chủ Diệu Âm môn sử dụng, bị Đạo Ngân Chân Nhân tập kích đánh nát, hẳn là ngay ở vị trí này.

Quá nhiên hoàng thiên bất phụ hữu tâm nhân, rốt cục Anh Ngạo cốt cũng tìm được mảnh vỡ kia. Sau khi tìm được, y tỏ ra vui sướng vô cùng, trong khoảnh khắc này. Dư Tắc Thành cảm ứng được suy nghĩ của Anh Ngạo cốt.

Không ngờ Thiếu môn chủ Diệu Âm môn này là giả, Thiếu môn chủ Diệu Âm môn chân chính đã chạy trốn. Vì để con mình chạy trốn Ngữ Lạc Chân Nhân kia đã hy sinh tất cả Kim Đan Chân Nhân trụ người Diệu Âm môn hy sinh truyền thừa của Diệu Âm môn, hết thảy là vì con mình.

Vốn Thiếu môn chủ Diệu Âm môn phát hiện Anh Ngạo cốt đã bị người cứu đi bèn trở về bầm báo phụ thân. Ngữ Lạc Chân Nhân là người biết rõ thực lực của Hiên Viên kiếm phái, biết chuyện này bại lộ cho nên định ra kế sách, bảo con mình chạy trốn, cho một Kim Đan Chân Nhân giả làm con mình, đóng chặt sơn môn tử chiến một trận. Như vậy tất cả chết trận, đại cừu Hiên Viên kiếm phái được báo con mình cũng giữ được tính mạng.

Trước khi khai chiến. Anh Ngạo cốt đã điều tra rõ ràng Diệu Âm môn này có năm tên Kim Đan Chân Nhân, nhung trận chiến của Đạo Ngân Chân Nhân lại chỉ đánh chết được bốn tên, còn một tên âm thâm lặng lẽ biến mất. Đó chính là tên Kim Đan Chân Nhân ngụy trang làm Thiếu môn chủ Diệu Âm môn, bởi vì ngụy trang, nên dưới sự tập kích bất ngờ của Đạo Ngân Chân Nhân, y không kịp phát huy thực lực chân chính của mình, không chịu nổi một đòn.

Trong trận chiến lần trước của Anh Ngạo cốt, y đã xác định cây địch mà Thiếu môn chủ Diệu Âm môn sử dụng chính là một món pháp bảo nổi danh Tu Tiên Giới. Tam Giới Phượng Yến địch. Địch này có thể tự sinh tam giới, hấp thu địch nhân vào trong, sau một giờ ba khắc sẽ rữa nát. Trương Tiểu Phàm chính là chết dưới địch này.

Anh Ngạo cốt cùng bị bắt vào trong Tam Giới Phượng Yến địch này, nhưng y vẫn có thể thoát vây chạy trốn. Hiện tại mảnh vỡ mà y tìm được dưới đất chỉ là một món pháp khí bình thường, không phải là Tam Giới Phượng Yến địch kia đã nói rõ hết mọi chuyện.

Trong lòng Anh Ngạo cốt đang cười thầm, vô cùng đắc ý, bởi vì y có thể thoát khỏi Tam Giới Phượng Yến địch giam cầm là nhờ y có được một Phá Vọng Thần Ma phá vỡ giam cầm mới có thể chạy trốn.

Vì sao y đã phát hiện cái chết của Trương Tiểu Phàm mà vẫn tiếp tục điều tra? Thật ra là vì y phát hiện Diệu Âm môn đang âm thầm lén lút luyện chế Phá Vọng Thần Ma, cho nên mới lẻn vào Diệu Âm môn trộm đi Phá Vọng Thần Ma của chúng.

Lưỡng Tâm đan kia chỉ là gạt người, chính vì Ngữ Lạc Chân Nhân cố y làm như vậy. Bọn chúng bắt tu sĩ có song thai, mục đích chân chính vẫn là luyện chế Phá Vọng Thần Ma. Lần ấy Anh Ngạo cốt lẻn vào lấy trộm đi tất cả mười hai Phá Vọng Thần Ma mà chúng mới vừa luyện chế thành công.

Lúc y chạy đi, bị Thiếu môn chủ Diệu Âm môn phát hiện. Sau một hồi đại chiến, y bị Tam Giới Phượng Yến địch vây khốn, cuối cùng không thể không phóng xuất một Phá Vọng Thân Ma mà y đã khổ công luyện chế ba mươi năm qua đã hoàn toàn thuần phục, nhờ vậy mới trốn thoát.

Bất quá lần này mạo hiểm cũng chẳng uổng công, lấy được mười hai Phá Vọng Thần Ma vừa mới luyện thành như vậy kế hoạch của y mới có thêm ba phần hy vọng thành công. Điều kiện bắt buộc là trong vòng một năm phải hoàn toàn thuần phục số Phá Vọng Thân Ma này nếu không sẽ không còn cơ hội thăm dò Di tích Tiên Tần.

Trong khoảnh khắc Dư Tắc Thành cảm ứng được bốn chữ Di tích Tiên Tần lập tức giật mình kinh hãi. Hắn bèn dẫn thần thức của Anh Ngạo cốt hồi tường về Di tích Tiên Tần.

Thì ra mục đích mà Anh Ngạo cốt tới Vô Lượng Khí tông giao lưu chính là vì Di tích Tiên Tần. Y xem trong sách cổ của Hiên Viên kiếm phái phát hiện ra bên trong sơn môn Vô Lượng Khí tông này có một Di tích Tiên Tần. Lúc trước Vô Lượng Khí tông nhờ vào Di tích Tiên Tần này mới có thể lập tông. Tổ sư khai tông của bọn họ nhờ học được chín mươi chín bí thuật Chung Cực Vô Lượng bên trong Di tích Tiên Tần. mới có thể sáng lập ra Vò Lượng tông.

Chín mươi chín bí thuật này Dư Tắc Thành đã từng nghe nói qua ở Di tích Tiên Tần bên dưới Tây Lĩnh một lần, Đô Thiên Trảm Hồn Đoán Si Thuyết mà hắn tu luyện rất giống với Hành Nguyên Thiên Hồn thuật trong đó.

Mục đích Vô Lượng tông xây dựng sơn môn ở đó chính là vì bảo vệ và khống chế Di tích Tiên Tần này. Nhưng vào năm ngàn năm trước, không biết vì sao Di tích Tiên Tần tự động đóng lại không mở ra được.

Từ đó về sau Vô Lượng tông trải qua mấy lần đại kiếp nạn trong tông chia làm bảy phái đấu đá lẫn nhau. Dần dần Di tích Tiên Tần này bị người quên lãng.

Anh Ngạo Cốt dựa theo trong sách ghi lại dựa theo tiền nhân phân tích, phỏng đoán rằng trong vòng ba, bốn trăm năm di tích này hấp thu đầy đủ nguyên khí sẽ mở ra lần nữa.

Anh Ngạo Cốt lại tra cứu vô số tư liệu, tìm kiếm vô số tin tức, phát hiện rằng Di tích Tiên Tần này đóng cửa đã rất lâu bị đệ tử Vô Lượng Khí tông hiện tại quên bẵng, lại thêm Di tích Tiên Tần bị tiền bối cao nhân Vô Lượng tông bố trí pháp trận che giấu, cho nên hắn khổ tâm luyện chế một Phá Vọng Thần Ma muốn tranh thủ cơ hội hai phái giao lưu tới đây tìm thử.

Nghĩ đến đây sắc mặt Anh Ngạo cốt không khỏi trở nên âm trầm. Xem ra không chỉ mình y có suy nghĩ như vậy mà Diệu Hóa tông bắt người luyện chế Phá Vọng Thần Ma đã liên tục ba trăm năm qua cũng tương đương với thời gian Di tích Tiên Tần mở ra.

Theo bản ghi chép khi Anh Ngạo cốt lẻn vào phát hiện, cho đến nay đã Diệu Hóa tông luyện thành khoảng hai trăm bốn mươi ba Phá Vọng Thần Ma, mà mấy năm qua chưa từng sử dụng trong chiến đấu. Xem ra Diệu Âm môn này có cùng mục đích với y muốn nhờ vào số Phá Vọng Thân Ma này phá vỡ pháp trận do tổ tiên Vô Lượng tông lưu lại thăm dò Di tích Tiên Tần.

Dư Tắc Thành dần dần cảm nhận được tất cả những gì mà Anh Ngạo cốt suy nghĩ, quả thật ai ai cũng có bí mật của mình. Anh Ngạo cốt này không hổ xuất thân đệ nhất thần bộ của Hạ quốc, dám nghĩ dám làm đùa giỡn người trong thiên hạ trong lòng bàn tay, không có chuyện gì mà không dám làm.

Trong lúc Dư Tắc Thành còn đang suy nghĩ, bất chợt thần thức của Anh Ngạo cốt đình trệ thanh âm của Anh Ngạo cốt chợt vang lên trong đầu Dư Tắc Thành:

- Bọn chó Vô Hình Ám Ma tông này lại là các ngươi tới xem trộm suy nghĩ của đại gia. Nếu còn tới ép ta nữa, ta sẽ nói hết bí mật của các ngươi ra, cả hai bên cùng tay trắng, không được gì cả...


Bất chợt Anh Ngạo cốt đánh mạnh vào đầu mình một chưởng, lập tức toàn thân run lên miệng mũi xuất huyết, ngũ quan biến dạng.

Một chưởng này cũng đã đánh vỡ thần thức của Dư Tắc Thành nằm trong đầu y hoàn toàn vỡ nát. Xem ra lúc trước Anh Ngạo cốt đã từng bị Vô Hình Ám Ma tông lén lút thăm dò cho nên mới phát hiện bí mật này hơn nữa còn có phương pháp ứng đối. Thà rằng đánh cho mình chảy máu miệng mũi, thân thọ trọng thương, cũng nhất quyết phải đánh tan đạo thần thức này.

Trong khoảnh khắc y đánh tan thần thức Dư Tắc Thành, trong đầu Dư Tắc Thành cũng đau nhói. Nhưng hắn vẫn cố nén đau đớn không chút cau mày bởi vì trong lúc Anh Ngạo Cốt chảy máu, ánh mắt y cũng quan sát chăm chú mọi người. Y biết đối phương cùng sẽ chịu đau đớn, cho nên nhân cơ hội này tìm xem ai là đệ tử của Vô Hình Ám Ma tông.

Hai người đều ra sức chịu đựng, sắc mặt Dư Tắc Thành không đổi không cử động, dùng cảm ứng tâm linh quan sát Anh Ngạo cốt. Hai mắt Anh Ngạo cốt đây tia máu. mắt tai mũi miệng chảy máu ròng ròng, nhưng y vẫn chú ý quan sát từng người, ngay cả Nguyên Anh Chân Quân cũng không bỏ qua. Người này quá thật tàn độc chẳng những độc với người khác, còn độc với cả bản thân mình. Một địch nhân như vậy không thể khinh thường được.

Lúc này có người chú ý tới vẻ khác thường của Anh Ngạo cốt lập tức chạy tới chữa trị. Anh Ngạo Cốt mới chậm rãi ngồi phệt xuống, vờ như bệnh cũ tái phát. Còn Dư Tắc Thành cũng giả vờ quan tâm lăng xăng giúp đỡ. Cả hai bên đều khéo léo ngụy trang. Bạn đang đọc truyện được lấy tại chấm cơm.

Chuyện này chấm dứt mọi người trở về trang viên ở Tứ Minh quốc lúc trước. Hai vị Nguyên Anh Chân Quân của Liệt Thiên kiếm phái tiến ra nghênh đón, sau đó cả sáu vị Nguyên Anh Chân Quân biến mất. Bọn họ cũng nhau đi đâu đó không còn động tĩnh.

Bọn họ bất động, các đệ tử phía dưới cũng bất động, mọi người ở lại đợi chờ. Các vị Kim Đan Chân Nhân tán gẫu với nhau, đám đệ tử Trúc Cơ tâm sự làm quen, mọi người chỉ còn nước chờ đợi.

Chờ như vậy khoảng hai mươi ngày, sáu vị Chân Quân cũng không xuất hiện, xem ra còn phải tiếp tục chờ.

Thật ra Dư Tắc Thành rất thỏa mãn với cuộc sống này. hắn mất thời gian ba ngày phân giải dung hòa số chân nguyên hấp thu khi giết địch nhân Diệu Âm môn thành lực lượng của mình. Mỗi lần xuất môn đại chiến, cảnh giới của hắn sẽ tăng lên. Xem ra sau này hắn phải chiến đấu nhiều hơn, không có chuyện gì cũng phải gây sự để có cớ chiến đấu, có ích vô cùng. Lúc này Dư Tắc Thành mới hiểu ý nghĩa của Kiếm phong tử.

Thời gian còn lại hoặc Dư Tắc Thành ở trong thế giới Bàn cổ cùng Mộc Tư Y chàng chàng thiếp thiếp, hoặc ra ngoài khiêu khích đùa giỡn Bạch Tố. Lão điên kia hết lời khen ngợi hai người Bạch Tố. Dư Tắc Thành nhớ mãi trong lòng, vẫn mong sẽ có dịp phân cao thấp cùng bọn họ một phen, cho nên mới cố ý làm như vậy.

Tên Tưởng Thiệu Trị và Minh Tinh sư tỷ ngày càng nhích lại gần nhau, dần dần nảy sinh, tình cảm. Minh Tinh sư tỷ thích thiếu niên anh tuấn như Tưởng Thiệu Trị. Tưởng Thiệu Trị thích loại nữ tử dịu dàng như Minh Tinh. Nữ tử của Liệt Thiên kiếm phái toàn là tính tình cương liệt, chẳng kém gì nam tử, cho nên y gặp phải nữ tử dịu đàng như vậy, lập tức thần hồn điên đảo.

Một chuyện khác của Dư Tắc Thành chính là chú ý tới Anh Ngạo cốt. Càng để tâm quan sát y. Dư Tắc Thành càng khâm phục y không thôi. Dần dần Dư Tắc Thành phát hiện ra lúc trước mình đã phán đoán sai lầm về chiến lực của y. Y giấu tài không lộ tính tình quyết đoán hung ác vô cùng, kiếm thuật nhất định không kém.

Dư Tắc Thành vừa nghĩ tới Di tích Tiên Tần, toàn thân lập tức nóng bừng lên. Những gì đạt được ở Di tích Tiên Tần Tây Lĩnh khiến cho hắn làm nên sự nghiệp, bây giờ lại có Di tích Tiên Tần xuất hiện... Vừa nghĩ đến đây máu nóng trong lòng Dư Tắc Thành lại sục sôi không thể kiềm chế, phải trở vào thế giới Bàn Cổ vui vẻ một phen cùng Mộc Tư Y.

Dần dần Lưu Thi Vận đã không còn là mục đích của chuyến đi này, dần dần Di tích Tiên Tần được xếp vào hàng mục tiêu quan trọng. Từ khi Dư Tắc Thành nhớ tới Lưu Thi Vận, lửa dục trong lòng nổi lên dào đạt. Phải biết rằng hắn mới hai mươi mấy tuổi, huyết khí phương cương, tu tiên không phải tu hòa thượng, không cần cấm dục cho nên dục vọng trong lòng càng ngày càng nhiều. Chính vì như vậy cho nên hắn mới giữ lại Mộc Tư Y không giết, mới không ngừng khiêu khích Bạch Tố.

Hiện tại Di tích Tiên Tần xuất hiện, dần dần trở thành mục tiêu của Dư Tắc Thành, dần dần dục vọng trong lòng hắn cũng tiêu tan, vô tình vượt qua một lần họa mê muội.

Ngày hôm ấy. Dư Tắc Thành đang tán gẫu cùng bọn Tà đạo Lăng, Hỏa Vô Cực, Hỏa Vô Cực là đệ tử Trúc Cơ của Hỏa Vân tông, tính tình rất hợp với bọn Dư Tắc Thành, cả bọn rảnh rỗi thường hay tụ tập nói chuyện.

Chợt Phần Hỏa Chân Nhân đi tới nói với Dư Tắc Thành:

- Tắc Thành, lại đây sư thúc có chuyện muốn nói với con.

Vừa nghe lời này. Dư Tắc Thành không khỏi lắc lắc đầu đi tới, những người khác cười cười nhìn Dư Tắc Thành rời khỏi.

Tiên tửu Túy Tiên Nhân của Dư Tắc Thành, đối với người khác chỉ là tiên tửu mà thôi, nhưng lại là thứ đại bổ với đệ tử Hỏa Vân tông. Cho nên rất nhanh được đệ tử Hỏa Vân tông yêu thích, đả xô tìm tới Dư Tắc Thành mua rượu.

Dư Tắc Thành chỉ lấy trăm cân ra bán sau đó thoái thác rằng nguyên liệu không còn cần tìm kiếm mới có thể pha chế, cho nên không bán nữa.

Nhưng vị Phần Hỏa Chân Nhân này không hề có phong thái của một vị Chân Nhân, thỉnh thoảng cứ tới tìm Dư Tắc Thành tâm sự. Thật ra là cầu xin Dư Tắc Thành, mất hết thể điện của Kim Đan Chân Nhân, không hề có tôn nghiêm của bậc tiền bối.

Hôm nay lại tới nữa, ít nhất phải nói chuyện hơn nửa canh giờ. Dư Tắc Thành chỉ biết đi theo, dở khóc dở cười.

Hai người đi đến một chỗ vắng vẻ. Dư Tắc Thành đợi Phần Hỏa Chân Nhân lên tiếng, nhưng bất ngờ đối diện có một đạo thần thức lặng lẽ không tiếng động đánh tới chính là Vô Hình Ảm Diệt Thần Thức Hóa Sinh Thuật.

Cả Dư Tắc Thành và Phần Hỏa Chân Nhân cùng chấn động. Vô Hình Ám Diệt Thần thức Hóa Sinh Thuật này cùng tiêu tan trên thân thể hai người.

Phần Hỏa Chân Nhân lên tiếng nói:

- Được, ta là đặc sứ điều tra của Vô Hình Ám Ma tông do Tam Lão phái tới, ngươi đã thông qua thử thách kiểm tra, ngươi đủ tư cách. Từ hôm nay trở đi, ngươi chính là đệ tử của Vô Hình Ám Ma tông ta!

Trời ơi... Không ngờ vị Phần Hỏa Chân Nhân lỗ mãng này lại là đặc sứ của Vô Hình Ám Ma tông, y quấn lấy Dư Tắc Thành chỉ là vì thử thách, quả nhiên Vô Hình Ám Ma tông này không thể coi thường.

Thấy dáng vẻ giật mình kinh hãi của Dư Tắc Thành. Phần Hỏa Chân Nhân lại nói:

- Dư sư đệ, sư huynh chúc mừng đệ, từ hôm nay trở đi, chúng ta chính là sư huynh đệ đồng môn. Đây là cửa của Hắc Ám Điện đường, pháp bảo liên hệ của đệ tử Vô Hình Ám Ma tông chúng ta, có thể giúp chúng ta mua được hết thảy tin tình báo trong đó, hiểu biết hết thảy bí mật, được hết thảy bảo vật, thuê các loại cao thủ cấp Nguyên Anh Chân Quân phục vụ. Có nó, chúng ta mới chân chính là đệ tử Vô Hình Ám Ma tông, mới có thể oai phong một cõi, tiếu ngạo giang hồ.

Phần Hỏa Chân Nhân nói mãi một hơi nhưng vẫn không lấy ra Hắc Ám Điện đường nọ. Một lúc sau thấy Dư Tắc Thành không có phản ứng gì, bèn nói:

- Sư đệ, môn phái chúng ta vạn vật đều có giá của nó, ta tiến hành thử thách cho đệ hộ tống bảo vật này cho đệ, giả thần giả qủy, tự hạ danh dự cùng vì đệ. Vậy thù lao...