Tiên Ngạo

Chương 329: Thần Y Thiên Nguyên Môn

Bách Hoa Tiên Tử lập tức thi lễ:

- Vậy thì đa tạ. Ta xin đại diện Phân Phương Giải Ngữ môn cảm tạ Hiên Viên kiếm phái tương trợ, nếu có chuyện gì bản phái cũng sẽ toàn lực tương trợ.

Các vị Kim Đan Chân Nhân nói chuyện với nhau. Dư Tắc Thành bên này nghe được cười thầm trong bụng. Các nàng không thể nào ngờ được, hung thủ chân chính hiện ngay trước mặt các nàng. Bất quá cho dù mình lên tiếng thừa nhận cũng không ai tin rằng mình có thể giết chết Kim Đan Chân Nhân.

Thần sắc Lôi Vạn Quân bàng hoàng ngơ ngác, xem ra Mộc Tư Y mất tích đả kích y không nhỏ chút nào dường như giữa hai người có tình cảm luyến ái khó tả bằng lời.

Dư Tắc Thành đi tới vỗ nhẹ vào vai Lôi Vạn Quân:

- Đồng hương...

Lúc này Lôi Vạn Quân đang thất Thần, bị Dư Tắc Thành đột ngột vỗ vai như vậy, lập tức y giật nảy mình, bất chợt trừng mắt nhìn Dư Tắc Thành quát lớn:

- Phải chăng là ngươi làm chuyện này?

Dư Tắc Thành bị y quát như vậy, bất giác chột dạ lui về phía sau một bước.Lúc này Lôi Vạn Quân mới phục hồi tinh thần lại:

- Dư Tắc Thành đó ư, ngươi cũng ở đây sao, ta xin lỗi, vừa rồi chỉ là thất thần...

Thần sắc Lôi Vạn Quân lại trở nên ngơ ngơ ngác ngác như trước, các vị Kim Đan Chân Nhân bên kia nghe động nhìn sang, một vị Kim Đan Chân Nhân của Phân Phương Giải Ngữ môn nói:

- ỏi... vào đầu năm nay. Mộc Tư Y và Vạn Quân đã định hôn ước, ba năm sau sẽ thành thân, không ngờ xảy ra chuyện này...

- Thật là đáng tiếc, hôm qua Vạn Quân khóc tới nỗi chảy máu mắt, quả thật là một nam nhân hết sức si tình...

Tuy lẳng cảnh giới của bọn họ đã đạt tới Kim Đan Chân Nhân, nhưng lắm miệng là tính trời sinh của nữ nhân vẫn không thể nào dứt bỏ lập tức bắt đầu bàn tán. Mọi người ai cũng nghe được, vô số ánh mắt cảm thông không khỏi đổ đồn về phía Lôi Vạn Quân.

Lôi Vạn Quân không chịu được những ánh mắt như vậy lập tức rời khỏi nơi này. Y bước ra ngoài sân ngửa cổ nhìn khoảng trời xanh biếc trên cao, không nhịn được cất tiếng gầm to:

- Tư Y, nàng ở nơi nào...

Y không thể nào ngờ được ý trung nhân của mình hiện tại đang ở cách đó không xa, nhưng đã hoàn toàn thay lòng đổi dạ. Dư Tắc Thành nhìn theo Lôi Vạn Quân ánh mắt cũng lộ vẻ thương hại, bất quá chỉ vậy mà thôi. Đường của ta, không cho phép bất cứ ai ngăn cản đương nhiên không thể vì người khác mà thay đổi.

Dư Tắc Thành khoanh tay đứng đó nở nụ cười ngạo nghễ, trở nên đối lập hết sức rõ ràng với nam nhân phía trước đang bi thương khôn xiết.


Đạo Ngân Chân Nhân nhìn Anh Ngạo cốt, tuy rằng vết thương trên người y đã khép miệng, nhưng không có dấu hiệu gì là thức tỉnh, không khỏi cau mày:

- Đây có lẽ là phép thuật phong tỏa thần thức, mê tâm đại pháp gì đó. Chẳng hay có vị đạo hữu nào có diệu pháp phá giải chăng?

Liệt Thiên kiếm phái cũng là kiếm phái như Hiên Viên kiếm phái, cho nên cũng bó tay hết cách với loại bí pháp này. Bất quá có hai vị Kim Đan Chân Nhân của Phân Phương Giải Ngữ môn bước tới xem thử sau đó bắt đầu thi pháp chữa trị.

Lập tức hoa tươi nở rộ trong phòng, hương thơm trận trận, cuối cùng nơi Anh Ngạo cốt đang nằm biến thành một giường đầy hoa, hàng trăm đóa hoa tươi bao phủ thân thể y nhưng vẫn không thấy y tỉnh lại.

Một vị Kim Đan Chân Nhân của Phân Phương Giải Ngữ môn nói:

- Đây là pháp thuật phong ấn thần thức, chính mà không tà, nguyên khí thuần khiết, pháp thuật của chúng ta không thể phá giải, đành chịu.

Đạo Ngân Chân Nhân cau mày không biết làm sao, chợt Bách Hoa Tiên Tử lên tiếng nói:

- Từ đây đi về phía Tây hai ngàn dặm có một Thiên Nguyên môn, nằm ở phía Tây thành Cổ Lan ba mươi dặm. Thiên Nguyên môn này nằm trong hàng ba ngàn tà đạo, nghe nói là phân chỉ của Thiên Y môn, sở trường trị liệu bá bệnh, cùng Đan tông là hai môn phái tu tiên nổi danh về y ở Lư châu ta. Mỗi khi chúng ta có nghi nan tạp chứng gì đều tới đó cầu y.

- Đạo hữu hãy tới đó thử một chuyến xem sao, có thể còn có một tia hy vọng. Đây là vị trí cụ thể của bọn họ, theo bản đồ có thể tìm được Thiên Nguyên môn còn đây là tín vật của bản phái. Có túi vật này, bọn họ sẽ dốc hết toàn lực trị liệu cho y.

Đạo Ngân Chân Nhân lập tức chắp tay nói:

- Đa tạ tiên tử chỉ điểm, ân tình này ta xin nhớ kỹ.

Bách Hoa Tiên Tử lại nói:

- Được rồi, chúng ta phải tiếp tục lên đường tìm kiếm, chỉ cần còn có chút cơ hội, chúng ta sẽ không bỏ mặc đồng môn. Rất có thể Mộc Tư Y đang ở ngay phía trước chờ chúng ta cứu viện. Tái kiến các vị, hữu duyên còn ngày hội ngộ!

Bọn người Phân Phương Giải Ngữ môn rời khỏi. Lôi Vạn Quân cũng cùng đi, bọn họ bắt đầu tiếp tục tìm kiếm khắp nơi. Nếu Mộc Tư Y không bị Dư Tắc Thành bắt vào thế giới Bàn Cổ. Cho dù toàn thân nàng bị phong ấn, chìm trong trạng thái hôn mê cũng có vài loại thủ pháp bí ẩn có thể thông qua hoa tươi truyền tin. Cho nên bọn người Phân Phương Giải Ngữ môn vẫn không bỏ cuộc, vẫn tiếp tục tìm kiếm.

Thiên Nguyên môn ở Thành cổ Lan cách đây hai ngàn dặm xem ra chỉ còn nước chạy tới đó thử một phen. Đạo Ngân Chân Nhân hạ lệnh, bọn Dư Tắc Thành chuẩn bị lên đường, nhưng làm sao mang theo Anh Ngạo cốt đang hôn mê bất tỉnh? Đạo Ngân Chân Nhân cau mày.

Dư Tắc Thành thấy vậy bèn nói:

- Con có một chiếc phi xa vừa khéo có thể sử dụng.

Dứt lời bèn phóng xuất Ô Giao Bích Hải Chu. Dư Tắc Thành thầm lắc đầu. Đạo Ngân Chân Nhân gặp chuyện lúng túng không giải quyết được, không đảm đương được trọng trách, năng lực hành sự so ra kém xa sư phụ mình cùng cấp Thủy sư bá, Thần Hi sư thúc. Hương Xuyên Chân Nhân.


Sau khi Ô Giao Bích Hải Chu phóng xuất, Anh Ngạo cốt được đưa vào chợt vị Kim Đan Chân Nhân của Liệt Thiên kiếm phái nói:

- Đạo Lăng Bạch Tố các con đi theo, coi như mở mang kiến thức một phen.

Lập tức bọn Tà đạo Lăng, Bạch Tố dạ vâng. Tiếng là đi Thiên Nguyên môn mở mang kiến thức, thật ra là phái bọn họ theo hỗ trợ. Chỉ cần dọc đường xảy ra chuyện gì dẫn đến chiến đấu. Liệt Thiên kiếm phái sẽ có cớ nhúng tay hỗ trợ

Cứ như vậy, tất cả mọi người cùng lên phi xa, Dư Tắc Thành điều khiển, phía sau có Đạo Ngân Chân Nhân, Long Thiên Hoàng, Minh Tinh, Bạch Tố, Tà đạo Lăng, Tưởng Thiệu Trị, Cố Phán Nhi tổng cộng tám người lập tức xuất phát.

Dư Tắc Thành điều khiển phi xa bay vút lên không, tốc độ rất nhanh, hai ngàn dặm chỉ bay non nửa canh giờ là tới. Dưới sự chỉ dẫn của Phân Phương Giải Ngữ môn. rất nhanh đã tìm được Thành Cổ Lan.

Thành Cổ Lan kiến trúc đơn sơ mà tề chinh, nằm ven bờ biển, từ sườn Bắc Nại cổ sơn kéo dài đến sườn Nam Kim Đỉnh sơn, uốn lượn mười mấy dặm như hình một vành trăng lưỡi liềm. Nếu nói về phương diện kiến trúc, nó không có nhà cao lầu lớn cũng không có hoa viên tiểu lâu nhưng lại có phong thái độc đáo khác thường.

Đi về phía Tây ba mươi dặm chính là Thiên Nguyên môn. Thiên Nguyên môn nằm trên sườn Nại cổ SƠN đỉnh Nại cổ sơn là nơi hội tụ linh mạch trong phạm vi hàng ngàn dặm xung quanh. Từ trên không nhìn xuống, bên ngoài môn phái có vô số khách lui tới, rất nhiều phàm nhân tới đây trị liệu, xếp thành hàng thật dài.

Trang viên trên núi kia hẳn là ngoại môn của phái này, phi xa của Dư Tắc Thành ẩn giấu tung tích, tránh cho dân chúng nhìn thấy. Bay tới sát núi. Đạo Ngân Chân Nhân truyền âm nói:

- Hiên Viên kiếm phái Đạo Ngân xin có lễ, xin nhờ Thiên Nguyên môn ra tay viện trợ,ta nhờ Bách Hoa Tiên Tử của Phân Phương Giải Ngữ môn chỉ dẫn, những mong quý phái giúp đỡ.

Đạo Ngân Chân Nhân dứt lời khoảng mười lần hô hấp sau có một đạo thần thức truyền âm vọng đến:

- Đường xa ít khách, mau mau mời vào, hoan nghênh giáng lâm. Truyện Sắc Hiệp - https://truyenfull.vn

Lập tức trên không xuất hiện một thông đạo chân nguyên, đây là thông đạo tiếp dẫn vào động phủ Thiên Nguyên môn, mở ra mời đám Dư Tắc Thành tiến vào. Dư Tắc Thành lập tức khống chế phi xa, nhanh chóng bay vào thông đạo. Bay được một lúc đã tiến vào một thế giới động phủ có một ngọn núi treo lơ lửng.

Ngọn núi lơ lửng này là động phủ thiên nhiên bình thường, điểm duy nhất khác thường là cả ngọn núi lơ lửng, bất kể là thế giới mặt dương hay thế giới mặt âm đảo ngược, tất cả toàn là dược viên, trong đó trồng đầy các loại linh dược tiên thảo quý hiếm.

Hai tiên hạc chờ hai tên đồng tử ở trên không chờ sẵn. Vừa thấy phi xa bay tới một tên đồng tử lên tiếng nói:

- Quý khách Hiên Viên kiếm phái, xin theo chúng ta vào đây, chúng ta là đồng tử dẫn đường cho các vị.

Dứt lời bèn dẫn bọn Dư Tắc Thành bay về phía ngọn núi lơ lửng. Dọc theo đường đi có thể mơ hồ nhìn thấy mười mấy phi xa đang đậu khắp trên núi.

Một đồng tử dẫn mọi người đáp xuống mặt đất động phủ. Bọn Dư Tắc Thành xuống khỏi phi xa, dùng phép thuật mang Anh Ngạo cốt đi theo sau đồng từ.

Đồng tử dẫn đường nói:

- Các vị, xin mời tới đây đăng ký, lãnh thẻ bài đánh số thứ tự. Chờ bảy vị Thần y bản phái có một vị rảnh tay là có thể trị liệu.

Đạo Ngân Chân Nhân nghe vậy cau mày:

- Chúng ta chính là Hiên Viên kiếm phái, xin hỏi chưởng môn quý phái ở đâu?

Đồng từ dẫn đường đáp:

- Thật là xin lỗi, tiền bối Chưởng môn chúng ta cũng là một trong bảy vị thần y, cũng trị liệu cho mọi người. Ngài chỉ đơn giản tới đây chữa bệnh, không cần phải nói chuyện giao tình làm gì. Bảy vị thần y của bản phái thuốc đến bệnh đi, nếu bọn họ không trị được, cả Lư châu này không ai trị được.