Tiên Ngạo

Chương 281: Đại Diễn tứ cửu

Dư Tắc Thành chậm rãi khôi phục lực chiến đấu, sau đó một tiếng kiếm bạo, biểu hiện sự tồn tại của mình, hướng về phía bờ nhẹ nhàng bay qua. Quả nhiên ở trong vòng trăm dặm gần bờ Nguyên Châu, có một dòng suối cực lớn, khoảng trăm dặm vô số nước biển cuốn vào trong dòng suối, giống như một cánh cửa cực lớn đóng Nam Hải này lại.

Dòng suối này đối với người ngự kiếm trên không trung đến là không có ảnh hưởng gì chỉ là phong tỏa hải vực mà thôi. Dư Tắc Thành tới gần dòng suối quát lớn:

- Vị cao nhân kia, có thể đi ra đánh một trận hay không?

Lập tức trong dòng suối, nước biển cuộn trào mãnh liệt, một người ở trong biển ngự kiếm bay ra, người này từ phía xa đi ra, là một nữ tử mặc một thân chiến bào trắng tinh, mái tóc màu xanh lục nhẹ nhàng bay lượn trong gió, dài chừng ba thước, dưới đôi mày liễu cong vút là đôi mắt đẹp mỹ miều, toát ra vẻ vô cùng oai vệ. Mũi nàng thẳng mà cao, đôi môi anh đào hơi hé mờ, gương mặt tuy không son phắn nhưng xinh đẹp lạ thường. Da nàng trắng như tuyết, vóc người thon hả xinh đẹp

Nàng ngồi trên thân một con Kiếm Ngư (cá Kiếm) dài hai trượng, kiếm cốt trước người của Kiếm Ngư kia giống như dùng tinh cương chế tạo lộ ra một loại khí tức như phi kiếm không lời nào có thể diễn tả được.

ở bên cạnh nàng, trên không trung phi hành mấy chục con Kiếm Ngư nhỏ, mỗi một con đều lớn khoảng hai thước. Những con Kiếm Ngư này bay lượn trong không trung, giống như cùng nhau chơi đùa ngay trong biển rộng, mà không phải là bay lượn trong không trung.

Thần thức của Dư Tắc Thành đảo qua, lập tức phát hiện có tổng cộng bốn mươi chín con phi Kiếm Ngư trong lòng lập tức run lên, con số như vậy nhất định là kiếm trận thừa dịp hiện tại chân nguyên sung túc đã hấp thu lực lượng bản nguyên của vô số địch nhân. Dư Tắc Thành sử ra Yêu Ma Chân Nhãn, liền nhìn về phía địch nhân một cái.

Trong nháy mắt này con ngươi hai mắt của Dư Tắc Thành biến mất hai mắt trắng xóa một mảnh,đột nhiên trong nháy mắt biến hóa, hóa thành mắt rắn sau đó lại hóa thành mắt ưng, cuối cùng lại biến thành một đôi mắt cá chết, sau đó khôi phục bình thường.

Trong cái liếc mắt này. Dư Tắc Thành đã phát hiện rất nhiều thứ, y phục của nữ tử này mặc cực kỳ xem trọng, chỉ có hào môn lưu truyên ngàn năm mới có thể xem trọng như vậy. Nam Hải này vốn là nơi thí luyện của Tử Long Thần nhất tộc ở Thương Khung Hải, xem ra nữ tử này xuất thân vọng tộc thuộc hạ của bộ tộc Tử Long Thần.

Nữ tử này mặc dù ngự sử Kiếm Ngư. thế nhưng giữa nàng và Kiếm Ngư có liên hệ không thể phân cách, có lẽ Kiếm Ngư chính là bản thể của nàng, những Kiếm Ngư loại nhỏ bay lượn kia tất cả đều là phi kiếm của nàng luyện hóa có cảm ứng không thể phân cách. Bầy Kiếm Ngư bay tán loạn này hẳn là một loại trận thế, bốn mươi chín ắt có Cửu Cung.

Theo như vậy, trong nháy mắt này Yêu Ma Chân Nhãn phán đoán ra nữ tử này là kiếm tu, cao ngạo không gì sánh được, kiếm thuật siêu quần tu vi ứng với cảnh giới Dung Hợp sơ cấp. Kiếm thuật của nàng hẳn là có liền quan tới Kiếm Ngư đi theo lộ số linh hoạt biến hóa, dồn sức một kích.

Dư Tắc Thành ôm quyền nói:

- Tại hạ Tu Tiên giới một trăm lẻ tám thượng môn Hiên Viên Kiếm Phái. Thiên Đạo phong Dư Tắc Thành, bái sư Nam Thiên chân nhân. Xin hỏi phía trước là người phương nào?

Dư Tắc Thành giới thiệu phức tạp như vậy những người xuất thân từ hào môn đều chú ý cái này, mình cần thời gian, cố ý nói như vậy dụ đỗ nữ tử này.


Nữ tử kia chậm rãi nói:

- Thương Khung hải Hải Kiếm nhất tộc, bàng hệ chi mười hai Hải Kiếm Toa.

Dư Tắc Thành nói:

- Hải Kiếm nhất tộc, xem ra các hạ nhất định là cao thủ ngự kiếm trong biển. Hiên Viên Kiếm Phái ta chính là môn phái tu kiếm ở Lục Vực đại lục. Lên đi. Để ta xem là tu kiếm trong biển của các ngươi hùng mạnh. hay là tu kiếm Lục Vực đại lục ta chính tông.

Một câu nói này lập tức gia tăng đẳng cấp chiến đấu của hai người lên trở Thành tranh đấu Kiếm Đạo giữa Thương Khung hải và Lục Vực. Lập tức chiến sĩ Hải tộc vốn tầng tầng lớp lớp trên mặt biển, toàn bộ lui ra phía sau đây là trận chiến vinh dự. Hải tộc coi trọng nhất là điều này, không ai dám tiến lên hỗ trợ

Hải Kiếm Toa nói:

- Ta vốn là một tộc nhân yếu nhược nhất trong bộ tộc Hải Kiếm đến đây phục dịch, cho dù ta chiến bại cũng không có nghĩa là bộ tộc Hải Kiếm ngự kiếm vô năng, ngay cả ta giết ngươi cũng không có nghĩa Hiên Viên Kiếm Phái ngự kiếm không được. Ngươi và ta đánh một trận chỉ là tranh đấu Kiếm Đạo giữa ta và ngươi, không cần gia tăng tới trình độ cao như vậy. Bạn đang đọc truyện tại Truyện FULL - www.Truyện FULL

- Không cần dùng lời kích ta, chiến đấu của ta không ai đám nhúng tay, ta truy cầu chỉ có Kiếm Đạo mà thôi, cho nên mới tới đây phục dịch.

Dư Tắc Thành cười ha hả nói:

- Hải tộc các ngươi cũng xứng sử kiếm hay sao, chỉ có Lục Vực đại lục chúng ta mới xứng sử kiếm, ếch ngồi đáy giếng, khiến người cười nhạo.

Dư Tắc Thành đang cố ý nói kích nàng, trong nháy mắt một đạo Vô Hình Ảm Diệt Thần thức Hóa Sinh thuật phóng ra thế nhưng Hải Kiếm Toa kia không chút lay động, thần thức như biển. Hóa Sinh Thuật này căn bản không cách nào xâm nhập.

Nàng nói:

- Hiên Viên hoàng đế của các ngươi đã từng mượn binh Long tộc ta. Đại Vũ Thần Đế của các ngươi đã từng học kiếm Hải tộc ta. Không biết chúng ta rốt cuộc ai là ếch ngồi đáy giếng, không nên vọng tưởng làm ta tức giận, vô dụng thôi.


Dư Tắc Thành cười ha hả. nói:

- Chê cười rồi, thủ đoạn ngoại đạo nho nhỏ, không đáng nhắc đến. Đến đây đi, để ta và ngươi đánh một trận, xem xem rốt cuộc kiếm của ai lợi hại.

Nói xong mười tám thanh Kim Dực Kiếm chậm rãi triển khai, giống như chim công xòe đuôi, đột nhiên kiếm lãng (sóng kiếm) nổ chém về phía Hải Kiếm Toa.

Hải Kiếm Toa hét lớn:

- Binh sĩ, giết cho ta.

Lập tức bốn mươi chín thanh Kiếm Ngư hóa Thành lưu quang, sóng kiếm trùng thiên hướng về phía Dư Tắc Thành cuốn qua, hai người đều giống như sóng lớn tích thiên, trong nháy mắt hai cỗ biển gầm va chạm với nhau, tiếng va chạm trên không trung của hàng chục thanh phi kiếm. Hai bên tám lạng nửa cân, đại chiến cùng một chỗ.

Kiếm lộ của Hải Kiếm Toa này tương đương với Dư Tắc Thành, điên cuồng bạo khinh linh khoái tiệp, một kích điên cuồng, bốn mươi chín con Kiểm Ngư kia hóa thành đạo đạo quang mang, sóng kiếm giống như biển gầm điên cuồng cuốn tới.

"Ầm ẩm ẩm ẩm" tiếng nổ liên tục dày đặc vang lên, đây đều là phi kiếm chạm vào nhau, ở trên không trung tạo ra tiếng nổ mãnh liệt. Hai người so sánh tương đương, không ai có thể công phá được kiếm lãng kiếm gầm của đối phương.

Trong giây lát ngàn vạn sóng kiếm của Dư Tắc Thành toàn bộ họp thành một thể dưới tác dụng của Linh Cưu Dẫn Sinh Quyết. Cực Đạo Kiếm Mang khởi động. Thân Kiếm Hợp nhất, hợp thành một đạo kiếm quang màu bạch kim điện thiểm mà ra. Chỗ kiếm quang đi qua. từng con Kiếm Ngư hoành không vô thanh nổ tan thành trăm ngàn mảnh, ở dưới kiếm quang bạch xuyên thủng tất cả này, tất cả ngăn cản đều tiêu tan giống như bọt nước.

Kiếm quang bạch kim điện thiểm rồi biến mất, chính là sét đánh không kịp bưng tai, sóng kiếm vô biên của đối phương lập tức bị đánh nát, trong nháy mắt vọt tới bên cạnh Hải Kiếm Toa. Dư Tắc Thành lập tức dốc sức một kích, muốn đánh chết nàng.

Hải Kiếm Toa hét lớn một tiếng, trong nháy mắt cả người nàng hóa thành một kiếm, cùng bốn mươi chín thanh Kiếm Ngư kia kết hợp thành một trận, rõ ràng là ý "Đại Diễn có năm mươi, dùng hết bốn mươi chín, bỏ đi một không cần". Kiếm quang bạch kim kia trực tiếp xuyên qua,thế nhưng lại không bắn trúng bản thể của Hải Kiếm Toa.

ở trên nước biển băng lãnh này, trong nháy mắt những phi kiếm của Kiếm Ngư đã bị nổ vụn lập tức khôi phục, bốn mươi chín kiếm hợp nhất, hóa thành một đạo Thủy Thanh Kiếm Khí giống như biển rộng ngưng kết mà thành, trong suốt mà trầm tĩnh, chém về phía kiếm quang do Dư Tắc Thành biến thành.

Kiếm khí sắc bén này giống như nước biển kia không chỗ nào không có, không trừ một chỗ nào. Dư Tắc Thành hét lớn một tiếng, trong nháy mắt sử ra Mãnh Hổ Thiêm Dực Kiếm, hóa thành trạng thái nửa hư nửa thực, lập tức né qua kiếm quang một kích tất sát này, sau đó viễn độn hai người hiện hình.

Hai người bọn họ xuất một thân mồ hôi lạnh, trong nháy mắt thiếu chút nữa lập tức phân sinh tử, đều xem đối phương là đại địch hạng nhất.

Dư Tắc Thành đột nhiên hóa thành một điểm quang mang, xuất ra Bất Dực Nhi Phi kiếm, trong nháy mắt trốn vào trong nước. Sau đó chỉ thấy dưới mặt nước, một đạo sóng nước hướng về phía xa chạy trốn, chỗ nó đi qua tản ra một mảnh huyết hoa. Đây là Dư Tắc Thành tiến vào trong dòng suối, theo nước biển chạy trốn về phía bờ, thuận tay tàn sát chiến sĩ Hải tộc trong biển ngăn cản hắn.

Lập tức khiến Hải Kiếm Toa giận dữ, trong khi luận kiếm, không ngờ không chiến mà chạy, đây là vũ nhục lớn nhất đối với nàng. Hải tộc không có người nhu nhược như vậy, địch nhân như vậy không xứng là đối thủ của nàng.

Ngay khi nàng giận dữ, một cảm giác mát lạnh ẩn náu trên người nàng. Dư Tắc Thành ở trong biển ngự kiếm bay lên, sắc mặt mang theo ý cười, thành công rồi mình cố ý bỏ chạy, làm nữ tử Kiếm Ngư mỹ lệ này tức giận, nàng quả nhiên đã trúng kế, bị Vô Hình Ảm Diệt Thần thức Hóa Sinh thuật của mình phụ thể thành công, điều này đã giúp mình thắng được một nửa rồi.