Dư Tắc Thành lặng lẽ chờ đợi trăm ngày nữa, hắn đã để cho sinh linh trong thế giới Bàn Cổ có được vạn năm tiến hóa. Nếu vạn năm sau, chúng còn không thể hóa thân thành người, vậy không thể trách mình được.
Cứ như vậy rốt cục trăm ngày sau, thế giới Bàn cổ đã qua đi vạn năm. thời gian gia tốc chấm dứt. hết thảy khôi phục bình thường.
Dư Tắc Thành tiến vào thế giới Bàn cổ, phàm là yêu ma quỷ quái, sơn tinh dã linh không thể hóa thân thành người, tất cả đều mất đi trí tuệ, trở thành mãnh thú yêu ma trong rừng, có thể giết chết.
Vào trong thế giới Bàn cổ, Lão Thất xuất hiện, phía sau Lão Thất, sáu mươi mốt mỹ nữ họa bì. Hạc Ngữ Tiên do trứng chim hóa thành. Vạn Tái Hàn Huyền hóa thành Hàn Vô Băng, Côn Bằng hóa thành Bằng Vạn Lý, Cửu Đầu Long hóa thành Long Cửu, cùng tỷ muội họ Lăng xuất hiện.
Phía sau chúng còn có gần hai ngàn Nguyên Anh Chân Quân do các loại sơn tinh dã quái tu luyện mà thành, tất cả đều hóa thành hình người.
Chúng cùng nhau lên tiếng nói:
- Bái kiến Thống lĩnh Đại nhân.
- Bái kiến chúa công.
- Bái kiến chủ nhân.
Dư Tắc Thành giật mình kinh hãi, vì sao lại có nhiều Nguyên Anh Chân Quân như vậy... Nháy mắt hắn đã hiểu chuyện xảy ra.
Thời gian gia tốc chỉ có hiệu quả đối với sinh linh bình thường trên thế giới Thương Khung. Chỉ cần đạt tới cảnh giới Nguyên Anh Chân Quân. Nguyên Anh tự thành, nắm được thế giới bản ngã là có thể thoát ra khỏi thời gian gia tốc, không thể tiếp tục gia tốc nữa.
Sơn tinh dã linh, yêu ma quỷ quái, sau khi tu luyện tới Nguyên Anh Chân Quân, thoát khỏi thế giới Bàn cổ gia tốc, tụ tập tới đây, cho nên mới nhiều như vậy.
Bất quá đám sơn tinh dã linh, yêu ma quỷ quái, tu luyện thành Nguyên Anh Chân Quân, tất cả đều đã hóa thân thành người, không khác con người chút nào.
Dư Tắc Thành cao giọng nói:
- Từ hôm nay trở đi, ta muốn hóa thế giới Bàn cổ thành vực thứ bảy của thế giới Thương Khung, ta sẽ khôi phục tự do cho các ngươi.
- Các ngươi có thể gia nhập Hiên Viên kiếm phái ta, cũng có thể mở ra môn phái của riêng mình trong thế giới Bàn cổ này, cũng có thể tu tiên để phi thăng Tiên giới.
- Nhưng các ngươi phải nhớ kỹ rằng, hiện tại các ngươi đã là người, không được tùy tiện lạm sát kẻ vô tội, lạm sát phàm nhân, bằng không Thiên Lôi diệt sát.
- Ngoài ra các ngươi đều là do Lão Thất biến thành, chỉ cần sống trong thế giới Bàn cổ này, nhất định phải nghe theo hiệu lệnh điều khiển của Lão Thất.
- Các ngươi có làm được không?
Lập tức đám Nguyên Anh Chân Quân. Phản Hư Chân Nhất này đồng thanh đáp:
- Chúng ta làm được.
Dư Tắc Thành lại nói:
- Được, vậy ta sẽ trả tự do cho các ngươi.
Sau đó Dư Tắc Thành quát lớn:
- Thế giới Bàn cổ, thế giới của ta, ngươi bất quá chỉ là một hạt giống của thế giới, ta đây vào sinh ra tử. lấy được Tiên Thiên Linh Bảo Ngũ Hành, tế luyện ngươi dần dần trở thành thế giới như hiện tại.
- Hiện tại ta muốn noi theo Thủy Hoàng bệ hạ. hóa ngươi thành vực thứ bảy của thế giới Thương Khung, đã tới lúc ta thu hoạch, xin ngươi hãy ủng hộ.
Dứt lời, hắn lặng lẽ thi triển pháp thuật do Hồ Trung tiên tử truyền thụ, lặng lẽ cầu nguyện:
- Thế giới của ta tên là Bàn cổ, hôm nay khai giới, hóa sinh Thương Khung.
- Vạn giới hợp nhất, hết thảy do ta, trời già đất lão, vĩnh hằng không đổi.
- ức vạn thế giới, nhất thiết chúng sinh, tiến vào giới này, lui tới tự nhiên. Nguồn truyện: Truyện FULL
- Ba ngàn Đại Đạo, mười hai vạn chín ngàn sáu trăm pháp tắc ở trên.
- Trời cao có mất. đại địa có linh, quang âm như nước, lời thể như vậy, cấp cấp như luật lệnh.
Lập tức trong vô minh, thiên địa đáp lời, hàng ngàn hàng vạn thanh âm ầm ầm nổ vang. Lực lượng như thiên, như nhạc, như hài, như gió, như nhật, mênh mông cuồn cuộn, long trời lỡ đất. dường như nhật nguyệt đào lộn.
Dư Tắc Thành lặng lẽ thi pháp, dần dần dấu ấn thế giới Bàn cổ trên ngực hắn phát ra những tiếng gầm rú kéo dài, cả thế giới bắt đầu chấn động run rầy, nổ vang.
Dần dần thế giới Bàn cổ rời khỏi thân thể Dư Tắc Thành, hóa sinh thành không gian thứ nguyên, tự thành thế giới.
Giờ phút này, thế giới Bàn cổ đã trở thành không gian thứ nguyên trên thế giới Thương Khung, nằm trong hư không vô tận, chia làm chín đại lục, mỗi một đại lục như vậy tự thành một thế giới.
Khoảng cách giữa chín đại lục này được nối liền với nhau bằng biển cả mênh mông. Dư Tắc Thành tiếp tục thi pháp, ở cuối biển cả vô tận này nổ ầm ầm không ngớt, rốt cục Thương Khung Hải xuất hiện một cách thần kỳ, chậm rãi dung hợp hết thảy biến cả trong thế giới Bàn Cổ. Sau đó thế giới Bàn cổ chậm rãi thoát khỏi vị trí hiện tại, xuất hiện trên thế giới Thương Khung, kết nối bằng Thương Khung Hải. Như vậy thế giới Bàn cổ đã dung hợp vào thế giới Thương Khung, trở thành vực thứ bảy, địa vực Trung Thổ.
Thiên địa hữu linh. Thiên Đạo tuần hoàn, bốn địa vực trên thế giới Thương Khung là Thiên Nam. Sở Tây, Mạc Bắc, cổ Tần chậm rãi chuyển hóa, lấy địa vực Trung Thổ của Dư Tắc Thành làm trung tâm, quay xung quanh nó.
Bất quá giữa các địa vực này được ngăn cách bởi Thương Khung Hải xa xôi ức vạn dặm. nếu tu sĩ phi hành qua lại giữa hai địa vực, tối thiểu cũng mất thời gian mười năm.
Muốn đi từ Lục Vực tới địa vực Trung Thổ, Dư Tắc Thành cần phải tạo thêm cửa ải địa vực, như vậy mới có thể thông hành mau lẹ.
Bất quá lúc này chưa phải là lúc tạo ra cửa ải địa vực. Tuy rằng Dư Tắc Thành đã quyết định ban phúc sinh linh, nhưng cụ thể là sinh linh nào cũng cần xem lại. Tối thiểu cũng không thể để cho địch nhân của mình thu hoạch ích lợi, bảo vật.
Sinh linh này cụ thể là thân nhân, bằng hữu, huynh đệ của mình.
Phải để cho Hiên Viên kiếm phái hưởng lợi đầu tiên.
Dư Tắc Thành du ngoạn trên địa vực Trung Thổ này, thật ra cũng không có gì khác với thế giới Bàn Cổ trước kia. Thiên địa vẫn tùy ý hắn khống chế, chỉ có điều từ nay về sau nơi này sẽ không bao giờ tiến hóa nữa, sẽ giữ nguyên hình thái như vậy, sau khi hắn mờ thông đạo ra, những người khác có thể tự do lui tới.
Địa vực Trung Thổ chia làm chín châu, Dư Tắc Thành du ngoạn trên chín châu này. Châu thứ nhất có hình tròn, rộng chừng ba mươi vạn dặm. có mười ba sơn mạch, mười tám dòng sông, hàng vạn Nhân tộc có sẵn của thế giới Bàn cổ trước kia. Dư Tắc Thành bèn nói:
- Trên trời dưới đất. thứ gì cũng có chín, trung ương gọi Quân Thiên, Đông Phương gọi Thương Thiên, Đông Bắc gọi Biến Thiên. Bắc phương gọi Huyền Thiên, Tây Bắc gọi u Thiên. Tây phương gọi Hạo Thiên, Tây Nam gọi Chu Thiên, Nam phương gọi Viêm Thiên,
Đông Nam gọi Dương Thiên.
- Nơi này gọi là Quân châu đi, tám châu khác gọi là Biến châu, u châu, Hạo châu, Chu châu, Viêm châu, Dương châu. Thương châu, Huyền châu trùng tên sẵn có với Lục Vực, vậy bỏ hai tên này, địa vực Trung Thố này là do thế giới Bàn Cố của ta hóa thành, vậy gọi hai châu này là Bàn châu và cổ châu.
Dư Tắc Thành vừa dứt lời, lập tức chín châu định danh, lực lượng thiên địa trong vô minh tập trung vào người Dư Tắc Thành. Lập tức lực lượng Hỗn Nguyên Đại La Kim Tiên trên người Dư Tắc Thành gia tăng rất nhanh, lại cảm ngộ thêm hai Thiên Đạo Phồn Diễn, Tịch Diệt trong ba ngàn Đại Đạo.
Đây bất quá mới chỉ là đặt tên mà thôi, nếu Nhân tộc hưng thịnh ở nơi này, ứng với lời thể của Dư Tắc Thành, vậy lợi ích mà hắn nhận được cũng sẽ gia tăng vô số.
Dư Tắc Thành khẽ mỉm cười, nháy mắt trở về Hiên Viên động phủ, gõ vang trống triệu tập đệ tử Hiên Viên nghị sự. Lập tức vô số Nguyên Anh Chân Quân. Kim Đan Chân Nhân tụ tập tới Hiên Viên động phủ.
Liếc nhìn bọn họ, Dư Tắc Thành phát hiện ra nhân số chỉ còn không tới một phần tư so với trước kia. Bởi vì có rất nhiều người đang bế quan. Kim Đan thăng Nguyên Anh. Nguyên Anh thăng Phản Hư Chân Nhất.
Đại đệ tử Tiểu Tam luôn luôn có mặt. Dư Tắc Thành giao tất cả sự vụ môn phái cho y, vì quá bận rộn phân tâm, cho nên tu vi của y vẫn còn kẹt ở cửa ải Nguyên Anh đỉnh phong, vẫn chưa thể thăng lên Chân Nhất Thần Quân. Đây gọi là có được ắt có mất.
Nhưng Tiểu Tam vẫn là thiên hạ vô địch. Bởi vì sau đại chiến Hải tộc, Hiên Viên kiếm phái lấy được vô số Thần Uy Long Tinh, Tiểu Tam luyện hóa không ít. nắm giữ rất nhiều loại lực Thần Uy hùng mạnh. Hơn nữa y còn được Dư Tắc Thành ban cho phi kiếm, pháp bảo thập giai, lại thêm lực Thần Uy hùng mạnh, chắc chắn xếp vào hàng mười đại cao thủ đứng đầu thiên hạ. không kém Dư Tắc Thành năm xưa.
Dư Tắc Thành nhìn các đệ tử Hiên Viên, lên tiếng nói:
- Hôm nay ta mời mọi người tới đây là muốn công bố một chuyện. Ta sắp sửa mở ra một thế giới mới, hóa sinh vực thứ bảy Trung Thố của thế giới Thương Khung.
Vừa nghe như vậy, tất cả mọi người tỏ ra kinh hãi, khó lòng tin được.
Dư Tắc Thành nói tiếp:
- Trên địa vực Trung Thổ này tài nguyên vô số, có thể nói rằng tài nguyên trên khắp Lục Vực thế giới Thương Khung không phong phú bằng địa vực Trung Thổ.
- Cho nên sau khi ta mở ra thế giới này, Hiên Viên kiếm phái chúng ta phải khống chế chặt chẽ chín châu của địa vực Trung Thổ. Có được chín châu này, Hiên Viên kiếm phái ta sẽ hưng thịnh vạn năm.
- Nhưng nếu chỉ là vì Hiên Viên kiếm phái hưng thịnh vạn năm. ta cũng sẽ không mở ra thế giới này. Bởi vì trên thế giới Thương Khung hiện tại, Hiên Viên kiếm phái chúng ta đã thừa sức xung bá vạn năm.
- Không phải là ta không nghĩ tới chuyện này, chỉ là ta muốn thay đổi truyền thống của Tu Tiên Giới. Đánh chết tộc nhân của mình có gì là hay ho, chỉ là nồi da xáo thịt mà thôi.