Tiên Ngạo

Chương 1106: Cửu u Quỷ Hoàng

Một kiếm xuất ra không tiếng động, Thiên Đạo sụp đổ, Yên Trận Thần Quân chưa kịp phát ra đòn công kích của mình, đã hoàn toàn tiêu tan.

Đồng thời Lam Tâm Nhi xa xa va chạm thật mạnh, thể thảm vô cùng, đột nhiên phát ra một tiếng thét chói tai.

Sau vụ va chạm này, Lam Tâm Nhi bị Cộng Công Nộ Chàng Bất Chu Sơn do Dư Tắc Thành bắn ngược gây thương tích, dường như thân thể tan nát, trọng thương rất nặng, lơ lửng giữa không trung không nhúc nhích. Thật ra nàng không hề tốn thương một sợi tóc nào, đây là chỗ hùng mạnh của Vạn Thú Hóa Thân tông.

Vạn Thú Hóa Thân tông tới cảnh giới Nguyên Anh trở lên, sẽ sinh ra một loại Lĩnh Vực hùng mạnh trên người, là Vạn Thú Chi Cảnh.

Mỗi Nguyên Anh Chân Quân có thể dung hợp sáu trăm sáu mươi sáu linh thú. Chỉ cần số linh thú này không tử vong cùng lúc, hoàn toàn có thể chết thay cho chủ, nói cách khác là có thêm sáu trăm sáu mươi sáu mạng.

Tới cảnh giới Phản Hư Chân Nhất có thể tùy ý biến hóa, biến thân vô cùng, hoặc là Thiên Yêu. hoặc là ma thú. hoặc là linh thú. hoặc là thần thú. Có thể dung hợp linh thú nhiều gấp mười lần. có thể luyện hóa vạn thú vào một thân, có vạn tính mạng có thể chết thay.

Tất cả đệ tử Vạn Thú Hóa Thân tông có thể sử dụng thân thể của mình làm vũ khí công kích địch nhân. Giống như đòn lao nhanh hay bắn mạnh vừa rồi, cho dù tan xương nát thịt, bất quá chỉ tiêu hao tổn thất vài hóa thân linh thú mà thôi. Đối với Lam Tâm Nhi có được gần vạn hóa thân, quả thật không đáng kể gì.

Nhưng sau một kiếm này, Lam Tâm Nhi phát ra tiếng thét chói tai, trên người nàng hiện ra vô số hóa thân, sau đó vỡ nát. sau đó hóa thân xuất hiện, lại vỡ nát.

Tuần hoàn như vậy, mà bên người nàng không hề hư hại gốc cây ngọn cỏ, chỉ có thân thể của nàng vỡ nát mà thôi.

Lam Tâm Nhi kêu to, thình lình huyết nhục toàn thân nàng bùng nổ, điểm điểm huyết quang bắn tung tóe đầy trời, phân giải thành vô số mảnh. Mỗi một mảnh như vậy là một hóa thân, nàng mượn hóa thân vô số của mình để ngăn cản một kiếm vô ảnh vô hình của Dư Tắc Thành oanh kích. Bạn đang đọc truyện được lấy tại chấm cơm.

Những mảnh huyết nhục này biến hóa giữa không trung, có mảnh hóa thành long, có mảnh hóa thành mãnh hổ, có hóa mảnh thành bạch hạc, có mảnh hóa thành thanh phong, nhưng mảnh nào cũng tan tác giữa không trung, hóa thành tro bụi. Uy lực của kiếm này trải rộng thiên địa, cho dù hóa thân hàng ngàn cũng không có nghĩa gì.

Chỉ sau một lúc, tất cả hóa thân của Lam Tâm Nhi hoàn toàn tan tác, chỉ còn lại một, chính là bản thể của nàng. Toàn thân nàng máu thịt nhầy nhụa, gần vạn hóa thân tiêu tan, mới có thể ngăn được một kiếm này.

Nàng nhìn chằm chằm Cửu u Quỷ Hoàng:

- Vì sao, vì sao huynh không ra tay, vì sao huynh phản bội chúng ta, vì sao...

Sắc mặt Cửu u Quỷ Hoàng hết sức bình thản, y nhìn Lam Tâm Nhi dần dần tiêu tan trước mặt mình, thản nhiên nói:

- Không có gì, chỉ là không muốn mà thôi. Chúng ta là bằng hữu bao nhiêu năm qua, các ngươi chết dưới tay hắn vẫn tốt hơn chết dưới tay ta.

- Đây là số mệnh của chúng ta, cuộc đời của chúng ta. Đáng tiếc con đường này chỉ dành cho một người đi, tái kiến, Tâm nhi, người yêu của ta.

Lam Tâm Nhi căm tức nhìn Cửu u Quỷ Hoàng trừng trừng, dần dần thân thể tiêu tan dưới kiếm của Dư Tắc Thành.

Dư Tắc Thành xuất ra một kiếm, hai Chân Nhất Thần Quân ngã xuống, tro bụi của bọn chúng chia làm hai phần, một phần dung hợp vào trong thiên địa, một phần dung hợp vào trong thân thể Cửu u Quỷ Hoàng.

Dư Tắc Thành xoay người lại nhìn Cửu u Quỷ Hoàng:


- Phải chăng bọn chúng là do ngươi lừa tới đây? Phải chăng Thần Uy Diễn Hóa Phân Thiên Nghi là mồi nhử do ngươi bày ra, thu hút bọn chúng tới đây, có lẽ ngươi muốn hấp thu tinh nguyên hồn phách của bọn chúng phải không?

Cửu u Quỷ Hoàng chậm rãi lên tiếng nói:

- Thiên hạ đệ nhất nhân, kiếm pháp như thần, chém tan Thiên Đạo, phá vạn hóa thân, quả nhiên dũng mãnh, tuy nhiên ngươi quá coi thường ta.

- Tinh nguyên hồn phách của chúng không hề có ý nghĩa gì với ta, năm xưa khi ta là địch của Trung Hưng Tổ Sư ngươi, ta đã có được lực Thần Uy, ta không cần quan tâm tới lực Thần Uy ở nơi này.

Dư Tắc Thành lại hỏi:

- Vậy ngươi muốn lấy cái gì?

Cửu u Quỷ Hoàng nhìn thoáng qua vùng thiên địa này, sau đó mới nói:

- Cái ta muốn chính là tiên lộ, là tự do, là cuộc đời ta.

Dư Tắc Thành nghe vậy vô cùng sửng sốt, Cửu u Quỷ Hoàng nói tiếp:

- Diệt Độ Thần Quân, ngươi có từng thấy qua nông phu trồng trọt hay chưa? Bọn họ gieo hạt. chờ mùa thu hoạch, mùa Xuân gieo một hạt thóc, mùa Thu thu hoạch một sánh.

- Ta chính là một hạt thóc mà nông phu gieo xuống, nhưng ta muốn đột phá ra khỏi mảnh ruộng này, không còn bị nông phu kia khống chế, đi đến vùng trời tự do, đây chính là cái mà ta muốn.

Dư Tắc Thành ngập ngừng hỏi:

- Mộng Thần Ma Luân Tát ư?

Cửu u Quỷ Hoàng nghiến răng một cái, gật gật đầu:

- Chính là y.

- Năm xưa sau trận chiến giữa ta và Vương Âm Dương, sau khi ta dưỡng thương ngàn năm. ta đã cảm ngộ Thiên Đạo, có thể phi thăng Tiên giới.

- Nhưng ta lại không dám phi thăng, bởi vì chỉ cần phi thăng, ta hẳn phải chết trong kiếp lôi. Bởi vì ta chuyên tu Cửu u Hồn Thuật, Sinh Tử Đạo, nhờ vậy phát hiện ra có vô số tiền bối có thần hồn giống như ta đều chết trong Thiên kiếp.

- Cuối cùng ta phát hiện ra, bất quá mình chỉ là một phân hồn của Mộng Thần Ma Luân Tát, chỉ là một mảnh vỡ linh hồn của y. Chúng ta toàn là hoa màu do y gieo trồng, cho dù cuộc đời chúng ta nỗ lực thế nào, vất và thế nào, rốt cục kẻ được lợi cũng là y.

- Mỗi một phân hồn chuyển thế tái sinh đều có được căn cơ tốt nhất, rất dễ dàng trở thành Kim Đan Chân Nhân. Nguyên Anh Chân Quân.


- Sau khi trở thành Nguyên Anh Chân Quân, bởi vì hồn phách được định từ trước, chúng ta sẽ cảm thấy thích chiến đấu. Tướng quân khó tránh tử trận sa trường, cuối cùng chúng ta cũng sẽ tử trận, tất cả tinh nguyên đều bay trở về thế giới này của y, chỉ có hồn phách lại chuyển thế luân hồi lần nữa, tiếp tục làm hoa màu cho Mộng Thần.

- Có những kẻ nhờ vào nỗ lực trở thành Phản Hư Chân Nhất. Bởi vì chúng ta là phân hồn của y, cho nên hồn phách của chúng ta sẽ không bị Thiên Đạo nuốt lấy. Khi đó nguy cơ Hóa Đạo sẽ xuất hiện liên tục, đó chính là lúc y vung liềm thu hoạch.

- Duy nhất chỉ có cách phi thăng Tiên giới mới có thể thoát khỏi luân hồi như vậy, mới có thể thoát khỏi sự khống chế của Mộng Thần.

- Nhưng con đường duy nhất này cũng bị y bày ra vô số chướng ngại vật. Không có một phân hồn nào có thể vượt qua Thiên kiếp, cuối cùng cũng bị kiếp lôi đánh cho tiêu tan trong thiên địa, trở về thế giới của y.

- Cho nên ta cố gắng nhẫn nhịn. Rốt cục ba ngàn năm trước thiên địa nguyên khí giảm

sút. y lời đuôi của mình, ta mới phát hiện ra chân tướng sự tình.

- Ta đã tới nơi này rất nhiều lần, rốt cục trước đây không lâu, ta mới phát hiện ra phương pháp hủy diệt nơi này.

- Tuy rằng ta chỉ là một phân hồn của Mộng Thần, nhưng bàn chất của một giọt nước biến cũng giống như biến cả, ta cũng là Mộng Thần. Chỉ cần ta tiêu diệt y tại nơi này, cướp lấy thần lực của y, ta sẽ trở thành Mộng Thần.

- Lúc ấy ta sẽ có thể phi thăng, có thể có được tự do, có thể sống được cuộc sống của riêng mình.

Nói tới câu cuối cùng, trong mất Cửu u Quỷ Hoàng phát ra hào quang vô tận, hy vọng ngập tràn. Cái mà y cần không phải là lực Thần Uy, mà là muốn trở thành Mộng Thần.

Cửu u Quỷ Hoàng nói tiếp:

- Diệt Độ Thần Quân, ta không muốn đối địch cùng ngươi. Đây là kế sách của Mộng Thần, y có thể cảm nhận được suy nghĩ của chúng ta, y muốn hai ta là địch, đánh nhau một trận một mất một còn, cuối cùng y làm ngư ông đắc lợi.

- Ngươi muốn gì, ta sẽ cho ngươi thứ đó. Đây là Cửu u Quỷ Vương lệnh, có được lệnh này, ngươi có thể ra lệnh cho tất cả đệ tử Cửu u Quỷ Linh phái, muốn chúng chết, lập tức bọn chúng phải chết.

- Đây là tất cả phi kiếm pháp bảo mà ta đã tích lũy suốt đời, trong đó có pháp bảo thập giai u Minh Châu, chính là chí bảo trấn phái của Cửu u Quỷ Linh phái chúng ta, ta cũng có thể cho ngươi.

- Chỉ cần ngươi không đối địch với ta, không ngăn cản ta trở thành Mộng Thần là đủ.

Dư Tắc Thành lắc đầu:

- Ta không cần những thứ này, ta muốn thần lực Hồn của Mộng Thần Ma Luân Tát!

Giọng Dư Tắc Thành lạnh như băng giá, chỉ cần Cửu u Quỷ Hoàng thốt ra một câu bất hòa, vậy lập tức sẽ có một trận chiến.

Cửu u Quỷ Hoàng hoàn toàn không có chữ tín, vừa rồi y ngồi xem Lam Tâm Nhi và Yên Trận Thần Quân tử trận, mặt không biến sắc. Có thể Lam Tâm Nhi kia là đạo lữ của y, y vẫn làm như vậy, người như y khẩu Phật tâm xà, bụng đầy rắn rít. không thể tin được.

Bất quá y dám lớn lối như vậy, nhất định nắm được biện pháp tiêu diệt Mộng Thần Ma Luân Tát. bằng không sẽ không dám nói như vậy. Hiện tại Dư Tắc Thành không có chút biện pháp nào đối phó Mộng Thần Ma Luân Tát, cho nên hiện tại cần liên thủ với Cửu u Quỷ Hoàng.

Cửu u Quỷ Hoàng đáp:

- Được, cho ngươi thần lực Hồn, chỉ cần ngươi không ngăn cản ta là được.

Dư Tắc Thành nói:

- Được, một lời đã định. Vừa rồi, Mộng Thần Ma Luân Tát biến ảo thôi pha lê của ta, hãm hại ta một lần.

- Lúc Long Hoàng Đông Hải sắp chết, vô số con y hóa hình xuất hiện, hết tám phần cũng là do Mộng Thần làm ra, kích động khiến cho Đông Hải xuất ra một kiếm lực Thần Uy kia, hãm hại ta lần thứ hai.

- Cho nên ta cướp lấy thần lực Hồn của y cũng không có gì là quá đáng.