Sau đó Dư Tắc Thành bắt đầu nghiên cứu làm thế nào để có thể luyện ra phi kiếm có hai pháp tắc Thiên Đạo. Thật ra tế luyện phi kiếm cửu giai rất dễ dàng, nhưng tế luyện phi kiếm cửu giai thành phi kiếm thập giai, đó mới là cửa ải khó khăn.
Dư Tắc Thành khổ tâm tế luyện, rốt cục luyện ra Quang Ngục Kiếm, Tinh Vũ Kiếm cửu giai.
Cuối cùng chỉ còn lại Kiếm Tâm Tuệ.
Lúc trước Dư Tắc Thành đã tế luyện mẫu kiếm này thành phi kiếm bát giai, hắn sử dụng lực Huyết Mạch. Nhưng hiện tại nguồn của lực Huyết Mạch nằm trong Thiên Đạo hệ Huyết, không nằm trong Thiên Đạo Tự Nhiên của Dư Tắc Thành, đây là một điểm khó khăn.
Mình có nên tiếp tục tế luyện hay không, hiện tại Dư Tắc Thành đang đứng giữa hai lựa chọn khó xử.
Làm sao bây giờ, nên luyện hay không... Mầu kiếm không giống như phi kiếm bình thường khác, tuy rằng được xưng vĩnh viễn không tan vỡ, nhưng lần này luyện kiếm khác với trước kia, là khống chế pháp tắc Thiên Đạo tiến hành tế luyện. Nếu như thất bại, dù là mẫu kiếm cũng có khả năng vỡ nát.
Dư Tắc Thành ra sức tìm lại cảm giác luyện kiếm. Hắn chạy khắp Gò Hiên Viên, tĩnh tọa, ngủ ở Hoàng Ngưu Cốc, bơi lội dưới Cơ Thủy hà. Cuối cùng trở về Thiên Đạo phong, đi vào Khốn Tiên Lao nhìn vô thượng tiên thể tiền kiếp của mình, nhìn như vậy suốt bày ngày bảy đêm.
Bảy ngày sau, Dư Tắc Thành thình lình đứng dậy, đã tìm lại được cảm giác. Hắn tiến vào trong thế giới Bàn cổ, bắt đầu luyện kiếm, vận chuyển Thiên Ma Hóa Huyết Thần Đao của mình, chấn mạnh một cái, đập nát Thiên Ma bên trong Thiên Ma Hóa Huyết Thần Đao, hóa thành huyết hài khôn cùng. Sau đó Dư Tắc Thành dung nhập huyết hài này vào trong Kiếm Tâm Tuệ của mình.
Cứ tế luyện như vậy, mười ngày sau, Dư Tắc Thành đã luyện ra Tâm Tuệ Kiếm cửu giai.
Kiếm này hoàn toàn dung hợp cùng Thiên Ma Hóa Huyết Thần Đao. Sau khi luyện thành kiếm này, Dư Tắc Thành thình lình chấn động toàn thân, bừng tĩnh ngộ. Thì ra Thiên Đạo hệ Huyết này, mình cũng đã có sở đắc, hiện tại lãnh ngộ tinh thông, dung nhập vào trong Thiên Đạo Tự Nhiên của mình. Cùng với bốn loại pháp tắc Thiên Đạo gia tăng trước đó, thêm Thiên Đạo hệ Huyết này, đã trở thành tám mươi sáu loại pháp tắc Thiên Đạo.
Lãnh ngộ Thiên Đạo hệ Huyết rồi, Dư Tắc Thành thét lớn, Tinh Vũ Kiếm, Ngưng Lão Kiếm. Tâm Tuệ Kiếm, Tiêu Dao Kiếm, Quang Ngục Kiếm bay lên một lượt, dung nhập vào trong Thiên Đạo Tự Nhiên của Dư Tắc Thành. Dư Tắc Thành lại chui vào trong đó, Hóa Đạo mà đi, hắn muốn luyện cả năm thanh phi kiếm này trở thành phi kiếm thập giai chỉ một lần duy nhất.
Dư Tắc Thành Hóa Đạo mà đi khoảng chừng hơn tháng, không có tin tức.
Thình lình một hôm trên không có thanh âm vang lên:
- Trong tay có kiếm, chỉ ta độc hành, vạn trượng hồng trần, chớ ngoái đầu nhìn lại. Con đường phía trước gập ghềnh. vượt mọi chông gai, tan xương nát thịt, cũng không quay đầu lại, thân hào nam nhi, hết thảy thành không, chém hết phiền muộn, cho dù hồng liên diệt độ ngay trước mất, cũng phải tiến về phía trước.
Thình lình ba thanh phi kiếm xuất hiện giữa không trung, một thanh giống như một luồng huyết quang, dường như do vô số máu tươi ngưng kết mà thành, hóa thành huyết hài khôn cùng, sâu không thấy đáy.
Phi kiếm thập giai Huyết Hài Tiên Tuệ Kiếm.
Một thanh phiêu hốt vô hình, giống như một làn gió nhẹ. Ta đây là tiên, tiêu dao tự tại, trời không thể ngãn. đất không thể càn, mặc tình lui tới, như gió phêu du. muốn đi là đi, muốn về là về, trên dưới trong ngoài, không hề trở ngại, dưới ánh mặt trời, ung dung tự tại.
Phi kiếm thập giai Tự Tại Tiên Phong Kiếm.
Một thanh lóe lên như điện chớp, nháy mắt vạn dặm. nhanh đến cực hạn. thậm chí không kịp nhìn thấy hình dạng thân kiếm. Thật là hoành không ngự khí nhanh như chớp, lên trời xuống đất nhẹ như mây.
Phi kiếm thập giai Tật Điện Tiên Lão Kiếm.
Sau khi ba thanh phi kiếm thập giai này xuất hiện, không còn động tĩnh gì khác. Mãi mười ngày sau, thiên địa dường như quay cuồng, một thanh âm vang lên, cả Hiên Viên kiếm phái trong phạm vi vạn dặm trên không, đột nhiên xuất hiện nhật nguyệt tinh thần, ban ngày sao hiện.
Lại hai thanh phi kiếm nữa hiện ra, rốt cục đại thành.
Một thanh giống như bầu trời đầy sao, lại như một dài ngân hà. phát ra ánh sáng rực rỡ, hấp thu hai loại pháp tắc Thiên Đạo Tinh Toại, Hạo Thần. Kiếm này giống như tinh vân xoắn ốc, vô số vì sao chớp động, thỉnh thoảng tan rồi lại tụ, xinh đẹp vô cùng.
Phi kiếm thập giai Tinh Thần Tiên Hà Kiếm.
Một thanh hóa thành biển ánh sáng vô tận, có uy năng vô cùng, khí thế mênh mông cuồn cuộn, không gì nạãn nổi. Trong phạm vi trăm dặm. vô số ánh lưu ly tỏa ra đan xen chằng chịt, hóa thành biến ánh sáng vô cùng.
Hấp thu hai loại pháp tắc Thiên Đạo Kim Hi, Lãnh Nguyệt, ánh sáng chợt mạnh chợt yếu. Cả hai hợp lại, bạo phát thần quang mạnh mẽ, thần uy như núi.
Phi kiếm thập giai Nhật Nguyệt Tiên Quang Kiếm.
Đến lúc này, Dư Tắc Thành đã thăng tiến thành công Hiên Viên Lục Kiếm lên thập giai, nhận được Kinh Lôi Tiên Dực Kiếm. Huyết Hải Tiên Tuệ Kiếm, Tật Điện Tiên Lão Kiếm, Tinh Thần Tiên Hà Kiếm. Nhật Nguyệt Tiên Quang Kiếm, Tự Tại Tiên Phong Kiếm.
Nhìn sáu thanh phi kiếm thập giai trong tay, nháy mắt Lục Kiếm hợp nhất, hóa thành kiếm cưu. Dư Tắc Thành mỉm cười. Thần kiếm đã thành, có ai tới thử kiếm ta chăng?
Sau khi luyện thành Hiên Viên Lục Kiếm, Dư Tắc Thành mừng như điên dại. Hiên Viên Lục Kiếm này là sáu thanh mẫu kiếm của mình, có thể ngày càng tiến hóa hùng mạnh theo sự tăng tiến tu vi của minh, không giống như phi kiếm thập giai Sát Na Quang Hoa, Hằng cổ Nhật Nguyệt, sau khi hóa thành phi kiếm thập giai, uy lực cố định, không thể gia tăng được nữa.
Hiện tại chúng vẫn còn là cây non, theo thời gian trôi qua, chúng sẽ càng ngày càng mạnh.
Dư Tắc Thành định hóa kiếm thành cưu. nhưng giây phút cuối cùng, hắn cố nén nỗi niềm kích động. Không thể hóa kiếm thành cưu. Tiên kiếm có linh, không thể khinh suất sử dụng như vậy, lần đầu tiên tốt nhất phải có người tế kiếm, mới không phụ thần kiếm hiện thân.
Dư Tắc Thành bước chậm trong Hiên Viên động phủ, vô tình đi vào trong, tới tiên phủ của người mặt sắt, hỏi thăm xem chuẩn bị đại hội thế nào.
Vốn khi xưa người mặt sắt là đệ tử Hiên Viên kiếm phái, rất thích bố cục thiết kế. Sau thân tổn hại, không muốn trốn vào luân hồi, cho nên chưởng môn Thạch Cơ cầu vô số thượng môn tinh thông pháp thuật cơ quan, luyện chế cho y một thân thể cơ quan con rối. Y kết hợp cùng con rối, nắm trong tay sự vụ phức tạp của Hiên Viên kiếm phái bấy lâu.
Dư Tắc Thành vừa tới, người mặt sắt lập tức thi lễ với hắn. Dư Tắc Thành đáp lễ, sau đó hai người bắt đầu bàn bạc.
Thời gian qua Tiểu Tam hành sự rất khá. Hiên Viên kiếm phái vững vàng đi lên. Trong thời gian đó từng xảy ra xung đột với vài thượng môn khác vì chuyện trượng nghĩa bất bình.
Đối phương lấy thế hiếp người, lấy nhiều đánh ít. Nhưng đệ tử Hiên Viên kiếm phái nghe tin lập tức hành động, hóa thành kiếm cưu chạy tới trợ giúp. Lần thứ hai đại chiến, tuy chỉ xuất động một phần đệ tử, nhưng rốt cục vẫn đạt được toàn thắng, khiến cho những thượng môn này nhận ra sai lầm, thành khẩn nhận lỗi.
Đại hội môn phái chuẩn bị đã gần xong, gần như tất cả các đệ tử Hiên Viên du ngoạn bên ngoài đã trở về. Chỉ cần hơn tháng nữa tới ngày giờ, đại lễ đã có thể bắt đầu.
Thời gian còn tới hơn tháng, vô cùng dư dả, Dư Tắc Thành vừa muốn tới Hoa Đô thăm Lạc Tĩnh Sơ, chợt nghe người mặt sắt nói:
- Chưởng môn, gần đây xuất hiện một đại sự, rất nhiều Cường giả Ma đạo tụ tập ở Cửu Hoa sơn, định lập lại địa vị Lục Đại Ma Tôn. Hảo hữu của chưởng môn ngài là Băng Tâm Thần Quân, phản đồ của môn phái chúng ta Vương Thư Nguyên đều tham gia thịnh hội này.
Dư Tắc Thành nghe vậy sửng sốt, Vương Thư Nguyên lại xuất hiện ư, mình có nên tìm y dạy cho một trận, vừa khéo thử nghiệm Tiên kiếm vừa mới luyện thành, đánh cho y phải cuốn vó chạy dài?
Người mặt sắt thấy Dư Tắc Thành lưu ý chuyện này, bèn nói tiếp:
- Năm đó Lục Đại Ma Tôn tung hoành thiên hạ, nhưng hiện tại đều rơi rụng cả. Hỗn Độn Lão Tổ đã nhiều năm không hỏi chuyện đời, Vô Tâm Đại Trường Lão của Tâm Ma tông đã phi thăng Tiên giới, Diệt Kiếp Thần Quân của Lôi Ma tông bị người đánh chết. Lịch Trần Ma Tôn của Vạn Kiếm Ma Tông đã chết trong đại chiến Tâm Kiếm Thiền Tông, chỉ còn là MỊ Ly Ma Tôn và Ngạo Thương Ma Tôn, cho nên hai người bọn họ kêu gọi Ma tông trong thiên hạ tụ tập lại, định lại địa vị Ma Tôn.
Dư Tắc Thành gật gật đầu. lại hòi:
- Diệt Kiếp Thần Quân của Lôi Ma tông bị ai giết chết?
Người mặt sắt đảpỵ
- Ba tháng trước, chưởng môn ngài còn đang luyện kiếm, Vô Sinh lão tổ một mình một kiếm khiêu chiến với Diệt Kiếp Thần Quân của Lôi Ma tông. Diệt Kiếp Thần Quân nghênh chiến, hai người đánh nhau kịch liệt, biến mất cuối chân trời.
- Một tháng trước đây, Lôi Ma tông báo tang, tuyên bô Diệt Kiếp Thần Quân đã chết. Ta nghi ngờ Vô Sinh lão tổ kia đã luyện thành tuyệt thế thần công, tìm người thử kiếm. Ngoài ra Diệt Kiếp Thần Quân có được pháp bảo thập giai Ngọc Xu Trảm Khám Thiên Lôi Châu, có lẽ đây là mục đích của lão.
Dư Tắc Thành bật cười:
- Ha ha. săn tìm pháp bảo thập giai ư, muốn đánh cùng ta một trận chứ gì? Gần đây Vô Sinh lão tổ có hoạt động thường xuyên không?
Thôi được, gác Vương Thư Nguyên sang bên đã, sẽ trừng phạt y sau. Vô Sinh lão tổ có được Côn Lôn Âm Kính, hoàn toàn có thể đánh với mình một trận, chính là cường địch.
Người mặt sắt đáp:
- Ba tháng trước, lão hiện thân lần đầu tiên, bất quá ta nghi ngờ tán tu Công Tử Tiểu Bạch ở địa vực Cổ Tần chết đi cũng có liên quan với lão.
- Dù Công Tử Tiểu Bạch là tán tu. nhưng vẫn có thực lực Phản Hư Chân Nhất. Hơn nữa y là hậu nhân của Tề Hằng Công, một trong Xuân Thu Thất Bá. có được pháp bảo thập giai Tiểu Chư Thiên Tứ Cửu Đô Thiên Thần Phong ấn.
- Một năm trước, đột nhiên người này chết đi, cổ Tần kinh hãi. Mười đại sơn môn, bảy đại thế gia của địa vực cổ Tần hợp lực điều tra, nhưng không tìm được gì. Ta nghi ngờ rằng chuyện này cũng do Vô Sinh lão tổ làm ra, mục đích của lão chính là pháp bảo thập giai.
Dư Tắc Thành gật gật đầu:
- Chưa tới Hoàng Hà tâm bất tử, xem ra lão đang chuẩn bị pháp bảo thập giai, muốn đánh với ta một trận.
- Phải rồi, có thể tìm được tung tích của lão không, thay vì để lão tìm ta, không bằng hiện tại ta đi tìm lão.
Người mặt sắt nói:
- Rất khó tìm được hành tung của lão, bất quá ta dám chắc, Vô Thượng Cảm ứng tông hiện tại vẫn do lão âm thầm khống chế.
- Chuyện năm xưa là do lão bày ra, kế sách thí Xe giữ Tướng, thoát khỏi cục diện giằng co cùng chúng ta và các thượng môn khác, đồng thời thanh trừ những nhân tố không ổn định trong môn phái, một công đôi việc.
Dư Tắc Thành gật gật đầu:
- Vô Sinh lão tổ, được, vừa lúc ta vừa luyện thành Hiên Viên Lục Kiếm, ta sẽ lấy lão ra thử kiếm.
- Ta đi một chuyến sẽ quay về, các ngươi lo liệu đại hội môn phái, ta nhất định trở về.
Dư Tắc Thành thoáng động, nháy mắt đã ra ngoài ngàn dặm. đi về phía Vô Thượng Cảm ứng tông.
Dư Tắc Thành vượt biển vượt châu, thẳng tiến về phía trước, sau một ngày một đêm đã tới Vô Thượng Cảm ứng tông.
Dư Tắc Thành bắt đầu bước từng bước một về phía sơn môn Vô Thượng Cảm ứng tông, cứ đi một bước, khí thế hắn lại tăng thêm một phần. Nguồn truyện: Truyện FULL
Khí thế hắn tăng lên, vạn thú chạy trốn, phi kiếm ngân lên, phong vân biến sắc, nguyên khí sôi trào.
Đám Chân Nhất Thần Quân của Vô Thượng Cảm ứng tông còn sống sót lập tức cảm ứng được Dư Tắc Thành đã tới, trong lòng cảm thấy bất an. Hai tên Chân Nhất Thần Quân vội vàng ra nghênh đón Dư Tắc Thành.
Dư Tắc Thành đi tới trước sơn môn trăm trượng, thân hình thoáng động, xuất hiện trong lương đình đãi khách của Vô Thượng Cảm ứng tông phía trước sơn môn. Hắn ngồi xuống ghế đá, lấy ra một bộ đồ trà, tự rót tự uống.
Hai tên Chân Nhất Thần Quân của Vô Thượng Cảm ứng tông đi tới trước mặt Dư Tắc Thành, nghiêng mình thi lễ:
- Diệt Độ Thần Quân tiền bối, xin hỏi tới môn phái chúng ta có gì chỉ giáo?
Dư Tắc Thành nói:
- Ta ở đây chờ Vô Sinh lão tổ, phiền các ngươi thông báo cho lão biết, ta sẽ ở đây chờ ba ngày.
- Nếu lão chuẩn bị chưa xong, ba ngày không tới, ta sẽ rời khỏi, cho lão thời gian trăm năm nữa.
Chưởng môn Vô Thượng Cảm ứng tông lên tiếng nói:
- Diệt Độ tiền bối, Vô Sinh phản đồ đã bị chúng ta đuổi ra khỏi cửa, không biết hành tung. Chúng ta thật sự không tìm thấy lão, chúng ta...
Dư Tắc Thành khẽ cười, toát ra uy áp, lập tức tên Chân Nhất Thần Quân này không thể nói dối tiếp tục.
Dư Tắc Thành nói:
- Người trong thiên hạ ai ai cũng biết, ngươi không nên nói xằng bậy nữa. Ngươi chỉ cần truyền lời thay ta, ta chỉ chờ ở đây ba ngày, sau ba ngày ta sẽ rời đi, trăm năm sau lại tới.
- Nếu lão không có can đàm, chưa chuẩn bị tốt, vậy đừng tới.
Dứt lời, Dư Tắc Thành bèn vung tay lên, lập tức tên Chân Nhất Thần Quân kia bị hắn tống cổ ra khỏi lương đình.
Cứ như vậy, Dư Tắc Thành ngồi chờ ở nơi này, vô số đệ tử Vô Thượng Cảm ứng tông ra vào sơn môn với dáng vẻ cung kính, lén lút liếc trộm hắn từ xa. Trong lương đình này chính là thiên hạ đệ nhất nhân Diệt Độ Thần Quân, nghe nói tu vi người này đệ nhất thiên hạ. hết sức hung tàn, chỉ cần động là lập tức giết người diệt môn.
Vào buổi chiều, vô số tu sĩ nghe tin kéo tới liên miên, lục tục tiến vào sơn môn Vô Thượng Cảm ứng tông. Mục đích bọn chúng tới đây là để lén liếc nhìn Dư Tắc Thành một cái.
Thiên hạ đệ nhất nhân Diệt Độ Thần Quân, chưởng môn đệ nhất thượng môn Hiên Viên kiếm phái.
Những tu sĩ này lấy chuyện nhìn Dư Tắc Thành một cái làm hạnh phúc. Chỉ cần bao nhiêu đó, đã đủ cho bọn họ khoác lác cả đời.
Dư Tắc Thành ngồi trong lương đình chờ đợi Vô Sinh lão tổ xuất hiện. Những tu sĩ lục tục ra vào sơn môn. hắn không thèm nhìn tới.
Đột nhiên Dư Tắc Thành nghĩ thông suốt một chuyện, đó là nguyên nhân vì sao năm xưa Vô Sinh lão tô có thể lập nên cơ nghiệp như vậy.
Chính là nhờ Côn Lôn Kính, đúng rồi, khi ấy lão còn chưa biết đây là Côn Lôn Kính, chỉ nghĩ là pháp bảo thập giai Hạo Thiên Kính. Lúc ấy lão có thể sử dụng Hạo Thiên Kính, nhất định cũng giống như mình, ngộ ra phương pháp chế tạo Tiên Khí. cho nên lão mới có thể khiến cho Kim Đan hóa Anh. chế tạo ra các loại đan dược cho Nguyên Anh Chân Quân. Chân Nhất Thần Quân, mới đưa Vô Thượng Cảm ứng tông phát triển tới mức này.
Mấy năm nay lão có được Côn Lôn Âm Kính, nhất định có thể sử dụng Tiên Khí nhiều hơn. Cũng không biết lão đối phó vấn đề Tiên Khí tiêu tan thế nào. lão này có thể đánh một trận, là một cường địch, vừa khéo dùng thử kiếm.
Rất nhanh đã qua hai ngày hai đêm, ngày thứ ba sắc trời âm trầm, đúng là tiết mưa dầm. Trời dần đố mưa nhỏ, nhưng kéo dài không dứt. Dư Tắc Thành nhìn làn mưa này mê mài, bất chợt giật mình.
Giữa cơn mưa. ngoài xa thình lình có một người xuất hiện, tay cầm ô trúc, đi từng bước trên đường nhỏ trong rừng, bước từng bước một thăng tới lương đình.
Tuy rằng bước chân người này giống hệt phàm nhân, nhưng Dư Tắc Thành nhìn thấy lập tức mỉm cười. Đây chính là đạo pháp tự nhiên, không thể ngờ rằng Vô Sinh lão tổ năm xưa ngông cuồng kiêu ngạo như vậy. lại có thể lãnh ngộ được đạo pháp tự nhiên, đột phá hạn chế của pháp tắc Thiên Đạo, tiến vào cảnh giới Đại Thừa, công lực gia tăng hơn trước vô số lần.
Như vậy tốt quá, đây mới là cường địch đáng để mình thử kiếm, trận chiến này có thể đánh cho tận hửng rồi.
Dư Tắc Thành vung tay một cái, ném một chén trà qua:
- Uống một chén đi, sau này lão muốn uống cũng không được, hãy nhấm nháp một chút đi.
Vô Sinh lão tổ buông ô trúc xuống, đáp:
- Nam nhân phải uống rượu, uống máu, trà này nhẹ quá, ta không uống.
Dư Tắc Thành nhìn thoáng qua, hiện tại Vô Sinh lão tổ không còn bộ dạng già nua như ngày trước, mà đã trở lại bộ dáng trẻ trung. Dung mạo lão trở nên anh tuấn lạnh lùng mà không kiêu ngạo. Trên đầu lão một thước có một viên châu, một chiếc ấn, một lá cờ bay vòng tròn không ngừng.
Châu kia là Ngọc Xu Trảm Khám Thiên Lôi Châu, ấn là Tiểu Chư Thiên Tứ Cửu Đô Thiên Thần Phong ấn, cờ không biết tên nhưng ắt cũng là pháp bảo thập giai, là do lão vừa mới cướp đoạt gần đây. Chúng bay xung quanh trên đầu lão như vậy, hẳn là một môn bí pháp.
Lão chắp tay đứng đó, khí độ uy nghiêm, một thân pháp bảo màu trắng dường như gợn lên theo một nhịp điệu nhất định không ngừng. Ánh mất lão lạnh lẽo mà rực sáng, khí độ dung mạo như vậy có thể hấp dẫn tất cả nữ nhân.
Nhìn bộ dáng của lão, Dư Tắc Thành cười nói:
- Lão lãnh ngộ bí mật về Tiên Khí rồi sao, không ngờ có thể đổi lại dung mạo cũ, có còn xung là lão tổ chăng?
Vô Sinh lão tổ đáp:
- Đi không đổi tên, ngồi không đổi họ.
- Xem ra ngươi cũng phát hiện bí mật về Tiên Khí. vậy ngươi có cách nào bảo tồn Tiên Khí không bị Tiên Giới hấp thu không?
Dư Tắc Thành cười ha hả:
- Không có cách nào, năm xưa Tiên Tần đế quốc cũng không làm được, huống chỉ là chúng ta.
- Ta tìm lão tới đây là có chuyện muốn nhờ. Gần đây ta vừa luyện thành sáu thanh Tiên kiếm, muốn tìm người thử kiếm.
Vô Sinh lão tổ nói:
- Được, được lắm, gần đây ta cũng vừa luyện hóa Côn Lôn Kính, cũng muốn tìm người thử một lần. Đừng quá ý lại vào Tiên kiếm thập giai của ngươi, hiện tại ta cũng có tiên bảo thập giai, vừa khéo đánh một trận.
Dư Tắc Thành gật gật đầu. uống một ngụm trà:
- Tới đi, bất quá không thể đánh ở nơi này, thế giới phồn hoa như vậy, đừng để vì chúng ta mà bị hủy.
Vô Sinh lão tổ nói:
- Đi, chúng ta gặp trong Thanh Minh.
Dứt lời, lão chậm rãi bay lên, Dư Tắc Thành cũng bay theo, hai người bay thẳng lên chín tầng trời.
Hai người bay thẳng lên cao, giữa vô số ánh mất dõi theo của các tu sĩ bên dưới, dần dần biến mất trên không.
Bọn họ xuyên qua tầng tầng khí quyển, đối mặt nhìn nhau, chiến ý dâng trào.
Vô Sinh lão tổ ngự kim quang, cương mãnh mênh mông. Trong dáng vẻ của lão toát ra khí tức như bậc vương già thiên hạ.
Kiếm quang Dư Tắc Thành phất phơ theo gió, trùng điệp như triều, kết hợp cương nhu, bao la bát ngát, khí thế không kém.
Hai người bay ra khỏi chín tầng trời, tiến vào Thanh Minh. Xa xa là vầng trăng sáng, lúc này không còn không khí ngăn cản, cho nên trô Na lớn vô cùng, như ảo như thật.
Ánh trăng trong trèo chiếu vào hai người, thỉnh thoảng cương phong thổi qua, y bảo bọn họ tốc lên phất phơ, trông dáng vẻ cả hai vô cùng phiêu hốt.
Dư Tắc Thành liếc nhìn quanh, lên tiếng nói:
- Tiên kiếm ta vừa luyện thành, vài hôm trước...
Không chờ hắn nói dứt lời, Vô Sinh lão tổ bên kia quát to một tiếng:
- Nói nhiều vô ích. để mạng lại đây!
Lập tức xuất ra một đòn.
Đòn này vừa ra, Thiên Lôi Châu trên đầu lão lập tức bạo phát hào quang. Nháy mắt vạn đạo lôi quang trút xuống, hóa thành hàng ngàn hàng vạn Thiên Lôi, bao trùm bốn phương tám hướng, oanh kích Dư Tắc Thành.
Lôi quang bao phủ đầy trời, vô cùng hung hãn. hóa thành một con Lôi long thật lớn, hiện thân giữa không trung, trừng mất nhìn Dư Tắc Thành. Thình lình nó biến thành hàng ngàn hàng vạn đạo điện xà rất nhỏ, đầy trời đánh úp tới, mỗi đạo điện xà như vậy toát ra khí thế như rồng, hung hãn vô cùng, là do pháp bảo thập giai biến hóa mà thành.