Trương Hằng mới thoát khỏi trói buộc của đoàn ánh sáng trắng kia, liền gặp phải con cự xà màu máu này tập kích, cái này Chỉ có thể trách nhân phẩm Trương Hằng không tốt. lại bị truyền tống tới một chỗ không may như thế.
Thực lực quái xà màu máu này không yếu hơn tu sĩ Luyện Khí hậu kỳ. thế nhưng gặp phải Trương Hằng coi như là nó không may. Chỉ có thể bị miễu sát.
Thời gian một năm, không chỉ để tu vi Trương Hằng lên đến cảnh giới Đại thành tầng một, lại còn để Trương Hằng nghiên cứu ra một chút phương pháp sử dụng lực lượng trong cơ thể.
Vừa mới chém giết con rắn kia, Trương Hằng liền phát hiện hiện trạng quái dị trên đỉnh đầu của mình. Bạn đang đọc truyện tại - https://truyenfull.vn
Một cỗ huyết quang chợt xuất hiện trên đỉnh đầu Trương Hằng. một cỗ khí giết chóc làm người ta run sợ từ từ phát tán ra.
Huyết quang quỷ dị này nhanh chóng vặn vẹo trên đỉnh đầu. biến hình, nháy mắt liền hình thành một cái huyết hoàn do huyết quang cấu thành hình vòng tròn.
Huyết hoàn này lơ lửng trên đầu Trương Hằng như thế. một tấc không rời. giống như đã trở thành một bộ phận thân thể của Trương Hằng.
- Đây là...
Trương Hằng lộ ra sắc mặt quái dị.
Mới vừa giết một con yêu thú không rõ lai lịch, trên đỉnh đầu liền hình thành một cái huyết hoàn như thế.
Đột nhiên. Trương Hằng nhớ tới quý tắc ở Huyết Sát động phủ: Phẩm là người vào động phủ, phải giết ba người thí luyện, hoặc lấy được ba Huyết Sát ấn ký, bằng không sẽ vĩnh viễn ở lại động phủ này.
- Đây là Huyết Sát ấn ký?
Trương Hằng ngẩng đầu nhìn huyết hoàn lơ lửng trên đầu mình, có thêm một bước hiểu biết đối với Huyết Sát động phủ này.
Trương Hằng cảm giác dường như chủ nhân động phủ này nghĩ hết biện pháp, muốn sai khiến các tu sĩ vào đây thí luyện phải tàn sát lẫn nhau.
Tuy rằng Trương Hằng Không phải là người ưa thích giết chóc, thế nhưng tiến vào động phủ này. nhất định phải tuân theo quý tắc trò chơi trong động phủ.
Hiểu rõ tác dụng vòng sáng trên đầu. Trương Hằng đứng bên cạnh dòng sông máu này. ánh mắt quan sát hết thảy động phủ.
Bầu trời treo cao một vòng mặt trời màu đỏ tản ra khí tức quỷ dị, huyết quang nhu hòa chiếu trên mảnh tiểu thiên địa này. Không có nhiệt độ cao như mặt trời bên ngoài, ngược lại mang theo một cỗ âm nhu.
Rất rõ ràng, đây là một cái mặt trời "nhân tạo".
ở không trung cách mặt đất trăm thước, có thể thấy vô số yêu thú loại phi cầm đang liên tục bay qua, có khi truyền tới tiếng kêu sắc nhọn. Đa số những yêu thú này đều là cấp hai trở lên. thực lực tương đương tu sĩ Luyện khí kỳ. thế nhưng số lượng khủng bố của chúng nó có thể làm cho tu sĩ Kết Đan Kỳ cũng phái hoảng sợ.
Xem ra muốn bay từ trên không đến Thần Điện trung tâm động phủ. cách này là không thể nào.
về phần phi hành ở tầng thấp? Chỉ cần ngươi không sợ tu sĩ khác hay yêu thú tập kích, vậy thì có thể suy nghĩ một chút.
Trên mặt đất, bên cạnh Trương Hằng, chói mắt nhất tự nhiên là một con sông máu.
Trong ánh mắt Trương Hằng, con sông máu này dài đến mười mấy dặm. dường như không có đầu cùng.
Trong dòng sông có khi dấy lên một đạo Huyết quang, thỉnh thoáng cũng thấy được có cảnh yêu thú nhảy khỏi dòng sông.
Trên con sông máu này, Trương Hằng cảm nhận được một loại khí sát phạt như đã trầm tích mấy vạn năm. máu tanh cùng sát khí làm người ta buồn nôn dường như có thể ăn mòn linh hồn người khác.
Nếu như là người bình thường đứng bên cạnh bờ sống máu này. chỉ sợ đã sớm tiến vào trạng thái "cuồng hóa", biến thành ác ma giết người không chớp mắt.
Đạp mặt đất đò sậm bên dưới, Trương Hằng theo bản năng giữ một khoảng cách với dòng sông máu này.
Đi xa khoảng mười mấy thước, mới thả lòng, ánh mắt nhìn ra xa xa. quyết định từ từ đi đọc theo sống này tới Thần Điện.
Dù sao còn thời gian một tháng, tuy rằng động phủ này có thể tính là một mảnh tiểu thiên địa. nhưng phạm vi thực tế cũng Chỉ có vài trăm dặm.
Trước khi tiến vào động phủ, Trương Hằng cũng chiếm được một chút tư liệu về bên ngoài động phủ từ chỗ Ô Lăng.
Thế nhưng sau mỗi lần tiến vào động phủ. ngoại trừ Thần Điện chỗ trung tâm ra, cảnh vật những nơi khác đều sẽ xảy ra thay đổi.
Đi dọc theo dòng sông máu này vài dặm, trong lúc này Trương Hằng cũng không phát hiện tu sĩ khác, thế nhưng thấy được không ít yêu thú. Những yêu thú này có ẩn giấu trong nước sống, còn có một số nghỉ ngơi bên bờ.
Chỉ cần không đến quá gần, bình thường những yêu thú này sẽ không chủ động công kích người khác.
Đang lúc Trương Hằng cận thận từng chút chạy về phía trước, đột nhiên phía trước dâng lên một cột sáng màu máu đỏ tận trời.
Mặt đất dưới chân khẽ run lên, giống như có một con cự thú man hoang muốn xuất thế.
Nhìn bầu trời bị huyết quang nhuộm đỏ. Trương Hằng thầm nghĩ tất nhiên là có tu sĩ không hay ho nào đó chạm vào cấm kỵ trong Huyết Sát động phủ.
Dòng sông máu bắt đầu sôi trào liên tục. từng cơn sóng máu dâng lên mấy chục thước, khí sát phạt máu tanh tràn ngập không gian.
Yêu thú trong dòng nước cũng rối loạn bất an. thành quần kết đội chạy về một hướng, giống như nhận được thứ gì đó kêu gọi.
Trong tầm mắt Trương Hằng, yêu thú lấy con số hàng vạn theo dòng sông tràn về phía trước. Trong những yêu thú này, Trương Hằng còn thấy được cự xà màu máu Mới gặp không lâu trước, các yêu thú hình thái khác cũng nhiều không kể xiết, một mảnh đông nghịt, làm người ta run sợ.
Thấy tình cảnh này. linh khí trên người Trương Hằng cứng lại, cả người biến mất vào không khí, ngay cả một chút khí tức cũng không cảm nhận được.
Vừa thi triển chính là tuyệt kỹ áp đáy rương của Phong Hành Môn - Phong Hành.
Loại pháp thuật này không Chỉ có thể giúp cho tu sĩ ẩn giấu hành tung cùng khí tức. còn có thể giúp tu sĩ di động thật nhanh trong quá trình ẩn thân.
Sau khi che giấu thân hình, Trương Hằng thử tiếp cận một con yêu thú. phát hiện đối phương không có bất cứ phản ứng khác thường nào.
Trong lòng thoáng vui vẻ. xem ra pháp thuật này quả nhiên rất hiệu quả, ở trong động phủ cho dù là tu sĩ Luyện Khí hậu kỳ bình thường, dựa vào pháp quyết này giữ mạng cũng không tính là quá khó.
Để thử nghiệm hiệu quả thần thông này. Trương Hằng thử tới gần sát một con yêu thú trong đó.
Khi tới gần con yêu thú khoảng hai ba thước, liền thấy con yêu thú kia ngừng lại một chút, quay đầu nhìn xung quanh vài lần, dường như có cảm ứng.
Trương Hằng nhanh chóng kéo ra khoảng cách với con yêu thú đó.
Yêu thú có thể phát hiện ra, điều này cũng có thể giải thích được, dù sao cảm quan yêu thú nhạy cảm hơn tu sĩ cấp thấp nhiều lắm.
- Nhân sĩ phương nào. đám đương oai ở Huyết Tế Hà!
Một tiếng nói rung trời truyền khắp phạm vi mấy chục dặm. không khí trong hư không cũng rung động kịch liệt, con sông máu càng dâng lên sóng máu ngập trời, càng có nhiều yêu thú trôi lên từ dòng sông, nhanh chóng chạy về phía xa.
Bùm!
Phía trước dòng sông lại dâng lên Huyết quang tận trời lần nữa.
Huyết quang này tới không trung cũng không biến mất, mà hình thành một tầng sương mù màu máu dày đặc.
Một con quái vật thân rắn ba đầu xuất hiện ở trong sương mù màu máu này. trên thân rắn quái vật khoác một tầng lần giáp màu nâu nhạt, hai chân trước tựa như cánh tay nắm một thanh kích lớn đen nhành dài đến bảy tám trượng, trong đôi mắt đò lộ ra thần sắc tức giận nồng đậm.
Thân rắn dài đến mấỵ chục thước có một bộ phận còn ở trong dòng sông máu, bên cạnh nó còn tụ tập vô số con rắn lớn màu máu từng bị Trương Hằng chém giết.
Nhìn quái vật to lớn thân rắn ba đầu khổng lồ ở xa xa. trong lòng Trương Hằng mơ hồ sinh ra tâm lý không thể chống cự.
Thân thể to lớn như thế, chỉ đè xuống cũng có thể đè người ta chết khiếp, hơn nữa nhìn bộ dáng con quái vật này. liền biết khẳng định nó không phải loại hình chỉ biết cậy mạnh.
Rốt cuộc là ai gây ra họa, lại dẫn ra từ trong dòng sông máu loại quái vật khủng bố như thế.
Thân hình Trương Hằng nhanh chóng đi động tới phía trước, thế nhưng vẫn bảo trì khoáng cách tuyệt đối với còn quái vật ba đầu thân rắn kia.
Một lát sau, Trương Hằng phát hiện một số tu sĩ phía trước, còn cảnh tượng đẳng trước cũng làm người ta giật mình.
ở bờ sống cách đó không xa. đựng một tòa bia đá toàn một màu đỏ sậm. Tấm bia đá này cao chừng một trượng, bên trên dường như còn khắc chữ gì đó. từ trên tấm bia đá này tuôn ra một cỗ hào quang màu máu đỏ. tán ra bốn phía.
ở gần tấm bia đá cũng có không ít tu sĩ bị thu hút tới, thế nhưng những tu sĩ này dường như có lòng kiêng kỳ gì đó với tấm bia đá này, chỉ đứng xa mấy chục thước mà nhìn.
Đứng ở trước mặt tấm bia đá, cũng Chỉ có một người.
Mà người này, Trương Hằng lại quen biết, đó chính là Lý Hoành phát uy trên Đại Hội Phương Vân một năm trước.
Lý Hoành hai mắt nhắm nghiền, chạm tay vào tấm bia đá màu máu đỏ cồ xưa kia, từng đạo huyết quang dũng mãnh truyền vào cơ thể hắn thân thể hắn đang liên tục phồng lên co lại. giống như có gì đó đang được bơm vào trong cơ thể.
- Đây là Sát Thiên Bi ở Huyết Tế Hà, các ngươi còn không mau rời đi!
Quái vật ba đầu thân rắn vung cây kích lớn trong tay. huyết quang cuốn qua bầu trời, ba đôi mắt lạnh băng như cắn nuốt hồn phách nhìn chằm chằm vào Lý Hoành đứng bên cạnh Sát Thiên Bi.
Lý Hoành bỗng mở mắt, một đạo Huyết quang kinh người hiện lên trong đôi mắt, ngữ khí lạnh, băng nói:
- Cút cho ta!