- Huyền Âm Cực Địa? Ta vừa đến đây đã thấy được. Nếu còn có chút bảo vật, ngươi cứ trở về thu dọn một chút, ta sang bên kia gặp mấy hậu bối.
Ánh mắt bình thản như không của Trương Hằng liếc qua mộ huyệt kia. thân hình biến mất tại chỗ.
Từ trước đó, Thần Linh Nhãn của hắn đã quét qua hết thảy mộ huyệt này, cũng không có bảo vật gì quá mê người.
Ngay sau đó, Trương Hằng xuất hiện trước mặt hai người Diệp Lãnh Nhai cùng Lam Hỏa.
- Thái thượng tông chủ!
Hai người thấy Trương Hằng xuất hiện, liền vô cùng cung kính hành lễ.
Trương Hằng khẽ gật đầu, liền nói với Lam Hỏa:
- Vừa rồi ở mộ huyệt ngươi cũng đạt được không ít bảo vật. mấy thứ này đều phải dùng làm dự trữ quý giá cho môn. như thế mới có thể làm cho Cực Diễm Môn phát triển lâu dài. Ngoài ra, ta cũng không còn bao nhiêu vướng bận ở Tam Tinh Vực, sẽ nhanh chóng đi Chu Vương Triều.
- Ghi nhớ lời dạy của Thái thượng tông chủ.
Lam Hỏa có vẻ kinh ngạc:
- Nhưng ngài mới ở Tam Tinh Vực chút thời gian như thế, đã phải nhanh rời đi ngay?
- Đúng thế. ta chưa từng mong đợi Cực Diễm Môn có thể hưng thịnh muôn đời. cuối cùng có một ngày nó sẽ bị bao phủ trong dòng sông lịch sử.
Trương Hằng khẽ than một tiếng, ánh mắt lộ ra thần sắc xa xưa, tựa như thấy được tương lai thật xa.
Trong lòng Lam Hỏa cả kinh, hỏi:
- Chẳng lẽ Thái thượng tông chủ đã đoán trước được vận mệnh tương lai của Cực Diễm Môn.
- Ta chưa bao giờ biết trước chuyện này. nhưng hôm nay diễn biến chí lý đại đạo, cũng biết được một chút.
Trương Hằng nhàn nhạt nói, đột nhiên chuyển ánh mắt về phía mộ huyệt.
Bụp!
Đúng lúc này, một tên cương thi khô gầy đột nhiên xuất hiện phía trước ba người, lực khô diệt mơ hồ phát tán ra. làm cho không gian xung quanh xảy ra một loại biến đổi quỷ dị.
- Cổ thi!
Lam Hỏa cùng Diệp Lãnh Nhai sắc mặt đại biến, lập tức sợ muốn hồn phi phách tán.
Bọn họ vốn tưởng Trương Hằng đã tiêu diệt hay đánh lui thượng cổ dị thi, cũng không hỏi nhiều.
Lúc này, thượng cổ dị thi cổ Thương đột nhiên xuất hiện trước mặt hai người, làm cho nhịp tim bọn họ tăng vọt mấy lần.
- Ngươi đã thu dọn xong chưa?
Trương Hằng liếc nhìn Cổ Thương, tùy ý nói, giống như nói chuyện phiếm với bạn bè bình thường.
- Vật quý giá nhiều năm đều mang theo hết, đáng tiếc khối Huyền Âm Cực Địa hiếm thấy này.
Cổ Thương có vẻ tiếc nuối nói. con mắt đỏ rực quét qua hai người bên cạnh Trương Hằng.
Lam Hỏa cùng Diệp Lãnh Nhai chỉ cảm thấy máu đọng lại, tất cả sinh cơ trong cơ thể trong Khoảng khắc như mất sạch, ánh mắt của đối phương thậm chí làm cho linh hồn bọn họ đông lại.
- Ha ha, Huyền Âm Cực Địa thật là một tồn tại kỳ diệu, tuy nhiên đối với tu sĩ Độ Kiếp Kỳ trở lên hiệu quả của nó đã rất nhỏ.
Trương Hằng cười nói.
Cổ Thương nhún vai, nói:
- Ta chỉ cảm thấy ngủ ở Huyền Âm Cực Địa rất thoải mái mà thôi.
Trương Hằng không khỏi buồn cười:
- Tam Tinh Vực cũng không phải nơi sở hữu riêng của Trương mỗ, nếu ngươi muốn ngủ ở đây. trong giới này có ai ngăn cản được ngươi chứ?
Hắn cũng không ngờ tên thượng cổ dị thi này cũng có phần hài hước.
- Đúng rồi. hai tu sĩ nhân loại kia chính là hậu bối của ngươi?
Ánh mắt Cổ Thương lại liếc qua hai người Lam Hỏa.
- Đúng vậy.
Trương Hằng gật đầu. Bạn đang đọc truyện được lấy tại chấm cơm.
Tuy rằng nói tuổi thì hai người Lam Hỏa thậm chí còn lớn hơn hắn, nhưng nói về bối phận thì Trương Hằng là Thái thượng tông chủ Cực Diễm Môn. đệ nhất nhân Tam Tinh Vực.
Cổ Thương thoáng đánh giá hai người, đột nhiên vung tay. trong hư không xuất hiện mấy cái bình ngọc, cùng một đống lớn Pháp bảo thông linh.
Khóe miệng Trương Hằng ngậm cười, ánh mắt đảo qua mấy thứ này. Pháp bảo thông linh kia đều là nằm giữa linh bảo trung phẩm cùng linh bảo thượng phẩm, hắn cũng không nhìn nhiều.
Hắn tò mò là bình ngọc trong tay cổ Thương, cảm giác vật ấy không phải vật phàm.
- Pháp bảo thông linh kia tặng cho các ngươi, cấp bậc Pháp bảo quá cao. các ngươi tuyệt đối không thể nhận chủ. Ngoài ra, trong tay của ta còn có hai bình Ngũ Hành Thiên Tủy Dịch thứ phẩm tủy dịch này hết sức thần kỳ. chỉ cần một giọt có thể làm cho tu sĩ Nguyên Anh Kỳ tiến thẳng vào Hóa Thần Kỳ. Chỉ tiếc, vật ấy lại không có bao nhiêu tác dụng với tu sĩ trên hợp Thể KỲ.
Cổ Thương nhẹ nhàng vung tay lên. mấy thứ này liền bay tới trước mặt hai người Lam Hỏa.
- Ngũ Hành Thiên Tủy Dịch?
Lam Hỏa cùng Diệp Lãnh Nhai há to miệng, không ngờ đời này có thể thấy được thần dịch gần như tuyệt tích ở giới này.
So sánh với tủy địch này, Hóa Anh Đan kia quả thật là rác rưởi.
- Cái này...
Lam Hỏa liếm liếm môi, trong ánh mắt nhìn Ngũ Hành Thiên Dịch Tủy tràn ngập tia sáng nóng rực.
Đây chính là thần dịch dùng một giọt có thể thăng cấp Hóa Thần Kỳ, làm sao mà hắn không kích động được.
Tuy nhiên hắn không đám tự tiện tiếp nhận mấy thứ này mà dùng ánh mắt dò hỏi nhìn sang Trương Hằng.
Trương Hằng mặt treo ý cười, nói với hắn:
- Vị Cổ Thương tiền bối này chính là thần thi Đại Thừa Kỳ đã tu hành trăm vạn năm. hắn ban cho ngươi đồ vật, còn không tạ ơn nhận lấy?
- Cảm tạ Cổ tiền bối ban ơn!
Lam Hỏa kích động không thôi, vội vàng tiếp nhận mấy thứ này.
Một đống Pháp bảo thông linh cùng mấy bình Ngũ Hành Thiên Dịch Tủy, đủ cho bất cứ tu sĩ nào ở Tam Tinh Vực cũng phải đỏ mắt phát cuồng!
Đồng thời, trong lòng Lam Hỏa cũng vô cùng kinh ngạc, không lâu trước Trương Hằng còn đánh túi bụi với Thượng cổ dị thi kia, bây giờ lại đứng đây bình thường như bằng hữu. điều này thật làm cho người ta khó hiểu.
Càng làm cho hắn được sủng mà kinh, chính là thượng cổ dị thi kia còn chủ động ban cho hắn nhiều thứ tốt như thế.
- Mấy thứ này ngươi nhận lấy. tự lo cho tốt đi.
Sắc mặt Trương Hằng không thể hiện gì, nói với Lam Hỏa.
- Thái thượng tông chủ cứ yên tâm. ta nhất định sẽ dùng những thứ này phát huy tác dụng lớn nhát cho Cực Diễm Môn.
Lam Hỏa cúi đầu thật sâu trước Trương Hằng.
Hắn sẽ không ngốc đến việc nghĩ rằng thượng cổ dị thi khủng bố cực điểm kia lại vô duyên vô cớ đưa mấy thứ này cho mình, còn không phải nhìn mặt mũi của Thái thượng tông chủ hay sao?
- Ha ha, chúng ta lập tức phái rời Tam Tinh Vực. Cực Diễm Môn giao cho ngươi, ta rất yên tâm.
Trương Hằng khẽ vung tay lên, nói với Lam Hỏa:
- Sau khi ngươi trở về, cũng nói một tiếng với Bách Luyện đại sư.
Dứt lời, hắn nhìn sang cổ Thương, hai người đồng thời biến mất khỏi Tam Tinh Vực.
Đợi hai người biến mất, Lam Hỏa mới hồi thần lại.
Phù!
Hắn cùng Diệp Lãnh Nhai đồng thời thở phào, hai ngọn núi to lớn đè trong lòng mới dời đi.
Trình tự hai người Trương Hằng ở quá cao. lúc ở cùng bọn họ chỉ có ngước nhìn, gánh vác áp lực khó mà nói.
- Chúng ta cũng về Cực Diễm Môn. có trong tay các bảo vật này. tuyệt đối có thể làm cho môn phái xuất hiện thêm mấy tu sĩ Hóa Thần Kỳ trong thời gian ngắn.
Lam Hỏa tràn ngập kích động hưng phấn nói.
Vù!
Hai người gấp gáp bay về phía Cực Diễm Môn.
Lam Hỏa trở lại Triệu quốc, làm sao tăng lên thực lực tông môn Cực Diễm Môn, chuyện này không nói nhiều. Trong một thời gian dài, địa vị Cực Diễm Môn ở Tam Tinh Vực đã không thể dao động được.
Ở một phía xa xôi khác, Phàm Vân Đảo hải vực Tam Tiên Đảo.
So sánh với trăm năm trước, Phàm Vân Đảo hiện giờ đã xưa đâu bằng nay. có hai vị nhân vật cấm kỵ tọa trấn, thực lực tăng vọt, mơ hồ có xu thế ngang hàng với Tam Tiên Đảo.
Bởi vì có Bát Hoang Tụ Linh Tiên Trận cùng Tinh Nguyệt Thần Điện thu hút lực ngôi sao số mệnh, phẩm chất linh khí trên Phàm Vân Đảo biến đổi từng năm, leo dần lên hàng thánh địa Chu Vương Triều.
Lúc này, ở trong Tinh Nguyệt Thần Điện, Lạc Hà nhíu mày đang suy nghĩ gì đó. Quách Phong cùng Tú Ninh cũng ngồi trong đại điện.
Không lâu trước, hai vị Tán tiên Tam Tiên Đảo. Âm Dương Tán Tiên cùng Linh Hư Tán Tiên phủ xuống Phàm Vân Đảo, thương thảo một chút chuyện liên quan đến chủ động phủ Huyết Sát.
Nhưng mà, chuyện chủ động phủ Huyết Sát cũng không phải nguyên nhân chủ yếu mà hai vị Tán tiên đích thân đến đây.
Cuối cùng, Âm Dương Tán Tiên không nói gì thêm, nhưng Linh Hư Tán Tiên ngồi cạnh hắn lại nhàn nhạt nói:
- Hải vực Tam Tiên Đảo có ba đại tiên đảo Bồng Lai, Đông Doanh, Phượng Trượng, chính là thánh địa nổi danh trong giới này, thống trị mảnh hải vực này không biết bao nhiêu vạn năm. Nhưng những ngày gần đây, Phàm Vân Đảo đột nhiên quật khởi ở hải vực Tam Tiên Đảo, thế tất... cái gọi một núi không chứa được hai hổ. nếu muôn Phàm Vân Đảo thần phục Tam Tiên Đảo ta, nhất định Lạc Hà đạo hữu sẽ không đông ý. Nếu đã vậy, ta để nghị di chuyển Tinh Nguyệt Môn đi nơi khác.
Nghe lời này, lúc ấy trong lòng Lạc Hà hết sức không vui.
Mặc kệ nói thế nào, hắn cũng có chút giao tình với Âm Dương Tán Tiên Bồng Lai Đảo. hôm nay ngược lại muốn đuổi mình đi chỗ khác.
Âm Dương Tán Tiên sao không rõ ý của Lạc Hà, khẽ thở dài:
- Đạo hữu sao không đổi một góc nhìn khác? Nếu hải vực Tam Tiên Đảo là một tay mình xây dựng lên, lại đột nhiên xuất hiện một cỗ thế lực ở trong mảnh hải vực này. ngài sẽ chấp nhận cho nó tồn tại hay sao?
Có thể nói, hai đại Tán tiên này hoàn toàn nói thẳng những gì mình nghĩ, không có chút quanh co lòng vòng, xé rách mặt mũi, nói ra ý đồ mình đến đây.
Nói dễ nghe thì là một núi không chứa được hai hổ, nói không dễ nghe, chính là muốn đuổi ngươi đi chỗ khác.
Lạc Hà cũng không lập tức đáp lời, lạnh nhạt nói:
- Các người nói cũng có lý. Tinh Nguyệt Môn quật khởi nhanh chóng, ngày sau tất nhiên sẽ hình thành cục diện giằng co với Tam Tiên Đảo. Tuy nhiên một mình ta không thể làm chủ chuyện này. chờ Trương huynh đệ trở về. chúng ta phải xem ý của hắn.
Vừa nghe tên Trương Hằng, hai đại Tán tiên khẽ giật mình, hiển nhiên hết sức cố kỵ.
- Được, vậy hai ta cáo từ.
Âm Dương Tán Tiên khẽ thở dài, cùng Linh Hư Tán Tiên biến mất khỏi Tinh Nguyệt Thần Điện, trở về Tam Tiên Đảo.
- Lạc tiền bối. ta xem hai đại Tán tiên kia đường như không có ý tốt.
Quách Phong có chút lo lắng nói.
Hải vực Tam Tiên Đảo kinh doanh nhiều năm, ngang hàng với Cửu U hải vực do Huyền Long Đại Vương thống lĩnh, thế lực vô cùng hùng hậu, hơn xa Tinh Nguyệt Môn, lúc này không thể chống cự.
Lạc Hà trầm ngâm một lát, lắc đầu nói:
- Trên thực tế, hai đại Tán tiên này cũng bất đắc dĩ. Lúc này bọn họ trực tiếp nói rõ ý đồ đến đây, là lựa chọn cực kỳ sáng suốt. Làm như vậy, tuy rằng làm cho quan hệ giữa chúng ta sinh ra rạn nứt. nhưng cùng tốt hơn là ngày sau xảy ra mâu thuẫn với chúng ta mà trở thành kẻ địch.
Xoạt!
Đúng lúc này, không gian xung quanh sinh ra một tia dao động mịt mờ. hai bóng người chợt xuất hiện.
Tiếp đó, khí tức hủ hóa cực kỳ đáng sợ ập tới. làm cho máu huyết Quách Phong cùng Tú Ninh chợt cứng lại.
- Kẻ nào!
Lạc Hà nghiêm nghị, khẽ quát một tiếng, cách không đánh ra một chưởng kéo theo một cổ uy áp hùng hồn.