"Tên này thi triển bí thuật gì, đột nhiên lực lượng tăng mạnh gấp mấy lần sức bật thật đáng sợ!"
Trương Hằng nhẹ thở một hơi. vừa rồi bị một kích đó cũng chỉ gây cho hắn một ít vết thương ngoài da nhưng với thân thể thuộc tính "Kim thân bất tử" ", trong khoảnh khắc liền phục hồi như cũ.
"Vù!"
Không gian run rẩy. sóng gợn nhộn nhạo, cổ Thương trong hình đáng Cương thi to lớn. gào thét ào đến, kèm theo lực áp bức kinh người.
"Ầm ầm!"
Lần này, Trương Hằng liên tục giao phong mười mấy quyền cùng hắn.
Cuối cùng, một cổ lực lượng kinh khủng bùng nổ giữa hai người, cổ Thương bật lui vài bước, lắc lư vài cái tại chỗ, miễn cưỡng ổn định lại. nhưng thân thể hắn cũng đã bị một ít thương tổn.
về phần Trương Hằng, chỗ ngực có một miệng vết thương sâu nửa tấc, kéo dài tới trái tim.
"Phù"!
Trương Hằng hít sâu một hơi, vứt bỏ ý tưởng sử dụng Phá Không Kiếm hoặc bí thuật nào khác.
Theo một hơi hít sâu này, xương cốt trên toàn thân hắn nổ "lốp bốp".
Trong không gian sinh ra một cổ khí tức áp lực đến cực điểm.
"Lốp bốp..."
Xương cốt toàn thân Trương Hằng không ngừng vang lên tiếng nổ "lốp bốp" giòn tan, cơ thể màu vàng kim loại của hắn không ngừng bành trướng lên.
Uy áp vô hình phủ xuống nơi đây.
"Keng!"
Đột nhiên toàn bộ thân thể hắn cường ngạnh cất cao lên cả trượng, hóa thành một người khổng lồ. cả người lấp lánh màu vàng óng ánh. giống như một Ma Thần bất khả chiến bại.
"Lốp bốp..."
Xương cốt toàn thân hắn vẫn như cũ không ngừng vang lên tiếng nổ giòn tan. Trong lúc cơ thể bành trướng, hình thành đường cong cứng như sắt thép, làm cho người ta có cảm giác một loại sức bật cường đại như bàn tay khổng lồ kình thiên kia.
Giờ khắc này, bất kể bất cứ kẻ nào đối mặt với Trương Hằng, đều sẽ sinh ra cảm giác đang đứng trước mặt một lực lượng tuyệt đối, có thể miểu sát mình như con kiến.
Đây là một loại lực lượng áp chế tuyệt đối về cấp bậc!
Ngay cả Huyền Long Đại Vương được xưng là lực lượng đệ nhất trong nhất giới đích thân tới, đối mặt với loại trạng thái của Trương Hằng này, cũng phải biến sắc.
Một lực uy áp vô hình, tự nhiên mà vậy từ trên kim thân bất tử của Trương Hằng tán phát ra. mặc dù hắn hoàn toàn không có cố ý vận đụng lực linh hồn.
Cổ Thương đứng ở cách đó không xa, dự cảm được mối nguy cơ ập vào mặt mà đến. khiến trong lòng hắn thầm run sợ.
Tuy nhiên, giờ phút này hắn đang ở trong giai đoạn bí thuật là giai đoạn thân thể cường hãn tuyệt đối, nên không sợ hãi bất luận kẻ nào.
"Ầm!"
Lần này, Trương Hằng chủ động xuất kích, đạp một cước trong hư không, không khí trong phạm vi trăm dặm lập tức xao động, giống như nước trong ấm sôi trào.
Có thể nói, một cước này của hắn trong thời gian ngắn ngủi đã đảo loạn cân bằng linh khí trong vùng không gian nhỏ này.
"Vù!"
Hắn giống như một mũi thương màu vàng đâm thủng hư không, kèm theo một lực lượng áp đảo hết thảy, cuồn cuộn ập tới hướng Dị thi Thượng cổ.
- Hây!
Lần này Trương Hằng trực tiếp dùng chân đá tới. động tác trông thật thô lỗ như vậy. nhưng thêm vào một chút lực lượng khủng bố. đủ để biến bình thường thành kỳ tích.
Cổ Thương với sắc mặt lạnh lùng, thân thể khô gầy đứng sừng sững ngạo nghễ, giơ bàn tay khô khốc tái nhợt như tờ giấy, hung hăng chụp vào bàn chân trần của Trương Hằng.
Phát triển kế tiếp cực kỳ thuận lợi. tay của Dị thi thượng cổ thành công chạm đến bàn chân trần của Trương Hằng.
Trong đôi mắt màu tím sậm của hắn lộ ra vẻ âm độc ác nghiệt, lực lượng trong ngón tay trong nháy mắt bùng nổ.
"Ầm!"
Nhưng đúng lúc đó. trên bàn chân trần của Trương Hằng bộc phát ra một lực lượng không phải của con người, long trời lỡ đất. như lũ lụt hồng thủy, lại giống như núi lửa bùng nổ. muốn mãnh liệt bao nhiêu thì có mãnh liệt bấy nhiêu.
Đồng thời, ở trên chân hắn bùng phát ra một mảng kim mang, ẩn chứa lực cắn nuốt hủy diệt không thể tưởng tượng. Bạn đang đọc truyện tại Truyện FULL - www.Truyện FULL
"Rắc!"
Cổ Thương thét lên một tiếng thảm thiết, xương cổ tay gãy vụn. phát ra một tiếng vang nặng nề trầm thấp, thân thể hắn bị Trương Hằng đá trúng hóa thành một đường cong vãng ra ngoài xa mấy trăm dặm.
Chưa lần nào, trên phương diện lực lượng hắn lại bị đối phương áp chế gắt gao như thế!?
- Xem đây!
Trương Hằng thừa thắng truy kích, thân thể cao lớn như Ma Thần, "vù" một tiếng, trong chớp mắt đánh ra liên tiếp.
"Ầm ầm ầm..."
Liên tiếp tung quyền, Trương Hằng liên tục công kích không ngừng, quyền sau mạnh hơn quyền trước, trong hư không sinh ra từng đám từng đám khe nứt không gian bằng cỡ miệng bát.
Tiếng quyền đánh ra khủng bố kia khiến lòng người lạnh ngắt, thậm chí truyền khắp toàn bộ Tam Tinh Vực.
Trong lúc nhất thời, các tu sĩ Nguyên Anh Kỳ trở lên trong Tam Tinh Vực. ai nấy đều vô cùng kinh sợ, không thể tĩnh tâm tu luyện.
Cổ Thương bị đánh cho không có mảy may lực trả đòn lại rơi vào bị động bị đánh như trước đó, bị Trương Hằng áp chế không ngóc đầu lên được.
Sau khi liên tục đánh ra mấy chục quyền, cổ Thương đã bị đánh cho thành hình người tàn tật, trên người bốn năm chỗ xương gãy đoạn.
Tuy nhiên, Trương Hằng vẫn không có ý dừng lại chút nào, bởi vì hắn hiểu rằng thân thể của Dị thi thượng cổ này. cũng có được thuộc tính bất diệt như hắn không thể để đối phương có thời gian thở đốc.
- Ghao...
Ngay lúc đó cổ Thương phát ra một tiếng kêu trầm muộn, từ trong miệng lại phun ra một đám bản mạng thi hỏa, bao phủ tới hướng Trương Hằng.
Trương Hằng liền sử dụng Phá Diệt Thần Quang, đầu ngón tay bắn ra mấy tia sáng màu vàng bán trong suốt, bản mạng thi hỏa đáng sợ kia liền phân giải biến thành hư vô.
"Vù!"
Thừa dịp này, thân hình cổ Thương lướt ra xa mấy ngàn dặm. thân thể sứt mẻ thật kinh khủng, lắc lư trên không trung mấy cái.
Ngay Sau đó, trong mắt hắn nở rộ hào quang màu tím sậm như thực chất, tản phát ra một cỗ uy lực tinh thần lẫm liệt.
Hai tay xoa xoa một cái, trước người hắn ngưng tụ ra một cây thiết phủ rỉ sét.
Cây thiết phủ rỉ sét này nhìn như vật bình thường, lại lộ ra một khí tức áp lực cực kỳ trầm trọng, cho dù trước mắt hắn có một ngọn núi. cũng có thể trong khoảnh khắc bổ ra thành hai nửa.
- Ha ha! Đánh cận chiến không lại, giờ lại tế ra Pháp bảo sao?
Trương Hằng bĩu môi chế giễu, vẫn thản nhiên đứng ở nơi đó. cũng không có một chút xíu ý muốn sử dụng Pháp bảo.
Trên mặt cổ Thương đầy vẻ oán hận nhìn chằm chằm vào hắn cắn chặt hàm rằng, lại có vài tia sợ hãi, truyền đến thanh âm khàn khàn:
- Không thể không thừa nhận, thân thể của ngươi thật cường hãn vượt qua tường tựợng của ta. ở trong nhất giới này tuyệt đối là số một số hai. Nhưng cổ Thương ta chính là cổ thi Đại Thừa Kỳ duy nhất ở Chu Vương Triều, cũng không phải phường vô dụng, chẳng lẽ ngươi không trí ta vào tuyệt địa không chịu sao?
Trong mắt Trương Hằng bắt đầu ngưng tụ kim mang, với ánh mắt bễ nghễ nhìn lên bầu trời, lạnh nhạt nói:
- Cái này chỉ có thể trách ngươi vận số kém may mắn, ngủ say ở Tam Tinh Vực vừa lúc lại bị Trương mỗ phát hiện.
Trương Hằng không lâu sau sẽ phi thăng thượng giới, sao có thể lưu lại đối phương là mối hậu họa tại hạ giới này?
Hoặc là thu đối phương cho mình dùng, đồng thời phải có sự trung thành tuyệt đối nếu không thì nhất định phải trảm thảo trừ căn.
- Ngươi muốn chết!
Trong lòng cổ Thương sôi lên lửa giận, bình sinh đây là lần đầu tiên hắn gặp phải một nhân vật khó đối phó như vậy.
Đổi lại là tu sĩ Đại Thừa Kỳ hoặc là Tán tiên bình thường, hơn phân nửa sẽ giữ một khoảng cách với hắn. Là một Dị thi thượng cổ. lực phòng ngự của hắn là tuyệt đối cường hãn. thân thể thậm chí có được thuộc tính bất diệt cùng với thi độc đáng sợ.
Thử nghĩ, trong nhất giới này ai lại muốn vướng víu với nhân vật như hắn?
Nhưng mà, cổ Thương tuy rằng cường đại. nhưng hắn gặp phải Trương Hằng có thể so với cấp bậc BOSS trong nhất giới, coi như hắn bị xui xẻo vậy.
Ngay cả đều là nhân vật cấm kỵ tu vi đồng cấp, giữa bọn họ cũng là có chênh lệch.
Tỷ như Huyền Long Đại Vương bản thân là Thần thú, một thân thần thông chấn nhiếp Đông Vân đại lục, khiến các tu sĩ Đại Thừa Kỳ hoặc là Tán tiên khác, tâm sinh cố kỵ, tuyệt đối không dám chủ động trêu chọc hắn.
Có thề nói, Huyền Long Đại Vương chính là tồn tại cấp BOSS đã lâu trong nhất giới, là nhân vật đỉnh phong thực lực vượt qua đồng cấp một bậc, có thể nói là vô địch trong nhất giới.
"Vù!"
Cây thiết phủ lốm đốm rỉ sét trước người cổ Thương, đột nhiên nở rộ ra một màn hào quang màu đen U ám. bỗng không biến thành lớn gấp mười lần, cũng lan tràn ra tùng vòng từng vòng lực lượng ăn mòn.
Trong phút chốc, dãy núi trơ trụi ở bốn phía lại toàn bộ hóa thành tro tàn màu đen. Sau đó theo một cơn gió nhẹ ầm ầm tiêu tán đi.
"Vù! Vù!"
Cây thiết phủ trầm trọng phủ kín rỉ sét, hình thành một đường cong thật lớn trên bầu trời, cuối cùng từ trên đỉnh cao đột nhiên đánh xuống, điểm rơi chính xác là đỉnh đầu Trương Hằng.
Trong hai tròng mắt Trương Hằng. kim mang đã ngưng tụ đến cực điểm, hắn nhẹ nhàng giơ tay lên, phun ra vài chữ:
- Phá Diệt Thần Quang!
Uy lực của Phá Diệt Thần Quang, vựa rồi hắn trông thấy rõ ràng, lúc này lập tức thi triển ra tuyệt kỷ áp đáy hòm hòng phân giải cổ thi.
Lần này, hắn muốn thử một lần.
"Phốc! Vù!"
Xạ tuyến màu vàng nhạt trong suốt, giống như âm hồn từ trong tay Trương Hằng đánh ra, trong không gian truyền đến một trận dao động quỷ dị.
Đúng lúc này, cây thiết phủ trầm trọng kia bổ tới, Phá Diệt Thần Quang giống như không tồn tại xuyên qua cây thiết phủ.
"Vù!"
Chỉ thấy cây thiết phủ rỉ sét thoáng dừng lại một chút, rồi ầm ầm đánh xuống.
"Ầm!"
Một búa trầm trọng như núi, vừa lúc bổ trúng đầu Trương Hằng.
"Rắc!"
Đầu Trương Hằng bị bổ trúng, từ trên bầu trời rớt xuống. trong mắt còn mang theo vài tia dị sắc.