Tiên Luyện Chi Lộ

Chương 556: Âm Dương Quyết (thượng)

- Nghịch chuyển Càn Khôn, Âm Dương bí quyết.

Giọng nói bình thản vang lên từ La Sát Mật Ngục. Trương Hằng xuất hiện trong ánh mắt của mọi người.

Giọng nói nhỏ như vậy nhưng lại rõ ràng vô cùng, khiến phần lớn nhân vật ở nơi này đầu óc thoáng chốc trống rỗng.

Trong lúc nguy cấp như chỉ mành treo chuông này. Trương Hằng đột nhiên mở đôi mắt. tròng mắt tối đen đột nhiên sinh ra một luồng hồ quang màu tím, uy thế kinh người.

Trong khoảnh khắc khi thốt ra tiếng nói kia. bàn tay hắn nâng nhẹ. đột nhiên hiện lên một bảo tháp màu bạc lớn cỡ nắm tay.

Ba tầng dưới của bảo thấp phát ra ánh sáng chiếu rọi cả La Sát Mật Ngục như ban ngày.

Khí tức huy hoàng vĩnh viễn ập tới khiến tâm thần mọi người nơi này lâm vào kinh hãi. khó có thể sinh ra nổi ý niệm chống cự.

-Băng--

Đồng thời vào Lúc này, huyễn quang màu vàng của Diệu Nhật Tiễn còn chói chang gấp mười lần ánh mặt trời liền bắn về phía Tử Hoàng Điện nhanh như chớp.

Giờ khắc này toàn bộ thời không giống như bị cô đọng lại. Trong ánh mắt của yêu tu. Diệu Nhật Tiễn đánh lên Tử Hoàng Điện. Bọn họ không thể ngăn cản nổi.

Tốc độ nhanh như tia chớp, thần thức khó có thể tập trung nổi, một thì chậm như ốc sên, từ từ tiến tới.

Với hai phương thức mâu thuẫn tới cực độ. Diệu Nhật Tiễn đại biểu cho khí tức tử vong ập tớiTử Hoàng Điện.

Trong nháy mắt khi một tiễn này bắn ra. trên mặt Hoàng Phủ Lân lộ ra nụ cười vừa lòng. Bạn đang đọc truyện được copy tại Truyện FULL

Một tiễn hội tụ tinh khí thần nhất thể cường đại của hắn không ngờ đạt tới cực hạn của nhân vật cấp phủ chủ.

Nhưng ngay Sau đó, nụ cười trên mặt hắn sững lại. Một giọng nói vô cùng quen thuộc hiện lên trong đầu hắn.

- Nghịch chuyên Càn Khôn, Âm Dương bí quyết.

Giọng nói này vừa xuất hiện thì thiên địa lập tức biến sắc, cảnh vật bốn phía liền biến đổi. Một luồng lực lượng vượt qua sự tưởng tượng của mọi người ẩn hiện trong đáy biển sâu này.

Hoàng Phủ Lân chỉ cảm thấy thiên địa trước mắt không ngừng lay động, vặn vẹo, biến hình.

Trong hư không ẩn hiện có một tòa bảo tháp cao tới trăm trượng, tỏa ra thiên uy không thể ngăn cản nổi.

Trước mặt thiên uy vô cùng vô tận này. sinh linh bình thường trở nên nhỏ bé như con kiến.

- Đây là...

Hai vị Phủ chủ phía trên hải vực, Tử Hoàng và Quân Thiên Tề đều lộ vẻ khiếp sợ nhìn về phía khu vực đang vặn vẹo kia.

Thông qua góc độ của bọn họ có thể nhìn thấy một bàn tay khổng lồ hư ảo đang nâng một bảo tháp màu bạc lớn trăm trượng.

Từ trong bảo tháp này có một luồng Âm Dương Lực màu hắc bạch kéo dài ra.

Luồng lực lượng này vận chuyển ẩn hiện hình thành một Thái Cực Đồ hai màu đen trắng, bao phủ toàn bộ khu vực Tử Hoàng Điện.

Cung điện thủy tinh mênh mông sương mù màu tím dưới lực lượng này hơi vặn vẹo biến hình, bao gồm cả người trong đó nữa.

Hoàng Phủ Lân chỉ cảm thấy thân thể mình được bị vặn vẹo với phương thức khó có thể tưởng tượng nổi. mỗi một khắc đều bị xoay tới một trăm tám mươi độ nhưng lại không bị gãy ra.

Đây cũng chưa phải là điều kinh khủng nhất.


Hắn còn trơ mắt nhìn thấy cả cung điện như con cự thú tiền sử ở cách đó không xa bị biến thành bánh quai vạc. tất cả mọi người trong đó đều không phái là ngoại lệ.

Bất kể là người hay vật thể. trận pháp, pháp thuật đều như vậy.

Dưới lực lượng âm đương uốn khúc này. tất cả đều bị rơi vào trạng thái vặn vẹo biến hình quỷ dị.

Diệu Nhật Tiễn vốn đang tỏa sáng rực rỡ, chấn nhiếp tất cả dưới trạng thái kỳ dị này liền bị biến thành một hình cung màu vàng, đột nhiên dừng lại.

- Chuyện này là sao...

ở vị trí then chốt của trận pháp, vòng eo mảnh khánh của nhị tiểu thư Tử Ngọc xấu xí cũng bị vặn vẹo. bắt đầu không ngừng biến hình.

Thân thể nàng khi thì dài ra mấy lần giống như cây trúc, khi thì lại bị nén lại cao không bằng một nửa ban đầu.

Tiểu thiên địa dưới Âm Dương Lực đen trắng vặn vẹo này. sự vật hoàn toàn không thể dùng lẽ thường để cân nhắc.

Giới hạn không gian lúc này đã mất đi ý nghĩa!!

Thứ duy nhất còn tồn tại là thời gian.

La Sát Mật Ngục.

Trương Hằng lẳng lặng đứng trong không gian đen tối này. bảo tháp trong tay sớm đã rời tay, không biết tung tích.

Tiểu thiên địa đều vặn vẹo biến hình trước mặt hắn.

Trương Hằng lạnh nhạt nhìn tất cả trước mặt, giống như là người ngoài cuộc. Tất cả mọi thứ bốn phía đều không có ảnh hưởng đối với hắn.

Không gian vặn vẹo trước mặt hắn giống như nước gợn.

- Không gian nhìn như vặn vẹo nhưng không tạo thành tổn thương thực chất, chẳng lẽ tất cả đều chỉ là ảo giác...

Thân thể lão già gầy gò vặn vẹo biến hình thành lùn tịt. Ánh mắt hắn nhìn lên người Trương Hằng, trong lòng chấn động.

Nhưng hắn lại phát hiện ra bất kể cố gắng thế nào. thân thể của mình cũng không thể động đậy.

Trong không gian này tồn tại một lực lượng nhu hòa bao phủ tất cả. Nó cải biến thiên địa càn khôn thành một chi tiết nhỏ bé không đáng kê.

Đồng thời biến hóa kia còn tiếp tục tiến thêm một bước nữa.

Âm Dương Lực tồn tại ở một khu vực nhất định từ từ tản ra. hào quang màu trắng bay lên trên, hào quang màu đen rơi xuống dưới.

Rốt cục tất cả sự vật trong khu vực bắt đầu có xu thể khôi phục bình thường.

Tử Hoàng Điện vặn vẹo như bánh quai vạc bắt đầu trở lại như cũ, một chút tài liệu cũng chẳng hư hại.

Đột nhiên Diệu Nhật Tiễn ở giữa không trung phát ra hào quang chói mắt. tiếp tục chậm rãi tiến về phía thủy tinh cung mông lung sương mù tím.

Trong khoảnh khắc, khí tức tử vong lại một lần nữa giáng xuống khiến đám yêu tu sợ hãi và mờ mịt.

- Mau bảo vệ cho ta!

Tử Ngọc khẽ quát một tiếng, ra lệnh cho mười hai vị yêu tu Hợp thể.


Những yêu tu này lập tức liên thủ khống chế Tử Sát Thiên La trận đưa tay ngăn cản uy lực vô thượng của Diệu Nhật Tiễn.

Trải qua lần tấn công linh hồn của Diệu Nhật Tiễn vừa rồi. thần thức của mười hai yêu tu Hợp thể đều bị thương, giờ phút này chỉ có thể phát huy thực lực hữu hạn.

Nhưng Diệu Nhật Tiễn sau khi bị Âm Dương Lực vặn vẹo cũng mất đi uy lực. Tinh khí thần của Hoàng Phủ Lân tăng thêm trên mặt nó đã tiêu tán đi hơn phân nửa.

Giờ phút này Diệu Nhật Tiễn chỉ còn lại không tới một nửa uy lực.

Dù là như vậy nhưng uy lực của một tiễn này vẫn có thể hủy diệt toàn bộ Tử Hoàng Điện, khiến đám yêu tụ chết sạch.

- Đại công tử. ngươi hiện giờ có thể dẫn đường cho Trương mỗ...

Trương Hằng đưa mắt nhìn về phía Tử Lượng.

- Dẫn đường?

Thân thê tử Lượng như cuộn sóng, hơi vặn vẹo biến hình, nghe Trương Hằng nói mà không kịp phản ứng.

Nhưng thần sắc hắn nhìn Trương Hằng đã không thể dùng từ sợ hãi và kính nể để hình dung.

Hoặc có thể nói hắn không biết dùng tử ngữ gì để hình dung chỗ biến thái của Trương Hằng nữa.

- Tới kho báu của Tử Hoàng Điện.

Trương Hằng nói khẽ vài từ.

- Phải phải...

Thân thê tử Lượng run lên.

Không gian bốn phía dần dần khôi phục lại. hắn phát hiện ra bản thân đã có thể di chuyển.

Hoàng Phủ Lân ở bên ngoài Tử Hoàng Điện, thân thể bị vặn một trăm tám mươi độ cùng khôi phục bình thường. Ánh mắt hắn lộ vẻ hoảng sợ, thầm nghĩ:

- Chẳng lẽ tất cả đều là ảo giác? Nhưng cảm giác vừa rồi lại rõ ràng như vậy cơ mà.

Theo bản năng, hắn dùng thần thức quét về phía tầng dưới cùng của Tử Hoàng Điện.

Đột nhiên hắn phát hiện ra một thân ảnh quen thuộc.

- Là ngươi...

Hoàng Phủ Lân khiếp sợ vô cùng, không dám tin nhìn Trương Hằng.

- Hoàng Phủ đảo chủ, không ngờ chúng ta lại gặp mặt nhanh như vậy.

Trương Hằng thản nhiên nói. Hắn đang cùng đạp nước biển mà đi với Tử Lượng, đi ra ngoài La Sát Mật Ngục.

- Ngươi sao lại ở chỗ này. sao lại trợ giúp Tử Hoàng Điện?

Hoàng Phủ Lân hít sâu một hơi, nói ra nghi vấn của mình.

- Giờ phút này đây chỉ là phân thân của ta bị giam giữ trong Tử Hoàng Điện, hiện giờ chuẩn bị cho Tử Hoàng Điện một bài học sâu đậm. Hy vọng Hoàng Phủ đảo chủ phối hợp. coi như là Trương mỗ thiếu nợ ngươi một lần.

Trương Hằng thở dài một hơi. đôi mắt màu bạc chăm chú nhìn Hoàng Phủ Lân, nhẹ nhàng giải thích.

Hai người bọn họ trao đổi ý niệm. Tử Lượng đi cạnh Trương Hằng căn bản không thể nghe nổi. vẫn đi trước dẫn đường.

- Trương đạo hữu. không biết ngươi muốn thứ gì?

Trong giọng nói của Hoàng Phủ Lân lộ ra một tia kinh ngạc.

- Ta cần rất nhiều Thông linh Pháp bảo. tốt nhất là Thông linh Pháp bảo trung phẩm trở lên. Đương nhiên các loại thiên tài đại bảo quý hiếm cùng là thứ ta thiếu.

Trương Hằng thản nhiên nói.

- Ta và Quân Thiên Tề liên thủ giáng xuống đây. tuy nhiên chỉ là vì đả kích một chút vẻ bệ vệ của Tử Hoàng Phủ. vãn hồi chút thể diện mà thôi, cũng không có tâm tư chân chính hủy diệt Tử Hoàng Phủ. Bởi vì chỉ còn có một ngày Tử Hoàng còn có mặt thì Tử Hoàng Phủ này còn chưa bị hủy diệt. Ngay cả chúng ta cũng không có năng lực này, lại không dễ dàng xuống tay. Dù sao thì Huyền Long Đại Vương của Cửu U Vực cũng không phải thứ chúng ta có thể trêu chọc được...

- Nếu Trương đã nói như vậy thì chúng ta liền phối hợp với ngươi một phen. Nhưng ta tò mò là đã tới cấp bậc này của ngươi rồi. Chẳng lẽ còn cần tìm tài liệu hiếm của linh bảo bình thường sao?

Hoàng Phủ Lân vô cùng khó hiểu hỏi.

- Đối với những đại tu sĩ Hợp thể mà nói thì thứ có thể khiến bọn họ thực sự động tâm chỉ sợ chỉ có tồn tại như Linh bảo thượng phẩm. Trương mỗ cần mấy thứ này là muốn dùng làm lô đỉnh.