Trên Cửu U hải vực khôn cùng, bốn đạo độn quang màu sắc khác nhau xẹt qua chân trời, tản ra một luồng yêu khí cường đại. Rất nhiều yêu thú của hải vực trên đường ngang qua đều không dám tới gần.
Một số yêu thú cảm quan cường đại thậm chí còn có thể cảm nhận được một cỗ khí tức Thần thú.
Tuy nhiên trong khí tức của yêu thú và Thần thú còn pha một ít khí tức nhân loại khiến cho yêu thú ẩn núp dưới đáy biển rục rịch không yên.
Phương hướng của độn quang phi hành trên không trung chính là Tử Hoàng Phủ. trong đó có yêu thú cũng có nhân loại.
Không cần phải nói, bọn họ chính là bốn người phân thân Trương Hằng trong đó bao gồm: Tử Lượng, Tử Hãn. Thiết Sa Vương.
Phốc!
Đột nhiên phân thân Trương Hằng phun ra một ngụm máu tươi, sắc mặt trắng bệch lắc lư muốn ngã.
Lập tức bốn người đang phi hành đều ngừng lại, ánh mắt ba người Tử Lượng đều nhìn lên người Trương Hằng.
- Trương đạo hữu. ngươi làm sao vậy?
Tử Lượng kinh ngạc hỏi, trong lòng nảy sinh vài tia vui mừng. Từ đầu tới giờ Trương Hằng mang đến áp bách quá lớn cho hắn. giống như không gì không biết không gì không thể, chưởng khống hết thảy.
Giờ phút này thấy Trương Hằng vô cớ bị thương nặng, bất kể là Tử Lượng hay là Thiết Sa Vương đều thấy trong lòng mừng như điên.
Trương Hằng nhắm mắt điều tức một lát mới chậm rãi mở mắt, thở dài nói:
- Bản tôn ở bên kia gặp phải một chút phiền toái, làm cho ta bị liên lụy.
Tử Lượng bất động thanh sắc hỏi:
- Bản tôn của Trương đạo hữu không phải là đi Ma Xà Phủ sao? Hay là ngươi chống lại Ma Xà Phủ chủ, bị thương nặng?
- Nếu quả thật là như thế, đạo hữu cũng không cần ủ rũ. Tuy rằng thực lực của Thiên Sát Ma Xà so ra kém cha ta nhưng dù sao cũng là đứng đầu một Phủ, ma công cùng độc thuật nổi tiếng Cửu U hải vực. Hợp thể đại tu sĩ bình thường ở trước mặt hắn căn bản không phải cùng một cấp bậc.
Tử Lượng tự cho là đúng nói, trên mặt không tự chủ lộ ra tươi cười sáng lạn.
Theo ý nghĩ của hắn. phân thân Trương Hằng đã lợi hại như vậy, như thế thực lực bản tôn hắn tất nhiên vượt xa Hợp thể đại tu sĩ bình thường, toàn bộ Ma Xà Phủ có thể tạo thành uy hiếp đối với bản tôn Trương Hằng Chỉ sợ Chỉ có Phủ chủ Thiên Sát Ma Xà.
- Thiên Sát Ma Xà?
Trương Hằng nao nao, cười nói:
- Ta không gặp phải hắn. chỉ là có chút bất ngờ, hoàn hảo tổn thất của bản tôn không lớn.
- Thật sự chỉ là một chút bất ngờ sao?
Trong lòng Tử Lượng cười lạnh. Ngay cả phân thân đều bị thương nặng như thế, bản tôn trực tiếp bị thương tổn Chỉ sợ khẳng định sẽ lớn hơn rất nhiều.
- Trương đạo hữu. Thực lực hiện tại của ngươi dường như cũng tụt xuống không chỉ một bậc lớn, không biết còn dám đi Tử Hoàng Phủ hay không?
Thiết Sa Vương hơi trào phúng nói, trên người mơ hồ xuất hiện một cỗ sát khí.
Tử Lượng coi như không thấy, dường như ngầm đồng ý với ý của Thiết Sa Vương.
Thần sắc Trương Hằng tự nhiên, lạnh nhạt cười. Ánh mắt hắn thoáng liếc qua hai người, đột nhiên nói với Tử Hãn:
- Ngươi cõng ta đi Tử Hoàng Phủ.
- Dạ, chủ nhân!
Tử Hãn vô cùng ngoan ngoan chạy tới, khom lưng cho Trương Hằng ngồi lên, hóa thành một đạo tử quang bay về hướng Tử Hoàng Phủ.
- Hắn...
Sắc mặt Thiết Sa Vương cùng Tử Lượng xanh mét. đáy lòng lạnh lẽo.
Mặc dù thực lực của phân thân Trương Hằng giảm mạnh nhưng vẫn nắm giữ con bài chưa lật Tử Hãn này, làm cho bọn họ Không biết làm sao được.
Chỉ cần một ý niệm, Trương Hằng có thể khiến cho linh hồn Tử Hãn tan biến, đây là chuyện mà Tử Lượng và Thiết Sa Vương đều không muốn nhìn thấy.
- Trương đạo hữu, chờ một chút!
Tử Lượng cùng Thiết Sa Vương vội vàng đuổi theo, không dám có một tia địch ý.
- Còn mấy ngày nữa có thể tới Tử Hoàng Phủ?
Trương Hằng lạnh nhạt hỏi.
- Không tới ba ngày, chúng ta có thể tới Tử Hoàng Phủ.
Tử Lượng đáp không chút suy tư.
- Tốt lắm. Hiện tại ta cùng rất chờ mong gặp mặt Tử Hoàng. cũng hy vọng có thể lấy được mười kiện Thông linh Pháp bảo trung phẩm mà ta muốn.
Trương Hằng khí định thần nhàn nói, từ đó về sau không thốt một lời, nhắm mắt lại bắt đầu tu luyện.
Hải vực Ma Xà Phủ.
Trương Hằng đứng ở giữa hai Huyết Sát Quân Vương. ánh mắt nhìn Lam Ngọc Điền cùng Tử Yên Vũ, đột nhiên khoát tay. Một luồng áp lực lớn lao truyền đến khiến hai người hoảng sợ không thôi.
Khí tức tử vong tràn ngập mà tới, làm cho người ta hoảng hốt.
- Chẳng lẽ Trương đạo hữu muốn khư khư cố chấp?
Khuôn mặt Tử Yên Vũ lạnh băng, lộ ra vẻ kiên quyết.
- Ha ha. Ngay cả tương lai đều trong tầm khống chế của ta, Tinh mệnh nguyền rủa của ngươi tuy lợi hại nhưng dưới tình huống ta có phòng bị, cũng không có khả năng thực hiện được.
Trương Hằng nhấc tay giữa không trung, khóe miệng hiện ra vài tia trào phúng:
- Trương mỗ nắm chắc có thể tiêu diệt ngươi mười lần trước khi ngươi thi triển ra Tinh mệnh nguyền rủa.
Tử Yên Vũ Chung quy chỉ có tu vi Hóa Thần hậu kỳ, Trương Hằng muốn giết nàng dễ như trở bàn tay.
Nàng ta biến sắc, không nghĩ tới động tác tiếp theo của mình lại bị Trương Hằng một lời đoán trúng, kinh hãi không thôi.
Tuy nhiên nghĩ đến người này ngay cả vận mệnh quỹ tích của tương lai thời không đều có thể đoán được thì đoán trước được động tác tiếp theo của nàng cũng không phải là lạ.
- Trương đạo hữu. Cho dù tương lai ngươi có thể huyết tẩy một giới, Chung quy cũng để lại tiếc nuối vô cùng ở đáy lòng. Trong một giới không hề có một người sống, ngay cả người âu yếm nhất của ngươi cũng không thể may mắn thoát khỏi.
Tử Yên Vũ tận lực khuyên nhủ.
Giờ khắc này Trương Hằng ở trong lòng nàng đã trở thành Thiên Ma có thể xóa bỏ một giới.
Bất kể thế nào, nàng đều phải tận mọi khả năng cố gắng thay đổi vận mệnh.
Trương Hằng ngửa mặt lên trời cười to:
- vẫn còn đổi lại chính các ngươi ngẫm lại đi. Trương mỗ căn bản là dị số trong thiên địa này, nếu có thể thăm dò thời không tự nhiên cũng có thể nghịch thiên sửa mệnh. Bạn đang đọc truyện được lấy tại chấm cơm.
Nói xong, hắn đột nhiên khoát tay, một luồng áp lực cuồn cuộn ép tới, thân hình nhoáng lên một cái hóa thành hai đạo tàn ảnh trong hư không, khẽ điểm lên đầu hai người.
Vô thanh vô tức, chỉ sót lại vài tia dao động thần bí mịt mờ, linh hồn của mọi sinh linh trong phạm vi ngàn dặm đều run lên.
Sau khi mọi việc xong xuôi, Trương Hằng nhìn hai người vẻ mặt chết lặng, thản nhiên nói:
- Tuy rằng hiện tại ta đã thi triển Ký Hồn Thuật với các ngươi, nhưng ngày sau các ngươi vị tất đã không còn cơ hội tự do.
- Dạ. chủ nhân.
Hai người đầy cung kính đáp.
Ánh mắt Trương Hằng dừng ở trên khuôn mặt mỹ lệ của Tử Yên Vũ:
- Thân là mỹ nhân ngư, ngươi còn muốn đi thế giới nhân loại sao?
- Không muốn nữa. Bởi vì ta đã tìm được chí ái của mình.
Tử Yên Vũ ưu thương nói.
- Được, như vậy ngươi ở lại nơi này.
Ánh mắt Trương Hằng xoay chuyển, nói với Lam Ngọc Điền:
- Ngươi là yêu thú Hợp thể kỳ, hẳn là rất hiểu biết hải vực nơi Ma Xà Phủ. Ngươi đi cùng ta.
Lam Ngọc Điền đáp lại, ánh mắt liếc về phía Tử Yên Vũ một cái.
Rất nhanh năm đạo độn quang phóng lên cao, bay về phía sâu trong hải vực.
Tử Yên Vũ nhìn mấy người đi xa, thấp giọng nỉ non:
- Lam Ngọc Điền... còn có Cửu U hải vực sắp bị hủy diệt. Nhưng ta đã thân bất do kỷ.
Năm người phi hành một lát, đặt chân ở một hòn đảo hoang.
Trong Cửu U hải vực yêu thú hoành hành, sự phân bố của các đảo khá rải rác. Không bằng hải vực Tam Tiên Đảo, vô số đảo lớn đảo nhỏ.
- Hiện tại ta muốn hỏi ngươi tình huống phân bố của yêu thú Hợp thể kỳ trên hải vực phụ cận. nơi nào yêu thú Hợp thể kỳ càng nhiều?
Trương Hằng lạnh nhạt hỏi.
- Bẩm chủ nhân, nơi nhiều yêu thú Hợp thể kỳ nhất tự nhiên là Ma Xà Phủ. Nơi đó yêu thú Hợp thể kỳ vài trăm hơn ngàn.
- Ma Xà Phủ tạm thời không nghĩ tới. Dù sao có nhân vật cấp Phủ chủ tọa trấn.
Trương Hằng trầm ngâm.
Lam Ngọc Điền nói:
- Ngoài Ma Xà Phủ ra. một số nơi nhỏ một chút cũng phân bố không ít yêu thú Hợp thể kỳ. Tỷ như hòn đảo lớn nhất của Ma Xà Phủ: Bát Yêu Đảo. Phạm vi hòn đảo này mười mấy vạn dặm. phía trên có tám vị đại yêu tu Hợp thể hậu kỳ trở lên, thực lực có thể mơ hồ chống lại Ma Xà Phủ.
- Bát Yêu Đảo?
Trương Hằng lộ vẻ kinh ngạc. Trên một hòn đảo lại có tám đại yêu tu Hợp thể hậu kỳ trở lên, như vậy khẳng định có càng nhiều yêu thú Hợp thể kỳ bình thường.
Tuy nhiên trên một hòn đảo tụ tập tám đại yêu tu Hợp thể hậu kỳ trở lên. cho dù là giờ phút này Trương Hằng cùng hai gã Huyết Sát Quân Vương đích thân tới cũng rất khó đối phó.
- Không biết thực lực tám đại yêu tu Hợp thể kỳ kia thế nào?
Trương Hằng hỏi.
- Dù thế nào thì bọn họ đều là đại yêu tu. Nghe nói trong tay mỗi người đều có Thông linh Pháp bảo trung phẩm, còn có Thông linh Pháp bảo phòng ngự. Thực lực phi phàm, đều có thần thông không giống nhau mà lại cực kỳ quỷ dị. Nghe nói lão đại Cực Băng Hùng Vương trong tám yêu này có được Thông linh Pháp bảo thượng phẩm, bản thân còn có một kiện Linh bảo phòng ngự trung phẩm. Được xưng là thực lực gần với Ma Xà Phủ chủ nhất, cực kỳ kiêu ngạo.
Lam Ngọc Điền giải thích, khi nói đến Cực Băng Hùng Vương thì trên mặt lộ vẻ sợ hãi.
Trương Hằng nhíu mày:
- Người này chẳng những có được Thông linh Pháp bảo công kích thượng phẩm còn có Linh bảo phòng ngự trung phẩm, quả thật rất khó đối phó.