- Khéo lo trời sập!
Trương Hằng cười lạnh:
- Nhân vật tuyệt thế của giới này nhiều vô số, hai tên Huyết Sát Quân Vương há có thể uy hiếp nhất giới? Mà nếu thực phát triển đến mức như vậy tự nhiên có Trương mỗ ta gánh chịu.
Nói xong câu đó, Trương Hằng liền không để ý tới sư huynh họ Từ này nữa.
- Ngươi điên rồi... đồ điên!
Từ sư huynh mắng to:
- Ngươi cuồng vọng, tự đại, vô tri, nhỏ bé, mà hòng khống chế một vị Huyết Sát Quân Vương...
Hắn chửi mắng một hồi lâu, hai thân ảnh màu máu trong lĩnh vực Huyết Sát cũng giao phong với nhau hơn một trăm hiệp rồi.
Ở thời điểm đầu, Vân Dịch bị Nam Kiếm Phong kia đánh cho kế tiếp bại lui, nhưng bởi vì hai người cùng sử dụng lực lượng như nhau nên Nam Kiếm Phong cũng rất khó làm tổn thương hắn.
Theo thời gian trôi qua, Vân Dịch nhưng thật ra đánh cho có hình có dạng, dần dần từ trong tình thế bất lợi hòa nhau, khống chế lực lượng bản thân cũng tiến vào một cảnh giới hoàn toàn mới.
"Không tệ, không tệ."
Trương Hằng thầm gật đầu tán thưởng, trên mặt lộ ra vẻ tươi cười.
Hắn để cho Vân Dịch chiến đấu cùng Nam Kiếm Phong, cùng lúc là giúp cho hắn khống chế thuần thục lực lượng Huyết Sát trong tay, mặt khác, cũng là nhằm tiêu hao pháp lực của Nam Kiếm Phong.
Nhưng mà, ra ngoài dự liệu của Trương Hằng là, hai người thân ở trong Huyết Sát lĩnh vực càng đánh càng dũng mãnh, tinh lực càng ngày càng tràn đầy lên.
Trong mơ hồ, Trương Hằng cảm giác tu vi của hai người đang chậm rãi tăng lên.
"Điều này quả thật là kỳ quái..."
Trương Hằng kinh ngạc, có phần nghĩ không thông.
Lại tiếp tục đánh một ngày một đêm, Trương Hằng đột nhiên lên tiếng:
- Vân Dịch! Tranh thủ chiến thắng hắn!
- Dạ, sư tôn!
Vân Dịch ứng tiếng trả lời, huyết quang trên người tăng vọt, công kích càng ngày càng mãnh liệt hơn lên.
Nam Kiếm Phong cười lạnh nói:
- Ta rất khó giết ngươi, mà ngươi không có khả năng chiến thắng ta...
- Phải không? Nếu không đánh chết ngươi, thì cắn nuốt ngươi!
Vân Dịch phất tay một cái, trong hư không lập tức xuất hiện một tiểu phiên màu máu trong suốt.
Chính là Thông linh Pháp bảo trung phẩm, lợi khí giết người lừng lẫy tiếng tăm của Huyết Ma Đạo: Huyết Hồn Phiên.
- Huyết Hồn Phiên!
Nam Kiếm Phong lộ ra trên mặt vài tia dị sắc.
Vân Dịch vừa động ý niệm trong lúc đó, Huyết Hồn Phiên biến lớn hơn mấy chục lần, biến ảo thành một cái động khẩu màu máu, vô số oan hồn lệ phách vờn quanh bên trong khu vực này.
Mùi máu tanh càng nồng nặc.
Cùng lúc đó, một lực cắn nuốt cực lớn từ trong động khẩu màu máu truyền ra.
- Nuốt!
Vân Dịch vươn tay điểm một cái.
"Phù!"
Cái động khẩu cực lớn do Huyết Hồn Phiên biến thành, giống như đại môn của Cửu U địa vực, với ức vạn âm hồn quấn quanh, áp lực dời núi lấp biển ập tới hướng Nam Kiếm Phong.
Thanh thế như thế đủ để cho đại tu sĩ bình thường kinh sợ, không dám chống lại.
Ngay cả Trương Hằng cũng lộ vẻ mặt ngạc nhiên, không nghĩ tới Vân Dịch có thể phát động thần thông cường đại như thế.
Ngay cả để cho Trương Hằng tự mình đối mặt với chiêu này, ứng phó cũng phi thường khó khăn.
- Hừ! Ngươi có chí bảo của Huyết Ma Đạo, bản quân vốn không có sao?
Nam Kiếm Phong cười lạnh, duôi tay ra, một thanh huyết kiếm kỳ lạ sáng bóng trong suốt hiện ra trong tay hắn.
Kiếm này vừa ra liền tản phát ra một mùi máu tanh cùng giết chóc, trong mơ hồ có một cổ uy lực phủ xuống chiến địa.
- Huyết Ảnh U Ma Kiếm!
Trương Hằng kinh ngạc kêu lên.
Vừa thấy hình dáng của kiếm này, Trương Hằng tự nhiên mà vậy thốt ra một cái tên.
Thanh huyết kiếm trong tay Nam Kiếm Phong này, về hình dáng giống nhau như đúc cùng Huyết Ảnh U Ma Kiếm trong tay Lý Hoành ở Huyết Sát động phủ lúc trước!
- Phá cho ta!
Nam Kiếm Phong vung tay lên, huyết kiếm trong tay hắn vạch ra một kiếm ảnh màu máu sắc bén tới cực điểm, "phốc" một tiếng đánh tan cái động khẩu màu máu.
"Ầm!"
Huyết Hồn Phiên trong tay Vân Dịch bị đánh văng ra mấy trượng, hào quang màu máu trên nó lập tức ảm đạm xuống.
Đồng thời, sắc mặt Vân Dịch hơi trắng bệch, "phốc" một tiếng, phun ra một búng máu.
Thân hình lắc lư một chút, rồi Vân Dịch ổn định thân ảnh, khó có thể tin nhìn chăm chú thanh huyết kiếm trong suốt sáng bóng trong tay Nam Kiếm Phong.
"Đây rốt cuộc là Pháp bảo cấp bậc gì..." Trong lòng Vân Dịch khiếp sợ không thôi.
Nên biết rằng, Huyết Hồn Phiên trong tay hắn ẩn chứa ngàn vạn U hồn cùng máu huyết của tu sĩ, thân là Thông linh Pháp bảo trung phẩm, ở trong cùng cấp là Pháp bảo uy lực không tầm thường.
Vừa rồi, hắn lại phát động thần thông kinh thiên địa khiếp quỷ thần, phát huy uy lực của Huyết Hồn Phiên tới cực điểm.
Nhưng Nam Kiếm Phong chỉ là tùy ý tung một kiếm như vậy, liền phá vỡ một chiêu này của hắn, còn làm cho hắn bị chút thương tổn.
Thậm chí ngay cả Huyết Hồn Phiên cũng hơi bị hao tổn. Cũng may, những tổn thương này rất nhỏ, đối với Thông linh Pháp bảo có được công năng tự động chữa trị thì vấn đề không lớn.
- Thông linh Pháp bảo thượng phẩm!
Sư huynh họ Từ cả kinh kêu lên, mặt đầy vẻ sợ hãi.
- Thông linh Pháp bảo thượng phẩm!
Trương Hằng cũng hơi biến sắc.
Thông linh Pháp bảo, mỗi một cấp độ trong đó uy lực chênh lệch rất lớn. Ở trong tay đại tu sĩ uy lực của Thông linh Pháp bảo thượng phẩm càng cực kỳ đáng sợ, đủ để dễ dàng đánh bại tu sĩ cùng cấp.
Giống như hải vực Tam Tiên Đảo, mỗi một đảo chủ nhị cấp, ít nhất đều là đại tu sĩ Hợp thể hậu kỳ, trên cơ bản trong tay đều có một kiện Thông linh Pháp bảo thượng phẩm. Nếu không làm thế nào chấn nhiếp được vô số tu sĩ Hóa Thần Kỳ, Hợp thể kỳ kia?
- Hừ! Ba người các ngươi tốt hơn là thúc thủ chịu trói đi, Thông linh Pháp bảo thượng phẩm trong tay ta, chính là lợi khí giết chóc của Huyết Ma Đạo: Huyết Ma Kiếm.
Nam Kiếm Phong dựa vào Huyết Ma Kiếm, khí thế trên người đột nhiên tăng mạnh, lực lượng dời núi lấp biển ập tới hướng ba người trong lĩnh vực Huyết Sát.
Hắn dám dùng sức một người chống lại ba vị đại tu sĩ!
Thông linh Pháp bảo thượng phẩm Huyết Ma Kiếm!
Bất kể là Trương Hằng hay là Vân Dịch, sư huynh họ Từ đều kinh hãi.
Trương Hằng thậm chí thầm thấy may mắn: lần trước không có giao đấu cùng ma đầu này, thật đúng là vô cùng may mắn, không nghĩ tới trong tay đối phương lại có một kiện Thông linh Pháp bảo thượng phẩm lực sát thương vô cùng lớn.
Tuy nhiên, Trương Hằng kỳ quái chính là, Huyết Ma Kiếm này không ngờ cực kỳ tương tự với Huyết Ảnh U Ma Kiếm lúc trước Lý Hoành sử dụng, vẻn vẹn chỉ chênh lệch về phẩm bậc.
- Sư tôn...
Vân Dịch có hơi hổ thẹn nhìn về phía Trương Hằng.
Không có đạt được kỳ vọng của Trương Hằng, trong lòng hắn trong rất khó chịu.
Trương Hằng lại nở nụ cười, nói với hắn:
- Ngươi không cần nản lòng, trong tay hắn có Thông linh Pháp bảo thượng phẩm mới có thể thắng được ngươi, ngay cả vi sư nếu chiến đấu cùng hắn, cũng không có mười thành nắm chắc.
Vừa nghe lời ấy, Vân Dịch thần sắc dịu xuống:
- Tạ ơn sư tôn dạy bảo.
- Hừ! Thân là Huyết Sát Quân Vương một thế hệ mà lại ăn nói khép nép với người khác.
Nam Kiếm Phong cười lạnh, khóe miệng mang theo vài tia chế giễu.
Hắn cầm trong tay Thông linh Pháp bảo thượng phẩm Huyết Ma Kiếm, với ánh mắt bễ nghễ đảo qua ba người Huyết Sát trong lĩnh vực, cuối cùng rơi xuống trên người Trương Hằng:
- Một khi đã như vậy, ta trước giết chết ngươi!
Ngay sau đó trên Huyết Ma Kiếm lóe ra tinh quang, kiếm khí kinh người đang ngưng tụ trên nó.
Vân Dịch sắc mặt đại biến, vừa rồi Nam Kiếm Phong chỉ là tùy ý một kiếm, liền phá vỡ một kích toàn lực của Huyết Hồn Phiên, thậm chí mình còn bị thương nặng.
Giờ phút này, Huyết Ma Kiếm súc lực phát ra. có thể phát động uy lực đến mức nào...
-Lui!
Trương Hằng quả quyết dùng thần thức truyền âm cho Vân Dịch.
"Vèo!"
Hai người trực tiếp từ trong Huyết Sát lĩnh vực thuấn di ra. Dĩ nhiên dịch chuyển ra ngoài mấy trăm dặm.
- Thuấn di? Như thế nào có thể!
Sắc mặt Nam Kiếm Phong lập tức sa sầm xuống.
Vân Dịch có thể thuấn di trong Huyết Sát lĩnh vực. còn coi như hợp lý, nhưng Trương Hằng cũng có thể thuấn di điều này ra ngoài ý liệu của hắn.
- Ha ha ha...
Trương Hằng ở ngoài Huyết Sát lĩnh vực cười ha hả. đồng thời dùng thần thức truyền âm bảo Vân Dịch rời ra xa ngoài mấy trăm dặm.
- Sư tôn! Ngài định một mình đối phó với hắn...
Vân Dịch nói, mặt đầy vẻ lo lắng.
Trương Hằng thản nhiên nói:
- Cứ giao cho vi sư, ngươi trước lui ra xa một chút, để tránh bị hại lây.
- Dạ!
Vân Dịch vội vàng thuấn di ra ngoài mấy trăm dặm. từ xa chăm chú nhìn tình hình bên này.
- Đáng giận...
Đối mặt với khiêu khích của Trương Hằng, dường như Nam Kiếm Phong có phần tức giận.
Giờ phút này, trên Huyết Ma Kiếm đã ngưng tụ lực lượng tới cực hạn.
- Đi tìm chết đi!
Ánh mắt hắn đầu tiên dời tới trên mặt Từ sư huynh vẫn còn trong Huyết Sát lĩnh vực không kịp ra ngoài.
-Á.
Từ sư huynh sắc mặt trắng bệch, hắn biết đối phương sắp hạ sát thủ với mình.
"Vù vù...!"
Một đạo kiếm ảnh màu máu như tia chớp chém tới trước mặt hắn.
Hắn cắn răng, tế ra bảo kiếm kim quang hoa mỹ trong tay ngăn chặn trước thân mình.
"Phốc!"
Kiếm ảnh màu máu khựng lại một chút, tiếp theo sau "phốc" một tiếng chém hắn thành hai nửa. Nguyên anh cùng thân thể trong nháy mắt hóa thành máu loàng trong huyết quang...
Sau khi giết chết Từ sư huynh. Nam Kiếm Phong khẽ thở ra một hơi, ánh mắt dừng lại trên bảo kiếm của Từ sư huynh, đó nhưng là một kiện Thông linh Pháp bảo trung phẩm.
Hắn mới vừa nảy sinh ý niệm này trong đầu. chỉ thấy ngân quang nhoáng lên một cái, hắn thầm nghĩ không tốt.
Đáng tiếc đã chậm rồi.
Trương Hằng đã trước một bước thuấn di đến bên cạnh Từ sư huynh. Bạn đang đọc truyện tại Truyện FULL - www.Truyện FULL
Duỗi tay ra, vô cùng thuần thục thu lấy Thông linh Pháp bảo trung phẩm kia.
- ừ, chiến lợi phẩm không tồi...