Tiên Luyện Chi Lộ

Chương 317: Vô Ưu Lâm

Trương Hằng đương nhiên sẽ không ngu ngốc giao thủ Với hai tên tu sĩ Nguyên anh kỳsau lưng. Chỉ mỗi Tương Sơn trưởng lão cũng không phải là người hắn có thể ứng phó. Cũng may Trương Hằng có được pháp bảo phi hành đỉnh cấp hiếm có Tử Diệu Thần Thảm, hơn nữa thần thông lôi điện khiến cho hắn chiếm được không ít tiện nghi về mặt tốc độ.

Chỉ một lúc, Trương Hằng đã bỏ xa hai người phía sau hơn mười dặm.

Nhưng vào lúc này, phía chân trời đột nhiên lóe lên một đạo bích quang, không khí kịch liệt run rẩy! Hai gã tu sĩ Nguyên anh kỳphía sau lại liên thủ thi triển Bích Vân Thiên Di Thuật, chớp mắt tới bên cạnh Trương Hằng.

Sát khí hiện lên trong mắt Bích U Tiên Tử, bàn tay ngọc điểm ra, một Thanh phi kiếm toàn thân trong suốt xuất hiện trước mặt nàng. Thanh phi kiếm vừa hiện hình, bốn phía lập tức hiện lên vô số đóa băng hoa vô cùng xinh đẹp.

Đây chính là pháp bảo công kích của nàng - Cực Băng Kiếm! Lần trước, nàng chính là dùng thứ này dễ dàng đánh bại Trương Hằng sử dụng pháp bảo đỉnh cấp.

-Đi!

Hàn mang lóe lên trong mắt Bích U Tiên Tử. trên cánh tay trắng nõn như ngọc hiện lên một tầng băng sương màu xanh ngọc như thực thể. đóa đóa băng vụ màu xanh lượn lờ quanh thân nàng, bộ váy dài màu trắng cũng tungbay giống như Tinh Linh trong phong tuyết!

Hô! Cực Băng Kiếm mang theo băng sương đầy trời đã chắn lấy đường chạy của Trương Hằng.

Trên thân thể Trương Hằng bao phủ một tầng ánh sáng màu tím, trong thời gian ngắn, băng sương bên ngoài không thể xâm nhập tới gần thân thể hắn.

Không hổ là pháp bảo phi hành đỉnh cấp, chẳng những có thể phi hành mà thậm chí còn có năng lực phòng ngự. Tu sĩ Nguyên Anh sơ kỳ rất khó có thể xúc phạm tới hắn trong thời gian ngắn.

Thấy vậy, Trương Hằng đang phi hành cũng cườt nhạt.

Mấy năm trước, khi giao chiến với Bích U Tiên Tử. hãn căn bản không thể phát huy ra uy lực chân chính của pháp bảo đỉnh cấp. Khi hắn tiến vào cảnh giới tầng hai đại viên mãn mới có thể sử dụng những pháp bảo đỉnh cấp này tương đối thoải mái!

Pháp bảo đỉnh cấp công kích, pháp bảo đỉnh cấp phòng ngự và pháp bảo đỉnh cấp phi hành, giờ phút này Trương Hằng quả thật có tư bản mà kiêu ngạo.

Đúng Lúc này, Bích U Tiên Tử cắn răng một cái. pháp quyết đột biến. Cực Băng Kiếm đột nhiên run lên, hóa thành một đạo hào quang màu xanh ngọc, như tia chớp đâm tới Trương Hằng.

Trương Hằng muốn né tránh cũng đã không còn kịp nữa. Hắn theo bản năng duỗi tay ra, chụp về phía Cực Băng Kiếm.

Đỉnh!

Một tiếng nổ lớn vang lên. truyền đi khắp mấy dặm.

Trên tay Trương Hằng nở rộ quang huy hai màu tím và bạc. nắm chặt Cực Băng Kiếm, bàn tay đột nhiên mất hết cảm giác. Một tầng băng sương xanh ngọc chớp mắt đã đột phá qunag huy màu tím trên người, bao phủ mặt ngoài thân thể hắn. cũng bắt đầu thầm thầm thấu vào trong.

Qua nửa cái hô hấp, toàn thân Trương Hằng đã bị một tầng băng sương bao Phủ, thân thể bắt đầu kết tinh.

Bích U Tiên Tử khi sử ra chiêu này. mặt ngọc cũng thoáng trắng bệch, dường như tiêu hao không ít nguyên khí.

Theo băng sương nhộn nhạo quanh thân lệ khí trong mắt nàng cũng dần tiêu tán. khôi phục lại sự minh thấu và bình tĩnh vốn có.


Phốc!

Trương Hằng bị băng sương bao Phủ, ngoài thân đột nhiên nổi lên một tầng băng diễm, với xu thế bẻ gãy, nghiền nát đã thôn phệ hết tầng băng sương.

Theo sau, ngân diễm lại bị hắn thu hồi vào trong cơ thể.

Trương Hằng vừa làm xong hết thảy, đột nhiên cảm giác một cỗ nguy cơ mãnh liệt.

Chẳng lẽ Tương Sơn trưởng lão với tu vi Nguyên Anh hậu Kỳ lúc này còn không có hành động gì?!

Hưu!

Tử Diệu Thần Thảm dưới chân Trương Hằng đột nhiên nổi lên tử mang chói mắt. hóa thành một đạo lợi kiếm màu tím. mang theo Trương Hằng lao xa hơn mười dặm.

Ngay nơi Trương Hằng vừa biến mất đã xuất hiện vô số đạo quang ngân xanh ngọc nhỏ như tơ nhện. Nhưng quang ngân màu xanh ngọc này giăng khắp nơi. tản mát ra hàn khí kinh người, phong Tỏa phạm vi không gian hai dặm. Một khi có tu sĩ bị nhốt vào trong đó sẽ lập tức bị nhốt lại, trực tiếp bị khống chế.

Trương Hằng sử dụng độn thuật ẩn chứa trong Tử Diệu Thần Thảm, bay vút đi hơn mười dặm. may mắn tránh thoát một kiếp, nhưng trên người cũng ngưng kết một tầng băng sương màu xanh ngọc. Thân thể cường hãn của hắn thậm chí bị thương tổn đôi chút do quá rét lạnh.

Hô!

Một tầng ngân diễm từ trong cơ thể hắn hiện ra. cắn nuốt hoàn toàn những băng sương này.

Theo sau, ngân diễm lại được hắn thu vào trong cơ thả

Trương Hằng hiểu được, chiến đấu với hai tên tu sỹ Nguyên anh kỳcủa Bích Tuyết Tương Vân Tông phái luôn duy trì Hư Không Hỏa Diễm sung túc. Nếu không với hiệu quá băng phong và cản trở tốc độ của đối phương, hắn có thể trực tiếp bị khống chế!

Hư Không Hỏa Diễm cũng chính là một trong những con bài để Trương Hằng chống lại hai gã tu sĩ Nguyên anh kỳnày. Nguồn truyện: Truyện FULL

- Pháp bảo phi hành đỉnh cấp này quả nhiên không đơn giản, lại ẩn chứa độn thuật không kém gì Bích Vân Thiên Di Thuật mà hai người chúng ta liên thủ.

Tương Sơn trưởng lão lộ ra vẻ mặt tiếc nuối, trên mặt cũng khôi phục lại tâm tình bình tĩnh. Dù sao đều là tu sĩ Nguyên Anh Kỳ, cũng không dễ dàng bị tham niệm hoàn toàn khống chế.

- Trong tay tên Bất Tử Tà Đế này có nhiều chiêu như vậy, chúng ta làm thế nào mới có thể giết chết được hắn?!

Trong mắt Bích U Tiên Tử toát lên vài tia bất đắc dĩ. trong lòng nàng cũng rất bất đắc dĩ.

- Ngươi yên tâm! tên Bất Tử Tà Đế này tu luyện chưa được lâu. công lực không đủ thâm hậu. chúng ta chỉ cần kiên trì một thời gian thì có thể khiến cho hắn chết mệt!

Trong Thanh âm của Tương Sơn trưởng lão còn mang theo vài tia âm lãnh.

Hưu


Hai người lại ăn ý thi triển Bích Vân Thiên Di Thuật, chớp mắt đã tới bên cạnh Trương Hằng.

Trong lòng Trương Hằng tức giận không thôi, thật sự cảm thấy thật khó khăn để thoát khỏi hai cái đuổi phía sau.

Hưu

Lại một đạo lôi hồ và ngân mang lóe lên. thân ảnh hắn lao xa mấy chục trượng, lập tức giật ra khoảng cách với hai người.

Nhưng Khoảng cách mấy chục trượng vẫn nắm trong phạm vi công kích của hai người.

Trương Hằng hừ nhẹ một tiếng, lại thi triển Ngân Quang Thiểm Thước Thuật, tránh khỏi phạm vi công kích của bọn họ.

Trong quá trình này, Tử Diệu Thần Thảm Thủy chung vẫn dính dưới chân hắn, thậm chí có thể khiến hắn giảm tiêu hao nguyên khí.

Nhưng trong lòng Trương Hằng lo lắng không thôi. Nguyên khí của hắn chung quy sẽ có lúc phải khô kiệt.

Lúc trước, hắn đã thi triển hai lần Lưu Tinh ĐỘN tuy không phải là liên tiếp nhưng cũng tiêu hao của hắn quá nửa nguyên khí.

Mà thi triển liên tục Ngân Quang Thiểm Thước Thuật cũng khiến hắn tiêu hao không ít nguyên khí.

- Chẳng lẽ phải trường chiến sao?!

Trong đôi mắt Trương Hằng hiện lên chút bất đắc dĩ.

Hai gã tu sĩ Nguyên anh kỳphía sau tuyệt đối sẽ không bỏ qua hắn. Mà Trương Hằng lại đánh không lại hai người.

Cứ như vậy, ba người một trước hai sau đang đuổi giết nhau trong dãy núi vô tận. Trong quá trình này, Trương Hằng liên tiếp bị hai người đuổi kịp, thi thoáng còn giao phong một chút nhưng đều lập tức rơi vào hạ phong.

Công pháp của Bích Tuyết Tương Vân Tông cực Kỳ khó chơi, dù không bị đánh trúng nhưng cũng mang tới những hiệu quá phụ khác, khiến Trương Hằng gặp phải không ít phiền toái.

Một ngày một đêm đã trôi qua, Trương Hằng cũng không biết mình đã bay đi bao xa. chỉ nhớ rõ phương hướng đại khái mà thôi.

Hắn đương nhiên sẽ không bỏ chạy về phía Bích Tuyết Tương Vân Tông mà đại khái là về phía Ngọc Phật Tự. Bên phía Ngọc Phật Tự chính là thế lực của Tán Tu Minh và Cực Diễm Môn.

Nghịch Thiên Đại Ma Vũ Vô Cực của Tán Tu Minh cũng coi như là nửa người quen của hắn, có thể sẽ ra tay trợ giúp.

Mặt khác Tông chủ Cực Diễm Môn Chí Viêm Ma Tôn có thể là Triệu Thụy mà hắn từng quen biết, thực lực sâu không lường được, cũng sẽ mang cho hắn không ít cơ hội.

Hô!

Tầm nhìn phía trước dần trở nên trống trải, dãy núi vô tận đã biến mất. hiện ra trước mắt ba người mà một mảnh rừng rậm vô cùng vô tận.

Phiến rừng rậm này lộ ra một cỗ khí tức quỷ dị, khiến tu sĩ bậc cao có thể cảm giác được rất rõ ràng.

- Chúng ta đã tiến nhập phạm vi thế lực Ngọc Phật Tự. Phiến rừng rậm này gọi là Vô Ưu Lâm, nghe nói do một con yêu thú Biến Hóa Kỳ thần bí chiếm cứ. thực lực sâu không lường được.

Tương Sơn trưởng lão hơi kinh ngạc nói.

Trương Hằng không chút do dự tiến nhập Vô Ưu Lâm. thân ảnh lập tức bị bao phủ trong đó.

- Tiểu tử này thật đáng giận...

Tương Sơn trưởng lão có chút tức giận nói...

Hô!