Tiên Luyện Chi Lộ

Chương 306: Kế sách

Trương Hằng cảm thấy cực Kỳ bất an, ánh mắt đột nhiền nhìn về phía Phi Linh Đảo.

Ngân quang chợt lóe lên trong mắt hắn, một đạo lôi hồ rất nhỏ xẹt qua hư không, trực tiếp xuyên thấu qua lốc xoáy màu xanh tím bên ngoài Phi Linh Đảo.

Trương Hằng thấy được có một đôi mắt quen thuộc, đôi mắt này mang đầy vẻ oán hận.

Bích U Tiên Tử!

Trong lòng Trương Hằng khẽ động, quang hoa trong mắt nhoáng cái đã tiêu thất.

Lôi Đình Bá Vương nắm bắt được động tác của Trương Hằng. thần thức liền kéo dài về phía Phi Linh Đảo nhưng lại bị một tầng cấm chế mạnh mẽ ngăn cản. Hắn không khỏi di lên một tiếng.

Hóa ra cấm chế xung quanh Phi Linh Đảo rất đặc biệt, người bên ngoài không thể nhìn thấy những chuyện vật bên trong, thần thức cũng không thể tiến nhập. Nhưng người ở trong Phi Linh Đảo lại có thể quan sát tình hình bên ngoài.

Tuy nhiên, Thần Linh Nhãn của Trương Hằng lại có được năng lực quỷ thần khó lường, có thể nhận ra tình huống bên trong.

Bích U Tiên Tử ở bên cạnh Phi Linh Đảo cắn chặt hai môi, sát khí lóe ra trong mắt, hướng về Tương Sơn trưởng lão bên cạnh nói:

- Người này chính là Bất Tử Tà Đế mà ta đã nhắc tới lúc trước.

Sắc mặt Tương Sơn trưởng lão đạm mạc, nhìn chằm chằm Trương Hằng ở ngoài Phi Linh Đảo, thản nhiên nói:

- Người này đích xác không đơn giản, tu vi mơ hồ bất chừng, có lẽ không giống như chỉ có tu vi Trúc cơ kỳ như ngươi nói.

Bích U Tiên Tử liền có bộ dáng như muốn nói lại thôi. Quả thật Trương Hằng lúc này khác biệt rất lớn so với lúc trước.

- Ngươi yên tâm đi, chờ Hội giao dịch kết thúc, ta sẽ tới bắt giữ hắn.

Tương Sơn trưởng lão lạnh nhạt nói.

Bích U Tiên Tử khẽ gật đầu. Nàng ta không nghi ngờ Tương Sơn trưởng lão có thực lực này. Nhưng sau đó đôi mi Thanh tú lại hơi nhíu:

- Ta thấy vừa rồi Tử Huyễn chân nhân cũng lên tiếng chào hỏi hắn, hiện tại lại cùng một chỗ với Lôi Đình Bá Vương, chỉ sợ khó có cơ hội xuống tay với hắn.

- Điều này cũng không có gì là Kỳ quái. Hắn ta hẳn có được thực lực Nguyên Anh sơ Kỳ. tu vi mơ hồ không chừng, thân phận lại rất thần bí. có thể khiến những tu sĩ Nguyên anh kỳkhác chú ý. Điều này cũng rất bình thường! Chờ sau khi rời khỏi Thanh Vân Sơn, chúng ta tìm một nơi hẻo lánh bắt sống hắn, động tác cần lưu loát chút, những người khác cũng rất khó phát hiện ra được.

Tương Sơn trưởng lão hỏi hợt nói.

- Trương đạo hữu, ngươi vừa rồi có phát hiện gì sao?

Lôi Đình Bá Vương tò mò hỏi.

Trương Hằng vừa rồi khiến Lôi Đình Bá Vương nảy ra không ít phán đoán.

Trương Hằng dùng thần thức truyền âm nói:


- Ta cũng không dối gì đạo hữu. vừa rồi có một cừu nhân âm thầm theo dõi ta. Hơn nữa, ta cũng không thể chống lại thực lực đối phương. Xem ra ta không thể tự mình cùng ngươi đi tới hội đấu giá được rồi!

Lôi Đình Bá Vương nhíu mày:

- Ngươi và ta kết bạn mà đi thì sợ gì có người gây thương tổn cho ngươi!? Chẳng lẽ đối phương là tu sĩ Nguyên Anh đại viên mãn sao?

Trương Hằng cười khổ nói:

- Thực lực của đối phương thật ra cũng tương đương với ngươi thôi! Nhưng nơi này là Triệu Quốc, không phải là Tề Quốc ngươi, hơn nữa, bọn họ lại đại biểu cho một thế lực!

Lôi Đình Bá Vương trầm mặc. Hắn cũng hiểu được thực lực của mình tuy mạnh nhưng đây lại là Triệu Quốc. Cường long không áp bọn rắn độc! Huống chi thực lực bọn rắn độc này lại không kém gì cường long!

- Nhưng ta còn có việc muốn thương nghị với đạo hữu, không biết khi nào mới gặp lại?!

Lôi Đình Bá Vương hỏi.

- Không bằng thế này đi...

Trương Hằng thấp giọng nghị luận với Lôi Đình Bá Vương.

- Như vậy có được không?

Lôi Đình Bá Vương có chút

- ít nhất có tám phần nắm chắc!

Trương Hằng cười nói.

- Vậy được rồi. chúng ta cùng nhau bay tới Phi Linh Đảo!

Lôi Đình Bá Vương dẫn dầu bay về phía Phi Linh Đảo. tốc độ cũng không nhanh.

Trương Hằng chân đạp độn quang màu bạc, rất nhanh đuổi kịp hắn, hai người sóng vai mà đi.

- Bọn họ lại đây...

Bích U Tiên Tử vội vàng truyền âm nói.

- Được rồi. chúng ta tạm thời tránh đi một chút!

Tương Sơn trưởng lão và Bích U Tiên Tử vội vàng thu hồi thần thức, bay vào bên trong Phi Linh Đảo.

Lôi Đình Bá Vương và Trương Hằng cùng nhau bay về phía Phi Linh Đảo khiến một ít tu sĩ Nguyên anh kỳdòm ngó.


Khi hai người bay tới lốc xoáy màu xanh tím. Lôi Đình Bá Vương hừ nhẹ một tiếng. Một cỗ lôi điện lực cường đại sinh ra xung quanh người hắn, uy áp mênh mông cuồn cuộn dật tán tứ phía, khiến cho những kẻ âm thầm dòm ngó cũng chịu chút không thoải mái.

Một mảnh tử quang chói mắt bao bọc lấy hai người, trực tiếp xuyên qua lốc xoáy, tiến nhập Phi Linh Đảo.

Sau khi tiến vào Phi Linh Đảo, hai người nhìn nhau cười cười.

Tiếp theo, Trương Hằng và Lôi Đình Bá Vương bắt đầu quan sát bố trí bên trong Phi Linh Đảo.

Toàn bộ hòn đảo nhỏ này có một tầng sương trắng nhàn nhạt, có thể nhìn thấy Thanh sơn mông lung ở phía xa xa. Trên bầu trời cũng có thể nhìn thảy mấy chục con tiên hạc bay qua bay lại.

Trên hòn đảo nhỏ này còn có sông. suối, hồ nước, rừng cây, lầu các. Toàn bộ Phi Linh Đảo khiến người ta có cảm giác rất Thanh nhã u tĩnh, như tiên cảnh giữa nhân gian.

Trung ương của Phi Linh Đảo có một bãi đá rất lớn, lơ lửng giữa hư không. Mặt ngoài bãi đá có một tầng cấm chế lưu chuyển. trên đó có bàn ghế đá, chính giữa còn có một cột sáng nho nhỏ từ chính giữa bầu trời hạ xuống. Cột sáng này bao phủ một thứ rất mông lung, nhìn không rõ được. Toàn bộ bãi đá này có thể chứa đựng được chừng hai trăm người.

Mà Giờ phút này, nơi đây đã có gần trăm tu sĩ Nguyên Anh Kỳ. Những tu sĩ Nguyên anh kỳnày đã biết rõ quy tắc, sớm lên trên bãi đá, tìm vị trí thích hợp cho thân phận địa vị mình.

Khi Trương Hằng và Lôi Đình Bá Vương tới đây, những người nơi này thậm chí đã không ngừng to nhỏ trò chuyện. Trương Hằng và Lôi Đình Bá Vương tới lại hấp dẫn không ít ánh mắt Kỳ quái của tu sĩ Nguyên Anh Kỳ. Bạn đang đọc truyện được copy tại Truyện FULL

Bích U Tiên Tử và Tương Sơn trưởng lão cũng đang âm thầm quan sát hai người. Trương Hằng hơi liếc mắt nhìn Bích U Tiên Tử một cái. khóe miệng mang theo vài tia trào phúng, cũng không đặt hai người bọn hắn vào mắt, tìm một chỗ rồi cùng Lôi Đình Bá Vương ngồi xuống.

Trong lòng Bích U Tiên Tử cả kinh, liền truyền âm cho Tương Sơn trưởng lão:

- Chẳng lẽ tên Bất Tử Tà Đế này đã sớm phát hiện ra sự tồn tại của chúng ta!? Chẳng lẽ hắn tự nhận có chỗ dựa là Lôi Đình Bá Vương thì không đặt chúng ta vào mắt sao?!

Tương Sơn trưởng lão cũng lộ ra vẻ mặt ngưng trọng:

- Lôi Đình Bá Vương quả thật rất khó đối phó! Nếu hai người này không tách nhau ra thì chúng ta cũng không thể xuống tay được.

Thực hiển nhiên, Tương Sơn trưởng lão quả thật rất kiêng kị Lôi Đình Bá Vương.

- Nhưng tên Bất Tử Tà Đế có quan hệ tới bí mật Huyết Sát Động Phủ, chúng ta không thể bỏ qua hắn được! Chúng ta có nên báo cho Đại trưởng lão không?

Bích U Tiên Tử vội vàng hỏi lại.

Tương Sơn trưởng lão trầm ngâm một lúc, nhân tiện nói:

- Bích U đừng hoảng sợ. Hiện tại chúng ta tìm Đại trưởng lão cũng không kịp rồi! Nhưng ta đã tìm ra cách để đối phó với hắn...

Tương Sơn trưởng lão lại bí mật truyền âm cho Bích U Tiên Tử một lúc.

- Như vậy có được không?

Bích U Tiên Tử có chút lo lắng hỏi lại.

- Ngươi yên tâm! Ta và người kia tương giao với nhau mấy trăm năm, đã quen biết nhau từ hồi còn là tu sĩ Kết Đan Kỳ...

Tương Sơn trưởng lão cười nói.

Là lão quái Nguyên Anh hậu Kỳ, bình thường đều sống tới mấy trăm năm, thậm chí hơn một ngàn năm, có rất nhiều cơ hội kết giao vài vị bằng hữu. Đây cũng chính là sự chênh lệch giữa tu sĩ bản địa và tu sĩ ngoại lai. Tu sĩ bản địa bằng vào nhân tình và giao tình, hoàn toàn có thể gọi một vài bằng hữu tới trợ giúp.

Lại qua một lúc, tất cả tu sĩ Nguyên anh kỳtrên Phi Linh Đảo đã tề tụ trên bãi đá thật lớn này. Toàn bộ bãi đá chia làm hai trận doanh, gồm chính đạo và ma đạo.

Tử Huyễn chân nhân ngồi ở phía trước chúng tu sĩ chính đạo, đối diện với phía tu sĩ ma đạo, lạnh nhạt nói:

- Bất kể là chính đạo hay ma đạo đều phải tuân thủ quy tắc giao dịch, nếu không... Huyễn Lôi u Hỏa Trận trên bãi đá này cũng không phải để chơi không!

Chúng tu sĩ không khỏi ngẩng đầu nhìn lên điểm đen như ẩn như hiện, không ngừng vặn vẹo phía trên bãi đá.