Trương Hằng bế quan xong, nghỉ ngơi ở động phủ mười mấy ngày. Trừ bỏ để phân thân tiếp tục cắn nuốt Huyết Sát Thiên Bi để tăng lên thực lực. bản thân Trương Hằng lại thường xuyên cùng Quách Phong đối luyện một phen.
Năm năm qua tu vi Quách Phong tăng lên quá nhanh, ít nhiều cũng có chút ảnh hưởng không tốt. Trương hằng đối chiến cùng hắn một mặt là để gia tăng kinh nghiệm thực chiến cho hắn mặt khác cũng là bình ổn tâm lý nóng nảy gấp gáp của hắn.
Thời gian năm năm tu luyện đến Kết Đan Kỳ. loại tiến độ này quá mức rợn người. Quách Phong ít nhiều cũng sẽ có chút đắc ý.
Không gian trống trải trong động phủ. Trương Hằng cùng Quách Phong đồng thời lơ lửng giữa không trung, hai mắt đối diện, đều không ra tay.
Một lúc lâu sau, ánh mắt Quách Phong vừa động, trong tay đột nhiên bắn ra một quả cầu lửa thiêu đốt hừng hực. Quả cầu lửa này to bằng trái bóng đá, đang xoay tròn cao tốc.
Một cơn sóng nhiệt đập vào mặt, đánh thẳng về phía Trương Hằng.
Đối mặt quả cầu lửa đang lao tới, Trương Hằng vẫn không nhúc nhích, nhưng cũng không khinh thường.
Trong cơ thể Quách Phong thức tỉnh Huyết mạch thần bí. có được thiên phú mà tu sĩ bình thường không thể với tới, pháp thuật đánh ra thường có được uy lực đặc thù.
Sau khi bắn ra cầu lửa, thân hình Quách Phong biến mất trong không khí.
Nếu Âu Dương lão tổ ở chỗ này. chắc chắn phát hiện thiếu niên trước mắt thi triển ra chính là Phong Hành Thuật tuyệt kỹ áp rương của Phong Hành Môn.
Trong năm năm tu luyện, phân thân của Trương Hằng đã sớm truyền bộ bí thuật này cho đệ tử mình.
Mắt thấy quả cầu lửa nóng rực sẽ va vào người. Trương Hằng vươn tay chỉ vào hư không một cái.
Một đốm sáng màu bạc hình thành trước người hắn.
Oong! Đốm sáng màu bạc cấp tốc xoay tròn, kéo dài thành một mảnh lốc xoáy màu bạc cản trước mặt Trương Hằng.
Quả cầu lửa to bằng quá bóng vừa tiến vào cơn lốc bạc, liền bị hấp thu nhẹ nhàng.
"Sao có thể như thế chứ?"
Quách Phong đang trốn ở trong góc, trong lòng thất kinh.
Quả cầu lửa kia ẩn chứa huyền cơ không ai biết, một khi bị đánh trúng sẽ dẫn phát phán ứng dây chuyền bên trong, khởi động nổ mạnh uy lực rất lớn.
Vù vù vù!
Trong không khí đột nhiên xuất hiện một mảnh bóng người, đều là những Quách Phong giống y như nhau.
Tu sĩ Kết Đan Kỳ trở xuống, dù có dùng thần thức quan sát, cũng khó mà phân biệt rõ thật giả.
Trương Hằng cũng không dùng thần thức hay Thần Linh Nhãn quan sát những Quách Phong này là thật hay giả mà lẳng lặng đứng ở không trung.
Khoảng khắc, không khí khẽ run lên. Trương Hằng vươn tay phất ra đằng sau, một mảnh gió lốc mang theo tia bạc bắn vọt ra.
Ầm!
Quách Phong đánh lén sau lưng đột nhiên bị đánh ra mấy chục thước.
-Oa...
Thân thể Quách Phong rơi xuống, hộc ra một ngụm máu.
Hắn khó hiểu hỏi:
- Sư tôn. vừa rồi ngài không dùng thần thức hay Thần Linh Nhãn, nhưng làm sao ngài phát hiện ra con.
Trương Hằng hạ xuống đất, nhàn nhạt nói:
- Đây là Ý thức chiến đấu.
- Ý thức chiến đấu?
Quách Phong không thể hiểu được.
- Ý thức chiến đấu chỉ có người trải qua rất nhiều chiến đấu sinh tử mới có được.
Ánh mắt Trương Hằng hiện lên thần sắc tưởng nhớ. đủ loại tình cảnh trong mười năm hắn đi đến Tam Tinh Vực đều hiện lên ở trong đầu.
- Khi con dùng ảo thuật huyễn hóa ra nhiều thân giả Như thế, ta có một loại bản năng phán đoán ra bản tôn của con sẽ âm thầm đánh lén ta. Vì thế ta âm thầm lưu ý, kết quả dưới cảm quan mạnh mẽ của ta, con đánh lén liền bị ta dễ dàng bắt lấy.
- Cho nên, dù ta và con ở cùng một cấp bậc. khi ta có được Ý thức chiến đấu Như vậy, con đừng mơ đánh lén thành công, thậm chí sẽ lọt vào phản kích tuyệt mệnh.
Quách Phong lẳng lặng lắng nghe, cuối cùng mới hỏi:
- Sư tôn. ngài muốn nói cho con biết, trước mắt năng lực chiến đấu của đồ nhi không đủ, cần phải huấn luyện ra loại Ý thức chiến đấu này?
- Đúng thế. Ý thức chiến đấu là tích lũy từ vô số kinh nghiệm chiến đấu. Bởi vậy, con phải trải qua rất nhiều thực chiến, mà không phải đối chiến cùng sư phụ. Kẻ địch tuyệt đối sẽ không nương tay, bọn họ chỉ biết dùng hết thảy thủ đoạn tới lấy mạng con.
Trương Hằng cần mẫn dạy bảo.
Nói như thế nào, Quách Phong tu chân gà mờ này không thể so sánh với Trương Hằng đã trải qua thí luyện Huyết sắc. Bạn đang đọc truyện tại Truyện FULL - www.Truyện FULL
Ninh Tuyết Dung mỉm cười tới chữa thương cho Quách Phong, một đạo ánh sáng trắng Nhu hòa mát lạnh rơi lên người hắn đi từ bên ngoài vào trong, nhanh chóng chữa khỏi thương thế cho Quách Phong.
- Cảm ơn sư mẫu.
Quách Phong rất ngoan ngoãn nói.
- Đại ca. trong thời gian ngắn tu vi của huynh cũng không thể đột phá, hơn nữa huynh còn có chuyện cần xử lý... Kế tiếp, chúng ta sẽ đi đâu?
Ninh Tuyết Dung đột nhiên hỏi một vấn đề mà Quách Phong rất quan tâm.
- Nên cho Phong nhi đi ra ngoài lịch lãm một chút... Nhưng Trước đó, huynh phải chuẩn bị "lễ xuất sư" cho nó, để nó đi ra xông xáo bên ngoài.
Ánh mắt Trương Hằng nhìn về phía Quách Phong dần dần trở nên Nhu hòa.
Thời gian qua, hắn đã chân chính coi Quách Phong là đệ tử của mình mà chỉ dạy mà không phải tham muốn lợi ích gì.
Giữa hai thầy trò tuy không ở chung nhiều, nhưng có được tình cảm thâm hậu.
- Lễ xuất sư?
Ánh mắt Quách Phong nhãn tình sáng lên. nhưng không nói gì, sắc mặt vui vẻ lại không thể che giấu.
Cho tới bây giờ, trong tay Quách Phong ngay cả một kiện Pháp bảo cũng không có, chỉ có một kiện Linh khí dùng tạm thời.
Tuy rằng trong tay Trương Hằng có mấy món Pháp bảo. nhưng uy lực cùng hiệu quá đều rất bình thường, hắn xấu hổ dùng mấy thứ rác rưỡi này đưa cho đệ tử của mình.
- Để ta xem xem, gần đây có phường thị tu chân cỡ lớn nào không.
Trương Hằng lấy ra ngọc giản có chứa bản đồ Tam Tinh Vực. thần thức xâm nhập vào trong, nhanh chóng tìm ra.
- Hội giao dịch Triệu quốc mỗi năm năm một lần do Thanh Nguyên Tử Hà Tông tổ chức?
Trương Hằng lẩm bẩm.
Ngọc giản trong tay hắn không chỉ chứa đựng tin tức về bản đồ. một số phường thị tu chân tình huống phần bố thế lực đều thể hiện rõ ràng.
Gần đây có ba đại phái hạng nhất là Bích Tuyết Tương Vân Tông, Ngọc Phật Tự, Cẩm Tú Sơn Trang cũng không phải không có phường thị tu chân.
Nhưng vừa lúc sắp đến Hội giao dịch Triệu quốc do siêu cấp đại phái Thanh Nguyên Tử Hà Tông tổ chức, cho nên tu sĩ bậc cao thường chạy tới đây. phường thị bình thường căn bản khó mà giao dịch được thứ gì tốt.
"Siêu cấp đại phái?"
Trong lòng Trương Hằng sinh ra vài phần tò mò.
Hội giao dịch trong toàn Triệu quốc, có thể tưởng tượng quy mô sẽ lớn cỡ nào? Đến lúc đó, khẳng định sẽ có vô số tu sĩ bậc cao tụ tập.
- Được rồi. không bằng chúng ta đi xem náo nhiệt!
Trương Hằng đột nhiên cười nói.
- Sư tôn ngài muốn dẫn chúng ta đi đâu?
Quách Phong tò mò hỏi.
- Thanh Nguyên Tử Hà Tông siêu cấp đại phái Triệu quốc tổ chức Hội giao dịch Triệu quốc, khoảng tháng sau sẽ tới. Nhân cơ hội này, ta dẫn con đi tăng thêm chút kiến thức, thuận tiện chuẩn bị cho con "Lễ xuất sư".
Trương Hằng cười ha ha nói.
Khoảng cách đến ước hẹn mười năm với Bách Luyện đại sư còn khoáng nửa năm, cũng không quá gấp. cho nên Trương Hằng còn có thể rút thời gian đi xem náo nhiệt.
- Chẳng qua nơi tổ chức Hội giao dịch cũng không gần. xa khoảng hai ba vạn dặm, may mắn ta luyện hóa một kiện Pháp bảo loại phi hành.
Trong thời gian năm năm này, Trương Hằng liên tục luyện hóa hai kiện Pháp bảo đỉnh cấp. cùng Khai Sơn Phủ trong tay hắn hợp thành một bộ Pháp bảo đỉnh cấp.
vốn liếng cỡ này, dù là tu sĩ Nguyên anh kỳlợi hại một chút cũng không có được.
Chậm rãi vung tay lên, trong hư không nổi lên một tấm thảm bay phun trào lôi quang màu tím. một cỗ khí tức làm người ta run sợ phát tán ra.
Trương Hằng chỉ tay. tấm thảm bay màu tím kia khoảng khắc lớn ra gấp mấy lần. dư sức để Chờ được bốn năm người.
Đây chính là kiện Pháp bảo đỉnh cấp phi hành mà Trương Hằng luyện hóa.
- Sư tôn đây là cái gì?
Quách Phong tò mò hỏi.
- Ha ha. thảm bay của Aladdin..
Trương Hằng cười khẽ nói. đi trước lên thảm bay. sau đó khoanh chân ngồi xuống...