Tiên Hồng Lộ

Chương 461: Ma đạo u ám

- Ngươi đang làm gì đó?

Dương Phàm thấy Hồ Phi một hơi nuốt Nguyên Anh kia vào không khỏi hoảng sợ. Nguyên Anh là vật thể do hồn lực tinh nguyên của cường giả Nguyên Anh Kỳ ngưng tụ suốt mấy trăm năm trong đó ẩn chứa lực lượng đáng sợ như thế nào?

Nếu Nguyên Anh bùng nổ, uy năng sinh ra gần đó, đủ để chôn vùi tồn tại dưới Hóa Thần Kỳ. Trong truyền thuyết trong thiên địa có một số ngoại tộc hay là công phép cấm kỵ có thể thôn phệ luyện hóa Nguyên Anh do đó đạt tới mục đích làm cho thực lực tăng lên. Nhưng mà đó chỉ có trong truyền thuyết. Thử nghĩ lấy năng lượng ẩn chứa mênh mông trong Nguyên Anh ai có thể tiêu hóa. Cho dù có tiêu hóa hấp thu lực lượng, cũng không phải của mình khó thể chuyển hóa thành lực lượng tương xứng với mình. Lấy tu vi Kim Đan bậc cao thôn phệ Nguyên Anh chỉ có một kết cục: Nổ tan xác mà chết.

Nhưng Hồ Phi kia sau khi nuốt Nguyên Anh trên mặt lộ ra vẻ hưởng thụ vẻ điên cuồng và hung dữ dần dần dịu xuống. Sau đó hắn lại nhướng mày, cảm thấy một chút không thoải mái. Theo bản nặng thúc đẩy Hồ Phi khoanh chân ngồi tử quang quanh quẩn bên người, bên ngoài cơ thể phồng lên tóc dựng thẳng lên. Một luồng khí tức bạo ngược cường đại lấy hắn làm trung tâm tràn ra phạm vi hai mươi trượng. Trong phạm vi hai mươi trượng này, lôi điện màu tím và ngọn lửa màu đỏ thẫm rít gào tàn sát bừa bãi. Người bình thường căn bản không đến gần thân thể hắn được

Thấy Hồ Phi không gặp phải kết cục như trong tưởng tượng. Dương Phàm hơi chút nhẹ nhõm. Đồng thời hắn truyền âm cho Bổ Thiên Quân Vương: Bổ Thiên Quân Vương, thủ hộ lối vào. thuận tiện hộ pháp giúp Hồ Phi.

Bổ Thiên Quân Vương mặc dù không rõ nguyên do trong đó lại không chút do dự thân hình nhanh chóng bay lên chỉ khoảng nửa khắc chạy tới lối vào. Vừa mới tiến vào liền cảm nhận được một luồng lực lượng kinh hãi run sợ, ánh mắt dừng trên thân Hồ Phi đang nhắm mắt ngồi xếp bằng ông không khỏi cười khổ nói: "Ta ngay cả gần người cũng không thể còn như thế nào bảo hộ hắn".

Đừng nói là ông cho dù là Nguyên Anh bình thường, cũng rất khó gần thân thể Hồ Phi.

Bổ Thiên Quân Vương ngược lại nhìn bầu trời phát hiện trong tay Dương Phàm nâng lên một tấm Sơn Thủy Họa Quyển vẫn không nhúc nhích. Một gã cường giả Nguyên Anh trung kỳ, đứng tại chỗ không ngừng đánh đấm chiến ý hừng hực lực phá hoại kinh người. Nếu tỉ mỉ quan sát sẽ phát hiện Sơn Thủy Họa Quyển trong tay Dương Phàm. cảnh vật từng chút tan biến lại từng chút hội tụ. Có một người trong bức họa rống giận gầm thét phát động từng đạo công kích hung mãnh nhưng vẫn không biết. Hơn phân nửa tâm thần Dương Phàm đều dung nhập vào trong bức họa hình thành ảo giác chiến đấu khó phân thắng bại với người đàn ông oai hùng mặc giáp đen. Chiến đấu một hồi người đàn ông oai hùng mặc giáp đen rốt cục cảm giác không thích hợp đột nhiên ngừng lại.

Bịch!

Dương Phàm lúc trước đây chiến đấu với hắn bỗng nhiên biến mất.

- Ha ha! Thân ở thế giới trong tranh, ngay cả thiệt giả hư ảo đều khó phân biệt, cho dù thực lực mạnh hơn mấy lần thì làm sao chứ?

Giọng trào phúng của Dương Phàm truyền đến.

- Đáng ghét!

Người đàn ông giáp đen kêu gào một tiếng, rốt cục bình tĩnh lại. Hắn hít sâu một hơi toàn lực vận chuyển thần thức hiểu rõ từng chi tiết chung quanh. Nhưng mà "thế giới trong tranh" của cổ bảo Dương Phàm ngay cả thần thức đều có thể lừa được. Đương nhiên lấy tu vi Nguyên Anh trung kỳ của đối phương, bức tranh này nhiều nhất có thể vây khốn hắn một hồi. Dương Phàm nhân dịp này, quan sát tình huống của Hồ Phi. Trên người Hồ Phi lại phóng xuất ra một loại khí tức cấm kỵ không thuộc nhân loại dần dần khuếch tán ra, khiến sinh linh trên QUỷ Thi Sơn không tự chủ được run lên.

- Khí tức này rất gần giống với yêu tộc nhưng lại là bản thể nhân loại

Dương Phàm gắt gao nhìn chằm chằm Hồ Phi ánh mắt không ngừng lóe lên. Thân phận Hồ Phi rất đáng hoài nghi, trời sinh nắm giữ thần thông lôi hỏa không nói trong cơ thể còn phong ấn một luồng lực lượng cấm kỵ không thể chạm đến. Tuy nhiên, theo thời gian trôi qua khí bạo ngược rung động bất an trên người Hồ Phi yên tĩnh không ít. Thấy vậy, Dương Phàm yên tâm không ít, xem ra Hồ Phi rất có thể luyện hóa thôn phệ năng lượng Nguyên Anh kia. Có thể sau khi xuất quan có thể tấn chức Nguyên Anh.

"Cho dù không thể tấn chức Nguyên Anh ta cũng phải giúp hắn đột phá."

Dương Phàm nhìn Hồ Phi hạ quyết tâm. Nếu có thể có thêm một Nguyên Anh cường đại trợ lực trong quá trình Dương Phàm đối kháng với Tam u lão ma lại có thêm nhiều phần thắng.

Răng rắc!

Thời gian lại qua uống nửa chén trà nhỏ, cảnh vật Sơn Thủy Họa Quyển trong tay Dương Phàm bỗng nhiên biến mất, ngay cả bóng dáng người trong đó cũng theo đó biến mất. Người đàn ông oai hùng mặc giáp đen cầm cự kiếm màu đen trong tay, mặt lộ ra vẻ sát ý lạnh như băng và cừu hận điên cuồng giết tới Dương Phàm. Dương Phàm không nhanh không chậm lại lấy ra Phương Thiên Kim Minh Chuyên giao kích với hắn cùng một chỗ. Hai kiện Pháp Bảo to lớn va chạm nhau trong không trung, trong thời gian ngắn không phân biệt được cao thấp. Tu sĩ Nguyên Anh trung kỳ mặc giáp đen sắc mặt điên cuồng, phép lực trên người tràn ra. Mà Dương Phàm chân đạp mặt đất hai tay không nhanh không chậm điều khiển trong không trung, trầm ổn như núi.


Thế như vậy qua nửa ngày, tu sĩ Nguyên Anh trung kỳ mặc giáp đen càng đánh càng kinh ngạc.

Mặc kệ công kích của hắn hung mãnh như thế nào nhưng không gây chút thương tổn nào cho Dương Phàm. Trong lúc này, hắn luân phiên phát động thần thông bí thuật. Dương Phàm cũng ung dung ứng phó. Từ đầu đến cuối, hai chân Dương Phàm đứng tại chỗ chưa từng nhúc nhích một chút. Cho đến đêm khuya vào một khắc Dương Phàm đột nhiên đứng dậy một đám ánh sáng màu lam bắn ra từ trong tay hắn. Thứ Hồn Châm lấy tốc độ mắt thường không thể thấy đâm về phía tu sĩ Nguyên Anh trung kỳ mặc giáp đen. Cùng lúc như thế Lưu Ly hàn Tinh Xà nhảy lên mang theo một luồng lực cực hàn khiến tốc độ hắn chậm lại. Tâm thần tu sĩ Nguyên Anh trung kỳ mặc giáp đen đau đớn chợt cảm giác một luồng hàn khí xuyên cốt tủy linh hồn.

- Không tốt!

Trên mặt hắn lộ ra một chút kinh hoàng, giáp đen trên người hắn theo bản năng khối động, ngưng kết thành một tầng vòng sáng màu đen.

vù!

Ngay sau đó Tường Vân Ngõa dưới chân Dương Phàm run lên trong nháy mắt di chuvển phía sau trung niên Nguyên Anh mặc giáp đen, một chưởng mạnh mẽ chụp vào sau lưng hắn.

Ẩm!

Lực lượng một chưởng của Dương Phàm như núi lửa bạo phát bắn phá trên vòng sáng màu đen. Khí huyết tu sĩ Nguyên Anh trung kỳ mặc giáp đen cố gắng kiềm chế một ngụm máu, sắc mặt hơi trắng. May là hắn phản ứng nhanh, gần như là theo bản năng phát động Pháp Bảo phòng ngự nếu không một ý nghĩ sai mặc dù không chết tại chỗ cũng sẽ bị thương nặng. Đánh lén thất bại. Dương Phàm không chút do dự, một bóng đen không một tiếng động quấn về phía trung niên Nguyên Anh mặc giáp đen. Người đàn ông Nguyên Anh mặc giáp đen từ lâu trong lòng sinh lo lắng. áo giáp đen trên người run lên vòng sáng màu đen đột nhiên nở rộ ánh sáng ba thước màu đen không ngờ chấn lui ảo ảnh Hấp Huyết Xà Tiên.

Dương Phàm thất kinh tomg lòng. Người đàn ông Nguyên Anh mặc giáp đen có một loại ý thức chiến đấu theo bản năng. Đây là trải qua một loại ý thức chiến đấu trăm nghìn lần tôi luyện ra. Điều này khiến hắn liên tục tránh thoát kế hoạch giết với bố cục liên hoàn của Dương Phàm.

- Người này quá âm hiểm.

Người đàn ông Nguyên Anh mặc giáp đen tràn ra một thân mồ hôi lạnh có một loại ảo giác đi ra từ quỷ môn quan. Dương Phàm lạnh lùng cười hai tay liên tục tung lên quang mang hai màu vàng lục tách ra trong nháy mắt hình thành một con giao long dài mười mấy trượng, lấy khí thế nuốt núi sông, trong nháy mắt làm hắn lùi lại.

Ầm ầm!

Người đàn ông giáp đen hoảng hốt tu luyện linh khí hóa hình đến cảnh giới này hắn còn trong thấy lần đầu tiên. Hơn nữa giao long do linh khí hóa hình dường như thật sự bị thần vận và khí thế của ta làm cho giống như giao long thật. Dương Phàm theo cảnh giới tăng lên nắm giữ sinh mệnh tự nhiên, đối với thủ đoạn linh khí hóa hình có đột phá tiến thêm một bước. Trước kia linh khí hóa hình hóa ra như sinh linh đủ ngoại hình và khí thế lại không có thần vận. Nhưng sau khi tấn chức Diễn Căn Kỳ, tiến thêm một bước lĩnh ngộ sinh mệnh tự nhiên, khiến loại phép thuật của Dương Phàm dần dần có được thần vận và bản năng như sinh linh. Dương Phàm từng phỏng đoán: cảnh giới cao nhất của linh khí hóa hình các chủng loại biến ảo ra có thể lấy giả thành thật. thậm chí có trí tuệ nhất định cũng chiến đấu theo ý chí của chủ nhân.

Đương nhiên, đây chỉ là một loại phỏng đoán của hắn lấy Tiên Hồng Quyết tự động lĩnh ngộ ra linh khí hóa hình, rốt cuộc sẽ diễn biến đến tình trạng gì đối với Dương Phàm mà nói cũng lại một dị số.

Đằng đằng đằng.

Người đàn ông Nguyên Anh giáp đen lần đầu bị Dương Phàm chính diện đánh lui, cảm thấy nghẹn khuất. Bản thân mình là tu sĩ Nguyên Anh trung kỳ, tu vi áp chế đối phương một bậc lại cố tình bị áp chế thậm chí kém một chút.

- Đều là Nguyên Anh trung kỳ, ngươi kém hơn Tam u lão ma nhiều lắm.

Vẻ mặt Dương Phàm khinh thường, Lưu Ly Hàn Tinh Xà trên người hắn phun xà tín lạnh lùng nhìn chăm chú người đàn ông Nguyên Anh giáp đen. Người đàn ông Nguyên Anh giáp đen hiện lên vẻ kiêng kị, hắn hít sâu một hơi ngược lại bình tĩnh lại. hỏi:

- Tam muội chết trong tay các ngươi sao?

- Chết rồi!


Dương Phàm cười lạnh nhạt:

- Muốn báo thù ngươi vẫn còn kém xa.

Nguyên Anh giáp đen nhìn hắn thật sâu cười lạnh nói:

- Ta hoàn toàn có thể khắng định thân phận của ngươi. Trở về Bắc Tần mục tiêu của ngươi chính là Tam u lão ma.

- Thì tính sao?

Ánh mắt Dương Phàm hơi hơi nheo lại. thầm nghĩ: "Người nàv dường như có chút biết tình hình của mình".

- Ta biết ta không giết chết ngươi.

Người đàn ông Nguyên Anh giáp đen nói với vẻ trào phúng:

- Chỉ là lấy thực lực của ngươi, sớm muộn cũng chết trong tay Tam u lão ma.

- Ngươi khẳng định như vậy?

Dương Phàm vẫn ung dung cười, cười tủm tỉm nhìn hắn. Người đàn ông Nguyên Anh giáp đen không cần nhiều lời thân hình hóa thành một vòng sáng màu đen chạy ra ngoài QUỷ Thi Sơn.

- Ta sớm hay muộn chết trong tay Tam u lão ma?

Dương Phàm hé miệng cười:

- Ha ha! Nói như vậy, Tam Ma Môn đã cùng Ma Dương Tông cấu kết với nhau làm chuyện xấu?

Người đàn ông Nguyên Anh giáp đen nghe âm thanh thế thân hình dừng lại chợt nhìn chằm chằm về phía chân trời. Dương Phàm nhìn theo hắn rời đi ngưng trọng vô cùng. dường như cảm giác được tình thế nghiêm trọng.

- Ta sớm hay muộn cũng chết trong tay Tam u lão ma?

Hắn suy nghĩ lặp lại những lời này, sau đó thì thào nói: "Tam Ma MônMa Dương TôngHai đại phái ma đạo tồn tại ở Ngư Dương quốc lại yên ổn với nhau sao?"

Dương Phàm lờ mờ cảm giác hương vị âm mưu.

"Từ sau khi trở lại Ngư Dương quốc chưa từng thấy Tam u lão ma có bất cứ hành động gì với mình. Hơn nữa thực lực chân chính của lão trước sau là một ẩn số".

Ánh mắt Dương Phàm không ngừng lóe lên sau khi nổi lên một lúc, ngẩng đầu nhìn phía chân trời xa. Trong hai con ngươi của hắn lóe lên sáng bóng như lưu ly dường như thấy mây đen u ám cuồn cuộn tràn ngập Ngư Dương quốc. Nửa tháng sau Dương Phàm thủy chung ở lại QUỷ Thi Sơn.

Một là: hắn cùng Bổ Thiên Quân Vương trọng chấn Ám Huyết Vương Triều. Dưới Toàn Tri Cảm Quan của Dương Phàm những thành viên trong tổ chức gần như không ai có thể nói dối trước mặt hắn. Ngoài ra, hồn phách của Phệ Thiên Quân Vương, còn ở trong Ký Hồn Hồ, đồng thời còn có hai người sống. Khi thẩm vấn hai người này rất nhanh có được không ít tai họa bên trong, giết chết răn đe lập uy tại chỗ. Tổng cộng tiêu phí bốn năm ngày thời gian. Dương Phàm và Bổ Thiên Quân Vương, cuối cùng cũng rõ phản nghịch của tổ chức cao tầng.

- Trong tổ chức còn có một số người phản nghịch hạ tầng trung tầng lòng mang ý xấu làm phiền Mục Quân Vương đi xử lý.

Dương Phàm khẽ thở dài.

- Được! Những chuyện này giao cho ta.

Bổ Thiên Quân Vương cười lạnh nhạt lơ lửng bay đi. Dương Phàm chờ trước Thiên Niên Mộ Huyệt hộ pháp cho Hồ Phi. Hồ Phi nhắm mắt chẳng biết khí tức trên người lại tăng lên từng chút.

Dương Phàm có kiên nhẫn này, lẳng lặng chờ đồng thời cũng rất chờ mong sau khi Hồ Phi tỉnh lại. Nhưng một ngày sau nửa tháng, một bóng dáng quỷ mị chớp động trước mặt Dương Phàm. quỳ xuống thi lễ:

- Báo Quân Vương! Độc Vương tiền bối hiện thân đích thân tới Vụ Liễu trấn