Tiên Hồng Lộ

Chương 111: Quỷ Thi Đạo đại viên mãn

Trịnh Tiểu Mạn ngây ra như phổng nhìn Dương Phàm. giống như đang lún sâu vào trong bùn. khó thể cam chịu. trong lòng dâng lên sóng to gió lớn. khiếp sợ trước nay chưa từng có.

Từ lúc bắt đầu ba tuổi, Trịnh Tiểu MẠđược gia gia nhồi vào học thức y đạo thảo mộc. xem và đọc thuộc lòng một lượng lớn thư tịch cổ điển. Vào lúc năm tuổi, nàng chân chính đi vào con đường tu luyện y thuật, bắt đầu học tập các phương thức y thuật, tỷ như châm cứu. lưu thông mạch máu. Từ đó đến nay, nàng thậm chí chôn vùi tuổi thanh xuân của mình vào con đường đó.

Mười mấy năm qua. Trịnh dược sư dốc hết tâm huyết tổng kết phương thức và kinh nghiệm y thuật cả đời. đều truyền cho nàng. nhưng lại thường xuyên phái cháu gái đi các nơi làm nghề y. Dần dần nàng không còn cực hạn lý luận trong nghề y. còn có kinh nghiệm phong phú trong y đạo.

Đúng vậy bởi vì như thế. về mặt y đạo. nàng có được cơ sở cùng trình độ không giống bình thường, vượt rất xa cực hạn mà tuổi nàng có thể tưởng được.

Giờ phút này, khi nàng thấy phương thức Dương Phàm chữa trị cho người tu tiên. bị rung động hoàn toàn. Phương thức trừ bỏ thi khí của cương thi. nàng thậm chí còn chưa thấy rõ. Dương Phàm cùng đã trị xong.

Tiếp theo là ngoại thương gãy xương, nàng mở to hai mắt. ngừng thở. đứng sau lưng Dương Phàm quan sát. nhìn chăm chú vào từng động tác và chi tiết của hắn. Tên bị thương kia. bị cương thi đánh gãy cánh tay, phần xương vỡ nát. còn thêm thi khí ăn mòn. thương tổn đến mức này, ngay cả đổi thành đám người Trịnh dược sư. cùng có chút khó giải quyết.

Nhưng ở trước mặt Dương Phàm. đôi tay thon dài của hắn. giống như có được thần hiệu hồi xuân. thi triển thuật nối gân cốt. thời gian mới có mấy hô hấp. liền chữa trị xương cốt dập nát

Tâm thần Dương Phàm vô cùng tập trung, một lần này khiến tim hắn thậm chí đập nhanh hơn. Tốc độ trị liệu của "Ngọc cốt Thuật" còn chậm hơn trước kia mấy lần. Nhưng tu vi của hắn tăng trưởng nhất định. một hơi gần tới Luyện Khí Đại Viên Mãn.

Thình thịch!

Thình thịch!

Ngoại trừ một số tâm tư bên ngoài, tinh khí thần của Dương Phàm tập trung trước nay chưa từng có, vận chuyển Khô Mộc Công tới cực hạn. Bởi vì hắn hiểu được. sẽ sắp đột phá.

Vù vù!

Một hô hấp. hai hô hấp

Mắt thấy xương cốt kia đã tiếp nối, chữa trị gần xong xuôi

Ngay tại khoảnh khắc này, trong đôi mắt Dương Phàm ngưng tụ một luồng điểm sáng kinh người, sớm vận chuyển Khô Mộc Công, khống chế rõ ràng khí tức biến hóa mà tu vi tăng lên trong cơ thể. trừ phi người có cảnh giới cao hơn hắn. bằng không rất khó cảm thấy biến hóa tinh xảo này.

Đột phá!

Luyện Khí Đại Viên Mãn!

Dương Phàm nhẹ thở ra một ngụm trọc khí. điểm sáng trong con ngươi ảm đạm xuống, cùng cưỡng chế kích động trong lòng.

Luyện Khí Đại Viên Mãn. từ lúc tu vi tự phế cho đến lúc này, tính đến nay thời gian không đến nửa năm. Tốc độ tu luyện như vậy, so với khi Dương Phàm thân là thiên tài gia tộc. gần như muốn nhanh hơn mười lần.

Ngay cả người có Thiên Linh Căn tuyệt đỉnh trong truyền thuvết. đối mặt với tốc độ tu luyện như vậy, cũng vì thế mà lộ vẽ ảm đạm.

- Nếu ta tiến thêm một bước về phía trước, đó chính là Ngưng Thần Kỳ, từ đó về sau liền có thể bay cao ở Tu Tiên Giới. Dương gia bảo này có thể mang tới sự tổn thương chân chính cho mình. tuyệt đối có thể đếm trên đầu ngón tay.

Dương Phàm dường như thấy được hy vọng và khả năng vô tận trong tương lai.

Nhưng hắn cũng hiểu được, mình cần khiêm tốn và bình tĩnh. Tốc độ tu luyện như vậy, nếu khiến cho người có lòng phát hiện. sẽ đưa tới hậu hoạn vô cùng cho mình. May là. hiện tại hắn có hai thân phận. Một là dược sư nhân từ tế thế cứu người. Một khác là một tên tân tú ma đạo quật khởi ác nghiệt bá đạo. Thạch Thiên Hàn.

Nếu như có người nào ngăn cản bước tiến của hắn. Dương Phàm sẽ không do dự xuất động thân phận thứ hai. diệt trừ mọi địch nhân và nguy cơ. Sau khi chấm dứt chuyện trị thương nối gân cốt cho người bị thương. Dương Phàm lại nhẹ nhàng thi triển hai lần Vũ Lộ Thuật, xử lý tốt ngoại thương.

Chờ mọi thứ chấm dứt. khi Dương Phàm đứng dậy, người tu sĩ bị thương kia. giật giật cánh tay, vẻ mặt mừng như điên nói:

- CánhCách tay của ta

- ĐiềuĐiều này sao có thể chứ?

Trịnh Tiểu Mạn vẫn còn chưa tỉnh ngộ từ trong rung động. Người càng am hiểu sâu về thuật y đạo thi càng có thể hiểu trong y thuật nhẹ nhàng của Dương Phàm. lộ ra ý nghĩ gì.


Giờ phút này. người bị thương kia. vị trí bị thương ngay cả một vết sẹo cũng không có, hoàn toàn không tổn hao bất cứ gì. chính mình còn có dáng vẻ không thể tin.

Sau khi Dương Phàm thành công thăng cấp. liền đứng đậy, quan sát tình hình chiến đấu trên sân.

Dưới sự kiềm chế chủ đạo của hai tu sĩ Ngưng Thần Kỳ, hai cương thi kia đã bị đánh đến thương tích đầy mình. tiếp theo bại lui.

Đặt biệt con cương thi Hồ Phi đối phó. cả người cháy đen. từng tia lôi điện kia hoàn toàn áp chế.

Hồ Phi lại lấy ra một thanh phi kiếm trong suốt đỏ như lửa. là một thanh Linh Khí hạ phẩm. dưới sự tăng thêm thần thông lôi điện. lôi hỏa sinh ra với uy lực lớn hơn.

Lôi hỏa. đó tuyệt đối là khắc tinh lớn nhất của đám quỷ thi kia. đối phó với cương thi đồng cấp. hoàn toàn có thể chà đạp trắng trợn. Trong từng đạt tiếng gầm gừ. con cương thi kia ngã xuống ầm ầm. chết dưới sự công kích của phần đông Pháp Bảo và pháp thuật như sóng triều.

Sau khi giải quyết hết những cương thi trước mắt. Hồ Phi dẫn đầu đám người Sở Ngọc Yên. lập tức đi công kích con cương thi mà đám người Sở Thu Nhiên đang gắt gao chống lại.

- ĐểĐể mạng lại!

Hồ Phi nói lắp. giọng nói truyền đến. hình thành một loại kỳ quái đối lập với uy thế cường đại trên người hắn.

Hắn chuẩn bị xuất phát. trên bầu trời đột nhiên đánh xuống một luồng sương mù đen. truyền đến một trận tiếng cười láo xược:

- Ha ha ha! Đám tiểu bối kia! Đừng làm tổn thương Thiết Giáp cương thi hai trăm năm đấy, ta muốn vật đó!

Vù!

Một trận kinh phong cường đại từ trong sương mù âm trầm cuồn cuộn màu đen. đẩy lùi mọi người. Một đám ngẩng đầu nhìn lên khoảng không bầu trời. mặt lộ ra vẻ kinh ngạc.

Sương mù đen vỡ tan. lộ ra một vị đạo sĩ mặt béo. bên hông có mấy cái túi trữ vật. Lão ngạo nghễ nhìn xuống đám con cháu dòng thứ ba của Vũ Vụ Sơn Trang phía dưới. với đôi mắt lạnh như băng.

Khi Dương Phàm nhìn thấy dáng vẻ lão đạo sĩ mặt béo này, trong lòng không khỏi máy động. Người này không phải là bóng người mà mình trước đây đang đi trên bầu trời Tú Ngọc Các nhìn thấy sao?

Lúc ấy khi Dương Phàm đánh chết một người thanh niên Luyện Khí Đại Viên Mãn thân chịu trọng thương ở nơi hoang dã. từng dùng Vũ Lộ Thuật trị liệu thi thể. kết quả sinh ra một chút biến hóa quỷ dị khiến người ta hết hồn. Vì thế. Dương Phàm lập tức rời đi. trên đường trong lòng có chút bất an, cũng đột nhiên sinh ra cảm ứng. thấy được lão đạo sĩ mặt béo ở sương mù đen trên bầu trời.

- Tu sĩ Quỷ Thi Đạo!

Sở Thu Nhiên kinh hô một tiếng, hỏi:

- Xin hỏi tiền bối tôn danh đại tính. chúng ta là con cháu dòng thứ ba của Vũ Vụ Sơn Trang, đến đây thí luyện.

Đám người còn lại lập tức không dám lên tiếng.

- Vũ Vụ Sơn Trang?

Trong con ngươi của lão đạo sĩ mặt béo kia xẹt qua một chút dị sắc. hừ nhẹ một tiếng:

- Nguyên lai là con cháu của Sở Hàn Nguyệt; không nghĩ tới ta gặp các ngươi ở Quỷ Thi Sơn. Các ngươi lui qua một bên. con Thiết Giáp cương thi hai trăm năm này là tài liệu cực phẩm luyện thi.

Dứt lời. lão cũng không nhìn những người này, bắm tay niệm thần chú. trong tay bắn ra một đám lục hỏa yêu dị. trong nháy mắt tiến vào trong cơ thể cương thi có sức chiến đấu tổn hao nhiều.

Ngao.

Con cương thi kia phát ra một trân rít gào không cam tâm, tranh đấu với số chết trên mặt đất. muốn thoát khỏi sự khống chế của lão đạo mặt béo.

Nhưng tiếc rằng, tu vi đối phương cao hơn hắn xa. cộng thêm vừa rồi chiến đấu một hồi. chỉ là chống lại khó thể. giống như cương thi quỳ lỗi đứng tại chỗ.


Trên mặt tu sĩ mặt béo lộ ra vẻ hài lòng. vươn tay vỗ vào trữ vật lớn màu đen đặt biệt bên hông.

Lập tức một luồng khí tức âm trầm trong vùng sương mù màu đen đánh xuống, bao vây trên cương thi kia.

Vù!

Sau khi sương mù đen kia và khí tức âm trầm kia biến mất. thì hai con Thiết Giáp cương thi hai trăm năm vừa rồi biến mất không còn. Chờ sau khi làm xong những chuyện này, ánh mắt tu sĩ mặt béo kia đảo qua mọi người, rơi xuống trên mặt Hồ Phi. trong đôi mắt không khỏi hiện lên một đám hàn mang.

Hồ Phi không khỏi kinh ngạc. lại đột nhiên nhe răng trợn mắt. trong mắt lộ ra hung quang, quơ hai tay. thị uy với tu sĩ mặt béo kia. một dáng vẻ náo động muốn thử.

Tu sĩ mặt béo sắc mặt trầm xuống, cẩn thận đánh giá Hồ Phi. trong mắt lộ ra vẻ kinh ngạc.

- Tiền bối không nên trách, sự đệ của ta chính là dạng này

Sở Thu Nhiên vội giải thích.

Tu sĩ mặt béo lộ ra vẻ giật mình. thầm nghĩ: "Nguyên lai đầu óc người này có chút vấn đề. khó trách không e ngại mình".

Ngao!

Đột nhiên. Hồ Phi phát ra một trần gầm rống bén nhọn. đôi mắt đỏ bừng. thân hình giống như linh hầu thoát ra. song chưởng lôi điện lần lượt thay đổi. trực tiếp giết về phía tu sĩ mặt béo.

- Không nên!

- Dừng tay!

Sở Thu Nhiên và đám tu sĩ của Vũ Vụ Sơn Trang quá sợ hãi. hô lên.

Lôi xà lượn lờ trên người Hồ Phi. mạnh mẽ dị thường, mạnh mẽ xông tới sương mù đen trên đỉnh đầu. lôi quang tràn ra. không ngờ phá sương mù đen kia một lỗ thủng.

Dương Phàm không khỏi lộ ra vẻ ngạc nhiên trên mặt. Tình huống này giống nhau như khi mình trông thấy Hồ Phi lần đầu tiên.

- Muốn chết!

Tu sĩ mặt béo lộ ra vẻ giận dữ trên mặt. nhẹ phất tay áo. một luồng kinh phong âm trầm cường đại gào thét xuống.

Cách cách két két.

Hai luồng lực lượng lần lượt thay đổi. Hồ Phi giống như bóng cao su bị đánh rơi xuống, thân thể rơi xuống dưới đất nửa thước, quần áo phá nát. vẻ mặt đầy bụi. lại không ngừng gào thét như trước.

Rất hiển nhiên, hai người này rõ ràng không pháải cùng cấp độ. Hồ Phi ngay cả về mặt thần thông khắc chế đối phương, nhưng vẫn chịu không nổi một kích nhẹ nhàng của đối phương.

Ngao!

Ngay sau đó. Hồ Phi lại nhảy lên. khí thế trên người không mất mà còn tăng lên phát ra một luồng khí tức quật cường không sợ.

- Hồ Phi! Dừng tay!

Lúc này, đám người Sở Thu Thiên vô xông lại đây, mạnh mẽ giữ chặt Hồ Phi. bất kể như thế nào cũng không cho hắn xuất thủ.

- Người này thật sự hung hăng dị thường, lại nắm giữ thần thông lôi điện thuần chính đáng sợ như thế.

Tu sĩ mặt béo có sắc mặt âm tình bất định. dường như sinh ra sát ý to lớn.

Tuy nhiên, hắn cũng tồn tại cố kỵ trong lòng. ngưng thần nhìn Hồ Phi chăm chú. đột nhiên trong cơ thể lão cảm nhận một luồng lực lượng cấm kỵ rơi vào run sợ. Nếu đối phương lấy quyết tâm ngoan cường chiến đấu không sợ chết. chỉ sợ sẽ gây ra hậu quả không thể tưởng tượng.

Dương Phàm tự nhiên tiến nhập vào Toàn Tri Mô Thức. mắt nhìn Hồ Phi rít gào không thôi. trong nháy mắt. cũng từ trên người này cảm nhận được một luồng lực lượng khiến tim người ta đập nhanh.

- Trên thân người này rốt cuộc ẩn dấu bí mật gì?

Dương Phàm âm thầm cân nhắc. mặt lộ ra vẻ trầm ngâm.

Sau một lát. Hồ Phi rời khỏi trạng thái phát cuồng này, nhưng lại nhìn vào trong đôi mắt đạo sĩ mặt béo. lộ ra vào phần địch ý.

Đạo sĩ mặt béo cười lạnh một tiếng:

- Ta không chấp nhất với ngươi, bần đạo chú ý các ngươi đã lâu. Thiên Niên Mộ Huyệt phải không?

Dứt lời. ánh mắt của lão dừng lại ở chỗ hông trên sườn núi quỷ dị.

Vừa rồi, hai con Thiết Giáp cương thi hai trăm năm kia. liền từ trong chỗ hỏng này ra.

Vừa nghe lời ấy, sắc mặt Sở Thu Nhiên biến hóa âm tình bất định.