Tiên Hà Phong Bạo

Chương 175: Rực rỡ muôn màu (2)

Rất nhanh đến lượt Từ Huyền, hắn đi đến trước một chiếc bàn sắt hình chữ nhật, trước mặt ngồi hai tiên sĩ chấp pháp, một nam một nữ, thân khoác đồng phục pháp y.

- Nhập trú Hoàng Long Thành mấy ngày, đến từ môn phái nào?

Tiên sĩ chấp pháp nam nhàn nhạt hỏi.

- Một ngày, Phong Vũ Môn.

Từ Huyền ngắn gọn đáp.

- Mời giao nộp mười miếng thứ phẩm linh thạch.

Tiên sĩ chấp pháp nữ, ánh mắt hiền lành, mỉm cười, lấy ra một lệnh bài.

Mười miếng thứ phẩm linh thạch?

Từ Huyền thoáng giật mình, cần nhiều vậy sao?

Mười miếng thứ phẩm linh thạch, tương đương thu nhập một năm của một phàm sĩ bình thường.

Tiên sĩ chấp pháp nam khó chịu nói:

- Nhập trú Hoàng Long Thành, mỗi ngày cần một miếng thứ phẩm linh thạch, bản thân lệnh bài này, phải đặt cọc mười miếng linh thạch. Trừ phi ngươi là cư dân bổn thành, không cần giao nạp linh thạch.

Từ Huyền tỉnh ngộ, lấy từ trong túi trữ vật ra mười miếng thứ phẩm linh thạch, nhận lấy lệnh vài, đi vào trong Hoàng Long Thành.

Vuốt ve lệnh bài trong tay, cảm giác vừa giống ngọc lại vừa giống gỗ, bên trên còn có một loại cấm chế kì lạ, Từ Huyền lờ mờ cảm giác, có một tia chấn động kì lạ, cùng với thành trì khổng lồ bao phủ Hoàng Long Thành, hình thành một loại cảm ứng vi diệu.

Hắn có thể suy đoán, một khi thời gian người ngoài đến Hoàng Long Thành ngập trú vượt qua kì hạn thực tế giao nộp linh thạch, nhất định sẽ sản sinh cảm ứng, bị tiên sĩ chấp pháp trong thành trục xuất ra khỏi linh thành.

Bước vào Hoàng Long Thành, trước mắt là một con đường lớn làm bằng đá xanh rộng khoảng mười trượng, cùng những dãy linh lâu linh các, phần lớn kiến trúc ở đây, đều sử dụng nguyên liệu trong tu giới, vừa rắn chắc lại vừa ẩn hàm linh tính.

Hai bên đường, có rất nhiều cửa hàng lầu các, như là pháp bảo điếm, thư giản các, đạo cụ điếm, linh tài phô, linh thú điếm...các loại biển hiệu treo ngay lối vài, bên trong linh quang tỏa sáng, trong không trung thỉnh thoảng còn có pháp bảo quang hoa xuyên qua, phi hành linh thú gầm gừ khe khẽ.

Ngoài ra, còn có một số tu giả bán hàng trên vỉa hè, trước mặt bày một số phap bảo, nguyên liệu, ngọc giản rải rác...cùng những người khác tự do giao dịch, đổi lấy thứ mà mình mong muốn.


Hành tẩu trong dòng người đi dưới linh quang, Từ Huyền nhìn đến hoa mắt chóng mặt, chỉ riêng cửa hàng cửa hiệu đã có không dưới một trăm loại, liên quan đến các mặt trong tu gới, mỗi đạo đều có học vấn nói không hết.

Trong lúc Từ Huyền còn đang đầu óc choáng váng, mơ mơ hồ hồ.

- Vị tiên sĩ này, ngài là lần đầu tiên đến Hoàng Long Thành đúng không? Tiểu là cư dân bổn thành, có thể căn cứ nhu cầu ngài dẫn đường, giới thiệu tất cả các cửa hàng trong Hoàng Long Thành...

Người nói là một thiếu niên mi thanh mục tú, nét mặt cơ linh, nhưng ngôn từ lại hết sức khẩn khoản.

- Dẫn đường?

Từ Huyền hứng thú liếc nhìn thiếu niên, thản nhiên nói:

- Trên thế giới này có lẽ không có cái gọi là lợi ích vô duyên vô cớ.

Nhìn cử chỉ thần tình Từ Huyền, thiếu niên kia sáng mắt, lập tức cung kính nói:

- Ngài có thể gọi ta Tiểu Phi, phí dẫn đường thấp nhất chỉ cần mười linh nguyên tệ, đương nhiên, nếu tiên sĩ cảm thấy phục vụ chu đáo, có thể thưởng thêm, bảo đảm khiến ngài hài lòng.

- Được, Tiểu Phi phải không, đây là một miếng linh thạch, nếu có thể khiến ta hài lòng, ta sẽ thưởng thêm cho ngươi.

Từ Huyền mỉm cười, đưa cho thiếu niên một miếng thứ phẩm linh thạch.

- Dám hỏi quý danh tiên sĩ.

Thiếu niên Tiểu Phi lộ ra một tia hỉ sắc, nhận miếng linh thạch, thần sắc cung kính.

- Ta họ Từ.

- Vậy được Từ tiên sĩ, bây giờ ngài có thể nói rõ yêu cầu của mình, ta dẫn đường cho ngài.

Thiếu niên Tiểu Phi cúi người giơ tay.

Từ Huyền ngẫm nghĩ, mỉm cười nói:

- Thứ ta cần không ít, chủ yếu là các loại nguyên liệu, nhưng, ngươi dẫn ta đi tham quan thành trước đã.


- Được.

Thiếu niên dẫn Từ Huyền, thuận theo dòng người, tiến vào sâu trong Hoàng Long Thành, cả quãng đường cưỡi ngựa xem hoa, tìm hiểu tình hình các nơi trong Hoàng Long Thành.

- Trong Hoàng Long Thành, tổng cộng có vài chục gia tộc và rất nhiều môn phái, trên danh nghĩ người thống trị cao nhất là chủ nhân linh thành, trước mắt chủ yếu là Đông Phương gia và Trương gia thế lực lớn nhất, hai đại gia tộc này địa vị ngang nhau, chủ đạo thống trị cả linh thành. Thương mậu buôn bán trong thành, trong phạm vi hai mươi dặm phụ cận, cấp bậc mỗi nơi một khác, có thể thỏa mãn nhu cầu các loại quần thể trong tu giới. Trừ trung tâm thương mậu, trong thành còn có học phủ, linh thành phủ, kho lương, cấm địa hạch tâm vân vân, các khu vực khác, bị các gia tộc đại thế khống chế, người ngoài không thể đi vào.

Trong quá trinh giảng thuật của thiếu niên kia, Từ Huyền liên tiếp gật đầu, tình hình tổng thể Hoàng Long Thành, không khác nhiều so với tưởng tượng. Bạn đang đọc truyện được lấy tại chấm cơm.

So với nó, Bình Hoa Trấn của mình chỉ là một hình ảnh thu nhỏ, nhưng quy mô Hoàng Long Thành lớn hơn, thế lực phân bố phức tạp hơn.

Từ Huyền lần đầu tiên đến Hoàng Long Thành, thời gian có hạn, chỉ có thể đến khu vực buôn bán thương mậu.

Tiến sâu vào khu vực thương mậu, lưu lượng người trong này thậm chí còn lớn hơn, ngoài lầu các và các cửa hàng lớn nhỏ, giữa không trung lơ lửng một vài tiểu linh phòng hoặc tiểu linh thuyền, lấp lánh ánh sáng lung linh, thỉnh thoảng có tu giả ra vào giao dịch.

- Top mười cửa hàng quy mô nhất chợ, đông gia sau lưng, phần lớn đại thế lực trong thành, hoặc lai lịch thần bí. Những cả hàng này, kinh dianh các loại vật phẩm tài nguyên, giá cả hơi đắt, nhưng đều có uy nhất nhất định.

Thiết niên Tiểu Phi nói đến đây, lại giơ tay chỉ vào một phòng giao dịch nhỏ lơ lửng trên đầu:

- Những điểm giao dịch này lơ lửng giữa không trung này, thông thường nhắm vào tu giả có thực lực và địa vị.

Vèo!

Hắn đang nói đến đây, một vị luyện thần kì tiên sư, bay vào một tiểu linh các lơ lửng giữa không trung, thân ảnh lóe lên rồi biến mất, khiến rất nhiều tu giả bên dưới ngưỡng mộ và kính sợ.

Đi thêm lúc nữa, phía trước xuất hiện một con đường tấp nập người qua lại, nhìn đâu cũng thấy chi chít các quầy hàng giao dịch, kéo dài đến tận cuối đường.

- Nơi này là chợ tự do, bất cứ một tu giả nào, chỉ cần giao nạp linh thạch nhất định, có thể giao dịch đồ của mình trên quầy hàng trống.

Thiếu niên nói sơ qua tình hình.

- Ha ha, nơi này cũng thú vị đấy.

Từ Huyền nhìn các loại quầy hàng hai bên chợ tự do, người mua và người bán trả giá, có tranh chấp, có nói cười, một phiến huyên náo.

- Linh lương loại tốt, một viên là no, cảm giác mượt mà, giá cả ưu đãi, già trẻ không gạt.

- Pháp khí phi hành, mới chín mươi phần trăm, phi hành ổn định, ai có nhu cầu có thể gặp gỡ trao đổi.

- Bán một tòa linh lâu trong thành, chỉ bán mười vạn linh nguyên tệ.

Tiếng rao bán các loại hàng, vang lên không dứt bên tai.

- Từ tiên sĩ, hàng hóa giao dịch trong chợ tự do, thập phần lộn xộn, đẳng cấp tương đối thấp nhưng giá cả rẻ hơn những cửa tiệm lớn.

- Ở đây, nếu ngài tuệ nhãn thức châu, có thể tìm được một số bảo bối. Nửa tháng trước, có một vị luyện thần kì tiên sư, dùng vài ngàn linh nguyên tệ, mua được một miếng ngọc vỡ, không ngờ đó lại là một miếng "linh thông ngọc" hiếm thấy, sau khi truyền tay, lập tức bán ra hơn vạn linh thạch.

Thiếu niên Tiểu Phi ánh mắt hưng phấn, diễn tả sinh động như thật.