Tiên Hà Phong Bạo

Chương 1111: Lời mời của Thiên Sư

Một sát na kia.

Ba vị Thiên Tung chi tinh cuối cùng còn sót lại của Thiên Lâm Giới, ba người Tuyệt Vô Ảnh, Liễu Vũ Yên, Từ Huyền tâm thần chấn động.

Tuyệt Vô Ảnh mặt sắc mặt ngưng trọng, nhưng chiến ý trên người ẩn ẩn nhảy lên cao, huyết mạch lực lượng của Hoàng Thiên tuyệt thị nhất tộc thiêu đốt sôi trào, không úy kỵ tất cả khiêu chiến.

Trên mặt ngọc Liễu Vũ Yên không buồn không vui, không dính nhân gian khói lửa.

Từ Huyền hai đấm hơi nắm, huyết mạch cùng tiềm năng ở sâu trong khí lực Viễn Cổ Thể Tu dưới huyền bí cảm ứng và áp bách kia tựa hồ đã bị thứ gì đó kích phát, run rẩy hưng phấn, tiếp theo tăng tinh khí thần bản thân đến toàn bộ độ cao mới.

Cô Huyền hiện giờ hoặc có thể đại biểu thực lực của Tông Như Ma năm đó.

Nếu như Từ Huyền không cách nào chiến thắng Cô Huyền, như vậy cho dù hắn tấn chức cấp độ Đế Tôn cũng khó có thể địch nổi Tông Như Ma.

Đối mặt với Cô Huyền cường đại chưa từng có, Tam đại Thiên Tung chi tinh cuối cùng còn lại, chắc chắn sẽ súc tích suốt đời chi lực.

Đối với trận chiến sắp đến không thể tránh khỏi, Từ Huyền cũng không úy kỵ, thậm chí ẩn ẩn sinh ra chờ mong.

Triển khai đỉnh phong quyết đấu với người nổi bậc trong Thiên Tung Cửu Tinh, đó không thể nghi ngờ là cơ hội tăng lên ý cảnh, mở ra tiềm năng tốt nhất.

- Trong bổn nguyên giới, Cô mỗ sẽ lần nữa khiêu chiến Hoàng Thiên Cửu điện hạ, nữ đệ tử kiệt xuất nhất của Thiên Sư …

Ánh mắt của Cô Huyền xẹt qua người Tuyệt Vô Ảnh và Liễu Vũ Yên.

Nhưng, hắn lại không nói ra danh tự “Từ Huyền”

Rất nhiều người trên trận không hiểu chút nào.

Chẳng lẽ bởi vì, Từ Huyền là Thiên Tung chi tinh tân tấn nên Cô Huyền căn bản không biết hắn, hoặc là không hề để ý đến hắn?

Nhưng mà, chúng cường giả trên chiến trường Thiên Lâm Giới đều biết chiến lực của Từ Huyền có thể nói là vô địch, chưa từng thất bại, bất kể là đối mặt Băng Phong Tiên Tử, hay là Thái Âm Tử Thần đều lần lượt lộ ra thực lực và tiềm lực vượt qua tưởng tượng mọi người.

Nói xong lời cúi, Cô Huyền nhàn nhạt quét qua Từ Huyền, nhưng sau đó lại xoay người rời đi.

Về phần Băng Phong Tiên Tử, sau khi thi triển Tuyệt Vẫn Băng Phượng Diễm thì nguyên khí tổn hao nhiều, thọ nguyên hao tổn, không còn chiến lực nữa.

Giờ phút này, Cô Huyền hẳn sẽ lấy tánh mạng nàng.

- Ta thua…


Băng Phong Tiên Tử khóe miệng nổi lên một tia đắng chát.

Nàng không để ý một cái giá lớn, thi triển Tuyệt Vẫn Băng Phượng Diễm của Cổ Phượng Băng Tộc ngày xưa uy chấn ngoại giới vực, vốn trong dự định coi như là Đế Tôn trúng chiêu này cũng khó tránh khỏi băng phong, chôn vùi, Cô Huyền kia cho dù cường thịnh trở lại, cũng khó trốn một kiếp.

Thế nhưng mà, chiêu này chưa chiến thắng Cô Huyền, ngược lại còn bức đối phương tự nghĩ ra thần thông càng mạnh hơn nữa, ý cảnh lại lần nữa kéo lên.

Cấp độ của Cô Huyền, dưới tu vị ngang nhau, có lẽ có thể so sánh với độ cao của Tam đại thần sư, nghiễm nhiên vượt qua thiên tài bình thường.

Chiến trường Thiên Lâm Giới, chúng cường giả, đưa mắt nhìn Cô Huyền rời đi.

Trải qua một trận chiến này, uy danh của Cô Huyền đã nhảy lên tới một cái đỉnh phong cực hạn, hoàn toàn có thể so với Đế Tôn vạn giới chủ tể.

Kế tiếp, Cô Huyền ngoại trừ tĩnh dưỡng thương thế, thể ngộ chiến đấu tâm đắc, còn chậm rãi tụ lực, tăng trạng thái lên đến đỉnh phong, chuẩn bị để khiêu chiến tam đại tân tinh cuối cùng.

Thiên Lâm Giới, tranh phong giữa Thiên Tung Cửu Tinh tạm kết thúc một đoạn.

Đại quân của Hoàng Thiên thánh triều vẫn như trước lui lại đâu vào đấy, quay về bổn nguyên giới.

Ám Thế thánh triều, đại quân tiếp cận, nhưng cũng không công kích.

Hai đại thánh triều bảo trì ăn ýt vi diệu.

Từ Huyền còn không cách nào tìm hiểu huyền cơ trong đó, nhưng chỉ có thể ẩn ẩn ngờ tới, đây nhất định có quan hệ đến ước định giữa Thiên Sư và Ma Sư.

Ngày đó, Thiên Sư và Ma Sư, kinh hồng xuất hiện, tựa hồ có một cái “ước định trăm ngày”

Đến lúc đó, Thiên Sư, Ma Sư trong Tam đại thần sư có thể sẽ triển khai một hồi đỉnh phong quyết đấu chấn nhiếp thiên cổ

Đã qua một tháng, đại quân Hoàng Thiên thánh triều đã rút lui khỏi hơn phân nửa.

Từ Huyền cũng hộ tống đại quân, quay về bổn nguyên giới.

Bổn nguyên giới không gian, các loại lực lượng quy tắc, áp súc đến mức tận cùng, cường độ thật lớn.

Coi như là Đế Tôn, Đại Đế, cũng tuyệt khó phá hủy bổn nguyên giới, lực lượng thần thông đều bị sâu sắc hạn chế.

Sau khi tiến vào bổn nguyên giới, cao tầng Hoàng Thiên thánh triều không hề có bất kỳ can thiệp nào với Từ Huyền.


Thiên Sư đại đệ tử Hiên Phẫn tự mình tiếp đãi Từ Huyền, đãi ngộ này hoàn toàn bằng được Đế Tôn.

Từ Huyền và Liễu Vũ Yên, dắt tay phản hồi Không sơn liễu ngữ như nhân gian tiên cảnh.

Lần trước khi Từ Huyền tới nơi này, Liễu Vũ Yên vẫn đang bế quan.

Hôm nay dắt tay mà quay về, nha hoàn váy trắng trước “Liễu ngữ cư” kia vẻ mặt kinh ngạc, ngây người cả nửa ngày.

Cho đến khi Từ Huyền và Liễu Vũ Yên cùng nhau tiến vào Liễu ngữ cư, nha hoàn váy trắng mới tỉnh ngộ lại, mặt mũi tràn đầy không thể tưởng tượng nổi:

- Làm sao có thể, Vũ Yên tỷ vậy mà…

Thân là thiếp thân nha hoàn của Liễu Vũ Yên, quản gia chiếu cố “Không Sơn liễu ngữ”, nàng rõ ràng nhất, Hoàng Thiên bổn nguyên giới, thậm chí chư thiên giới diện này, có bao nhiêu tuổi trẻ tài tuấn, ái mộ truy cầu chủ nhân.

Liễu Vũ Yên tuy rằng điềm nhiên thân thiết, nhưng về mặt ý cảnh khí chất nghiễm nhiên siêu thoát phàm thế, không dính nhân gian khói lửa, không linh hóa tiên.

Nàng không cho rằng, thế gian này có người nào có thể xứng với Liễu Vũ Yên đã không thuộc về phàm thế/

Mà giờ khắc này, khi Từ Huyền cùng Liễu Vũ Yên, dắt tay mà về, như là thần tiên quyến lữ, nàng cơ hồ không thể tin được sự thật này.

Trong Liễu ngữ cư, kì thực có Động Thiên khác, tương đương với một phủ đệ loại nhỏ.

Từ Huyền được an bài đến một gian phòng khách u tĩnh lịch sự tao nhã.

- Thân là Thiên Sư đệ tử, Vũ Yên và Cô Huyền, khó tránh khỏi có một trận chiến. Một ít thời gian kế tiếp, Vũ Yên muốn toàn tâm chuẩn bị.

Trong đôi mắt của Liễu Vũ Yên lộ ra vài phần quyết tâm.

- Tốt.

Từ Huyền nhẹ gật đầu, tâm tư của hắn, cũng đều đặt cả vào chiến tranh.

Nếu quả thật giao thủ với Cô Huyền, Từ Huyền chỉ cho phép thắng, không thể bại.

Mà Liễu Vũ Yên và Cô Huyền, theo thứ tự là đệ tử kiệt xuất nhất của Thiên Sư, Ma Sư, càng có thể nói là cuộc chiến số mệnh.

Trong Liễu ngữ cư, Từ Huyền và Liễu Vũ Yên, cũng bắt đầu bế quan chuẩn bị.

Thời gian còn lại không nhiều lắm, chưa đầy hai tháng.

Từ Huyền trong lúc bế quang giành giật từng giây, thổ sinh kim không giây phút không tiến hành, tốc độ thôi động càng lúc càng nhanh.

Nhưng, hắn chú trọng hơn vững chắc linh hồn cảnh giới cùng với lịnh ngộ đối với mấy đại bí thuật ý cảnh.

Nhất là Thuấn sát, Từ Huyền vào đoạn thời gian trước đã hoàn toàn ổn định ở ngoài chín thành năm.

Mà mục tiêu của Từ Huyền chính là thuấn sát thập phần hoàn mỹ đại viên mãn.

Thuấn sát, càng tới gần hoàn mỹ, uy lực càng đáng sợ, giữa chín phần năm và mười phần cũng chênh lệch rất nhiều.