Tiên Hà Phong Bạo

Chương 1102: Mộng Hồi tầng bảy (1)

- Ồ! Băng Phong Tiên Tử tiểu cô nương này, gặp phải phiền toái, rõ ràng có nhân vật nàng không thể làm gì được sao?

Thái Âm Tử Thần hơi có vẻ giật mình, ánh mắt xẹt qua Từ Huyền.

Luận thần thông thực lực, nếu như không thi triển Thái Âm chi nhãn, ngay cả hắn cũng không muốn chiến đấu với Băng Phong Tiên Tử, thật sự khó chơi.

- Hàn năng thần thông, cũng là diễn sinh trong ngũ hành...

Tàn hồn kiếp trước lên tiếng nói.

- Tốt, chỉ có như thế.

Từ Huyền rồi đột nhiên hít sâu một hơi, cường vận huyết mạch lực lượng, Kim từ nguyên châ trong kim chi phế vù vù một tiếng.

Trong chốc lát, trong tay hắn ngưng hiện một ngụm Kim Từ Quang Kiếm.

Phốc phốc!

Kim Từ Quang Kiếm lôi đình Trảm ra, Kim Duệ lợi khí, bay thẳng Cửu Thiên, từ quang kim nhận đẹp mắt chói mắt, thiết cát cắn nát vạn vật.

Trong nháy mắt, băng phong hàn năng ở bốn phương tám hướng liền hóa thành hàng tỉ mảnh vỡ.

Một sát na kia, Băng Phong Tiên Tử giật mình biến sắc, Băng Cương Thần Châu trong cơ thể sợ run rất nhỏ một hồi.

Cùng lúc đó, binh khí trên chiến trường dùng mấy ức để tính không bị khống chế sợ run, phủ phục triều bái.

Răng rắc!

Tầng tuyệt đối phòng ngự băng cương của Băng Phong Tiên Tử lên tiếng mà toái, màn hào quang lam tinh quanh quẩn quanh thân bị cắt mở từng đạo vết rạn, kim vân chớp động thiết cát, nổ không ngừng.

Mọi việc đều thuận lợi, Băng Phong Tuyệt Vực cũng không ngưng kết trên Kim Từ Quang Kiếm bao nhiêu băng sương, chỉ có thể khiến cho tốc độ, uy năng của nó thoáng tổn thất vài phần thôi.

PHỐC!

Băng Phong Tiên Tử bị vạch phá một vết máu trên vai, kêu rên một tiếng, khuôn mặt tái nhợt, liên tục rút lui.

Uy lực của Kim Từ Quang Kiếm thật là đáng sợ, không ngừng thiết cát, khắc chế Ngũ Hành thần thông và pháp bảo kim loại.

Băng Phong Tiên Tử chỉ miễn cưỡng đóng băng miệng vết thương lại, ngưng tụ pháp lực, cũng thúc dục Băng Cương Thần Châu cố thủ Băng Phong Tuyệt Vực.

Băng oanh!

Từ Huyền cận thân, quyền trong lòng bàn tay bắn ra một đoàn kim từ ánh sáng, lần nữa đánh lên người nàng.

Bành...


Băng Phong Tiên Tử thân thể mềm mại bay rớt ra ngoài, sắc mặt thảm trắng như tờ giấy, khóe miệng tràn ra một tia vết máu.

Từ Huyền vừa mới chuẩn bị thừa cơ hạ sát chiêu, phát hiện toàn thân bị một tầng băng sương ngưng kết, thân hình lại lần nữa hóa thành băng điêu.

- Xem như ngươi lợi hại!

Băng Phong Tiên Tử căn chặt răng, "Bá" thân hình nhoáng một cái, huyễn hóa thành một đoàn băng quang hư ảnh, độn về phía hư không phương xa...

Từ Huyền bên ngoài thân kim từ quang nhận vờn quanh, tầng băng phong bốn phía trong chốc lát hóa thành nát bấy.

Hắn đưa mắt nhìn phương hướng Băng Phong Tiên Tử chạy thục mạng, hơi có vẻ tiếc nuối, nỉ non lẩm bẩm:

- Nếu không có huyết mạch chế ngự thì thêm một chiêu thuấn sát nữa nàng này hẳn phải chết không thể nghi ngờ.

Trong giao phong vừa rồi, hắn trọng thương Băng Phong Tiên Tử, đẩy nàng vào tuyệt cảnh.

Đáng tiếc có vu độc nguyền rủa quấn thân, thực lực của Từ Huyền, đặc biệt là huyết mạch lực lượng bị sâu sắc chế ngự, không cách nào tiếp tục bộc phát được nữa.

Mắt thấy Băng Phong Tiên Tử thoát đi, chúng cường giả Hoàng Thiên thánh triều một phương không khỏi thở phào một hơi.

- Thực lực của Từ Huyền này cũng mạnh không thể tưởng tượng nổi, trong Thiên Tung Cửu Tinh chỉ sợ cũng có thể đứng đầu danh sách.

- Vốn cho là dưới Đế Tôn không người nào có thể phá phòng ngư jcuar Băng Phong Tiên Tử, nhưng không ngờ, lại bị Từ Huyền làm được.

Địch ta song phương, một đám đỉnh phong cường giả đều âm thầm nghị luận.

Thực lực chân chánh của Từ Huyền vượt qua dự liệu của tất cả mọi người.

Nhưng mà, bọn hắn làm sao biết, Từ Huyền từ sau khi trúng vu độc nguyền rủ, thực lực liền không cách nào phát huy nổi 100% thực lực được.

Cùng lúc đó.

Ở sâu trong Giới Thiên Hoang Vực, chiến đấu giữa Cửu điện hạ và Thái Âm Tử Thần cũng đến thời khắc mấu chốt nhất.

Công kích của Tuyệt Vô Ảnh càng ngày càng lớn mạnh, huyết mạch lực lượng, Chư Thiên số mệnh, tăng lên tới một trình độ đáng sợ, Tử Long trường kích trong tay cao thấp tung bay, tử sắc đế long quang ảnh ngàn vạn trượng quét ngang hoang vực, uy danh khí thế như vậy, đủ để khiến cho Đế Tôn phải động dung.

Thái Âm Tử Thần một lần bị áp chế, thân hình không ngừng huyễn động, nhìn như ở vào hoàn cảnh xấu, nhưng lại rất bình tĩnh.

- Thái Âm chi nhãn!

Rồi đột nhiên, hai mắt hắn lại lần nữa hóa thành tử vong hắc nguyệt, một tầng ánh sáng màu đen trong suốt bao phủ trên người Tuyệt Vô Ảnh.

Tuyệt Vô Ảnh lại sớm có phòng bị, Tử Long trường kích trong tay bạo khởi đâm tới.


Nhưng bị Thái Âm chi nhãn tập trung, thể xác và tinh thần linh hồn hắn bỗng dưng cứng đờ, kêu rên một tiếng, sắc mặt trắng bệch.

Ông A... ~

Hoàng kim Long bào bên ngoài thân hắn dâng lên mấy cái Kim Long quang ảnh, số mệnh chi lực hộ thân, dung hợp với huyết mạch công pháp của hắn, trên người Tuyệt Vô Ảnh dâng lên một cổ Đế vương long khí bễ nghễ vũ nội.

Trong lúc nhất thời, âm thanh Long ngâm chấn động Thiên địa, Đế Vương Long khí huyễn hóa thành bảy đầu Kim Long ảo ảnh, giương nanh múa vuốt, đối kháng với Thái Âm chi nhãn.

- Thái Âm chi hỏa!

Nam tử gầy đen kịt sắc mặt lạnh lẽo, nghiêm nghị quát lên.

Bên ngoài thân thể Cửu điện hạ, lăng không bốc cháy lên tử âm hắc diễm hơi mờ, phong bế sinh cơ, bóp chết linh hồn lực lượng.

- Ah...

Tuyệt Vô Ảnh kêu rên một tiếng, sắc mặt tái nhợt, thân hình ẩn ẩn run rẩy, lâm vào trong bóng ma tử vong.

- Không tốt! Cửu điện hạ!

Mấy vị Đế Tôn Hoàng Thiên thánh triều một phương sắc mặt đại biến.

Nhưng giữa các Đế Tôn đều có đối thủ kiềm chế, muốn ra tay nghĩ cách cứu viện đã không kịp nữa.

Trong thời khắc vạn phần nguy cấp này...

Ầm ầm --

Ở sâu trong giới theienj vọt tới một cổ Thần Hư hồn lực bễ nghễ hoàn vũ, vũ trụ thời không bốn phương tám hướng bị một cổ lực lượng đáng sợ giam cầm.

- Là lực lượng của đại đế...

Mấy vị Đế Tôn kinh hô biến sắc, thân hình cứng đờ.

Một đạo tiếng vang kia chấn triệt giao diện vũ trụ, như vạn lôi nổ vang vậy.

Cái gì!

Thái Âm Tử Thần vẻ kinh ngạc, ngẩng đầu nhìn lên, chỉ thấy một long bào hoàng giả to lớn cao ngạo, Thần Hư ảo ảnh như Cửu Ngũ Chí Tôn, hàng lâm trên không.

- Không tốt, là phân thần lực lượng của Đại Đế.

Thái Âm Tử Thần trong lòng run lên, quang toàn màu đen quanh thân đột nhiên ngưng tụ thành một quang tráo, cố thủ quanh thân.

Long bào vương giả cửu ngũ chí tôn kia bấm tay một điểm, một cổ lực lượng vô hình định dạng Thái Âm Tử Thần ở trên hư không.

Một khắc này, vũ trụ thời không phảng phất bị giam cầm, Thái Âm Tử Thần khó có thể thở dốc, thậm chí ngay cả lực hồi khí cũng không có.

Địch nhân hắn phải đối mặt cũng không phải Đế Tôn bình thường, mà là bổn nguyên giới đại đế.

Không phải là đại đế, mà còn là Hoàng Thiên đại đế, bổn nguyên giới chủ tể, vạn giới Chí Tôn

Mặc dù chỉ là một phân thần Hư ảnh nhưng cũng đủ đẩy Thái Âm Tử Thần vào tuyệt cảnh rồi.

- Hoàng Thiên đại đế... Mơ tưởng!

Một thanh âm phảng phất đến từ Hắc Ám Tinh Không, tiếng nổ đãng giới nội giới ngoại, khiến cho Chư Thiên Thần Ma phải sợ run.