Tiên Hà Phong Bạo

Chương 1080: Chưa từng xuất hiện (1)

- Xoạt!

Rất nhanh, chùm sáng kia trực tiếp thuấn di đến trước cấm địa bí phủ Triệu gia.

- Bái kiến Đế Quân!

Một đám cao tầng Triệu gia, nằm rạp đầy đất.

Tộc trưởng Triệu Vũ Quang, ở dưới cỗ khí tức kia chèn ép xuống, mặt đỏ chót, hành lễ nói:

- Bái kiến Phó tiền bối.

Người tới, chính là Chân truyền đại đệ tử Phó Ngọc của Nguyệt Thiên Đế tôn. Cũng là đại sư huynh của Dạ Thương.

- Từ Huyền kia, có phải ở bên trong hay không?

Sắc mặt Phó Ngọc lạnh lùng, nhìn chằm chằm bí phủ cấm địa.

Phó Ngọc kia không hổ là nửa bước đế tôn, sau khi giáng lâm Yến Lạc thành, thần niệm thôi động, trong khoảnh khắc tìm tới vị trí Từ Huyền.

Một đám cao tầng Yến Lạc Triệu gia, lo sợ tái mét mặt mày, âm thầm kêu khổ.

Mới vừa không lâu, Triệu phủ giáng lâm một vị Thiên Túng Cửu Tinh, đó là củ khoai nóng bỏng tay, giờ khắc này lại hiện thân một vị sừng sững vạn giới nửa bước đế tôn.

Này phải như thế nào cho phải?

Tộc trưởng Triệu Quang Vũ, trong lòng thấp thỏm lo âu, chỉ có thể kiên trì nói:

- Hồi bẩm Đế Quân, trước đây không lâu, Từ Huyền một trong Thiên Túng Cửu Tinh, tiến vào bí phủ này, đến bây giờ, vẫn chưa từng xuất hiện.

- Ha ha ha... Từ Huyền kia nhất định ở bên trong, khí tức có quan hệ tung tích của hắn, chính là ở chỗ này gián đoạn.

Phó Ngọc cười dài một tiếng, trong tròng mắt hiện ra sát khí cực hạn.

Xoạt!

Thân hình loáng một cái, Phó Ngọc tiến vào bí phủ cấm địa.

Cùng lúc đó…

Nơi sâu xa Bí phủ, Từ Huyền đang ngâm mình ở bên trong Thiên nhất hồn thủy, chính đang suy tính thần thông thể tu mới…Thuấn sát.

- Ồ!

Từ Huyền đột nhiên mở mắt ra, cảm thấy một cỗ sát khí lạnh lẽo, từ trong hư không lan tràn mà đến, còn có không ít áp lực đến từ nửa bước đế tôn.

Trong Yến Lạc thành nho nhỏ này, thậm chí có nửa bước đế tôn?

Sau đó, hắn bắt giữ đến một cỗ pháp lực có chút quen thuộc.

Dạ Thương?


Từ Huyền xác định, loại khí tức pháp lực này, cùng Dạ Thương một trong Thiên Túng Cửu Tinh ngày xưa, giống nhau y hệt.

Chỉ là, giờ khắc này cỗ khí tức kia, cấp độ cao hơn, vượt qua Dạ Thương.

- Từ Huyền! Còn không đi ra chịu chết!

Xung quanh nguyệt quang lạnh lẽo vô hình, giống như ngàn tỉ thủy ngân, trút xuống lan tràn đến các nơi trong bí phủ.

Ánh sáng Ngân nguyệt thần bí kia, phong tuyệt sinh cơ, đông lạnh linh hồn, không lọt chỗ nào, vạn sự vạn vật bị bao phủ, trong nháy mắt dựng lên diễm lưu lành lạnh, khói đen hừng hực.

Từ Huyền đang ở nơi sâu xa động phủ, cũng rơi vào lạnh lẽo mạc danh, trên da thịt truyền đến từng tia từng tia lạnh lẽo, trực đâm cốt tủy tâm hồn.

Vù!

Bỗng dưng, một ít cấm chế bên trong cấm địa bí phủ, hiện lên tầng tầng quang lan, toả ra một cỗ khí tức cấm kỵ tru diệt thần quỷ Tiên Phật.

- Ngô!

Phó Ngọc rên lên một tiếng, bị cấm chế cường đại đánh văng ra, chùm sáng quanh quẩn bên ngoài thân, tầng tầng bóc ra từng mảng nổ tung.

Hừng hực đằng...

Phó Ngọc một hơi rời khỏi cấm địa, áo bào vỡ tan, vô cùng chật vật, mặt lộ vẻ kinh hãi.

Chờ rút khỏi bí phủ, cỗ nguy cơ tử vong này mới miễn cưỡng biến mất.

- Này dĩ nhiên là một Thượng cổ bí phủ hung hiểm.

Trong lòng Phó Ngọc khiếp sợ, một mặt kiêng dè.

Hắn giờ mới hiểu được, tại sao Triệu Quang Vũ cùng một đám cao tầng Triệu gia. Chỉ là đứng ở lối vào bí phủ, không dám đi vào một bước.

Chỗ bí phủ này, là kiếp trước Từ Huyền lưu lại, dù cho trải qua mười mấy vạn năm, trong đó chỉ còn có chút cấm chế tàn dư.

Bằng không, mười mấy vạn năm qua, Triệu gia sớm đã vơ vét bảo vật trong đó không còn gì.

Phó Ngọc tùy tiện xông vào, lập tức ăn thiệt thòi, suýt nữa mất mạng.

- Các hạ là người phương nào Cùng Dạ Thương có quan hệ gì?

Lúc này, nơi sâu xa bí phủ, truyền tới một âm thanh ôn hoà.

- Từ Huyền! Ngươi còn nhớ rõ Dạ Thương sư đệ của ta.

Sắc mặt Phó Ngọc băng hàn, uy áp nửa bước đế tôn kinh thiên động địa, che ngợp bầu trời, bao phủ phương viên mấy triệu dặm.

Oanh vù ~~

Giữa bầu trời Yến Lạc thành, đột nhiên ngưng tụ ra một vòng Bán Nguyệt băng hàn âm u, hiện ra phong mang giống như lưỡi dao, có tới phương viên ngàn dặm to lớn, cái sát khí lạnh lẽo kia, không lọt chỗ nào, thẩm thấu thiên địa vạn vật.

Toàn bộ Yến Lạc thành, thiên địa phụ cận trăm vạn dặm, phảng phất như rơi vào tinh không thê lương lạnh lẽo.


Vô số tu giả trong thành, run sợ khiếp đảm, rơi vào sợ hãi bất an vô tận.

Bán Nguyệt cự luân băng hàn kia, không ngừng mở rộng, từ to lớn ngàn dặm, mở rộng đến phương viên mấy chục ngàn dặm, lưỡi dao gió lạnh lẽo âm trầm kia, tựa hồ muốn cắt vũ trụ thời không ra, bốn phía hiện lên từng sợi từng sợi khe nứt bé nhỏ màu đen, toả ra khí tức không gian cấm kỵ.

Ầm ầm ầm...

Thần thông pháp tắc của nửa bước đế tôn, không hề bảo lưu phát động, chấn động Nguyệt Hoa giới to lớn.

- Này chỉ sợ là sức mạnh của nửa bước đế tôn!

- Phương hướng Yến Lạc thành!

- Hình như là Hàn Nguyệt tế thiên thuật của Nguyệt Thiên Đế tôn.

Đông đảo cường giả Quân hoàng trong Nguyệt Hoa giới, sản sinh cảm ứng, dồn dập triển khai thần niệm lục soát.

Yến Lạc Triệu phủ.

- Ngày xưa Dạ Thương chết trong chiến trường, là hắn thực lực không bằng ai, gieo gió gặt bão.

Một thanh âm từ bên trong cấm địa bí phủ truyền đến.

Giờ khắc này, Triệu phủ Yến Lạc thành, cũng trở thành tiêu điểm của các Đại năng quan tâm.

Tiếng nói vừa dứt.

Xoạt!

Một thân ảnh ám kim giống như Ma tôn, mang theo một sức mạnh khủng bố rung động thể phách, từ bí phủ lóe ra, hiện thân tại chỗ.

Một sát na thân ảnh kia hiện thân, thần thông thể phách bất diệt Kim thân, toả ra một cỗ khí tức thiên chuy bách luyện, phá diệt vạn vật, thậm chí đem hư không giới, áp bách vang vọng.

Một đám cao tầng Triệu gia, ngay cả sức hô hấp cũng không có.

Rầm! Rầm...

Mấy Triệu gia Quân hoàng, trực tiếp nằm rạp đầy đất.

Hơn nữa, cỗ khí tức áp bách này, không phải nhằm vào bọn họ, mà là đối thủ nửa bước đế tôn kia.

Tộc trưởng Triệu Quang Vũ, thân hình chấn động, giống như bị búa tạ bắn trúng, trái tim chìm vào vực sâu vô tận.

Hắn hít sâu một hơi, miễn cưỡng ngẩng đầu, thấy rõ khuôn mặt nam tử thể phách ám kim kia, ngay cả nói cũng có vẻ vất vả.

- Thiên Túng Cửu Tinh... Đây chính là sức mạnh của Thiên Túng Cửu Tinh sao?

Trong lòng Triệu Quang Vũ cay đắng, giờ khắc này mới sâu sắc rõ ràng, mình cùng Thiên Túng Cửu Tinh sừng sững vạn giới, đến cùng chênh lệch lớn bao nhiêu.

- Từ Huyền, ngươi rốt cục hiện thân! Thân là Thiên Túng Cửu Tinh, có dám đi ra đánh một trận không?

Thân hình Phó Ngọc loáng một cái, biến mất không còn tăm hơi.

Sau một khắc, hắn hiện thân ở biên giới giới Thiên Hoang vực, trong mắt lấp loé sát khí lạnh lẽo.

Thuấn di!

Vô số đại năng trong Yến Lạc thành, kinh hô lên tiếng, những Đại năng âm thầm quan chiến kia cũng lập tức thay đổi sắc mặt.

Xoạt!

Từ Huyền cũng biến mất không còn tăm hơi.

Thi triển thuấn thể thuật, Từ Huyền trực tiếp na di đến biên giới giới Thiên Hoang vực, có vẻ chất phác đơn giản.

Lại là thuấn di!

Rất nhiều Nguyên thần đại đạo trong Yến Lạc thành, hầu như chấn động đến tê da đầu.