Đại hoàng tử Chu Minh Vũ gần đây mắt trái giật không ngừng, tìm một đạo sĩ tính toán, nói là gần đây sẽ có tai nguyên, tai nguyên ở hướng Đông Bắc.
Chu Minh Vũ nghĩ nghĩ, phía Đông Bắc chính là thái tử điện? Vì thế dẫn theo vài thị vệ bên người đi đập phá.
“Ngũ đệ hiện tại thân thể như thế nào?” Chu Minh Vũ vẫn hoài nghi giới tính của Chu Tiến, trong lòng vẫn là tràn đầy nghi hoặc.
“Đại ca là muốn nói gì?” Khê Nhược ngụy trang khẩu khí của Chu Tiến đã muốn đạt tới bảy phần giống.
“Ta vốn định đưa đến một chút thuốc bổ lộc tinh, nhưng là hạ nhân quên, đem phân phó của ta quên mất, mong rằng Ngũ đệ bao dung.”
“Đại ca khách khí.” Khê Nếu nói, “Khẩu vị của Ngũ đệ không tốt, không thể giống như ngươi mỗi ngày đều có thói quen ăn thuốc bổ.”
Chu Minh Vũ tức giận đến cái mũi biến dạng, bất đắc dĩ cúi đầu, liền tiếp tục kiên trì thấp giọng nói bên tai Khê Nhược: “Ta nơi này còn có Ba Tư bí dược, Ngũ đệ cần thì cứ sai người đến lấy.”
Khê Nhược cảm thấy buồn cười: “Cám ơn đại ca. Ngũ đệ nơi này không cần thuốc bổ, đại ca có hứng thú, Ngũ đệ cũng không biết nên nói sao, muốn nói nhiều nhưng vô pháp.”
Chu Minh Vũ bị làm đến rối tung rối mù, chiết phiến trên tay cũng biểu hiện được cơn tức của hắn.
“Nếu đại ca không muốn nói nữa, tiểu đệ không bồi.”
“Ngươi có ý tứ gì, đuổi ta đi?” Chu Minh Vũ mượn cớ nói.
Khê Nếu cười nhẹ: “Tiểu đệ sao dám, chính là ta có chuyện muốn nói cùng hình bộ lí thượng thư.”
Chu Minh Vũ hừ một tiếng: “Ngươi cũng rất vì nước vì dân.”
“Đó là việc tất yếu của hoàng tộc, hẳn là vậy đi. Chẳng lẽ đại ca không nghĩ như vậy sao?”
Chu Minh Vũ sắc mặt đại biến, lời này rơi vào tai hoàng thượng sẽ ra sao? Tiểu tử này miệng lưỡi là công phu sở trường của hắn, chính mình chẳng những không thể chiếm được ưu thế, còn bị hắn nắm chuôi.
Khê Nhược không nhìn hắn tức giận, ngáp một cái, đối nha đầu nói: “Tiễn khách.”
Mấy ngày nay chuyện đã xảy ra rất nhiều, làm cho Khê Nhược ứng phó không nổi. Vừa mới bắt đầu, Chu Tiến luôn luôn bên cạnh giúp hắn bày mưu tính kế. Sau đó, Chu Quân Tắc xuất chinh, cái con nha đầu không tính người kia liền dịch dung theo hắn. Lưu lại một mình Khê Nhược ở hố lửa.
Cũng may hắn cũng không tệ, học được mau, hiện tại hoàn toàn có thể một mình đảm đương một phía.
Nhớ ngày đó, cha mẹ muốn hắn tiếp nhận tài sản của tập đoàn An Khang. Hắn bởi vì không quen nhìn đạo lí đối nhân xử thế dơ bẩn một mình vụng trộm chạy ra bên ngoài, hiện tại lại gặp trường hợp này, có lẽ đây là vận mệnh đi. Khê Nhược bất đắc dĩ nghĩ, nếu như vậy, chính mình đành phải lấy tất cả chỉ số thông minh của mình ra sử dụng.
Lúc này, người của Quân Tắc chạy vội vào báo tin, độc trên người Vân Đạm Tình đã muốn phá giải.
Khê Nhược nheo mắt: Nguyên bản rất khó tin Đạm Tình có thể ngoan ngoãn chấp nhận trị liệu, bất quá Quân Tắc nhất định có biện pháp. Kết quả chứng thật hắn đoán không sai.
Nhưng là rõ ràng trong lòng không còn vướng bận gì, vì cái gì còn có cảm giác trống rỗng?
Thái tử phi nhu tình vạn chủng đi tới, không nói một tiếng ngồi lên đùi ôm cổ hắn làm nũng.
“Ta còn có việc, đừng nháo.” Khê Nhược không kiên nhẫn đẩy nàng ra.
Thái tử phi nhếch miệng: “Phu quân như thế nào lại lạnh lùng như thế? Có phải hay không đang nghĩ đến nữ nhân khác?”
“Ngươi như thế nào biết ta đang nghĩ tới nữ nhân? Dù sao ta cũng là……” “Nam nhân” Hai chữ còn chưa có nói ra, thái tử phi liền khanh khách cười kéo Khê Nếu: “Biểu tình của ngươi thật háo sắc a. Nếu không hiện tại, chúng ta……”
“Lí thượng thư đến.”
Trong lòng Khê Nhược cao hứng hò hét vì cứu tinh đến, vì thế nhanh chóng bỏ ra cánh tay như vòi bạch tuột của nữ nhân, sửa lại quần áo, đi đến đại sảnh.
“Thái tử điện hạ.”
“Sự tình như thế nào?”
“Đã xét xử, mọi chuyện làm cũng tốt lắm.” Lí thượng thư trì hoãn nói, “Bất quá ý tưởng của thái tử, thứ hạ quan ngu dốt không thể hiểu được.”
Khê Nhược bất động thanh sắc nói: “Ngươi cứ làm theo lời ta nói là được, càng ít người biết càng tốt.”
“Nhưng việc này rất nguy hiểm cho an toàn của thái tử.”
“Phải không?” Từ khi hắn nhìn thấy những vết thương của Chu Tiến, rất khó tưởng tượng có ai có thể ác độc hơn so với đám hoàng tử này, “Ngươi không phải đã điều tra tất cả bọn họ rồi sao?”
“Dù vậy, bọn họ dù sao cũng từng có tiền án.”
“Lý đại nhân, tư tưởng của ngươi có phải hay không rất là cổ hủ? Bọn họ xuất phát từ tình nghĩa mới bất đắc dĩ lấy thân thử nghiệm. Hiện tại chúng ta an bày cho người nhà, đối xử tử tế với bọn họ. Bọn họ vì sao lại không thể trung thành với chúng ta?” Khê Nhược bất mãn phản bác, những người đó đều phải trải qua thí nghiệm, những lần trước kia đều chọn phương pháp lấy đội cảm tử ra thay thế!
“Thái tử, ngươi tính dàn xếp bọn họ như thế nào?”
“Lí thượng thư, ngươi có biết, trong cung thường xuyên có người đùa với lửa. Có khi đùa quá trớn, khó tránh khỏi có người bị thương. Cho nên bên người cần một người dập tắt lửa, đương nhiên là cần thiết.”
“Nhưng là trong cung đã muốn có rất nhiều sát thủ……”
Không đợi Lí thượng thư nói xong, Khê Nhược liền đánh gãy lời hắn: “Nếu đổi lại ngươi, ngươi có thể ở bên cạnh ta chữa cháy không?”
“Nếu cần một người ứng phó mọi chuyện xung quanh, đơn giản chỉ cần tìm những không không có tội danh?” Lí thượng thư thừa biết việc lựa chọn thị vệ nằm trong tay của thất hoàng tử.
Khê Nếu cười to: “Lý đại nhân, ngươi thật sự là đáng yêu. Ngươi lại có thể nói thẳng ra, đơn thuần. Không thể tưởng được hôm nay lại gặp được một người nói chuyện với ta không chút nào cố kỵ!”
“Bởi vì hạ quan cảm thấy ở thái tử sẽ không che dấu được việc gì.” Lí Thượng thư vui vẻ nói. Từ xa xưa tới nay, thái tử vẫn không hề có động tĩnh, nguyên lai là lấy cảnh dưỡng chim. Hắn âm thầm cân nhắc, trong cung sẽ có một hồi tinh phong huyết vũ.
“Lý đại nhân, đem năm người đó nhanh chóng tiến cung, không được để lộ.” Khê Nhược đem mọi việc giao lại cho Lí thượng thư.
“Thái tử yên tâm.”
Khê Nhược đi đến đoạn hành lang gấp khúc, nhìn ra phương xa: Chu Tiến, ngươi chẳng những là muội muội của Phù Nhật, cũng là bằng hữu của Khê Nhược. Ta tuyệt đối sẽ không cho ngươi chịu nửa điểm khổ…… Chính là…… Kết cục của ngươi cùng Quân Tắc, ta không thể dự tính, cũng không thể nắm trong tay. Ánh mắt hắn cuối cùng dừng lại ở đoạn cuối tường thành — nếu các ngươi có thể ở cùng nhau, ta cùng Đạm Tình có phải hay không cũng có thể được hạnh phúc?