Đêm đó sau khi Tiêu Lâm trở về liên sốt cao, bệnh nặng tới mức bạn cùng phòng phải đưa anh tới bệnh viện.
Tiêu Lâm cau mày, sốt mơ màng khiến anh dường như thấy được mình đnag đứng trong cái ngõ nhỏ hôm đó trông thấy Quý Lâm. Anh cảm giác Quý Lâm nhìn được mình. Nhưng vì ngược sáng, Tiêu Lâm không thấy rõ được mặt Quý Lâm. Anh không kiềm được bước về phía trước hai bước, muốn ôm lấy cậu, chợt có một thanh âm đột nhiên vang lên trong đầu —– “Các người đã chia tay.”
Tiêu Lâm đứng đực tại chỗ. Anh phát hiện bóng hình Quý Lâm đang dần xa, ngay khoảnh khắc cậu biến mất kia, Tiêu Lâm thấy khuôn mặt Quý Lâm ngập đầy nước mắt.
Tiêu Lâm khẩn trưởng bật mở hai mắt…
Anh và Quý Lâm đã chia tay …..
Trải qua trận bệnh này, Tiêu Lâm trực tiếp xin trường cho nghỉ học một tuần.
Trong vòng một tuần, Tiêu Lâm tắt máy điện thoại, mạng cũng không lên, cũng không ra khỏi cửa, cả ngày nhốt mình trong phòng.
Anh sợ mình sẽ nhìn thấy tin tức về Quý Lâm, anh sợ đến lúc đó anh sẽ không nhịn được mà đi tìm Quý Lâm.
Tiêu Lâm chưa từng nghĩ đến việc mình sẽ đưa ra lời chia tay. Thế nhưng anh thật sự yếu đuối đến vậy, ngay cả dũng khí để hỏi cũng không có, cứ vậy chấm dứt đoạn tình cảm này.
Tiêu Lâm thống khổ nằm trên giường, hai tay bịt chặt đôi mắt anh.
Kỳ thật, Tiêu Lâm hối hận rồi …..
Tiêu Lâm khởi động điện thoại, lập tức nhận được mấy chục tin nhắn, toàn bộ đều đến từ Tiểu Lạc.
Anh nghĩ cũng biết cô muốn nói cái gì….. Mở một tin cuối cùng, thời điểm hiển thị trên đó là sáng chín giờ ngày hôm nay.
Tùy Phong, mau xem diễn đàn võng phối! Chuyện của cậu cùng Bất Ngữ, tất cả đều là hiểu lầm! —- Tiểu Lạc.
Tiêu Lâm đọc đến hai chữ Bất Ngữ, tay run lên một chút, nhanh chân vọt đến trước máy tính, mở máy.
Tiêu Lâm liếc mắt một cái là thấy được bài post đầu trang, ID đăng bài chính là Baby.
Tiêu Lâm hít sâu một hơi, nhấp mở bài post.
Chủ đề: Tôi có vài điều muốn nói …..
Baby: Thanh Lam, Mạc Nạp, Hề Hề, có câu này tin chắc mấy người cũng từng nghe qua, “Ác giả ác báo, thiên địa có luân hồi, không tin ngẩng đầu nhìn xem, thương thiên không bỏ qua ai!” Bày trăm phương nghìn kế như vậy để hãm hại người khác, các người không sợ báo ứng sao! Hay là nói lương tâm của các người đều đã bị chó ăn hết rồi?
Lưu Thủy Bất Ngữ làm điều gì sai mà các người phải bày kế hãm hại cậu ấy như vậy? Bình thường tổ chức thành đoàn thể anti một chút thì thôi, tội gì phải ba lần bốn lượt quấy rối cuộc sống 3D của người ta! Còn có Minh Không, chuyện xấu xa về anh cùng Thanh Lam không phải không ai biết! Cuối cùng bị Thanh Lam nói cho á khẩu không trả lời được, tôi có thể nói đáng đời không?
Mạc Nạp, cô không phải vẫn không phục tôi sao? Xã trưởng cho cô làm đó, được rồi chứ! Về sau mấy chuyện thiếu đạo đức thế này, tôi khuyên cô vẫn là ít làm đi.
Trên thế giới này không có bức tường nào không lọt gió, các người làm nhiều chuyện JP đến vậy vẫn có người biết được. Cảm ơn em gái nặc danh đã gửi âm tần cho tôi, cảm ơn bạn đã gửi nó cho tôi.
Phía dưới là một đường link down một đoạn ghi âm, Baby còn đăng thêm một link nghe online.
Tiêu Lâm điểm nghe.
Đây hiển nhiên là ghi âm trộm, không có đoạn đầu, người ghi âm có thể là lâm thời mới nhớ đến phải ghi âm.
“Tôi nói nè Thanh tiểu thụ, cậu không phải thật sự thích Tùy Phong Nhập Dạ chứ, cậu không phải nói là chỉ vì muốn chọc tức tiện nhân kia nên mới cố ý cùng anh ta nháo CP thôi sao.” Giọng một nữ sinh cười hì hì hỏi Thanh Lam.
“Sao có thể thích anh ta…..” Thanh Lam cũng tươi cười trả lời.
“Yo~ Gần đây tôi thường xuyên thấy cậu nhắc tới anh ta nha.”
“Kỳ thật tôi không hề liên hệ vơi Tùy Phong Nhập Dạ, cũng chỉ là cố ý biểu hiện rất thân mật với anh ta trước mặt Lưu Thủy Bất Ngữ mà thôi, sau đó thoáng đắc ý một chút ….” Ngữ khí của Thanh Lam cực kỳ đắc ý, “Cho nên môi lần thấy cậu ta onl là tôi lại cố ý nhắc đến Tùy Phong Nhập Dạ ~”
“Sao cậu biết Lưu Thủy Bất Ngữ sẽ xem các người nói chuyện trong nhóm chat?”
“Cái này á …. Cho dù cậu ta không xem nhóm thì tôi cũng sẽ để người khác cố ý cap màn hình lại cho cậu ta xem. Hơn nữa trước đó Hề Hề các người không phải đã khiến người ta tung hê CP Dạ Lam thế sao, Lưu Thủy Bất Ngữ không thể không biết gì hết đi.”
“Thanh tiểu thụ tâm cơ thật sâu…..” Nữ sinh cảm thán nói.
“Hì hì, đâu mà đâu mà. Hết thảy chỉ hơi trùng hợp mà thôi.”
“Vậy ảnh chụp của cậu và Tùy Phong Nhập Dạ ngày đó có phải là thật không thế?”
“Đương nhiên là thật, nói đến ảnh chụp còn tuyệt vời hơn. Ngày đó là sinh nhật của Tùy Phong Nhập Dạ, tôi vốn tính đến phá hoại hai người kia, không ngờ lúc ấy tôi đến chỉ có một mình Tùy Phong Nhập Dạ. Tôi còn chưa nghĩ ra phải làm thế nào để Lưu Thủy Bất Ngữ biết tôi ngàn dặm xa xôi chạy đến tìm người đàn ông của cậu ta, kết quả lại bắt gặp cậu ta trên đường cái. Lúc ấy tôi cũng không chắc chắn người nọ có phải là Lưu Thủy Bất Ngữ không, dù sao tôi cũng mới chỉ nhìn qua ảnh chụp thôi. Nhưng thấy người nọ một tay cầm bánh ngọt, một tay cầm quà, còn nhìn chằm chằm không rời tôi với Tùy Phong bằng bộ dáng không dám tin, tôi chỉ biết 90% là cậu ta, vì thế liền nghĩ ra một kế.” Thanh Lam đắc ý cười, “Tôi giả như chân mình bị đau, Tùy Phong, người này tâm rất mềm, đã đồng ý dìu tôi đi. Phỏng chừng khi đó mặt Lưu Thủy Bất Ngữ đều đen rồi ha ha ….. Nhưng đáng tiếc là tôi không được thấy, sau tôi lại tìm cơ hội chụp ảnh chung, cho dù là ban ngày người đó không phải là Lưu Thủy Bất Ngữ, tối tôi sẽ đăng ảnh chụp cho cậu ta xem, xem tôi không bức chết cậu ta không được ha ha.” Thanh Lam cười rất sung sướng, giống như làm được một chuyện gì đó giỏi vô cùng vậy.
“Thế này cũng quá trùng hợp mà…. Vì thế ảnh chụp trên diễn đàn kia cũng là cậu cố ý phát tán?” Người hỏi không thể tin nổi.
“Đúng vậy, trên thế giới còn có chuyện khéo vậy sao.” Ngữ khí của Thanh Lam dường như coi chuyện này không là gì cả, “Nhưng bài post anti Lưu Thủy Bất Ngữ kia không phải là của tôi, là kiệt tác của Mạc Nạp.”
“Đúng thế ~” Mạc Nạp rất bình tĩnh, “Tôi cùng Thanh tiểu thụ đã thương lượng tốt rồi, mỗi người một bài. Dù sao trước kia cũng đã anti cậu ta nhiều rồi, lần này anti thuận tay cực kỳ.”
“Biết cô vẫn luôn không phục Baby thôi, bài post kia còn thuận tiện anti cả Baby thì đã thấy hẳn là cô, nhưng không ngờ cô ta chẳng xảy ra chuyện gì, mọi việc đều tập trung lên Phong Thủy.” Nữ sinh vừa rồi lại tiếp lời.
“Vì thế Phong Thủy thật là bị các người làm cho chia tay rồi? Ngày đó Baby tức giận như vậy, xem ra thật sự chia tay rồi.”
“Tôi cũng không ngờ hai người họ thực sự chia tay, nhưng hẳn là sẽ đi, trước đó Minh Không có nói hắn đã đến tìm Lưu Thủy Bất Ngữ mà.”
“Lại nói tiếp, Minh Không, người nọ không phải rất cái kia sao, sao có thể có quan hệ với Lưu Thủy Bất Ngữ?”
“Hình như là lúc có được ảnh chụp của Lưu Thủy Bất Ngữ. Các người đều biết Minh Không thích 419, còn đặc biệt thích dụ dỗ tiểu thụ trong giới võng phối, bộ dáng Lưu Thủy Bất Ngữ trong veo như nước, lần trước tôi cố ý cho hắn xem ảnh chụp của Lưu Thủy Bất Ngữ. Quả nhiên hắn liếc mắt một cái liền thích thú, nói nhất định phải có được cậu ta.” Thanh Lam bát quái nói hết chuyện Lưu Thủy Bất Ngữ và Minh Không.
“Không ngờ hiệu suất làm việc của hắn rất nhanh, trực tiếp có được danh tính, số điện thoại, trường học, tìm đến tận nơi, tận lực bồi đắp, quấn quýt lấy Lưu Thủy Bất Ngữ, còn cố ý chạy đến trước mặt Tùy Phong Nhập Dạ khiêu khích, muốn tạo hiểu lầm giữa bọn họ, nhưng lần đó hình như không thành công. Tôi nói cho các người hay, Minh Không kỳ thật …..” Lời của Thanh Lam còn chưa nói xong đã bị nữ sinh kia đánh gãy.
“Yo, cao phú suất Minh Không của chúng ta đến rồi à.” Nữ sinh đề cao âm lượng, nhấn mạnh hai chữ Minh Không kia, hiển nhiên là nhắc nhở Thanh Lam đương sự đã đến, nói chuyện chú ý đúng mực.
Thanh Lam cũng lập tức phản ứng kịp thời, thân thiện tiếp đón Minh Không, “Cao phú suất, ngọn gió nào đưa ngài đến đây?”
“Bố mẹ của Tiểu Ngữ gặp tai nạn giao thông.” Thanh âm của Minh Không trầm xuống, không đầu không đuôi nói một câu như vậy.
“Tai nạn giao thông? Không phải chết hết rồi chứ, ha ha, Bất Ngữ sama thật đáng thương.” Thanh Lam cười to hai tiếng cổ quái.
“Thanh Lam, mày cười thêm một tiếng thử xem.” Trong giọng nói của Minh Không ẩn ẩn tức giận.
“Cười thì sao? Ít giả bộ trước mặt tôi! Giờ còn biết đau lòng Bất Ngữ nhà anh? Gặp tai nạn giao thông không phải rất tốt hay sao, cơ hội của anh đến rồi đó Minh Không đại nhân!” Thanh Lam bắt đầu châm chọc, khiêu khích Minh Không.
“Mày câm mồm vào!” Minh Không tức giận hét.
“Tôi câm mồm? Lúc trước là ai nói Lưu Thủy Bất Ngữ lớn lên như vậy, đè nhất định rất thích? Lúc trước là ai cung cấp thông tin 3D của họ cho tôi nói muốn cùng tôi chia rẽ hắn và Tùy Phong? Lúc trước là ai cùng tôi anti người ta đến sung sướng? Giờ anh lại giả làm người tốt trước mặt tôi!” Thanh Lam không hề lưu tình nói ra toàn bộ chuyện giữa hai người.
Nghe xong lời nói của Thanh Lam, toàn bộ mọi người có mặt đều trằm mặc, không ai dám lên tiếng vào thời điểm này.
“Sao nào? Bị tôi nói trúng chỗ đau nên không dám phản bác à? Vừa mới rồi anh không phải bất bình vì Lưu Thủy Bất Ngữ sao? Anh không phải giả làm thâm tình công sao? Đến mắng tôi đi! Vì Tiểu Ngữ nhà các người báo thù đi! Ít nhất Thanh Lam tôi đây dám làm dám chịu, Minh Không anh dám sao?” Thanh Lam tiếp tục gây sự.
Minh Không vẫn không nói gì, trong đoạn ghi âm ước chừng có hai phút trống.
“Thanh Lam, Minh Không đi rồi.” Không biết là ai bước ra đầu tiên, đánh vỡ bầu không khí yên lặng.
“Hèn nhát.” Thanh Lam khinh thường mắng, “Chúng ta mặc kệ hắn, tiếp tục tán gẫu đi, vừa rồi nói đến cái gì.” Hiển nhiên hứng trí của Thanh Lam rất cao, khẩn cấp muốn được khoe khoang “chiến tích” của mình.
“Uhm, Thanh tiểu thụ, vì sao cậu lại không thích Lưu Thủy Bất Ngữ….. trước kia cậu ta chọc phải cậu sao?” Một nữ sinh thử hỏi.
“Không có vì sao, chỉ là không quen nhìn cậu ta mà thôi. Dựa vào cái gì mà chúng ta cùng đồng thời tiến vào xã đoàn, tôi lấy lòng Baby đến thế nào, cô ta cũng không thèm để ý, mà Lưu Thủy Bất Ngữ lãnh diễm muốn chết, Baby còn tìm đủ loại kịch hồng cho cậu ta phối. Dựa vào cái gì Lưu Thủy Bất Ngữ dùng cái thanh âm chết tiệt kia, một bộ kịch liền hồng, mà tôi phải cố gắng phối nhiều kịch như vậy nhưng vẫn chỉ là mộ tiểu phấn hồng? Dựa vào cái gì cậu ta không phải làm gì cũng tìm được một người đàn ông như Tùy Phong trong giới võng phói, mà tôi cứ 419 với người trong giới xong liền bị đá? Tôi chính là không muốn cậu ta sống tốt, tôi chính là không nhịn được muốn anti cậu ta, nhìn cậu ta khổ sở là tôi thấy vui vẻ.” Cảm xúc của Thanh Lam hơi kích động, đối với Lưu Thủy Bất Ngữ, có thể nói là hận thấu xương.
“Haizz… Nhưng công phu không phụ lòng người, hiện giờ kết cục của hắn không thể nào nói nổi … lại nói tiếp, thật đúng là cảm tạ mấy vị đạo đức đế trong giới võng phối, một đám biến mình thành cái cọc, anti Lưu Thủy Bất Ngữ mấy lần, sau đó ngẫu nhiên cos fan não tàn vào kéo cừu hận, cô xem giờ có rất nhiều người cũng đi theo anti cậu ta kìa.”
“Người trong giới võng phối là như vậy …. Mấy người đó còn rất dễ lừa.” Nữ sinh đó phụ họa.
“Giờ Lưu Thủy Bất Ngữ hẳn là sẽ lui giới, tất cả mọi người đều đang mắng cậu ta, ngày nào còn thấy cậu ta trở về, nhất định sẽ anti cậu ta đến chết.”
“Thế thì tốt, không có Lưu Thủy Bất Ngữ, Baby cũng không làm gì được, Mạc Nạp, cậu liền mượn cơ hội cướp vị trí xã trưởng của cô ta đi.” Thanh Lam đưa ra chủ ý cho Mạc Nạp.
“Nghe cũng không tồi nha ~”
Đoạn ghi âm về Thanh Lam đến đây thì hết ……
Kế tiếp Baby lại nói vài lời:
Mạc Nạp, có bản lĩnh sao cô không phát toàn bộ đoạn ghi âm trong bài post anti lần trước? Cắt câu lấy nghĩ để lừa gạt quần chúng nhân dân, sau đó để người ta giúp cô ép người lui giới phải không? Muốn tôi giúp cô đăng đầy đủ lên không?
Đoạn ghi âm này là ban đầu Bất Ngữ cùng Tùy Phong mới quen nhau, vai diễn trong “Thu Phong Sinh Vị Thủy” là Tùy Phong Nhập Dạ đề cử Bất Ngữ với Tiểu Lạc. Lúc ấy tôi rất hiếu kỳ, tin rằng fan Phong Thủy còn hiểu rõ quan hệ lúc đó của hai người đó hơn tôi, lúc huấn luyện ở xã đoàn, tôi hiếu kỳ hỏi Bất Ngữ mấy câu, Bất Ngữ trả lời rôi không có gì hết, khi đó hai người căn bản là không quen biết, ngữ khí của Bất Ngữ tự nhiên sẽ không thân thiết. Dưới đây là tiền căn hậu quả:
“ “Thu Phong Sinh Vị Thủy” cư nhiên là Tùy Phong Nhập Dạ đề cử đó.” Thanh âm của Baby vang lên.
“Ừa.” Là thanh âm của Lưu Thủy Bất Ngữ.
“Bất Ngữ, cậu cùng Tùy Phong Nhập Dạ có quan hệ gì thế?” Baby hỏi tiếp.
“Không có gì hết.”
“Cậu nói dối …..” Baby không tin.
Đoạn nói chuyện dưới đây không thể không bội phục Mạc Nạp tài giỏi, lúc ấy tôi vẫn không rõ vì sao cô nhất định phải để Bất Ngữ nói như vậy một lần, thì ra là chờ để dùng đi anti người ta …. Ha ha, cô vất vả rồi.
“Bất Ngữ, cậu thích cái gì.” Baby hỏi.
“Người hành tinh meo……” Lưu Thủy Bất Ngữ lập tức đưa ra đáp án.
“Chẳng lẽ không phải là cậu thích Tùy Phong sao?”
“Ai nói tôi thích anh ta?” Lưu Thủy Bất Ngữ cười phủ nhận.
“Ai u, lời này ai tin nha ……”
“Tùy các cậu muốn tin hay không.” Thực rõ ràng rằng Lưu Thủy Bất Ngữ ngạo kiều rồi.
“Đương nhiên không tin…….” Baby cười nói ồn ào.
“Nếu Tiểu Ngữ sửa lại ngữ khí, tôi mới tin.” Mạc Nạp cố ý hỏi.
“Đúng đấy, đúng đấy …… Chỉ sợ là→ai nói tôi không thích anh ta đi ~” Có người phụ họa theo.
“Đến đến đến, để người nào đó ngạo kiều nói lại một lần nữa, Baby, cô cũng nghiêm túc hỏi lại, xem người nào đó có dám trả lời hay không.” Mạc Nạp đưa ra đề nghị.
“Ok~” Baby cũng rất vui vẻ gia nhập hàng ngũ đùa giỡn người nào đó.
“Ai u, không tồi, Baby đến, nói lại một lần nữa.”
“Khụ khụ, tôi bắt đầu đây.” Baby khoái trá thanh thành giọng nói, “Chẳng lẽ không phải cậu thích Tùy Phong sao?”
“Ai nói tôi thích anh ta?” Lưu Thủy Bất Ngữ phối hợp chuyển ngữ khí thành lạnh lùng, giống như đang nói về một người xa lạ.
“Được ~~~ Đợi lát nữa tôi sẽ gửi đoạn ghi âm này cho đại thần, để hắn sửa cho cậu …..” Baby cười, uy hiếp.
“Đi đi đi đi, tôi mới không sợ.”
Cuối cùng, Baby viết một đoạn: “Không phải chỉ là cái giới võng phối 2D thôi sao, các người sao phải làm ra nhiều trò âm mưu quỷ kế như vậy, thứ nhân khí hư vô đó có ích lợi gì? Dù sao ở trong cái giới này tôi cũng thấy phiền, mọi người từ nay về sau giang hồ không gặp lại. Vài vị kia, tôi cũng chúc mấy người không được chết già!”
Rất nhiều người có thể không rõ, chỉ vì ghen tị mà có thể không từ thủ đoạn hãm hại người khác như vậy sao? Nhưng đối với một số người, chi cần ghen tị là đủ rồi.
Sau khi Baby đăng bài post này, giới võng phối lại dấy lên một hồi đại chiến không thuốc súng, Thanh Ảnh, một trong ba xã đoàn lớn nhất cứ vậy mà tan rã. Cái này đều nói sau.
Ngày đó xem xong những thứ này, Tiêu Lâm hối hận không thôi …..
Tiểu Ngữ đối với anh từ trước đến nay đều là thật lòng, còn anh đã làm điều gì với cậu?
Ngay vào lúc Tiểu Ngữ cần anh nhất, anh không chỉ không an ủi cậu, mà còn tát muối vào vết thương của cậu, nói lời chia tay.
Tiêu Lâm hung hăng tát cho mình một cái thật mạnh.
Tiêu Lâm, mày là đồ khốn kiếp!
Khốn kiếp!