Thú Phi Thiên Hạ: Thần Y Đại Tiểu Thư

Chương 980: Thua rồi không dám thừa nhận

Linh lực ở trên đài cao nổ tung, hai bóng hình đồng thời bị linh lực đánh lùi, Bùi San vẫn đang điều chỉnh cảm xúc của mình thì bóng hình của Vân Thiên Vũ giống như tia chớp phóng lại.
Lần này nàng trực tiếp đưa tay ra, âm thanh rầm rầm rầm vang lên liên tục, linh lực bay thẳng về phía Bùi San.


Bùi San nhanh chóng đưa tay vận linh lực nghênh chiến, tiếng rầm rầm rầm vang lên không ngừng.
Linh lực mạnh mẽ chạm vào nhau, sau đó trực tiếp đánh bay Bùi San ra khỏi đài, ầm một tiếng rơi xuống đất.
Mọi người ở sân đấu võ của Bùi gia đều ngẩn ngơ, phản ứng không kịp.


Không phải người này quá lợi hại rồi chứ, nàng là tử linh linh giả, vậy mà lại trực tiếp đánh bay ngũ tinh linh sĩ ra khỏi đài.
Chuyện này sao có thể chứ?
Rốt cuộc là chuyện gì thế này?


Mọi người đều bàn tán, sau đó có người ở trong đó kêu lên: "Ngươi lừa gạt, đánh lén, không phải bản lĩnh thật sự."
"Đúng đó, ngươi không đợi Bùi San tỷ tỷ của chúng ta chuẩn bị sẵn sang đã tấn công liên tục."


Mọi người bên dưới đài chuyện gì cũng nói được, Vân Thiên Vũ ở trên đài còn chưa kịp lên tiếng.


Tiểu Anh ở một góc phát cáu rồi, trực tiếp bay ra đứng ở giữa không trung vỗ cánh mắng to: “Một lũ đánh thua rồi còn không dám thừa nhận, thua chính là thua, còn lừa gạt, đánh lén, các ngươi có bản lĩnh thì thử một lần xem. Chủ tử nhà ta đánh bại chủ tử nhà các ngươi, các ngươi không dám nhìn nhận, không nhìn nhận chính là sợ thua, chính là tiện nhân, chính là đồ đê tiện không biết xấu hổ."


Tiểu Anh vừa mắng, tất cả mọi người ở dưới đài liền hóa đá.
Con chim này mắng chửi người khác có phải quá độc rồi không, hơn nữa tại sao một con chim lại có bộ dáng khinh người như vậy chứ.


A a, thật sự là quá kích động người khác rồi, nhưng bọn họ chửi nhau với một con chim thì không được tốt lắm.
Vân Thiên Vũ liếc mắt nhìn Tiểu Anh, Tiểu Anh ngoan ngoãn lui về.


Vân Thiên Vũ đi đến giữa đài cao, ánh mắt lạnh lùng quét một vòng đám người đông nghìn nghịt ở bốn phía rồi nói: "Chẳng lẽ các ngươi giao thủ với kẻ thù, người ta còn phải chờ các ngươi chuẩn bị sẵn sang sao? Song song đối chiến, thắng chính là thắng, đừng hỏi lý do, chẳng lẽ các ngươi nghĩ linh lực của đám các ngươi cao hơn người khác thì người khác liền trực tiếp đầu hàng sao? Thật là buồn cười."


Vân Thiên Vũ hừ lạnh, thẳng thắn nói: "Ta nghe nói Bùi gia có một người tên là Bùi Văn Tuấn, ra đây chiến một trận đi."
Tuy rằng Vân Thiên Vũ nói chuyện rất bình thản, khuôn mặt cũng lạnh nhạt, nhưng tất cả mọi người chỉ cảm thấy thần thái của người này quá ngông cuồng, cao ngạo, vô cùng xem thường bọn họ.


Hơn nữa lúc trước nàng chiến thắng Bùi San, là vì Bùi San tỷ không phòng bị, nhưng hiện tại người nàng đối mặt lại là Văn Tuấn ca ca.
Văn Tuấn ca ca là thất tinh linh sĩ.
Lần này nhất định phải cho nữ nhân này một bài học. Trong lòng mọi người đều nghĩ như vậy.


Bùi Văn Tuấn là người nhận được sự kính trọng nhất trong đám thanh niên ở Bùi gia, gã liền nhảy đến võ đài.
Bùi Văn Tuấn ngày thường vô cùng anh tuấn, tuy rằng trong lòng buồn bực Vân Thiên Vũ kiêu căng, nhưng lễ nghĩa cấp bậc vẫn rất chu đáo.
"Khê muội muội, mời."


Bùi Văn Tuấn tuy rằng buồn bực Vân Thiên Vũ, nhưng bởi vì trận chiến lúc trước, Bùi Văn Tuấn rất kính trọng Vân Thiên Vũ.
Đối thủ lợi hại xứng đáng được tôn trọng.
"Mời."
Vân Thiên Vũ lười nói tiếp với Bùi Văn Tuấn, phất tay làm động tác mời.


Sau đó nàng lấy một viên đan dược từ trong tay áo chậm rãi ăn vào.
Lúc này tu vi linh lực của nàng đối mặt với tu vi thất tinh linh sĩ của Bùi Văn Tuấn nhất định là không đủ.


Cho nên nàng ăn xong Cửu Khúc Hồi Linh đan, cứ như vậy, linh lực trong cơ thể nàng tụ lại thành lượng lớn, khiến nàng dốc toàn lực đấu với Bùi Văn Tuấn.


Sau khi Vân Thiên Vũ ăn xong đan dược, tay vừa nhấc lên, linh lực mạnh mẽ xuất hiện, bay thẳng đến trước mặt Bùi Văn Tuấn, Bùi Văn Tuấn không ngờ nàng lại trực tiếp động thủ, nhanh chóng vận linh lực chiến đấu với nàng.