Cho dù là Tiêu Cửu Uyên cũng không khỏi không than thở một tiếng, nữ nhân này ánh mắt thật rất có linh khí, chỉ tiếc khuôn mặt đã bị phá hủy, nhưng không biết Mỹ Nhan Đan có thể hay không xóa vết sẹo trên mặt nàng.
Tiêu Cửu Uyên suy nghĩ, nếu không trở về thay nữ nhân này tìm đan dược chữa trị gương mặt, thay nàng chữa hết dung mạo, ngày sau nàng cũng sẽ không khó khăn như vậy.
Nghĩ như thế, chủ ý này không tệ.
Trong xe ngựa Vân Thiên Vũ tự nhiên không biết tâm ý của Tiêu Cửu Uyên, nàng gọn gàn từ trong xe ngựa đi xuống, đợi đến khi đứng vững, suy nghĩ có cần hay không cùng Tiêu Cửu Uyên lên tiếng chào hỏi, mặc dù hành động của Tiêu Cửu Uyên bây giờ làm cho người ta thích nổi, nhưng bây giờ nàng có thể thuận lợi nắm giữ Hoán Linh Quyết, cũng nhờ Tiêu Cửu Uyên.
Nghĩ như thế, Vân Thiên Vũ cảm thấy vẫn nên cùng Tiêu Cửu Uyên lên tiếng chào hỏi, nhưng nàng còn chưa kịp mở miệng.
Xe ngựa của Ly thân vương phủ đã rời khỏi Vĩnh Ninh Hậu phủ, làm hại Vân Thiên Vũ đứng cạnh xe ngựa hứng đầy bụi.
Vẻ mặt Vân Thiên Vũ không nói ra được khó coi, cắn răng hít sâu, sau đó âm thầm nhắc nhở chính mình, sau này không bao giờ cho Tiêu Cửu Uyên một chút mặt mũi nào nữa, hơn nữa không nên cùng hắn có nửa phần khách khí.
Nàng suy nghĩ xoay người hướng Vĩnh Ninh Hậu phủ đi tới.
Người bên trong Vĩnh Ninh Hậu phủ sớm thấy Tiêu Cửu Uyên đưa Vân Thiên Vũ trở về, sắc mặt của tất cả mọi người càng khiêm nhường.
Mặc dù bọn họ thế nào cũng nghĩ không ra, Ly thân vương gia người trong long phượng như vậy, làm sao có thể nguyện ý cưới đại tiểu thư, lúc trước chẳng những che chở đại tiểu thư, hiện tại con đưa nàng trở lại.
Người trong Vĩnh Ninh Hậu phủ mặc dù không nghĩ ra, cũng không dám đắc tội Vân Thiên Vũ chút nào.
Vân Thiên Vũ mặc kệ sẽ những ánh mắt chó nhìn người thấp.
Hiện tại nàng mang thân phận Ly thân vương phi, những người này đối với nàng rất khách khí.
Nàng dám nói, nếu như Ly thân vương Tiêu Cửu Uyên từ hôn, bọn họ ngay lập tức liền kiêu ngạo, đối với nàng chê cười không ngừng.
Cho nên nàng vẫn nên nhanh chóng trở nên cường đại, chỉ có cường đại mới khiến cho bọn họ sợ hãi kiêng dè, cường đại đến bọn họ không dám bắt nạt nàng nửa phần.
Vân Thiên Vũ nghĩ như thế, chạy thẳng tới Tử Trúc Hiên, trước mắt nàng lấy được Hoán Linh Quyết, có thể tùy tâm sở dục tu luyện linh lực của mình, hơn nữa nàng còn có một quyển linh công bí quyết, Xích Huyết Âm Dương Chưởng.
Mặc dù Vân Thiên Vũ đối với linh công bí quyết hiểu rõ không nhiều lắm, nhưng Tiêu Cửu Uyên có thể đưa cho nàng, linh công bí quyết này cũng sẽ không quá kém.
Vân Thiên Vũ càng nghĩ tâm tình càng tốt, một đường vào Tử Trúc Hiên.
Nàng mới vừa vào Tử Trúc Hiên, liền nghe được bên trong mấy gọi tiếng vang lên.
"Tiểu thư, ngươi trở lại."
"Vân tỷ tỷ ngươi không sao chớ."
"Chủ tử, nam nhân xấu xa đó có hay không khi dễ ngươi, Điêu Gia phải nhanh một chút cường đại lên."
Họa Mi, Tiểu Linh Đang và Điêu Gia, tất cả đều chạy tới vây quanh nàng.
Vân Thiên Vũ nhìn hai người bên cạnh và con chồn lo lắng quan tâm nàng, trong lòng không khỏi ấm áp, nhớ tới thời điểm nàng vừa đến, chỉ có một mình Họa Mi, hiện tại đã hoàn toàn khác nhau.
Mặc dù hiện tại trên đầu nàng mang thân phận Ly thân vương phi của Tiêu Cửu Uyên, khiến cho người khác không dám bắt nạt ức hϊế͙p͙ nàng.
Nhưng nàng tin tưởng khi nàng cường đại lên, cuộc sống sau này sẽ càng ngày càng tốt, nàng sẽ cường đại lên, khi đó chẳng những có thể bảo vệ mình, còn có thể bảo vệ quan tâm người mình.
Vân Thiên Vũ nghĩ tới những điều này, tâm tình càng tốt lên, nàng nhìn Họa Mi, Tiểu Linh Đang và Điêu Gia nói.
"Ta không sao, các ngươi đừng lo lắng."
Một nhóm mấy người một đường đi vào, bên trong Tử Trúc Hiên hết sức an tĩnh, trừ mấy người bọn họ ra, cũng không có người khác.