Thú Phi Thiên Hạ: Thần Y Đại Tiểu Thư

Chương 1171: Quái vật ở đáy đầm

Trong đám người, khóe miệng Tiêu Cửu Uyên và Vân Thiên Vũ vẽ ra ý cười châm biếm, sau đó người của Phù Vân cung hành động, những người khác ở phía sau cũng hành động. Mọi người như điên phóng vào Băng Hà Cốc.
Vân Thiên Vũ cũng hành động, nàng nhanh chóng bay vào Băng Hà Cốc.


Hôm nay đến Băng Hà Cốc, thứ nàng muốn có nhất chính là thiên địa dị hỏa, những thứ khác nàng cũng không muốn nhiều như vậy. 
Mấy bóng người bay thẳng đến phía sau núi Băng Hà Cốc.


Đầu tiên là vườn hoa có đủ loại hoa xinh cỏ đẹp, ở đây linh khí nồng đậm, tất nhiên là thứ gì có linh khí dày đặc đang ở dưới đất, cho nên hoa cỏ ở đây mới xinh đẹp như thế.


Vân Thiên Vũ đang suy nghĩ, bên cạnh đã có người vội vã ra tay, người nọ đưa tay linh lực lập tức bay ra, vô số hoa cỏ đều bị hủy diệt, bùn đất bên dưới cũng bị nổ tung. 
Sau đó một viên kim châu giống như ánh mặt trời chói mắt xuất hiện.


Trong đám người có người kinh ngạc kêu lên: "Khai Dương châu, thứ này là đồ tốt đó."
"Cướp đi." 
Vài bóng người lắc mình đi thẳng đến Khai Dương châu.
Đám người Vân Thiên Vũ lại bỏ đi không thèm quay đầu lại, bọn họ đi thẳng đến chỗ có linh lực nồng đậm thứ hai.


Chỗ thứ hai là một đình viện, phía trước đình viện có ao hoa sen, trong ao nở đầy hoa sen, cả đình viện tràn ngập linh khí nồng đậm. 


Ao hoa sen trước mặt này linh khí càng đậm hơn, điều này chứng tỏ bên dưới ao hoa sen tất nhiên sẽ có bảo bối, nhưng Vân Thiên Vũ và Tiêu Cửu Uyên lại cảm thấy phía dưới này tuyệt đối không phải thiên địa dị hỏa.


Linh lực của thiên địa dị hỏa nhất định nồng đậm hơn chỗ này nhiều, cho nên bọn họ nhanh chóng lắc mình đi thẳng đến chỗ thứ ba.


Chỗ thứ ba chính là một cái đầm sâu, trong đầm sâu nước trong suốt, linh lực trên đầm tỏa ra liên tục, linh lực không ngừng tỏa ra từ trong đầm, kéo dài không tiêu tan, cả Băng Hà Cốc chỗ có linh khí dày đặc nhất chính là đầm này rồi. 


Vân Thiên Vũ cảm thấy vô cùng hồi hộp, phía dưới này nói không chừng có sự tồn tại của thiên địa dị hỏa.
Nàng vừa nghĩ như thế thì muốn lắc mình nhảy vào bên trong đầm sâu, nhưng lại bị Tiêu Cửu Uyên ở phía sau đưa tay ra ngăn cản.


Tiêu Cửu Uyên nhanh chóng chỉ mặt đầm, trầm giọng nói: "Phía dưới chỉ sợ có gì đó, nàng xem trong đầm này có tồn tại xoáy nước, nếu như không có thứ gì thì tuyệt đối sẽ không hình thành xoáy nước." 


Tiêu Cửu Uyên dứt lời, Vân Thiên Vũ xem xét cẩn thận, quả nhiên thấy bên trong đầm sâu có tồn tại một xoáy nước nho nhỏ.
Điều này chứng tỏ dưới đầm sâu này tồn tại thứ khác thường, nếu không tuyệt đối sẽ không có xoáy nước.
Vân Thiên Vũ vừa suy nghĩ, phía sau vang lên tiếng nói chuyện. 


"Linh khí ở đây nồng đậm quá, bảo bối tiếp theo chắc chắn rất lợi hại."
"Đúng vậy, bảo bối phía dưới này nhất định không phải là phàm vật."
Vài người nói chuyện, sau đó nhanh chóng bay đến trước đầm sâu, người đối diện ngẩng đầu nhìn đám người Vân Thiên Vũ và Tiêu Cửu Uyên. 


Những người này mắt thấy đám người Vân Thiên Vũ không hề động, nhanh chóng nhìn nhau, sau đó có người nói: "Ta đi xuống xem một chút."
Người nói chuyện sau khi nói xong, sợ đám người Vân Thiên Vũ giành với bọn họ, cho nên vội vã lắc mình đi thẳng đến đầm sâu.


Người nọ sau khi nhảy vào đầm sâu, đám người Vân Thiên Vũ và Tiêu Cửu Uyên nhanh chóng nhìn chằm chằm mặt đầm. 


Mà người của đối phương cũng nhìn chằm chằm vào đầm, đồng thời bọn họ còn thi thoảng liếc nhìn đám người Vân Thiên Vũ, tựa hồ sợ Vân Thiên Vũ sẽ cướp đồ của bọn họ.


Nhưng rất nhanh hồ sâu nổi lên tiếng vang kích động, sau đó lại nhanh chóng khôi phục trạng thái bình thường, một lát sau, trên mặt đầm nổi lên bọt nước màu đỏ, điều này chứng tỏ ở đáy đầm có quái vật, mà người kia lúc trước xuống nước đã bị quái vật ở đáy đầm tấn công.


Lúc này sắc mặc của mọi người ở trên đầm vô cùng khó coi, lập tức đều lùi về phía sau.