Thú Phi Thiên Hạ: Thần Y Đại Tiểu Thư

Chương 1137: Oán hận kẻ thù

Bốn phía mọi người xem náo nhiệt đều bàn tán, nói gì cũng có, nhưng dần dần tản đi.
Cuối cùng trong rừng Vân Phong Nhai chỉ còn lại ba người Tư Không viện trưởng, Phượng Vô Nhai và Vân Thiên Vũ.


Trên mặt Tư Không viện trưởng lúc nào cũng hiện lên vẻ là một lão ngoan đồng (*), nhưng lúc này vẻ mặt đầy nghiêm túc, lão nhìn Vân Thiên Vũ nói: "Đừng tưởng rằng lần này ngươi tìm thủ phạm thì có thể trốn thoát, ta cho ngươi biết, chỉ sợ người Thanh Long thế gia ghi hận ngươi rồi, bọn họ sẽ không chịu để yên, Lạc Li kia nhất định sẽ lại tìm cơ hội động thủ, cho nên ngươi phải cẩn thận." 


Vân Thiên Vũ gật đầu: "Ta sẽ cẩn thận."
"Vậy ngươi trở về đi, nếu có biến thì ngươi đến tìm ta, ta có thể giúp ngươi, bởi vì học viện Thiên Kình là địa bàn của ta "
"Được, cảm ơn viện trưởng." 


Vân Thiên Vũ chân thành nói lời cảm tạ, lần này nếu không phải Tư Không viện trưởng, chỉ sợ bọn họ còn phiền phức hơn.
Nhưng theo như lời Tư Không viện trưởng nói, trước mắt nàng sắp gặp phiền phức lớn.


Người của Thanh Long thế gia sẽ không chịu để yên, lời nói của Đào Yêu lúc sắp chết đã đánh trúng vào tâm ý của bọn họ, chẳng sợ Hoàng Phủ Phượng không phải do nàng giết, chỉ sợ cái chết của nàng ta, bọn họ cũng sẽ tính lên đầu nàng. 


Hai người Vân Thiên Vũ và Phượng Vô Nhai rời khỏi Vân Phong Nhai.


Hai người vừa ra khỏi Vân Phong Nhai, Phượng Vô Nhai liền nói: "Vũ nhi, muội đừng lo lắng, ta quyết định rồi, ta lập tức đi đến khu đệ tử cũ mời một ít cao thủ cấp bậc linh vương đến đây bảo vệ muội, chắc chắn sẽ không để đám người Lạc Li làm muội bị thương."


Vân Thiên Vũ muốn phản đối, nhưng nghĩ đến tình cảnh lúc này của nàng, quả thật có chút khó khăn. 
"Có phải sẽ rất phiền hay không?"
"Không đâu, ta chỉ mời bọn họ làm việc thôi, chỉ cần trả tiền thỏa đáng thì bọn họ sẽ làm."
"Được." 


Vân Thiên Vũ không do dự gật đầu, sau đó nói với Phượng Vô Nhai: "Nếu như ngày mai có người cần cứu thì lập tức cho ta biết, ta muốn cứu người, mở ra tầng thứ ba của Phượng Linh giới."
"Được."
Hai người vừa nói chuyện vừa rời khỏi Vân Phong Nhai, trở về chỗ ở của mình. 


Thời gian sau đó, Vân Thiên Vũ cũng không ngủ tiếp.
Nghĩ đến người của Thanh Long thế gia làm những chuyện như vậy với mình, hận ý trong lòng nàng càng ngày đậm hơn, nhưng tu vi linh lực của nàng quá thấp, nàng thật sự rất hận loại cảm giác bất lực này.


Bởi vì Vân Thiên Vũ đang oán hận, cho nên ba linh thú và bé cây Tiên Linh đều cảm nhận được, chúng nó nhanh chóng đi đến dỗ dành nàng. 
"Chủ tử người đừng buồn nữa, chúng ta rất nhanh sẽ trở lên mạnh hơn."


"Đúng vậy, đợi sau khi tìm được suối Ngọc Linh, chủ tử người cũng có thể tu luyện bên cạnh cây Tiên Linh."
"Linh lực của cây Tiên Linh tinh thuần, cho nên người tu luyện bên cạnh cây Tiên Linh tốt hơn rất nhiều so với Tu Linh tháp, tiến độ tu luyện cũng sẽ nhanh hơn." 


"Tỷ tỷ không nên gấp gáp, chờ sau khi ta có suối Ngọc Linh rồi, ta sẽ kết Linh Tử, đến lúc đó tỷ ăn Linh Tử vào, tốc độ sẽ nhanh hơn rất nhiều."
Vân Thiên Vũ nghe thấy mấy lời an ủi này, cuối cùng cũng dễ chịu hơn.


Chuyện như thế này sốt ruột cũng vô dụng, từ từ sẽ rồi cũng có cách giải quyết. Về chuyện người của Thanh Long thế gia ra tay đối phó với nàng, nàng từ từ nghĩ cách đối phó với bọn họ là được. 


Ngày hôm sau, trong học viện lại có người đánh nhau, nhưng lần này không phải kéo bè kéo lũ đánh nhau, cho nên chỉ có số ít người bị thương, nhưng Vân Thiên Vũ cũng không ghét bỏ, nàng vẫn nghiêm túc chữa trị cho những người này.


Thời gian một ngày, tổng cộng góp được hơn một ngàn điểm, thêm điểm của một ngày trước, tổng cộng có năm nghìn điểm.
Vốn Vân Thiên Vũ lo lắng Lạc Li sẽ tính kế sau lưng nàng, nhưng thời gian một ngày trôi qua, Lạc Li cũng không xuất hiện. 


Chẳng những ngày đầu tiên không xuất hiện, mà ngay cả ngày ngày hôm sau, ngày thứ ba cũng không xuất hiện.
***
(*) Lão ngoan đồng: Dùng để nói những người đã già nhưng trông vẫn trẻ và tính tình vui vẻ giống con nít