Edit: Thu Thảo Beta: Hạ
Mời ta làm người mai mối ư? Từ Lệnh Nghi có chút bất ngờ,lập tức cười nói: ” Được thôi, trước hết mời ta uống rượu đã rồi nói sau”.
Thập Nhất Nương hiếm khi nhìn thấy Từ Lệnh Nghi bỡn cợt như vậy. Mỉm cười đồng ý sai hạ nhân đi trả lời với Tứ Nương.
Kết quả sáng sớm Dư Di Thanh đã gửi thiệp mời Từ Lệnh Nghi đến Xuân Hi Lâu uống rượu, có cả Vương Lệ Kim Hàn Lâm ngồi cùng.
Từ Lệnh Nghi trở về nói: ” Thật không ngờ chịu tốn tiền bạc như thế. Trưởng tử thành thân chuẩn bị năm ngàn lượng bạc làm sính lễ.”
Thập Nhất Nương cười trêu chọc hắn:” Đáng đời chàng xem thường nhà mẹ đẻ người ta”.
Từ Lệnh Nghi cười to. Ngồi ở phía ngoài kháng, giúp nàng đem tóc ở bên má vén ra sau tai, dịu dàng nói: ” Hôm nay thế nào?”.
“Tốt ạ!” Vẻ mặt của Thập Nhất Nương hơi chút lúng túng mang ý cười cúi đầu làm như không thấy Hổ Phách,Lục Vân và vài tiểu nha hoàn,”Buổi sáng thì hơi khó chịu, buổi chiều cùng Hổ Phách nói chuyện phiếm rồi thêu thùa may vá đến giờ thì không có gì.”
Từ Lệnh Nghi nghe xong suy nghĩ một lát rồi nói: ” Lúc không có việc gì tìm nhiều người mà nói chuyện,không nghĩ gì nhiều thì sẽ tốt hơn.”
Thập Nhất Nương gật đầu, nói đến chuyện lúc Từ Lệnh Nghi đi ra ngoài:
” Nương kêu Đỗ ma ma đem tặng hai hòm xiểng đựng vải qua đây, nói là đem cho đứa nhỏ làm áo nhỏ, tã lót. Thϊế͙p͙ xem đều là vải thượng hạng… do dự không biết nên làm thế nào cho tốt.”
” Nếu tặng cho nàng thì nàng cứ nhận đi.” Từ Lệnh Nghi cười nói,” Nương tuổi cao,yêu thích trẻ con. Hai ngày trước còn tặng cho Hâm tỷ nhi một xấp lụa hoa mẫu đơn nở đỏ chót, một xấp lụa hoa hải đường màu hồng.”
Nghe nói mọi người đều có, Thập Nhất Nương nhẹ nhàng thở ra nhưng trong lòng vẫn thấy tặng cho đứa nhỏ thì quá xa xỉ nên quyết định giữ lại về sau rồi dùng.
Có tiểu nha hoàn tiến vào bẩm: ” Hầu gia,phu nhân. Thái phu nhân tặng ít bánh củ từ mứt táo đến.”
Thập Nhất Nương cho tiểu nha hoàn bưng đem vào.
Từ Tự Truân cùng Từ Tự Giới học xong thấy có bánh củ từ mứt táo, mắt hai bé sáng lên, nhìn vẻ mặt nghiêm nghị của Từ Lệnh Nghi lại cung kính cúi đầu.
Thập Nhất Nương nhìn mà buồn cười, bảo hai đứa: ” Nhanh đi rửa tay ăn bánh ngon.”
Hai đứa lập tức nở nụ cười,tranh nhau đi tịnh phòng rửa tay.
Từ Lệnh Nghi nhìn muốn nói lại thôi.Thập Nhất Nương không thèm để ý bảo Hổ Phách dùng kim tăm nhỏ ghim bánh củ từ mứt táo cho hai đứa ăn.Vốn không nhiều nên hai đứa nhỏ ăn ngon rất nhanh hết.
Từ Tự Truân nói: ” Mẫu thân,ngày mai làm bánh phục linh ăn được không?”
” Bánh xuân hương ăn ngon hơn”. Từ Tự Giới không đồng ý:” Mẫu thân làm bánh xuân hương so với bánh phục linh ngon hơn.”
Thập Nhất Nương giúp Từ Tự Giới lau khóe miệng,cười nói: “Làm hết,ngày mai làm bánh phục linh cùng bánh xuân hương.” Sau đó hỏi bọn hắn,
” Hôm nay đại ca, tam ca cùng các con đi học.?”
Từ Tự Giới gật đầu: ” Triệu tiên sinh giảng cao học cho đại ca,tam ca.Còn chúng con thì dạy vỡ lòng.”
Từ Tự Truân ở bên cạnh xen vào: ” Đại ca nói,Triệu tiên sinh học thức uyên bác.”
Từ Tự Giới phụng phịu: ” Đại ca không cùng bọn con đến, nói là muốn đến cùng nhị ca,tam ca nghe vậy cũng đi theo luôn.”
Hai đứa mỗi đứa một lời, rõ ràng là cùng bọn họ học cuối cùng học xong lại đi tìm Từ Tự Dụ, đối với Từ Tự Cần, Từ Tự Kiệm kín đáo phê bình.
Thập Nhất Nương cười nói: ” Đại ca,nhị ca cùng tam ca tuổi gần bằng nhau cho nên thích chơi cùng nhau. Con và Tứ ca cũng vậy nên không phải là thường cùng một chổ sao?”
Từ Tự Giới suy nghĩ, ngước đầu nói cùng Thập Nhất Nương: ” Mẫu thân vẫn là nên sinh đệ đệ đi,nếu sinh muội muội, muội ấy sẽ cùng nhị tỷ chơi, sẽ không chơi cùng chúng con.” Mọi người trong phòng cười rộ lên.
Từ Tự Cần,Từ Tự Dụ,Từ Tự Kiệm lại vấn an.Từ Lệnh Nghi hỏi chuyện hôm nay đi học.Trinh tỷ nhi đến thấy phòng đầy con trai. Nàng đến bên cạnh Thập Nhất Nương.
Thập Nhất Nương cười nắm tay nàng cùng nhau nghe Từ Lệnh Nghi hỏi việc học của Từ Tự Dụ.
Nhìn ra được,việc học của Từ Tự Dụ rất tốt,không chỉ có chậm rãi nói mà còn nói lưu loát,ánh mắt toát lên vẻ tự tin trước đây chưa bao giờ có,khiến cho hắn như ngọc sáng chói lọi.Làm cho mấy huynh đệ Từ Tự Cần, Từ Tự Kiệm, Từ Tự Truân, Từ Tự Giới nín thở trầm ngâm.Nhìn với ánh mắt tràn đầy khen ngợi.
Từ Lệnh Nghi thực vừa lòng, nhìn sắc trời không còn sớm,dặn dò vài câu đi theo Khương tiên sinh học cho tốt rồi đứng dậy đi nơi Thái phu nhân.
Thập Nhất Nương đưa bọn họ ra cửa. Trinh tỷ nhi cẩn thận đỡ nàng đứng lên. Từ Lệnh Nghi cũng nhìn nói: ” Nàng ở trong phòng nghỉ ngơi đi,đừng lộn xộn.”
” Mỗi ngày nằm trên kháng cũng nên đi lại một chút.” Thập Nhất Nương cảm thấy phụ nữ có thai cũng cần phải vận động vừa phải nên kiên trì đưa bọn họ ra cửa.
Ngẩng đầu thấy Tần di nương đứng ở dưới mái hiên.
Mọi người đều có chút thấy lạ.
Tần di nương có chút kích động lại hành lễ, thì thào giải thích: ” Nghĩ là Hầu gia sắp đi rồi… nghe nói là đang cùng vài vị thiếu gia nói chuyện,nô tỳ không dám quấy rầy, ở nơi này đợi một chút…”
Từ Lệnh Nghi liếc mắt nhìn Từ Tự Dụ một cái,hỏi: ” Có chuyện gì sao?” Giọng nói nhẹ nhàng.
Từ Tự Dụ liền cúi đầu hạ mi mắt,im lặng đứng bên người cùng huynh đệ Từ Tự Cần, Từ Tự Kiệm không còn sự hoang mang vừa xuất hiện.
” Không, không có gì ạ. ” Tần di nương nói xong hướng Thập Nhất Nương giống như là xin giúp đỡ,” Chỉ là đến thăm phu nhân thôi. ”
Thập Nhất Nương mỉm cười,nói: ” Hầu gia đi đến viện của thái phu nhân, di nương vào trong phòng mà ngồi.”
Từ Lệnh Nghi nghe thấy cũng nói cùng Thập Nhất Nương: ” Nàng mau trở về phòng đi “.Sau đó mang theo bọn nhỏ đi nơi Thái phu nhân.
Thập Nhất Nương cười đáp ứng,nhìn theo đám người Từ Lệnh Nghi rời đi,cười nói với Tần di nương:” Có chuyện gì chúng ta vào phòng nói đi “.
Tần di nương hạ mi mắt thuận theo Thập Nhất Nương vào phòng.
” Phu nhân!” Tần thị ở trong người lấy ra một miếng giấy màu vàng hình tam giác,” Đây là nô tỳ vì phu nhân mà cầu tấm bùa bình an,treo ở cửa có thể mang bình an.”
Treo tại cửa? Không phải đeo ở bên hông như túi hà bao hoặc là để dưới gối nằm sao?
Thập Nhất Nương cười cười kêu Hổ Phách tiếp nhận.
Tần di nương thấy Thập Nhất Nương không để ý lắm nên nói: ” Đây là nô tỳ cầu Tề Trữ sư thái khai sáng ạ.”
Thập Nhất Nương không nhìn nói: ” Không biết thứ này có cần chú ý gì thêm nữa không?”
” Không có!” Tần di nương cười nói:” Đặt ở nơi người thường lui tới là được.”
Thập Nhất Nương gật đầu bưng trà. Tần di nương đứng dậy cáo từ.
Thập Nhất Nương căn dặn Hổ Phách:” Đem cái này cầm hỏi Tề Trữ sư thái nói là Tần di nương đưa mà không biết dùng như thế nào.Kêu người chỉ cho cách dùng.”
Hổ Phách đáp ứng rồi đi.
Lục Vân tiến vào hỏi bữa tối dùng ở nơi nào?
” Ngay tại sảnh lớn!”
Hiện tại khứu giác của Thập Nhất Nương mẫn cảm,tại nơi vừa ăn vừa ngủ này nọ thì cảm thấy mùi khói dầu không tan.
Lục Vân chỉ huy thô sử bà tử mang đồ ăn vào.
Rau trộn đậu mầm,cải thìa xào,đậu phộng trộn hạt thông,mầm đậu nành trộn hạt đầu nghiền,đậu phụ xào nấm mèo… mặc dù một bàn thức ăn chay nhưng màu sắc tươi sáng làm cho người ta nhìn đã cảm thấy nhẹ nhàng thanh thản.
Thập Nhất Nương vừa cầm đũa, Hổ Phách với vẻ mặt tươi cười bưng đĩa bánh củ từ,mứt táo còn nóng hổi vào: ” Phu nhân, Hầu gia sai Lâm Ba đưa tới.”
Đũa của nàng dừng giữa không trung, một lúc lâu sau mới nhẹ nhàng dừng trên bánh củ từ mứt táo màu đỏ.
Hổ Phách thấy Thập Nhất Nương ăn hai miếng,nghĩ giờ là buổi tối sợ lát nữa không thể tiêu hóa liền nói: ” Phu nhân nếu thích, nô tỳ kêu phòng bếp nhỏ chưng trong lòng hấp, đợi lát nữa phu nhân muốn ăn lúc nào thì lấy ra ăn.”
Thập Nhất Nương gật đầu, ăn hai đũa trong chén đậu mầm,ăn hết những món trên bàn.
Hổ Phách bưng ly nước cam mới làm đem vào.
Thập Nhất Nương uống một ngụm thì Văn di nương cùng Dương thị lại thỉnh an.Biết Thập Nhất Nương mang thai,nàng cười vui vẻ chúc mừng.
Tặng một cái vòng đeo cổ như ý bằng vàng,một đôi vòng tay hình trụ bằng vàng Quế Hầu Tử, một vòng tay hình chuông vàng làm quà chúc mừng.
Cùng trò chuyện hơn nửa ngày,sau đó giống như trước trừ bỏ sáng tối vấn an,gặp Trinh tỷ nhi có chuyện đến xin ý kiến thì thời điểm khác rất ít gặp. Thập Nhất Nương không khỏi có chút tò mò,sau khi nghe ngóng mới biết được,hóa ra Văn di nương đi theo Thu Hồng học thêu thùa may vá ở trong phòng.
Thập Nhất Nương cười kêu nha hoàn đem ghế gấm cho các nàng ngồi,lại hướng tới phía sau nhìn một cái.
Văn di nương là người thông minh biết Thập Nhất Nương là đang nhìn Dương thị.
Từ khi Thập Nhất Nương mang thai, tinh thần của Dương thị có chút không yên, mấy ngày nay trong ánh mắt mang theo tơ máu,bộ dáng cực kỳ mệt mỏi.
Tuy rằng Thập Nhất Nương đem Dương thị giao cho nàng, nàng cũng không muốn cùng Dương thị gần gũi nhau.
Nhìn Dương thị với dáng vẻ này, lời khách sáo cũng không nói một câu làm như không có phát hiện.
Lần này cũng như vậy, Văn di nương nói mình đang thêu thùa: ” Thêu mấy quả nho lại thiếu chỉ màu tím nghĩ hướng phu nhân mượn một ít.”
Thập Nhất Nương kêu Trúc Hương giúp nàng tìm chỉ thêu màu tím: ” Thiếu cái gì thì hỏi ta ”
Văn di nương cười vâng dạ, Kiều Liên Phòng lại vấn an.
Lúc trước ngạo mạn nhưng giờ lại khác,hiện tại Kiều thị có chút quái gở, độc lai độc vãng. Không lui tới với các vị di nương khác nhưng thấy Văn di nương, nàng vẫn khách khí gật đầu.
Thập Nhất Nương mời nàng ngồi xuống, nàng khéo léo từ chối: ” Nếu phu nhân không có gì căn dặn, nô tỳ đi về trước.”
Thập Nhất Nương cũng không miễn cưỡng Kiều Liên Phòng, bảo Hổ Phách tiễn Kiều thị ra cửa, sau đó cùng Văn di nương, Dương di nương hàn huyên vài câu uống trà.
Hai vị di nương cáo từ.
Thập Nhất Nương rửa mặt chải đầu, chuẩn bị nghỉ ngơi trước.
Hổ Phách hầu hạ ở một bên thấp giọng nói: ” Nghe nhóm tiểu nha hoàn nói, Dương di nương hình như đang thêu cái gì đó, trong phòng đèn đôi khi trắng đêm cũng không thấy tắt.”
” Dương di nương am hiểu thêu” Thập Nhất Nương thản nhiên nói: ” Có lẽ thêu bức tranh lớn gì đó.”
Sau đó chuyển đề tài,” Thêm vài ngày nữa là ngày giỗ của Đại tỷ, từ đường bên kia hẳn là có an bài. Ngươi đi xem bọn họ chuẩn bị ra sao”.
Hổ Phách đáp lời ” Dạ ”, ngày hôm sau đến hỏi chuyện bên từ đường.
Quản sự lo từ đường cười nói: ” Hai ngày trước Thái phu nhân cũng phái người đến hỏi. Ta nói, thường lệ thỏi giấy vàng bạc,tiền bạc mỗi thứ năm trăm,ba loại đồ cúng tế,tiệc cơm ba bàn. Thế nhưng Thái phu nhân vẫn chưa cho người qua nói lại, ta bên này cũng không thể làm chủ.”
Thập Nhất Nương trầm tư một lát,nói với Hổ Phách: ” Vậy ngươi đến hỏi Đỗ ma ma đi. Chắc là bận rộn nhất thời đã quên dặn dò lại rồi.”
Hổ Phách đi qua chổ Đỗ ma ma rồi trở về bẩm: ” Thái phu nhân nói sợ ồn ào bên này, do dự nếu không thì thỉnh người lập đàn bái tế, cho nên chuyện này vẫn chưa có chỉ thị ra.”