Thứ Nữ Công Lược

Chương 382: Tơ bông (thượng)

Edit: Sakura HimeBeta: Tiểu TuyềnVăn di nương nghe trong lòng thất kinh.
Thập Nhất Nương đối đãi với người khác luôn luôn ân oán rõ ràng,Dương thị mới vừa vào cửa, cũng không bất kính đối với Thập Nhất Nương...... Nàng cho tới bây giờ không có nghĩ tới phương diện này.


Bây giờ nghe Kiều Liên Phòng vừa nói như thế, lại liên tưởng đến lailịch của Dương thị...... Chẳng lẽ Thập Nhất Nương đem Dương thịgiao cho nàng thật có ý thử nàng hay sao?
Ý niệm hiện lên trong đầu, nàng tâm loạn như ma, đứng ngồi không yên.


“Muội muội nói có đạo lý, ” Văn di nương nói Kiều Liên Phòng cho cólệ, ” Quy củ nhà chúng ta cho dù có lớn, chẳng lẽ có thể lớn hơn CungLí. Do ta không có lĩnh hội được ý tứ của phu nhân.”


Kiều di nương thấy nàng nghĩ một đằng nói một nẻo, mím môi cười cười, uống một chung trà, liền đứng dậy cáo từ.
Văn di nương rất là buồn khổ, hỏi Thu Hồng: “Chẳng lẽ phu nhân thậtsự là muốn mượn tay của ta để làm khó Dương thị kia hay sao?” Tronggiọng nói rốt cuộc có mấy phân do dự.


“Không thể nào!” Thu Hồng nghe chần chờ nói, “Nếu là phu nhân thậtmuốn mượn tay người nào làm khó Dương thị, tại sao phải đem người giaocho ngài a? Giao cho Kiều di nương chẳng phải tốt hơn! Giờ phút nàyngười kiêng kỵ Dương di nương nhất cũng không phải là chúng ta, mà làKiều di nương.”


Một câu nói thức tỉnh người trong mộng.
“Không sai, không sai ” Văn di nương lau cái trán, “Thiếu chút nữanghe lời Kiều di nương.” Vừa cười thân mật nhéo nhéo gương mặt của ThuHồng, ” Cuối cùng ngươi cũng thông minh được một chút!”


Thu Hồng sờ soạng mặt sẳng giọng: “Di nương nhẹ một chút.” Rồi congmôi lên nói, “Lúc nào mà ta không thông minh. Là di nương, mấy ngày naynghi thần nghi quỷ......”
Văn di nương nghe vẻ mặt trì trệ, một hồi lâu không có lên tiếng.


Thu Hồng còn tưởng rằng mình nói quá nặng, thấy lo lắng liền quát lên”Di nương”.


Văn di nương phục hồi lại tinh thần, trên mặt đã tràn đầy mỉm cườithoải mái, ngắt gò má của Thu Hồng, nói: “Thu Hồng, ngươi nói rất đúng. Cho dù ngày đó đến, thì ta nói cũng là sự thật, vừa rồi không có nóihưu nói vượn, có cái gì lo lắng.” Vẻ lo lắng mấy ngày qua đều quétsạch, nên phân phó Thu Hồng, “Ngươi đi đem cuồn chỉ lớn màu đen đến,chúng ta đi cho phu nhân xem một chút.”


Thu Hồng cười khom gối nói “Vâng”, đang muốn lui xuống đi, thì có tiểu nha hoàn đi vào: “Di nương, Tần di nương tới.”
“Chẳng lẽ là Quần Anh hội a!” Văn di nương cười nhẹ, để cho tiểu nha hoàn mời Tần di nương đi vào.


Tần di nương cầm mười miếng vàng đưa ra ngoài: “Đây là ta nhiều nămđể dành, muốn mang cho Nhị thiếu gia —— Nhị thiếu gia ở vùng nông thônNhạc An, thiếu ăn mặc ít đường lại cách xa, nếu có chút bạc làm vốnriêng nhét trong người, trưởng thành cũng dễ dàng chút ít. Di nương giúp ta đổi thành ngân phiếu đi!”


Từ trước Văn di nương cũng thường giúp các nữ quyến trong phủ đemvàng, bạc đổi thành ngân phiếu, chẳng qua là chưa từng có một lần đổiquá nhiều như vậy.
Văn di nương có chút giật mình, nhưng vẫn là cười đồng ý.
Tần di nương cám ơn rồi tạ ơn, đứng dậy cáo từ.


Đi tới cửa viện của mình, giương mắt nhìn thấy con đường đi thông từphía sau viện ra phòng ngoài, bước chân của nàng bỗng nhiên, đứng ở tạichỗ trầm tư một chút, rồi phân phó Thúy nhi: “Chúng ta đi chỗ Dịch dinương ngồi một chút. Thuận tiện đến chỗ nàng ăn cơm trưa —— Tam gia vàTam phu nhân không ở nhà, nàng cũng tự do, phòng bếp nhỏ có thể dùng tùy ý, muốn ăn cái gì thì làm cái đó!” Vừa nói, trên mặt đã lộ ra nụ cườirạng rỡ.


Rốt cục Thúy nhi thấy tâm tình Tần di nương đã tốt, liền cười nói đồng ý, theo Tần di nương đi chỗ của Dịch di nương.
Tể Trữ nhìn đã tới thời điểm ăn cơm trưa, liền đứng dậy cáo từ.


Thập Nhất Nương phân phó Hổ Phách đưa nàng đi ra ngoài, có gã sai vặt chạy vào bẩm: “Phu nhân, Hầu gia nói buổi trưa sẽ ở ngoại viện ăn cơm,không trở lại.”
Nàng gật đầu, đi đến chỗ Thái phu nhân ăn cơm trưa.


Trên đường trở lại Hổ Phách thấp giọng nói: ” Chỗ nào Tể Trữ sư thái cũng không có đi, trực tiếp xuất phủ trở về trong miếu. Dương di nươngcũng không có ra khỏi cửa phòng, một mực trong nhà làm thêu thùa đây!”
Như vậy là tốt rồi!
Thập Nhất Nương khẽ gật đầu.


Vừa đổi xiêm y muốn ngủ giấc trưa, thì Từ Lệnh Nghi trở lại.


Ngày thường Mã Tả Văn, nếu không có chuyện quan trọng gì, th