Thứ Nữ Công Lược

Chương 312: Ngày Sinh (thượng)

Edit: Aquarius8713 Từ trong phòng Thái phu nhân đi ra ngoài, thì ánh sao đã đầy trời. Từ Lệnh Khoan, Ngũ phu nhân ôm Hâm tỷ nhi đi hướng bắc, Thập Nhất Nương, Từ Lệnh Nghi, Nhị phu nhân, Trinh tỷ nhi, Từ Tự Dụ, Từ Tự Giới mấy người chậm rãi đi tới sau vườn hoa.


Từ Lệnh Nghi cùng Từ Tự Dụ đi tuốt ở đằng trước, Nhị phu nhân cùng Thập Nhất Nương sóng vai mà đi, Trinh tỷ nhi rơi ở phía sau mấy bước, Nam Dũng nương tử ôm Từ Tự Giới đi theo phía sau Trinh tỷ nhi.


Nhị phu nhân đột nhiên quay đầu lại phân phó Nam Dũng nương tử: “Vừa ăn cơm đi lại, sẽ giúp cho tiêu hóa. Ngươi đem Ngũ thiếu gia để dưới đất đi. Để cho hắn hoạt động đi.”
Từ Lệnh Nghi, Từ Tự Dụ, Trinh tỷ nhi đều nhìn về phía Nam Dũng nương tử một cái.


Nam Dũng nương tử lại nhìn về phía Thập Nhất Nương nhìn lại.
Thập Nhất Nương khẽ gật đầu.
Nam Dũng nương tử cười đáp “dạ”, đem Từ Tự Giới bỏ trên mặt đất.
Từ Tự Giới lập tức chạy tới bên cạnh Thập Nhất Nương túm quần của nàng.
Thập Nhất Nương cười dắt tay của bé.


Nhị phu nhân thấy Từ Tự Giới không nói tiếng nào ngoan ngoãn đi theo bên cạnh Thập Nhất Nương, đáy mắt hiện lên một tia kinh ngạc: “Không nghĩ tới đứa nhỏ này hiện tại trở nên ngoan ngoãn như vậy.”
Một bên Nam Dũng nương tử nghe liền mím môi cười cười.


Tứ phu nhân ở chỗ Ngũ thiếu gia xài rất nhiều thời gian mới miễn cưỡng giúp bé từ bỏ một chút thói xấu trước kia.
Thập Nhất Nương thì sờ sờ đầu Từ Tự Giới nói: “Chỉ cần ăn no, liền rất ngoan.” Trong thanh âm có yêu thương mà chính nàng không có phát hiện.


Nhị phu nhân gật đầu, thấp giọng cùng Thập Nhất Nương nói đến thọ yến của Thái phu nhân: “...... Định ra tới rồi sao?”
“Cũng là dựa theo lệ cũ năm trước. Chỉ đợi danh sách mở tiệc chiêu đãi quyết định xong có thể làm việc.”


“Danh sách mở tiệc chiêu đãi bây giờ còn không có quyết định sao? Có thể quá muộn hay không?”


“Hẳn là không thể nào.” Thập Nhất Nương cười nói: “Những chuyện khác ta đều sắp xếp xong xuôi, sáng sớm ngày mai sẽ đem danh sách quyết định ra, đưa thiệp, chuẩn bị món ăn, liên lạc đoàn kịch hát nhỏ, một buổi chiều là được.”
Nhị phu nhân nghe mặt lộ vẻ kinh ngạc.


Thập Nhất Nương giải thích: “Mở tiệc chiêu đãi những người đều ở Yên kinh, lại không có mấy nhà, chuyện này chỉ cần một buổi chiều là có thể làm thỏa đáng. Cửa hàng đưa đồ ăn cũng là nơi nổi danh ở Yên kinh, bọn họ nếu như không có món ăn, những chỗ khác càng không có. Đến lúc đó nghĩ ra danh sách để cho bọn họ chuẩn bị là được. Về phần gánh hát, có Ngũ gia ra tay, trong nhà lại có có sẵn sân khấu, gánh hát nói trước nửa canh giờ đến là được. Có hai ngày chuẩn bị là đủ rồi.”


Nhị phu nhân nghe trong mắt lộ ra mấy phân tán thưởng.
Nàng phân phó Trinh tỷ nhi: “Ngươi dẫn Ngũ đệ của ngươi đi phía trước chơi, tránh cho hắn lôi kéo mẫu thân của ngươi.”
Trinh tỷ nhi ứng thuận, tiến lên dắt Từ Tự Giới.


Từ Tự Giới dù sao tuổi còn nhỏ, như vậy đi theo người lớn không nhanh không chậm bước đi, khẳng định cảm thấy rất không thú vị. Trinh tỷ nhi muốn dẫn hắn đi chơi, hắn lập tức cầm tay của Trinh tỷ nhi, sôi nổi đi tới phía trước, thỉnh thoảng còn có thể đưa tay ra chạm một chút cành cây nhỏ bên ngoài hành lang, lộ ra vẻ rất hoan khoái.


Đám người Nam Dũng nương tử, Tiểu Hoàng Anh vội vàng đi theo. Lực chú ý của Từ Lệnh Nghi cùng Từ Tự Dụ cũng bị bé hấp dẫn.
Thập Nhất Nương nhìn nở nụ cười.
Bên tai chợt vang lên giọng nói của Nhị phu nhân so sánh với bình thời thấp mấy phần: “Trinh tỷ nhi muốn nghị gả đi?”


Thập Nhất Nương chợt hiểu ra.
Thì ra là Nhị phu nhân là để cho Từ Tự Giới xuống đất đi, lại là để cho Trinh tỷ nhi mang đệ đệ, tất cả đều là vì lén cùng mình nói vài lời Trinh tỷ nhi không thể nghe.
Nàng có chút ngoài ý muốn nhìn đi qua.


Dưới ánh trăng, thần sắc của Nhị phu nhân nhẹ như bạch cúc.
“Sau lễ trừ phục, Trinh tỷ nhi hẳn là đến lúc nghị gả đi!” Nàng nhẹ giọng nói: “Ta xem, chờ sau khi sinh nhật của Thái phu nhân xong, công khóa của ta bên kia liền tạm thời dừng lại, để cho Trinh tỷ nhi chuyên tâm đi theo ngươi học nữ công đi.”


Thập Nhất Nương cũng có ý đó, chỉ là nàng xem Nhị phu nhân đối với công khóa của Trinh tỷ nhi hết sức để ý, sợ mình nói với Nhị phu nhân sinh ra hiểu lầm gì. Đang suy nghĩ có cần tìm Thái phu nhân nói trước một tiếng hay không...... Nếu nàng chủ động nói ra, Thập Nhất Nương tự nhiên vui mừng đáp ứng: “Lần trước lúc Lan Đình gả đi Chu tỷ tỷ cũng cùng ta nói muốn làm băng nhân (người làm mai), chỉ là còn không có trừ phục, có mấy lời không tiện nói sâu. Ta cũng đang suy nghĩ chuyện này. Không biết sau này nên tìm dạng mẹ chồng nào cho Trinh tỷ nhi, bất kể như thế nào, châm tuyến thượng hạng một chút cũng không có phí.”


Nhị phu nhân gật đầu, nói: “Vậy cứ như thế quyết định đi. Mỗi mười ngày làm cho nàng theo ta luyện chữ một chút, những ngày khác đều đến chỗ ngươi học nữ hồng đi.”


“Liền nghe theo Nhị tẩu nói.” Thập Nhất Nương cảm thấy như vậy không tồi. Ngày ngày ngồi ở trong nhà thiêu thùa may vá cũng không chịu được.
Nhị phu nhân “ừ” một tiếng, tiến lên mấy bước đi tới bên cạnh Trinh tỷ nhi nói: “Lúc này không còn sớm, chúng ta đi trước một bước đi.”


Trinh tỷ nhi mang Từ Tự Giới giao cho Nam Dũng nương tử.
Nhị phu nhân cùng Từ Lệnh Nghi nói chuyện một chút, liền mang theo Trinh tỷ nhi đi vào đại môn hậu hoa viên hướng tới Thiều Hoa viện mà đi.


Từ Lệnh Nghi cùng Thập Nhất Nương, Từ Tự Dụ, Từ Tự Giới vào đại môn hậu hoa viên đi về hướng đông. Từ Lệnh Nghi trực tiếp trở về Thùy Luân Thủy Tạ, Thập Nhất Nương thì trước tiên đem Từ Tự Giới đuổi về Lệ Cảnh Hiên, lúc này mới trở về Thùy Luân Thủy Tạ.


Nàng vừa vào nhà, Từ Lệnh Nghi liền hỏi: “Trinh tỷ nhi có gì sao?”
Thập Nhất Nương sửng sốt.
Từ Lệnh Nghi nói: “Nàng cùng Nhị tẩu đem Trinh tỷ nhi rời đi mới nói chuyện, nhất định là có chuyện gì đó không để cho Trinh tỷ nhi nghe được. Nhưng mà đã xảy ra chuyện gì?”
Còn rất tỉ mỉ.


“Không có đại sự gì.” Thập Nhất Nương cười đem ý tứ của Nhị phu nhân nói ra.


Từ Lệnh Nghi nghe cười nói: “Ta cũng đang muốn cùng nàng nói chuyện này đây.” Sau đó kéo nàng đến nội thất gần cửa sổ ngồi xuống đại kháng: “Hôm nay Vương đại nhân tới đây, nói muốn là người làm mai cho Trinh tỷ nhi.”
“Vương Lệ vương đại nhân sao?”
“Ừ.” Từ Lệnh Nghi gật đầu.


Thập Nhất Nương vội nói: “Đối phương là người nhà nào?”
“Nàng cũng biết.” Từ Lệnh Nghi nói: “Là con thứ của nhà Lý tổng binh.”
Lý tổng binh không cho phép nạp thϊế͙p͙ sao?
Thập Nhất Nương rất là kinh ngạc.


“Lý tổng binh từng ở dưới tay ta nhậm chức, hai nhà chúng ta coi như là biết gốc biết rễ.” Từ Lệnh Nghi trầm ngâm nói: “Chỉ là Lý tổng binh nguyên là dựa vào nhà mẹ đẻ mà lên, ta đã từng ngầm trộm nghe thấy lời đồn đãi nói hắn hết sức sợ vợ. Chuyện này, chỉ sợ sớm cân nhắc mới tốt.”


Khó trách Lý gia không nạp thϊế͙p͙.
Thập Nhất Nương liền cười nói: “Dù sao cũng không gấp.” Nàng đem chuyện Chu phu nhân làm mai mối cho Trinh tỷ nhi nói: “...... Chúng ta từ từ chọn là được.”
Từ Lệnh Nghi nghe ngạc nhiên nói: “Nghe giọng điệu này của nàng, dường như đối với Lý gia không mãn ý?”


“Thế thì cũng không phải.” Thập Nhất Nương cười nói: “Chỉ là cảm thấy mẹ chồng quy củ quá nghiêm khắc, làm con dâu là không thoát khỏi câu nệ.”


Từ Lệnh Nghi từ từ gật đầu: “Ta cũng nghĩ như vậy.” Lại nói: “Vậy thì xem một chút Chu phu nhân nói là nhà ai rồi nói sau. Trinh tỷ nhi không nhỏ rồi, kéo dài thêm cũng không được.”


“Sớm đính hôn cũng là mười hai tuổi, đính muộn cũng là mười hai tuổi.” Thập Nhất Nương cười nói: “Chỉ cần năm nay đính hôn là được. Nóng lòng ăn không hết bánh trôi nóng.”
Từ Lệnh Nghi cười lên.


Thập Nhất Nương vốn muốn hỏi hôn sự Từ Tự Dụ, nhưng nghĩ đến ngày đó các nàng từ Hạng gia trở lại, bất kể là Thái phu nhân hay là Từ Lệnh Nghi, cũng không nói lại chuyện của Hạng gia, thật giống như các nàng thật chẳng qua là tham gia một lần gia đình mở tiệc chiêu đãi. Nói đến khóe miệng liền nuốt xuống.


Ngày thứ hai, sáng sớm Thập Nhất Nương đi tới chỗ của Thái phu nhân, đem nghĩ danh sách mở tiệc chiêu đãi cho Thái phu nhân xem qua.
Thái phu nhân nhìn tên Hạng thái thái thì do dự một lúc lâu, cuối cùng vẫn là đem danh sách còn nguyên trả lại cho Thập Nhất Nương: “Liền chiếu vào này danh sách phát thiệp mời đi!”


Thập Nhất Nương lên tiếng đi, lập tức gọi Tống ma ma đem thiệp đưa đến chỗ cần đi.
Chuyện nơi này động tác so sánh với nàng tưởng tượng còn nhanh hơn.


Sau cơm trưa đã có hồi âm, nói thiệp tất cả đều đưa đi. gã sai vặt bên Ngũ Gia cũng tới đáp lời: “...... Canh trường sinh của Trường Sinh ban tự mình đến hát biểu diễn tại nhà.” Sau đó Lê ma ma đưa thực đơn tới. Đến đầu giờ thân, thì hết thảy đều chuẩn bị sắp xếp xong, Thập Nhất Nương rảnh rỗi. Ngồi vào trên giường gạch thêu bức cốc phong vẫn chưa hoàn thành kia.


Nhạn Dung ở một bên giúp đỡ phân chỉ, nói đến Tần di nương tới: “Để cho tiểu nha hoàn tới đây đo giày cho ngài, còn chọn lấy mấy dạng hoa, nói sẽ ở nhà làm giày cho ngài đây.”
“Thôi.” Thập Nhất Nương cười nói: “Tay nghề tầm thường ta sẽ xem thường.”


Nhạn Dung nghe cười nói: “Ta trước kia chỉ nghe nói phu nhân nữ công tốt, chưa từng thấy. Hôm nay giúp ngài phân chỉ mới biết được, màu trắng này, có tới mười ba loại. Chính là châm tuyến trong phủ của chúng ta, cũng chỉ có ba loại màu trắng, cái này vẫn cần chú ý. Ngài sau này thiêu thùa may vá để cho ta ở một bên hầu hạ được không? Ta cũng muốn đi theo học một ít, sau này đi ra ngoài, cũng có thể kiếm chút tiền”


Thập Nhất Nương thấy nàng bất quá mười ba, bốn tuổi, lại đột nhiên nhắc tới: “Đi ra ngoài”, hơi có chút kỳ quái.
Nhạn Dung sắc mặt trở nên hồng: “Ta thuở nhỏ cùng biểu ca đã đính hôn. Nói đến hai mươi tuổi sẽ xuất phủ.” Thật giống như đang giao đãi cái gì.


Thập Nhất Nương tâm niệm vừa chuyển liền hiểu được. Nhìn mặt nàng mi thanh mục tú, cười nói: “Biểu ca của ngươi có ở trong phủ làm người hầu không?”
Nhạn Dung vội nói: “Biểu ca ta gọi Tào An, hiện giờ làm người hầu ở trong khố phòng, là chân chạy cho quản sự chuyên quản các quà tặng lui tới phủ.”


Thập Nhất Nương gật đầu: “Ta biết rồi.”
Nhạn Dung đáy mắt liền hiện lên một tia mừng thầm.
Thập Nhất Nương nhìn ở trong mắt, nhớ tới Tân Cúc, kêu Trúc Hương tới hỏi: “...... Biết nàng đang làm gì không?”
Trúc Hương cười nói: “Ngày ngày ở nhà thiêu thùa may vá.”


Thập Nhất Nương oán trách nói: “Cũng không tới thăm ta một chút.”
Trúc Hương không khỏi che miệng cười: “Phu nhân bận rộn như vậy, Tân Cúc tỷ tỷ cho dù tới chỗ cũng không có gặp phu nhân.”


Thập Nhất Nương liền nói: “Nhanh lên một chút đến tháng sáu là tốt rồi, trong nhà lại có thể khôi phục bộ dạng ngay ngắn rõ ràng như cũ rồi.” Sau đó để cho Nhạn Dung đem sợi tơ hai ngày trước để cho quản sự ngoại viện mua về đưa cho Trúc Hương: “...... Cũng là quan tạo, mặc dù so ra kém với Thải thêu phường cùng Lăng Tiên các, nhưng thêu ra tới so với bình thường đều sáng rõ. Nàng hiện tại đang quan hệ cùng người cửa hàng thêu thùa khác, không khỏi bị chén ép chút ít, nên phải bỏ thêm thời gian một chút.”


Nhạn Dung thế mới biết, thì ra là bao sợi tơ này là Thập Nhất Nương chuyên mua cho Tân Cúc.
“Vừa lúc, mượn danh tiếng phu nhân đi tới chỗ Tân Cúc tỷ tỷ ăn nhờ một bữa cơm.” Trúc Hương cười ứng thuận, cầm lấy sợi tơ đi tới chỗ của Tân Cúc.


Có tiểu nha hoàn đi vào bẩm: “Phu nhân, Uông ma ma của khố phòng quản khí cụ tới.”
Thập Nhất Nương đi Thủy Tạ.


“Phu nhân.” Uông ma ma vừa nhìn thấy nàng liền cúi thấp người: “Ngài ngày hôm qua phân phó tìm đồ trang trí sơn đen chạm khắc hoa mẫu đơn, nhất thời tìm không được, ta thấy trong khố phòng có cái khung trang trí làm bằng ngà voi khắc hoa thược dược cũng sơn đen so với khung trang trí sơn đen chạm khắc hoa mẫu đơn không xê xích bao nhiêu. Nếu không, tạm thời trước dùng khung trang trí làm bằng ngà voi khắc hoa thược dược kia, chờ qua thọ yến của Thái phu nhân chúng ta sẽ tìm tiếp?”