Thứ Nữ Công Lược

Chương 297: Cố Nhân (trung)

Edit: Tiểu Tuyền “...... Là Tuệ tỷ Nhi sinh nhật. Ta vẽ cho nàng một bức hoa điểu.” Trinh tỷ nhi nhìn Thập Nhất Nương, trong ánh mắt toát ra một tia cầu khẩn, “Đến lúc đó ta đi ngồi một chút sẽ trở về. Sẽ không trì hoãn quá lâu đâu. Sau khi trở về, nhất định đem bài học bổ sung sau.”


Kể từ khi ngày ở chỗ Thái phu nhân nói chuyện sau, Trinh tỷ nhi vẫn không có cơ hội cùng Thập Nhất Nương hảo hảo nói chuyện một chút.
Thập Nhất Nương nhưng nghĩ đến thời điểm mình ở cái tuổi này của Trinh tỷ nhi.


Mỗi lần đến ngày phụ huynh học sinh, thì những cha mẹ kia đều e sợ cho hài tử ở trước mặt bạn học mất mặt mũi, nên tiền tiêu chuẩn bị nhiều hơn, ăn mặc cũng chăm chút hơn, xe cũng an bài tốt và sớm hơn chứ...... Đừng nói là cho sắc mặt để nhìn.


Trong nội tâm nàng chua xót, cười nói: “Bức tranh đã vẽ xong rồi chưa? Thời gian đi qua rất nhanh, sẽ không còn mấy ngày!”
Trinh tỷ nhi nghe mặt đều sáng ngời lên: “Mẫu thân, vậy là ngài đồng ý ta đi rồi!”


Thập Nhất Nương cười nói: “Một mình ngươi cũng nói, chỉ đi ngồi một hồi sẽ trở lại, bài học trễ thì cũng có thể bổ sung. Cũng không thể thất tín với ta!”
Trinh tỷ nhi gật đầu lia lịa: “Mẫu thân yên tâm, ta quyết không nuốt lời.”


“Vậy ngươi đem bức tranh cho Tuệ tỷ Nhi giao cho ta” Thập Nhất Nương cười nói, “Ta sẽ cho người ta đến Đa Bảo Các đi giúp ngươi lồng vào khung —— cũng không thể cứ như vậy mà cầm đi”
“Ừ!” Trinh tỷ nhi cười lên, sau đó tươi cười thu lại, “Ta, ta không mang tới đây.”


“Không cần gấp gáp.” Thập Nhất Nương cười nói, “Mấy ngày qua anh đào đã bán trên phố. Ta sẽ chờ bảo Hổ Phách mua chút ít đưa qua cho các ngươi. Đến lúc đó ngươi đem đồ vật giao cho Hổ Phách là được.”
Trinh tỷ nhi nghe xong lại cao hứng.


Thập Nhất Nương nói: “Không phải là ta không muốn để cho ngươi đi tham gia náo nhiệt này. Thật sự là bởi vì ngươi còn không có mãn tang. Bởi vì tuổi còn nhỏ, mọi người sẽ mở một mắt nhắm một mắt, nhưng một mình ngươi cũng phải chú ý chút ít, không thể ồn ào quá đáng. Đi Tuệ tỷ Nhi nơi đó ngồi một chút thì phải trở lại. Nếu Tuệ tỷ Nhi đối thật tốt với ngươi, thì tự nhiên biết tình nghĩa của ngươi. Muốn cũng chỉ là muốn ngươi đi góp vui, ngươi cũng không có đắc tội với nàng. Chẳng qua là sau này phải nhớ kỹ, cùng người như vậy chơi với nhau thì không cần nóng vội, chỉ cần thổ lộ tình cảm tỷ muội với nhau là tốt.” Nói tới đây, giọng nói của nàng ngừng lại, Trinh tỷ nhi cho là nàng còn có lời muốn nói, ai biết Thập Nhất Nương đã dời đi đề tài, “Chuẩn bị ngày đó mặc xiêm y gì? Bạc quả tử dùng để khen thưởng đều chuẩn bị xong chứ?”


“Đềuchuẩn bị xong.” Trinh tỷ nhi một mặt nghi ngờ như Thập Nhất Nương chưa từng nói như vậy, một mặt vẫn đáp lời nàng, “Ngày đó chuẩn bị mặc bộ hoa bối tử màu tím nhạt, cũng không mang cái gì đồ trang sức gì, chỉ cài một đóa trâm hoa. Khen thưởng bạc quả tử chuẩn bị mười thỏi, cũng là một chia làm bốn.”


Thập Nhất Nương vốn định dặn dò nàng, Phương tỷ Nhi cùng Tuệ tỷ Nhi cũng là thiên chi kiều nữ, làm việc không khỏi nuông chiều, để cho nàng tự suy xét. Lại nghĩ tới Trinh tỷ nhi hiểu chuyện như vậy, mình cứ dặn dò mãi, chỉ sợ sẽ làm cho nàng cảm thấy không được tín nhiệm. nên đè ép lời nói xuống. Hỏi nàng tình hình chuẩn bị. Bây giờ nghe nàng nói như thế, liền nói: “Mười quá ít. Ít nhất mang theo ba mươi đi. Để cho Tiểu hoàng anh các nàng dùng túi tiền chứa, thời điểm muốn dùng thì lúc nào cũng có thể lấy ra.” Sau đó phân phó Tống ma ma đi giúp Trinh tỷ nhi cầm thêm mấy thỏi bạc quả tử.


Bạc quả tử được chế tạo có độ nặng nhất định, đúc thành nhiều loại hình dáng Cát Tường. Bình thời cũng không dùng nó để mua đồ vật. Nó chỉ đặt ở tay người chủ trì việc bếp núc trong, dùng để khen thưởng thôi.
Trinh tỷ nhi vội nói: “Ta sẽ bảo người ta đem bạc đưa tới đây.”


“Nam được gia sản nữ được ăn mặc.” Thập Nhất Nương cười nói, “Ngươi bây giờ đã ra sức lực tích trữ tiền riêng sao?”
Trinh tỷ nhi ngại ngùng nở nụ cười.


Đỗ ma ma bên cạnh Thái phu nhân đã tới, nói là tới đón Truân ca trở về, nhưng sau khi vấn an Thập Nhất Nương thì đứng ở nơi đó cùng Thập Nhất Nương tán gẫu.
Trinh tỷ nhi nghe thế liền biết không tiện ở lại, lấy cớ đi gọi Truân ca ra khỏi nội thất.
Thập Nhất Nương xin mời Đỗ ma ma ngồi xuống.


Đỗ ma ma nửa ngồi ở trên ghế con, cười nói: “Tứ phu nhân là người rất hiểu chuyện. Nên Thái phu nhân bảo ta qua cùng Tứ phu nhân nói một tiếng, nếu đã mở miệng nói, thì ngày mai không thể