“Vậy tốt.” Thập Nhất Nương cười nói,” Sắp mau chóng qua năm, di nương phải sớm khỏe lên mới được. Đến lúc đó Hầu Gia nhìn thấy cũng sẽ cao hứng.”
Kiều Liên Phòng hơi cười, mặt giống hoa đào tháng ba.
Hai người một đường đi về phía trước, Thập Nhất Nương cười nói:” Muốn đổi thái y khác xem một cái hay không?”
Đổi thái y ăn chút dược, nhân cơ hội tốt thừa nhận.
Kiều Liên Phòng lại lắc đầu cười nói:” Không cần. Chương thái y rất tốt.”
Trong lòng Thập Nhất Nương thở dài.
Cơ hội mình đã cho rồi……
Nàng thản nhiên cười:” Kiều thái thái thật lâu không đến thăm ngươi đi? Không bằng sai người thỉnh Kiều thái thái đến thăm ngươi. Có nàng ở cùng ngươi, tâm tình ngươi cũng sẽ tốt hơn một chút. Nói không chừng bệnh liền tốt hơn!”
Kiều di nương đáy mắt hiện lên một tia kinh ngạc, nhưng Thập Nhất Nương đường đường chính chính thuyết phục nàng, vì quả thật tâm tư cũng ngày đêm nhớ đến mẫu thân, nàng cười hướng Thập Nhất Nương nói cám ơn.
Thập Nhất Nương liền phân phó Hổ Phách bên cạnh:” Đi an bài một chút, ngày mai tiếp Kiều thái thái qua phủ thăm nom.”
Hổ Phách vội cung thanh đáp ”Vâng”.
Một hàng người trở về sân.
Thập Nhất Nương mới vừa trở lại phòng mình, Văn di nương liền đến cầu kiến.
Nàng suy nghĩ một chút, rồi cho tiểu nha hoàn mang Văn di nương tiến vào.
Văn di nương trên mặt tươi cười, vừa vào cửa liền ân cần tán dương Thập Nhất Nương một phen. Cái gì Hầu gia ra cửa còn cho các di nương cùng nhau đưa tiễn, trí tuệ độ lượng, nàng từ lúc sinh ra vẫn chưa thấy qua linh tinh.
Thập Nhất Nương nghĩ đến lúc mình vừa mới bắt đầu tiếp khách, cũng như vậy, nơi nơi đều cười nói đầy mặt, trực tiếp nói thẳng ra:” Di nương, ta không tiên gặp Văn Tam phu nhân.”
Văn di nương tươi cười liền ngưng ở trên mặt:” Tốt xấu gì nên xem ở mặt mũi của ta, ngài nên gặp một chút.”
Thập Nhất Nương cho người ta bưng ghế con đặt ở bên kháng, nói:” Di nương, ta là con dâu của Từ gia, cũng là nữ nhi của La gia. Tình cảnh của ngươi ta làm sao không biết. Ta là người ngu không có lý tưởng. Cảm thấy làm con dâu nhà người, cũng giống như làm triều thần vậy. Triều đình cũng có thể so với nhà chồng, tông tộc có thể so với nhà mẹ đẻ. Chỉ có toàn tâm toàn ý tận trung vì triều đình, vì xã tắc ra sức, mới có thể quan cao hưởng lộc, chịu vạn người kính ngưỡng, quang diệu môn tộc, vợ con hưởng đặc quyền. Đồng dạng đạo lý như vậy, làm con dâu người ta phải toàn tâm toàn ý bảo vệ nhà chồng, biết hiếu kính cha mẹ chồng, đối xử tử tế với huynh đệ chị em dâu, nuôi dạy con cái, mới có thể được nhà chồng tôn kính. Nhà chồng không dám đối với con dâu tệ bạc, tự nhiên cũng sẽ không dám đối tệ với nhà mẹ đẻ của con dâu. Di nương ngẫm lại xem, ta nói có lí không?”
Văn di nương nghe xong giật mình. Nói: “Đúng với ngươi thôi, ta cũng không phải con dâu nhà ai……”
” Vậy thì càng phải nghiêm chỉnh kiềm chế bản thân mình, tuân thủ quy củ mới tốt!” Thập Nhất Nương cười nói,” Giống như gạo nuôi vạn dạng người vậy. Đồng dạng là nha hoàn, cũng chia ba sáu chính đẳng cấp; đồng dạng là con dâu, mẹ chồng cũng sẽ đối đãi có thân có nhạt. Những điều này cũng không phải là từ trên trời rơi xuống, toàn bằng vào tạo hóa của con người thôi!”
Văn di nương rũ mắt, sau một lúc lâu vẫn không nói chuyện.
Ăn nhiều một lần cũng nên có thời gian để tiêu hóa.
Thập Nhất Nương thấy Vĩnh Nam tức phụ tiến vào, biết đã là giờ chính Mão, đợi lát nữa còn phải đi chỗ thái phu nhân nơi đó vấn an, nên đuổi nàng:” Di nương trở về ngẫm lại lời của ta nói đi.”
Văn di nương đứng dậy cáo từ, ánh mắt có chút ảm đạm.
Trở lại trong phòng. Thu Hồng thấp giọng nói:” Phu nhân nói thế là ý tứ gì? Nàng không đụng Kiều di nương, như thế nào lại đụng đến chúng ta?”
Thập Nhất Nương nói cho Văn di nương xong cảm xúc tốt lên nhiều. Nàng đối với chuyện Kiều Liên Phòng như thế nào tuyệt đối không một chút hứng thú. Chẳng lẽ nàng thất sủng mình có thể cướp lấy hay sao? Dù sao áp chế một cái Kiều Liên Phòng, còn không biết có bao nhiêu cái Kiều Liên Phòng khác chờ ở phía trước. Hơn nữa, Kiều Liên Phòng càng cao ngạo, đối với nàng càng có lợi– Thập Nhất Nương khẳng định phải mượn sức những di nương đã sinh qua đứa nhỏ như các nàng, thì cuộc sống của nàng chỉ ngày càng tốt hơn thôi.
Văn di nương đem lời Thập Nhất Nương một năm một mười toàn bộ nói cho Thu Hồng nghe:” Một nàng là chính thê, đứng nói chuyện với mọi người cũng không cần mở hầu bao. Nếu ta ngồi ở vị trí của nàng, cũng sẽ giống như nàng mà nghĩ thông suốt tất cả, dù sao nhà này là của ta, lợi hại trong đó cũng giống như việc buôn bán. Hôm nay mất, ngày mai lại kiếm trở về. Tính toán kiếm càng nhiều, lỗi ít là được. Nghĩ lúc trước, không có La Nguyên Nương, việc kinh doanh này của chúng ta có thể làm thành công sao? Hầu Gia biết thì có sao? Không phải vì bảo toàn La Nguyên Nương, mà đem ta trở thành cái đinh trong mắt, cái gai trong thịt à. Cảm thấy ta quấy rối làm gia đình không yên. Cũng không ngẫm lại, cho dù ta có bỏ thuốc mê hồn, cũng phải do La Nguyên Nương nàng cam tâm tình nguyện uống xuống mới có thể được cục diện này. Xảy ra chuyện, còn không phải đem oan uổng đẩy trên lưng ta sao. Nói đi nói lại, bất quá bởi vì La Nguyên Nương là thê, mà ta là thϊế͙p͙ thôi. Ta mà toàn tâm toàn ý hướng về Từ gia, chỉ sợ đã sớm uống gió tây bắc rồi!”
Thu Hồng nghe xong chần chờ nói: “Vậy, chúng ta phải làm sao bây giờ? Trước kia có La Nguyên Nương chống lưng, hiện tại La Nguyên Nương mất… Hầu Gia đã từng nói, Từ gia không có thân thích làm việc kinh doanh, nếu có người nói là thân thích Từ gia tìm đến nội vụ phủ, thì tất cả đều là gia quyến giả mạo, trực tiếp bị giam vào ngục, không cần báo gì cho Hầu Gia cả. Năm nay tuyết lớn như vậy, việc buôn bán làm bông khẳng định là một vốn bốn lời. Ít nhất có thể có mười bảy, mười tám vạn lượng bạc chắc chắn. Tam phu nhân là mắt nhỏ như khổng tước, có lòng trộm nhưng không có gan trộm. Ngũ phu nhân móng tay quá sâu, một phân tiền cũng không lọt, thế nhưng phải bốn, sáu sổ sách,…-.
Không có tầng quan hệ này của La Nguyên Nương, chúng ta chỉ có thể nhìn con vịt đã nấu chín mà còn bay mất!”
“Ai nói không phải!” Văn di nương nhìn bông tuyết rơi khắp nơi,” Ta nhìn thấy bầu trời này rơi xuống không phải tuyết, tất cả đều là bạc. Chẳng qua chúng ta không có bản lĩnh đem bạc này cất vào trong tay mình. Ngươi không biết đâu, ta chỉ nghĩ đến thôi liền cảm thấy đau lòng, ngủ cũng đều ngủ không được.”
Đang khi nói chuyện, Thu Hồng đã mang cho Văn di nương chén trà nóng “Chiếu theo ý của ngài, vị Tứ phu nhân vừa vào cửa này của chúng ta làm người hiền lương thục đức thật là người tốt sao?
“Nàng có làm người tốt hay không ta mặc kệ.” Văn di nương cau mày,” Nếu lần này, Tam phu nhân vào kinh không thể nhìn thấy nàng, thì hai mươi vạn lượng bạc hàng năm Văn gia cung phụng cho chúng ta, chỉ sợ đến lúc đó không thuận lợi lấy tới tay như vậy. Đây mới là vấn đề lớn.”
“Không thể nào!” Thu Hồng do dự nói,” Lại nói tiếp, ngài vì Văn gia làm không ít chuyện. Nếu không có ngài, gạo của Văn gia làm sao có thể thuận lợi đổi thành muối là một đổi một như vậy, khắp Đại Chu, Văn gia chính là một trong những nhà cung cấp hàng đầu. Ngài vì bọn họ buôn bán lời bao nhiêu tiền a!”
“Cho nên hàng năm mới cho ta hai mươi vạn lượng bạc hoa hồng a!” Văn di nương bất đắc dĩ thở dài,” Ngươi thực sự cho là bánh nhân thịt sao?” Nói xong, nàng xoa xoa trán,” Thật sự là chuyện đau đầu.”
“Cùng lắm thì không cần hai mươi vạn lượng bạc này.” Thu Hồng nói,” Ta không tin, bọn họ sẽ không có lúc cần dùng chúng ta!”
“Ngươi biết cái gì.” Văn di nương cười khổ,” Họ nhờ chúng ta làm việc chúng ta làm không thành, vậy nói rõ cái gì? Nói ta ở Từ gia không có quyền giống trước như kia vậy. Một người không có quyền, đối Văn gia mà nói xem như đã chết. Cha ngươi nguyên là nãi huynh của ta, ngươi lại là từ nhỏ ở trước mặt ta lớn lên, ta chưa bao giờ xem ngươi là người ngoài, mọi chuyện đều không dối gạt ngươi. Ta liền nói thật với ngươi đi. Văn Tam phu nhân, vài năm nay đã chọn hai ba cô nương trong nhà nuôi ở bên người, chính là vì một ngày, khi ta tuổi già phai tàn nhan sắc ở trước mặt Hầu Gia đã không còn thể diện mà đưa vào. Ngươi còn tưởng rằng Văn gia không có ta là không thể sao? Cũng vì thế mà ta nhất định nghĩ biện pháp cho Văn Tam phu nhân gặp Thập Nhất Nương. Ta sợ nàng đa nghi, cho rằng ta ngăn cản nàng không cho nàng đến tặng người. Đến lúc đó Văn gia thực sự có chuyện gì, ta chính là tội nhân thiên cổ. Thanh danh này, ta không gánh vác nổi!”
Thu Hồng như bị choáng váng.
Văn di nương nhìn thấy nàng cười cười tự giễu:” Nhà người khác đều biết Dương Châu Văn gia tặng nữ nhi đến Vĩnh Bình Hầu phủ làm thϊế͙p͙, nhưng không biết có bao nhiêu người hâm mộ, không biết có bao nhiêu người muốn đi theo con đường này. Bởi vì Hầu Gia người này, không quen biết không giao tiếp, lại không ra vào tần lâu sở quán (thanh lâu), trong nhà cũng không có tiểu thϊế͙p͙ xinh đẹp trẻ tuổi, nên mọi người sờ không rõ ràng lắm tính tình của hắn; La Nguyên Nương vì chuyện sinh con trong lòng không yên, sợ bên ngoài gia nuôi ngoài thất, sinh ra đứa con sẽ phá hư chuyện của nàng, nên chỉ trong dám nha hoàn bên người tìm thông phòng cho Hầu Gia, gặp loại sự việc này giả bộ như nghe không hiểu. Cho nên mới không kiêng không nể gì mà kéo quan hệ. Bằng không, Văn thị làm sao bỏ được hai mươi vạn lượng hàng năm chia cho ta!
Lại nói tiếp, ta bội phục tổ phụ nhất. Nếu không lão nhân gia hắn, Văn gia sao có hôm nay!
Năm đó Từ gia bất quá là nhà vợ của hoàng tử thôi, lúc đó Hoàng Thượng đừng nói là ngôi vị hoàng đế, chính là cùng ngôi vị thái tử đều cách xa nhau ngàn dặm, ai cũng không dự đoán được sẽ là Hoàng Thượng kế thừa đại thống? Ai lại dự đoán được có một ngày Đại tiểu thư Từ gia, lại làm hoàng hậu nương nương? Còn sinh đại hoàng tử, Tam hoàng tử cùng Ngũ hoàng tử. Mà Từ gia nếu không có trong một tháng Nhị gia chết, đầu xuân La Nguyên Nương lại sinh non, lão thái gia cũng sẽ không úc hỏa công tâm ngã bệnh. Nếu không phải lão thái gia bệnh nguy lịch, Từ gia cũng sẽ không vội vả nạp thϊế͙p͙ cho Hầu Gia, cho thông phòng ngừng dược. Nếu không phải thời gian vội vàng, Văn gia đem ta đưa tới, phỏng chừng cũng không đến lượt ta vào cửa. Có đôi khi ngẫm lại, đây đều là mệnh, người nửa điểm cũng sẽ không thoát khỏi!” Thanh âm có buồn bả nồng đậm.
Thu Hồng là ở Từ phủ ra sinh, chuyện này mơ hồ đều nghe nói qua, hiện tại Văn di nương nói thẳng không húy kỵ với nàng, nàng ngược lại không biết nói cái gì cho tốt. Sau một lúc lâu mới lung túng nói:” Chúng ta tìm cơ hội đi! Nói không chừng qua vài ngày còn có chuyển cơ đó?”
Văn di nương nghe xong trầm tư một hồi lâu, nhẹ giọng hỏi Thu Hồng:” Ta nhớ rõ Thập Nhất Nương có cái tỷ tỷ kêu Ngũ Nương. Giống như ở đường cái phía tây mở cửa hàng làm quả khô, thuê cửa hàng của Thuận vương, lúc khai trương, Hầu Gia còn đi uống chén trà ngẫm lại biện pháp, chúng ta cùng nàng có quan hệ. Ta không tin, La Thập Nhất Nương nàng chỉ là một cái thứ nữ nho nhỏ, có cơ hội ở trước mặt nhà mẹ đẻ khoe khoang lại không thể hiện, có thể làm người chân chính nhìn thấu phú quý?”
Thu Hồng nghe ánh mắt chợt lóe:”Mưu kế di nương thật tốt. Ta nghe nói, Ngũ Nương gả cho cử nhân, toàn dựa vào đồ cưới của nàng qua ngày. Bằng không, nàng xuất thân tiểu thư quan lại người ta, như thế nào lại vất vả mở cửa hàng làm việc kinh doanh? Năm nay mùa đông dài, việc kinh doanh ở cửa hàng làm quả của nàng khẳng định không tốt……”
Vĩnh Nam tức phụ thật cẩn thận đem cây trâm vàng Thường nga bôn nguyệt đeo cho Thập Nhất Nương, sau đó dùng lược kết lại.
Thập Nhất Nương đánh giá mình trong gương.
Áo lăng nguyệt màu trắng, hoa bối tử trang hoa hồng, ở góc y phục cùng cổ tay áo thêu hoa mẫu đơn lớn màu hồng phấn, tống quần xanh thẫm, ở lai quần thêu hoa hồng leo, trên đầu trang sức chói lọi, nhìn qua tuy đoan trang hoa lệ, như già hơn thực tế ba, bốn tuổi.
Bất quá, đây đúng là hiệu quả nàng mong muốn.
Nàng dù sao cũng lấy thân phận mẫu thân xuất hiện, mềm mại này nọ vẫn là để cho Trinh tỷ nhi đi!
Thập Nhất Nương mang theo Lục Vân cùng Hồng Tú đi chỗ thái phu nhân nơi đó.
Trinh tỷ nhi mặc áo lăng trắng, bối hào màu vàng hạnh trơn, góc biên dùng tơ vàng thêu hoa văn nhỏ. Ti váy màu trắng, tóc đen thùi búi tóc toản nhân, cũng cài hai đóa châu hoa.
Trên cổ tay còn đeo vòng đeo tay trân châu Thập Nhất Nương tặng.
Thái phu nhân lôi kéo nàng đánh giá cao thấp, thấy Thập Nhất Nương tiến vào, vội hướng nàng nâng tay:” Ngươi nhìn xem như thế nào?”