Thú Nhân Bộ Lạc Chi Ngã Thị Nam Nhân Truyện Full

Chương 8

Nghĩ đến đây, Lục Sướng dùng sức đẩy Leo ra, vô cùng nghiêm túc nói: “Leo, ngươi nhìn cho rõ ràng, ta là nam nhân.”

“Ờ.” Phản ứng không lớn, “Nam nhân là cái gì?”

Lục Sướng có chút ngẩn người, thoạt nhìn giao tiếp ngôn ngữ không có vấn đề lớn, nhưng lý giải từ ngữ có chút vấn đề. Hắn vội vàng hỏi: “Các ngươi nơi này bên phụ trách sinh con tính gọi là gì?”

Leo gãi gãi đầu, không biết hắn muốn hỏi cái gì, nhưng thuận theo trả lời: “Giống cái.”

A, ra là phân biệt như vậy. Lục Sướng nghiêm mặt nói: “Leo, ta là giống đực, chỗ của ta, gọi giống đực là nam nhân.”

Biểu cảm Leo trở nên thật cứng ngắc, sau khi ngơ ngác nhìn Lục Sướng thật lâu, bỗng nhiên không biết nghĩ tới chuyện gì, lúc này mới hơi thương tiếc bế ôm lấy Lục Sướng: “Không sao đâu, ta biết ngươi mất trí nhớ, về sau ta sẽ từng chút từng chút dạy ngươi.”

Nổi đóa rồi nha! Có kiểu mất trí nhớ mà đến ngay cả nam nữ cũng phân không rõ hay sao? Tìm lý do cũng phải tìm cái nào đó bình thường một chút chứ. Lục Sướng ở trong lòng Leo giãy dụa nâng tay lên, nắm lấy tóc y, ác hình ác trạng nói: “Trợn to mắt của ngươi mà nhìn này, ta và ngươi là giống nhau! Nên có đều có, không nên có đều không có!”

Leo nghe hắn nói như vậy, không để ý trên đầu truyền đến từng đợt đau đớn, vui sướng nói: “Ngươi đồng ý cho ta xem sao?” Nói xong liền động thủ muốn kéo bỏ quần áo Lục Sướng, chỉ không biết nên cởi thế nào, lại sợ sẽ làm hư quần áo, Lục Sướng lại phải lộ ra thân thể trước mặt cái đám khốn kiếp kia.

Không thể giao tiếp a! Lục Sướng gần như muốn phát cuồng, bắt được sư tử cặp kia không an phận thủ, lớn giọng nói: “Ngươi có từng thấy bộ ngực giống cái nào phẳng như vậy sao? Ngươi có từng gặp giống cái nào có ‘cái đó’ sao?”


Leo nghe vậy, tối nhìn lướt qua Lục Sướng hai chân gian, liếm liếm hai môi khô, trở về chỗ cũ nói: “Chưa thấy, bất quá không sao, ta không ngại.”

Trời xanh a! Giữa hai người bọn họ hai đến tột cùng là xảy ra vấn đề gì? Vì sao lời mình nói đến tai Leo đều sẽ thay hình đổi dạng? Lục Sướng đã vô lực, hắn suy yếu hỏi: “Nếu ta hoàn toàn không có đặc điểm của giống cái, ngươi dựa vào cái gì cho rằng ta là giống cái?”

“Bởi vì ngươi làm cho ta trưởng thành, đây là minh chứng tốt nhất. Tuy rằng không biết thời điểm ngươi biến thân ra vấn đề gì, nhưng không sao, ngươi tuyệt đối là giống cái, hơn nữa là một giống cái vô cùng xinh đẹp, cái này ta có thể chứng minh.” Leo vỗ vỗ ngực, không chút keo kiệt nói lời ca ngợi Lục Sướng.

Ngươi muốn chứng minh ta là giống cái kiểu gì a! Lục Sướng phát điên, phẫn nộ, buồn bực cuối cùng toàn bộ biến thành vô lực, Leo từ đầu đến cuối đều không hiểu vấn đề của hắn, tự mình nói mình thôi.

Bất quá theo đối thoại vừa rồi, Lục Sướng còn nắm bắt được một chút, cái gọi là trưởng thành theo lời bọn họ, đại khái chính là chỉ việc từ thú biến thành người, mà có thể khiến giống đực trưởng thành, chỉ có giống cái. Có vẻ là mình khiến Leo trưởng thành, chính là, hắn đến tột cùng đã làm cái gì mới khiến cho tên khốn này trưởng thành chứ? Sắc mặt Lục Sướng có chút trắng bệch, hắn đại khái biết Leo vì sao lại trưởng thành rồi, nhưng mà vì cái lông gì mà như thế như thế với mình lại có thể làm cho hắn trưởng thành a? Cái lông gì? Cái lông gì!

Leo thấy sắc mặt hắn không tốt lắm, tưởng một đường bôn ba mệt mỏi, vội vàng muốn hắn nằm xuống nghỉ ngơi, Lục Sướng giãy dụa không có hiệu quả, bị mạnh mẽ đặt trên da thú, mà Leo thì ngồi xổm bên người hắn, vẻ mặt ngây ngô cười nhìn hắn.

“Ờ… Ta là đang hỏi, khi ngươi vừa mới gặp ta, vì sao phải làm như vậy?” Do dự nửa ngày, Lục Sướng rốt cục hỏi ra suy nghĩ trong lòng mình. Nguyên bản hắn nghĩ là bởi vì Leo rất háo sắc, nhưng thế giới này, bất kể là thảm cỏ, báo hoa ban, rắn trắng lớn hay cả một đám dã thú kia, bọn họ đều tên sau tiếp tên trước muốn bổ nhào vào mình, xem ra tại thế giới này, giống đực bổ nhào vào giống cái hẳn là chuyện thật bình thường. Nhưng mình lúc ấy lại chưa làm cho Leo biến thân, y cùng đám dã thú kia là dựa vào cái gì mà nghĩ hắn là giống cái?

“Ta nghĩ giống cái đều thích như vậy, ít nhất những người ta từng gặp đều vậy.” Leo hồi tưởng lại có chút ngượng ngùng cười cười.

Lục Sướng hít sâu một hơi, bình ổn tức giận bởi vì giao tiếp không thông một chút: “Ta đổi cách nói khác, lúc ấy ta còn chưa làm cho ngươi biến thân mà? Ngươi dựa vào cái gì cho rằng ta là giống cái? Ta rõ ràng là giống đực cơ mà?”

Lúc này rốt cục đổi thành Leo trợn mắt há hốc mồm, y giật mình nói: “Dựa vào mùi là biết không phải sao? Chẳng lẽ Lục Sướng trước kia gặp giống đực nào cũng đều nghĩ ngươi là giống đực sao? Ngươi rõ ràng là một giống cái.”


“Ờ thì… Thật ra cũng có người nhầm ta thành nữ nhân, bất quá ta thật sự là nam nhân, ngươi đừng hiểu nhầm.” Lục Sướng thật lòng nhìn Leo.

“Ta sẽ giúp ngươi khôi phục trí nhớ, thật sự!” Leo cũng đồng dạng thật lòng nhìn hắn.

Giao tiếp lại thất bại. Lục Sướng nằm trên da thú, bỗng nhiên nghĩ tới một sự thật lửa sém lông mày.

“Đêm nay ta ở chỗ nào?” Hắn ngồi phắt dậy hỏi.

“Đương nhiên là ở đây.”

“Vậy ngươi ở chỗ nào?” Đây mới là trọng điểm.

“Đương nhiên cũng…” Leo dừng lại, gãi gãi đầu, “Ta đi ra ngoài ngủ, ngày mai tìm người giúp ngươi dựng nhà cây ở bên cạnh.”

“À này… Hay là ta ra ngoài ngủ đi.” Vừa tới đã đuổi chủ nhân ra, Lục Sướng trong lòng không thoải mái. Dù sao hắn còn có túi ngủ, hiện tại thời tiết nóng, ở bên ngoài ăn ngủ một hai đêm cũng không phải vấn đề. Tốt hơn nhiều so với cùng Leo ở trong không gian nhỏ hẹp này, hắn không dám cam đoan cái tên sư tử đang ở kì động dục có thể khống chế không được bản thân hay không, mà trên thực tế Leo đã rất nhiều lần vượt rào. Trước khi khiến y tin tưởng mình là nam nhân là đồng giới tính, Lục Sướng sẽ không ở cùng y dưới một mái hiên.

“Không được!” Leo kiên quyết phản đối, “Ngươi vốn đã yếu đuối, còn bị thương, không thể ngủ ở bên ngoài.” Không có giống đực nào lại đuổi giống cái của mình ra bên ngoài ở, đó là hành vi không thể tha thứ nhất.

“Vấn đề này đến tối nói sau, hiện tại có phải nên ăn rồi hay không? Ta có chút đói bụng.” Lục Sướng thấy không đấu tranh lại Leo, quyết định gác việc này sang một ben trước, tối nói sau, hiện tại mới là giữa trưa, nên làm quen với hoàn cảnh nơi này cho thỏa đáng đã.

“Được, ta đi săn thú, ngươi cố chịu chút, lập tức quay lại.”


“Từ từ! Xung quanh đây trống trải, ta đốt lửa trước.” Hắn cũng không muốn ăn đồ sống.

“Được, ta đưa ngươi đi, chờ ngươi đốt lửa rồi ta mới đi.” Đốt lửa rồi đám khốn kia sẽ không dám tới gần Lục Sướng, Leo có chút gian trá nghĩ.

Lục Sướng đi theo Leo ra khỏi nhà, giờ không vội, hắn kiên trì tự mình đi, không cho Leo bế hắn nữa. Sư tử thiếu mất phúc lợi hạng nhất, có chút buồn bực, ủ rũ đi ở phía trước. Nhìn thấy y giống con gà trống chiến bại, chung quanh còn không ít các thú nhân trưởng thành vui sướng khi người gặp họa nói ——

“Các ngươi xem Leo như vậy, có phải là do không thỏa mãn ‘giống cái’ của y, bị đánh rồi không?”

“Không thể nào, ta thấy ‘giống cái’ kia yếu đuối, hẳn là không thể làm ra chuyện đó. Nhất định là do Leo quá thô bạo, ‘giống cái’ không cho y động vào.”

“Hứ, nào có giống cái ghét bỏ giống đực quá mạnh mẽ cường tráng? Ta thấy giống cái chỉ biết oán giận giống đực của mình không mạnh ấy, nhất định là Leo ‘không được’, làm cho ‘giống cái’ của y giận dữ.”

“Không phải, ta vừa nãy đã đụng tới chân ‘giống cái’ kia, mềm mại sờ rất thích, Leo thật sự chiếm tiện nghi, nhất định là y quá đáng làm bị thương giống cái kia nên mới như vậy, bằng không’ nàng’ vì sao nhanh chóng quấn kỹ bản thân mình đến như vậy? Nhất định là vì muốn giấu vết thương Leo làm ra. Các ngươi xem, ‘ chân nàng’ bị thương, Leo thật quá đáng, thế mà dám bắt nạt ‘giống cái’ đáng yêu như vậy!” Nói chuyện chính là rắn trắng lớn đã quấn ở trên đùi Lục Sướng, nó ghé vào trên cây, lè cái lưỡi tím về phía Lục Sướng, thật muốn chạm vào “giống cái” đáng yêu đó thêm, nếu là”nàng”, nhất định có thể khiến mình trưởng thành.

“Bất quá ‘giống cái’ đó là Bạn lữ của Leo sao? Ta thấy không giống.”

“Ta cũng thấy không giống!” Tất cả vị thành niên đồng thanh nói, chỉ có điều này ý kiến của bọn họ mới thống nhất, “giống cái” này tuyệt đối không phải bạn lữ của Leo, nhất định là Leo tự mình đa tình.

Lục Sướng là nghe không hiểu thú ngữ, nhưng Leo hiểu a! Nghe thấy cái đám không biết sống chết kia tùy ý phỏng đoán, tức giận đến gân xanh nổi đùng đùng, nảy nảy ở trên trán.

“Ngươi làm sao vậy?” Lục Sướng thấy Leo sắc mặt không tốt, kinh ngạc hỏi.


“Chúng ta hôm nay không ăn thịt, ăn quả gạo, ngươi quay về nhà, ta không đi theo thì một bước cũng không được đi ra ngoài, bên ngoài rất nguy hiểm, tất cả đều là lũ khốn kiếp!” Leo chặn Lục Sướng ôm ngang lấy, quay về phòng ở, không cho cái đám thiếu niên bất lương nhìn thấy Lục Sướng.

Lại phát điên rồi. Lục Sướng đã quen với việc Leo khi này khi khác, có điều bị y ôm có chút ngượng ngùng. Cũng may chung quanh không có ai, đường xá lại không xa, Leo cũng tùy tiện, cứ tùy y đi. Nhưng hắn nào biết ở trong đám cây cối xung quanh, còn có một đám “Thiếu niên” bất lương đang dùng ánh mắt ghen tị nhìn hai người bọn họ!

Quả gạo là thứ gì? Lục Sướng ở trong phòng chờ Leo, nhưng chờ mãi chờ mãi cũng không thấy y trở về. Định đi tìm y, nhưng lại sợ phải gặp đám dã thú kia. Trước khi hắn chứng minh được mình là nam nhân, hắn là không thể ở cùng bọn người kia.

Nghĩ nghĩ, hắn có chút mệt mỏi, vốn có thói quen ngủ trưa, mấy ngày nay vẫn luôn không nghỉ ngơi đủ, lúc này  ở trong căn nhà không có nguy hiểm, hắn yên tâm mà nhập mộng.

“Ti ti” “Ti ti”. Bên tai mơ hồ truyền đến âm thanh rất ồn, Lục Sướng phất phất tay, muốn xoay người tiếp tục ngủ, lúc này mới phát hiện tình huống có chút không thích hợp. Giữa hai chân lạnh lạnh trơn trơn, trên mặt trên cổ ngực thỉnh thoảng truyền đến cảm giác vừa tê vừa đau.

Hắn vội vàng mở hai mắt, phát hiện một đại mãng xà to gần một mét đang dán sát vào hắn làm “một số chuyện” rating hạn chế.

“Buông ——” nói còn chưa nói hết, cái lưỡi rắn liền thừa cơ luồn lách, vói vào trong miệng hắn. Thân rắn gắt gao dán sát vào hắn, đuôi rắn càng không ngừng treei đùa. Thân thể lạnh như băng lại hơi dính dính cọ đến cọ đi ở trên người Lục Sướng, khiến thân thể Lục Sướng cũng có chút dính dính. Mà hắn quần áo đã sớm bị con rắn kia phá hỏng, khóe mắt thoáng nhìn dấu vết kỳ quái trên mặt đất bên cạnh mớ vải tơi, như là bị hòa tan vậy, rắn này chắc không phải có thể phun ra chất lỏng mang tính ăn mòn đấy chứ? Có phải là rắn độc hay không a?

Lục Sướng mơ mơ màng màng nghĩ, trên người hơi hơi nóng lên, khiến cho hắn vô thức xê dịch bản thân dựa vào thân rắn, đồng thời vì thân thể biến hóa mà cảm thấy kỳ quái. Quá khó tiếp thu, dưới thân sưng đến khó chịu, chỉ có thể dựa vào đuôi rắn lạnh như băng để giảm bớt, con rắn này, đến tột cùng đã làm gì với thân thể hắn?

White thấy thần sắc Lục Sướng có chút si mê, trong lòng vui vẻ, nó đã nói mà, nơi có từ tính đó sao lại không thích nước dãi của nó được? Chất có thể làm cho từ tính khoái hoạt thăng thiên đó nha, cái tên Leo kia làm sao so với được với nó chứ!

White kiêu ngạo mà nhếch đuôi rắn lên, rút lưỡi rắn từ trong miệng Lục Sướng ra, dời tới ngực, nhẹ nhàng liếm lên một trong hai viên ngọc châu đã dựng thẳng.


Lục Sướng khó chịu muốn chết, chỉ cảm thấy nếu không phát tiết ra, hắn sẽ chết ngay lập tức. Hơn nữa rõ ràng mãng xà không ngừng khiêu khích, hắn rốt cục chịu được không được, trút ra.

White ngửi được mùi này, lưỡi rắn kích động đến tán loạn, thân mình không ngừng run run, trên đầu rắn lộ ra tóc dài màu đen, da rắn màu trắng chậm rãi rút đi.

Trong mê loạn Lục Sướng thấy một dáng người cao gầy người từ trong lớp da rắn đi ra, tóc dài màu đen rơi rụng trên mặt đất, bên tai không ngừng vang lên một câu ca mà người Thiên Triều hắn ai cũng thích: “Ngàn năm chờ thời khắc này ~~~~~~ ta không hối hận a a ~~~~~~~~~”