Leo bế Lục Sướng dạo qua một vòng, xem như đi thăm cả bộ lạc. Kỳ thật Lục Sướng chỉ có thấy từng gốc cây cổ thụ, cái gì khác cũng chưa nhìn. Da thú thật dày bao lấy, làm cho hắn rất không thoải mái.
“Mang ta quay về nhà cây của ngươi.” Lục Sướng có chút lạnh lùng nhìn Leo.
“Như vậy… Ban ngày ban mặt, không tốt lắm thì phải?” Leo mặt có chút đỏ lên, trong đầu loạn chuyển một vài hình ảnh không trong sáng.
Y quả thật chính là t*ng trùng thượng não! Lục Sướng hít sâu một hơi: “Không mang thì buông ta xuống, ta sẽ tự đi.”
“A? Không được, thương thế của ngươi còn chưa khỏi.” Bàn tay to xoa xoa, thầm nghĩ mềm quá.
“Ngươi có buông không?” Không thể nhịn thì không cần nhịn nữa, đáy mắt Lục Sướng đã không còn ý cười.
Sư tử thấy hắn thật sự không vui, chỉ còn biết lưu luyến buông ra thân thể mềm mại kia, trong lòng trống trải một trận.
Lục Sướng nhướng mày nhìn Leo đi ở phía trước, tấm lưng kia thoạt nhìn thật tiêu điều, y như bộ dáng của Sakuragi* lúc bị “đá” lần thứ 50 vậy. Hắn hạ quyết tâm, không cho mình mềm lòng, miễn cái cảnh đối xử tốt được một chút, tên kia lại động tay đông chân.
* Sakuragi: là nhân vật Sakuragi Hanamichi trong truyện tranh Slam Dunk, chuyên gia bị gái “đá”, phiền các vị tự search hình:v:v:v
Bất giác xoa ngực trái, nơi đó còn lưu lại một tia xúc cảm sâu sắc cùng ấm áp, làm cho hắn nói không rõ bản thân hiện tại rốt cuộc là phẫn nộ hay là xấu hổ. Tuy rằng hiện tại ở ngoài mặt hắn thoạt nhìn thật sự giận dữ, nhưng kỳ thật hắn tức giận, không phải vì Leo làm càn, mà là vì bản thân mình phóng túng đối với loại hành vi này, sáng nay nhìn dấu răng trên người, hắn đầu tiên nghĩ chỉ là nhanh chóng che dấu vết lại, không cho người khác thấy, chứ không phải là nắm tóc Leo hung hăng giáo huấn y một chút.
Loại cảm giác này làm cho Lục Sướng có chút sợ hãi, vì thế cố ý không cho Leo bính hắn, nhưng hiện tại thấy bóng dáng cô đơn kia, lại có điểm đau lòng, cái này…
Được rồi, kỳ thật hắn chính là cảm thấy tổn thương người đối xử với hắn tốt nhất từ khi đi vào thế giới này, nên có chút khổ sở, tuyệt đối không phải cảm thấy thương tiếc khi thấy sư tử lộ ra biểu cảm như vậy, tuyệt đối không phải!
Sau khi mạnh miệng xác định cảm giác trong lòng mình, Lục Sướng có chút thả lỏng, nhịn không được tiến lên chủ động nói với Leo: “Cứ bị ngươi bế, chân của ta sẽ lâu khỏi, ngươi xem, hiện tại đi đườngkhông phải đã đỡ hơn rồi sao?”
Leo thấy Lục Sướng chủ động nói chuyện cùng y, tảng đá lớn trong lòng giống như được nhấc lên một chút, không khỏi nhìn chằm chằm giày trên chân Lục Sướng. Bất luận giống đực hay giống cái, tất cả mọi người đều thích đi chân trần, chỉ có vào mùa đông mới quấn da lông thật dày. Nhưng Lục Sướng không giống, chỉ cần là đi ra bên ngoài, hắn sẽ mang vào thứ thật dày đó, chỉ khi trở lại nhà cây mới cởi, lộ ra bàn chân trắng nõn kia…
“Ngươi chảy máu mũi.” Lục Sướng bình tĩnh nói, ngữ khí có chút cứng ngắc.
“A.” Yên lặng lau máu mũi, mắt vẫn trừng trừng nhìn mặt đất. Y… tưởng tượng đến bàn chân Lục Sướng chỉ có mình nhìn thấy, trong lòng liền không hiểu sao hưng phấn một trận, cơ mà…
Chảy cả máu mũi quả nhiên thật dọa người a!
Hai người một trước một sau đi đến trước nhà cây, Lục Sướng đi vào trước, phát hiện nơi này vẫn nguyên trạng như hôm qua hắn rời đi, chắc hẳn Leo vẫn chưa trở lại đây. Hắn tìm được tấm da rắn lớn kia, vừa sờ soạng, vừa nghĩ nên làm sao để cắt may quần áo. Đang trầm tư gian, da rắn trong tay bỗng dưng bị giành lấy.
“Không cho ngươi nghĩ đến người khác!” Ngữ khí Leo tràn ngập bá đạo.
Lục Sướng nhíu mày, vươn tay: “Đưa đây, ta cần dùng.”
Trên người sư tử tràn ngập sát khí, một tay đẩy ngã Lục Sướng lên sàn gỗ, xé mở da thú trên người hắn, lung tung hôn lên ngực Lục Sướng, vừa hôn còn vừa gầm nhẹ: “Không cho ngươi nghĩ đến ai khác ngoài ta!”
“Ta không nghĩ thế!” Lục Sướng bất đắc dĩ, hiện tại nếu không vuốt thuận lông cho Leo, chỉ sợ y sẽ trực tiếp tử hình mình ngay tại chỗ, vậy cũng không tốt. Vì thế hắn giải thích: “Ta chỉ là nghĩ, da rắn này có thể làm đồ mặc, hiện tại mặc da thú thật sự quá nóng.”
Cũng không nghĩ vừa nói xong Leo càng thêm phẫn nộ, động tác trên tay càng thêm vội vàng, tùy tay xé mở váy da, sờ soạng giữa hai chân.
“Ta cũng định làm cho ngươi một cái!” Lục Sướng vội vàng rống lên, nếu không nói thế, Leo thật sự sẽ phát cuồng.
Nghe Lục Sướng nói, Leo nhất thời dừng tay, híp mắt nói: “Ngươi cũng làm một cái cho ta? Váy da?”
“Đúng rồi đúng rồi!” Lục Sướng vội vàng gật đầu, hắn co được dãn được.
“Ngươi xem, từ khi chúng ta nhận thức, ngươi một mực chăm sóc ta, lại giúp ta chuẩn bị hết thảy, lại làm phòng ở cho ta, còn giúp ta giáo huấn gã White khốn kiếp kia. Cho nên ta nghĩ nên tặng ngươi cái gì đó, vừa lúc có da rắn này, liền định làm quần áo gì đó.” Khi bày tỏ tâm ý cũng không quên tổn hại gã bạch xà kia một chút, để tiêu tức giận của sư tử.
“Ở đây có rất nhiều da thú, vì sao dùng cái này?”
Lục Sướng dùng sức thở dài: “Ai —— ngươi nghĩ hôm qua nhóm giống cái vì sao lại bắt nạt Beatrix a? Chính là vì muốn cướp khối da rắn trong tay nàng đó. Bởi vì da của xà nhân lạnh hoạt, mùa hè mặc vào sẽ không oi bức, nếu không ta rõ ràng có thể trực tiếp dùng miếng da thú kia mà, vì sao không dùng mà lại tìm miếng da này cho ngươi? Còn không phải sợ ngươi nóng sinh bệnh sao?” Như có như không nhìn lướt qua “thằng em” của sư tử, hắn đây là lòng dạ trong sáng a!
Leo rốt cục chậm rãi ngồi dậy, buông Lục Sướng ra, nhưng còn có chút khó chịu: “Vậy vì sao phải dùng da của White? Da rắn có nhiều mà, ta hiện tại liền đi kiếm cho ngươi.”
“Da rắn đúng là nhiều, nhưng da thú nhân, thật sự dễ lấy như vậy sao? Da rắn bình thường, có thể ngăn cản được nọc độc của White sao? Ta thật sự sợ gã lần sau sẽ hòa tan quần áo của ta.” Vô cùng đê tiện nhắc tới sự kiện lần đó, hắn biết Leo đối với việc này vẫn canh cánh trong lòng, nhưng hiện tại nếu không đề cập tới, khối da rắn này chỉ sợ thật sự không dùng được. Nguyên nhân nhìn trúng khối da, chỉ bởi vì nó rắn chắc, sẽ không một chút liền bị phá hư, hắn cũng không muốn còn phải khỏa thân lượn ở trước mặt người khác.
Leo trầm mặc, y biết Lục Sướng nói đúng lá tình hình thực tế. Y không có khả năng cứ canh giữ ở bên người hắn, lúc đó nếu có người thừa dịp làm bậy, có quần áo rắn chắc một chút, quả thật có thể kéo dài thời gian. Bất quá y thật sự không muốn da White làm quần áo dính sát vào làn da Lục Sướng, như vậy y sẽ nổi cơn thịnh nộ đó.
Cân nhắc một chút lợi và hại, y rốt cuộc gian nan gật gật đầu, hết thảy vẫn nên lấy an nguy của Lục Sướng làm trọng. Da rắn này thật sự rắn chắc, ngay cả móng sắc của dã thú cũng phải rất lao lực mới có thể xé mở, thân thể Lục Sướng rất “mảnh mai”, có nó, chẳng khác nào có thêm một tầng bảo đảm.
Thấy y thỏa hiệp, Lục Sướng yên lòng, ở bên tai Leo nói: “Đưa ta đến chỗ của Hilda đi, chỉ có nàng mới có thể cắt khối da này. Chờ nàng cắt rồi, ta sẽ tận tay giúp ngươi làm một cái.” Kỳ thật hắn cũng không muốn cả ngày nhìn Leo đem “thằng nhỏ” đi dạo khắp nơi, “thằng nhỏ” kia… Được rồi, làm cho hắn cảm thấy quá chói mắt quá tự ti.
Nghe được hai chữ”tận tay”, tai sư tử dựng thẳng, liếm liếm môi nói: “Được, nhanh chóng làm, ta muốn mau chóng mặc váy da ngươi ‘tận tay’ làm.”
Đạt được sự đồng thuận, Lục Sướng vội vàng nói: “Tốt! Vậy ngươi mau dẫn ta đến chỗ Hilda.”
Lục Sướng đáng thương, căn bản đã quên Beatrix từng nói qua, giống đực đều là sau khi có bạn lữ mới mặc váy da giống cái tận tay làm cho mình, hắn làm như vậy, quả thật chính…
Leo nghĩ đến hàm nghĩa của váy da, vẻ mặt cười đến dâm đãng.