Thông Thiên Đại Thánh

Chương 961: Không gian trí hoán


Hắn khanh khách cười cười, thân thể mãnh liệt mở ra, áo choàng màu đen kia lại mãnh liệt bao về phía Thái Hư Phi Châu, lúc vừa bắt đầu còn không tính là quá lớn, nhưng khi đến gần Thái Hư Phi Châu, vậy mà mà tạo thành một tấm màn màu đen dài rộng đến mấy trăm trượng, mãnh liệt thoáng cái liền bao vây toàn bộ Thái Hư Phi Châu lại.

Chu Báo chỉ cảm thấy trước mắt tối sầm lại, sau đó, dưới chân liền bắt đầu điên cuồng sáng lên, nguyên lai Thái Hư Phi Châu này dĩ nhiên trong nháy mắt vừa rồi cũng bị quấn vào trong cái áo đen cổ quái này rồi

- Tụ Lí Càn Khôn? !

Chu Báo căng thẳng trong lòng, loại cảm giác này khiến hắn nghĩ tới thần thông nổi danh nào đó, đích truyền thần thông của Vạn Thọ Sơn Ngũ Trang Quan, Tụ Lí Càn Khôn!

Vạn Thọ Sơn Ngũ Trang Quan, đây là một trong những siêu cấp tông môn của Tây Tam Vực, cũng là tông môn cách Trung Thổ vực gần nhất. Về truyền thuyết về tông môn này, ở Đông Tứ Vực có rất nhiều, nhưng phần lớn đều không đi vào trọng điểm, chỉ có một chút nhận thức chung của mọi người, đó chính là tông môn này có một môn thần thông cường đại, gọi là Tụ Lí Càn Khôn.

Đây là một môn thần thông không gian thuộc tính, uy lực vô cùng vô tận, tu luyện tới cực trí, chỉ cần dùng ống tay áo phất nhẹ một cái liền có thể chứa trọn thiên địa vào trong tay áo, cái này là cái gọi là Tụ Lí Càn Khôn.

Đương nhiên, trên đời này cũng không có người nào có thể tu luyện môn thần thông này tới cực hạn cả, biện pháp mà lão giả gọi là Hồ Bất Quy này dùng ngược lại rất giống với Tụ Lí Càn Khôn trong truyền thuyết, chẳng lẽ hắn là người của Vạn Thọ Sơn Ngũ Trang Quan? Chu Báo thầm nghĩ trong lòng, bất quá loại phỏng đoán này rất nhanh liền bị xua đi.


Bị bao vào trong cái màn lớn màu đen, Thái Hư Phi Châu chấn động vài cái, sau đó, kim quang liền đại phóng, thân thuyền vôn ngưng kết giữa không trung vậy mà lại bắt đầu tiến về phía trước, tốc độ trong nháy mắt được đẩy lên đến cực hạn.

C-K-Í-T.. T... T, tấm màn lớn màu đen lập tức bị xé mở. Tựa hồ sợ hãi đêm dài lắm mộng, sau khi thoát ra cái thuyền này cũng không làm thêm trò gì, trực tiếp hóa thành một đoàn kim quang, nhanh chóng tháo chạy về phía trước, tốc độ kia, vậy mà so với lúc vừa bắt đầu còn nhanh hơn gấp bội

- Khá lắm, tốc độ này, cơ hồ tương đương với hơn hai mươi lần ta toàn lực phi hành rồi, cho dù là Chân Tiên cũng không đạt được tốc độ như vậy, bất quá dùng tốc độ như vậy để tiến lên, hẳn không phải là kế lâu dài, nếu không ngay từ đâu hắn đã dùng tốc độ này rồi, nếu thế thì cũng không cần ba ngày ba đêm cũng đã đến được Tây Tam Vực!

Chu Báo âm thầm tính toán tốc độ của Phi Châu. Chu Báo dự liệu không sai, Thái Hư Phi Châu tuy rằng là Thuần Dương pháp khí, nhưng là tốc độ như vậy cũng không thể nào kéo dài lâu được, bay ước chừng được nửa canh giờ, tốc độ của Thái Hư Phi Châu liền chậm lại, không chỉ không nhanh như chớp được như vừa rồi, thậm chí so với khi xuất phát từ Lưỡng Giới Sơn còn chậm hơn gấp bội.

- Các vị, chúng ta đã bị yêu thú trong hải vực theo dõi, Thái Hư Phi Châu vừa rồi phi tốc nửa canh giờ, đã hao tổn phế đi rất nhiều lực lượng, tốc độ trong khoảng thời gian ngắn không thể tăng lên được, mà ngay cả lực phòng ngự cũng giảm bớt đi nhiều, cho nên, kính xin các vị có thể đi ra hiệp trợ chúng ta phòng ngự!

Thanh âm của Ngọc Nam Thiên hợp thời vang lên. Chu Báo, Đỗ Đại Ma Tướng, còn có Cơ Dạ Nguyệt của Dao Trì, một tên hòa thượng của Tuyết Sơn Đại Luân Tự, cùng với Thiên Viên Địa Phương của Long Lôi Cung đều đồng loạt đi ra cửa khoang, bắt chuyện với nhau, mỗi người đi tới vị trí mà mình phụ trách.


Chu Báo liền đi tới mạn thuyền bên trái, ngẫng đầu liền nhìn thấy Cơ Dạ Nguyệt đang đứng ở đuôi thuyền nhìn về phía bên này, hai người hai mắt nhìn nhau, Chu Báo hướng nàng mỉm cười, Cơ Dạ Nguyệt cũng nhẹ gật đầu, ánh mắt chợt tách ra, mỗi người đều tập trung lực chú ý vào khu vực phòng thủ của mình, Chu Báo cũng mượn cơ hội này bắt đầu đánh giá Thái Hư Phi Châu thần bí này. Truyện Tiên Hiệp Truyện FULL

Hắn bây giờ mới hơi nhìn ra chút môn đạo, Thái Hư Phi Châu, kỳ thật giống như công cụ giao thông kiếp trước của hắn vậy, có được ưu thế người thường không thể nào sánh được, chỉ cần có đầy đủ tài liệu thì cái này không chỉ là công cụ giao thông nữa mà liền trở thành hung khí.

Hắn kiếp trước là ở một thế giới văn minh, người khác không có chuyện gì sẽ không lái xe tải đụng người khắp nơi, nhưng thế giới này lại hơi chút dã man, một lời không hợp, động thủ sát nhân cũng không hiếm gặp, nếu có xe tải thì thiết nghĩ việc lái xe tải đụng người khắp nơi cũng có thể xảy ra.

Nếu dùng Thái Hư Phi Châu đụng người, cũng giống như lấy xe tải đụng người kiếp trước vậy, người lái xe bản thân cũng không cũng không hao tổn bao nhiêu thể lực, hao tổn chỉ là bản thân Phi Châu.

Thể tích của Thái Hư Phi Châu này vô cùng khổng lồ, tài liệu chế thành không chỉ khan hiếm mà còn có nhiều loại uy lực không thể tưởng tượng nổi, hơn nữa trên đó còn vẻ đủ loại phù văn, vật như vậy, đó chính là một thành lũy di động, một chiến xa bọc thép, không chỉ có thể hữu hiệu ở cả phòng thủ lẫn tiến công mà còn có thể tiến hành công kích, cái này đối với Chu Báo mà nói là một mạch suy nghĩ rất tốt.

Đúng, là một mạch suy nghĩ rất tốt, nhưng là cũng không phải hoàn toàn mới lạ. Vật như vậy, Chu Báo đã thấy khá nhiều ở kiếp trước rồi, nhưng sau khi đi vào thế giới này, tư tưởng dần dần bị thế giới này đồng hóa, ở trong thời đại vũ khí lạnh này, hắn chưa từng nghĩ tới muốn tạo các loại đồ vật như chiến xa, hàng không mẫu hạm gì đó.

Theo bản năng, hắn cho rằng lấy kĩ thuật nguyên thủy của thế giới này thì không thể nào chế tạo nổi, nhưng Thái Hư Phi Châu đã phá vỡ quan niệm này của hắn, hoặc là nói, uốn nắn sai lầm của hắn, khiến hắn đột nhiên nghĩ đến, thế giới này cũng không phải là thời đại vũ khí lạnh mà còn là một thời đại có thần tiên.

Ở trong loại thời đại này, không chỉ có vũ khí lạnh, còn có đủ loại pháp khí có hiệu quả khác nhau, cái gì mà Chí Tiên khí, uy lực của những vật này, căn bản không thua gì máy bay đại pháo ở kiếp trước cả, thậm chí có khi còn hơn. Nếu kiếp trước đã có thể tạo ra chiến xa chiến hạm, như vậy ở thế giới này, dựa vào quy tắc, kỹ thuật của thế giới này cũng có thể tạo ra vật như vậy, Thái Hư Phi Châu dưới chân chính là một ví dụ thực tế.

- Ta quả thật là đồ đần, thứ đơn giản như vậy cũng không nghĩ tới, còn phải cần người khác nhắc nhở, bất quá cái này cũng không muộn, cho dù lúc trước ta có nghĩ tới, cũng không có điều kiện chế tạo ra, cho dù là hiện giờ, ta cũng không có điều kiện đó!