Thông Thiên Đại Thánh

Chương 575: Cốc để hàn đàm, Xích Lân Cẩm Mãng (2)


- Những thằng này tự tiện xông vào lãnh địa của ta, ta chỉ điểm giáo bọn hắn mà thôi!

Tiểu Báo Tử đá một cước vào một nam tử khôi ngô nằm trên mặt đất.

- Ngươi đều nhận ra những người này?

- Bọn họ đều là người trong giáo ta, đây là Đại tôn giả Tạ Hải Phong, không thể tưởng được lại chết trong tay Chu lão đệ!

Tào Tuyết Đường cảm thán một tiếng, nhìn ánh mắt không có một tia sợ hãi nào của Tiểu Báo Tử, đã sớm nghe nói thiếu niên Chu Báo cường đại, chiến lực đã vượt qua cường giả bát phẩm bình thường, hắn còn tưởng là giang hồ đồn đãi, hiện tại xem ra, chỉ sợ lời đồn đãi kia của giang hồ còn chưa nói rõ thực lực của tên cường giả thiếu niên này, ba gã thất phẩm, một gã bát phẩm đều nằm bẹp ra đất, bổn sự như vậy, cường giả bát phẩm bình thường đâu thể làm.

Ánh mắt Tiểu Báo Tử nóng bỏng nhìn chăm chú phía dưới, quả thực có chút không tự tại, những gã này cũng không phải là mỹ nữ, xem cách hắn nhìn như vậy, quả thực rất buồn nôn.

- Xem ra hỏa chủng Nam Minh Ly Hỏa này thực sự rất hấp dẫn người a, vậy mà lại có nhiều cường giả của quý giáo đến nhà bái phỏng như vậy, ta lại không thích chuyện này lắm, ngươi xem nên xử lý thế nào đây?

- Cái này..!

Tào Tuyết Đường nghe xong, không khỏi có chút trầm ngâm, tuy những người này là người Bái Hỏa huyền giáo, nhưng trong giáo lại là thế lực đối đầu, tới đây để truy sát hắn, có thể nói là cừu hận sinh tử, hắn hận không thể một chưởng chụp chết tất cả bọn hắn, nhưng trong những người này, có một số người tu vi dưới thất phẩm thì cũng thôi đi, nhưng còn bốn gã cường giả thì sao?

Bên trong Bái Hỏa Huyền giáo, tu vi ngoài thất phẩm thì được xưng là Tôn giả, tu vi đến bát phẩm được gọi là Đại tôn giả, địa vị cao hơn nhiều so với tôn giả bình thường, mỗi một Đại tôn giả đều nắm quyền lực lớn trong tay, Tạ Hải Phong là một trong những Đại tôn giả đắc thế gần đây nhất.

Bái hỏa huyền giáo tuy là một thế lực lớn thiên hạ đều biết, là đại một phái, nhưng số lượng tôn giả cũng không nhiều, số lượng đại tôn giả thì lại càng ít, mỗi đại tôn giả đều có địa vị hết sức quan trọng, so với tôn giả bình thường như hắn thì được tôn sùng hơn nhiều, nếu thật sự muốn hắn bỏ mình tại nơi này, trong giáo cũng tuyệt đối sẽ không từ bỏ ý đồ, cho dù chính hắn tìm được hỏa chủng Nam Minh Ly hỏa, tu vi đã đến cảnh giới bát phẩm, chỉ sợ cũng rất khó giao phó trong giáo.


- Gia nghiệp Bái hỏa huyền giáo các ngươi to lớn, cao thủ nhiều như mưa, cường giả nhiều như mây, ta không muốn trêu chọc nên chỉ chế trụ bọn họ lại, về phần xử lý như thế nào thì phải xem Tào huynh rồi!

Tiểu Báo Tử thấy âm tình bất định trên mặt Tào Tuyết Đường, liền mở miệng tỏ rõ thái độ.

- Sự tình là Tuyết Đường gây ra, có thể được lão đệ hỗ trợ đã là yêu cầu thiên đại rồi, ta như thế nào có thể làm lão đệ khó xử! Tào Tuyết Đường nói.

- Bất quá, hiện tại chúng ta muốn đi tìm hỏa chủng Nam Minh Ly Hỏa kia, nếu thả bọn hắn, bọn hắn thoát khốn được sẽ tìm chúng ta gây phiền toái, ta xem không nên như vậy, đợi đến lúc sự tình xong xuôi cả rồi mang bọn họ đi, thế nào?

- Cũng tốt!

Tiểu Báo Tử gật đầu nói.

- Tu vi bọn hắn cũng không tệ, đặc biệt là Tạ Hải Phong, hắn chính là cường giả bát phẩm, ta lo lắng chúng ta chỉ có thể chế trụ hắn nhất thời chứ không chế trụ nổi cả đời!

- Yên tâm đi, ta có thủ đoạn khiến bọn hắn ngoan ngoan ở đây chờ chúng ta trở về!

Tiểu Báo Tử tràn đầy tin tưởng nói.

- Vậy thì nhờ lão đệ rồi!

- Tiện tay mà thôi, tiện tay mà thôi! Tiểu Báo Tử mỉm cười nói.

Nếu là ban ơn lấy lòng, thì phải làm lớn một vố, bán cho hắn một nhân tình lớn đến mức hắn nghĩ cũng không dám nghĩ đến, thứ nhất là phơi bày ra một ít thực lực của mình, thứ hai, khiến hắn muốn không trả cũng không dám, thứ ba là khiến trong lòng hắn còn một niệm tưởng, nghĩ đến tương lai nếu như gặp việc khó khăn gì, còn phải thỉnh mình hỗ trợ, nói như vậy, qua thời gian, quan hệ cũng dần tiến triển lên.


Nguyệt Tập cốc rất dài, đứng tại phía trước lưng núi Tích lôi, nhìn bóng trăng trong cốc như chứng kiến một con trường xà, kéo dài từ sơn cốc ra hơn mười dặm, sơn cốc rất sâu, có hơn hai mươi trượng, khiến hai bên cốc thập phần đồ tiễu, nhìn phía trên thì như là đại hạp cốc sa mạc trong kiếp trước của hắn, bất quá đó cũng không phải là sa mạc mà là bên trong tích lôi sơn.

Phía cuối sơn cốc là một vũng hàn đàm sâu không thấy đáy, hình thái hàn đàm thập phần kì lạ, trong mắt Tiểu Báo Tử, nếu như tháo toàn bộ nước từ cái hàn đàm này thì sẽ lộ ra một vũng hố thiên thạch. Bạn đang đọc truyện được lấy tại Truyenyy chấm cơm.

- Ha ha, thoạt nhìn quả nhiên như bị thiên thạch nện xuống vậy, bất quá thiên thạch này lưu lại dấu vết trên mặt đất quá được, thể tích không nhỏ a! Tiểu Báo Tử thầm nghĩ trong lòng, quay đầu qua Tào Tuyết Đường nói:

- Tào huynh, nếu ta không đoán sai, như lời ngươi nói, địa phương đó có lẽ ở sâu trong hàn đàm a! Tiểu Báo Tử chỉ vào đáy cốc hàn đàm nói.

- Lão đệ, hảo nhãn lực a, không tệ, nam minh ly hỏa ở ngay nơi cuối cùng hàn đàm, ba ngàn năm trước, một vị tiền bối bổn môn trong lúc vô tình phát hiện ra địa phương này, phát hiện ra hỏa chủng nam minh ly hỏa, chỉ tiếc là năm đó hắn thụ trọng thương, không thể thu lấy hỏa chủng, sau khi trở lại giáo, đợi thương thế lành liền ghi lại bút ký địa điểm đại khái, liền thân tử đạo tiêu, về phần bút kí kia thì ẩn sâu trong Tàng Kinh Các, ta cũng là vô tình phát hiện ra bí mật này, cho nên mới nghĩ đến mượn lực hỏa chủng này để tăng tiến tu vi thêm một bước, không thể tưởng tượng được việc cơ mật này lại bị người truy sát, thật sự là hổ thẹn a!

Tào Tuyết Đường lắc đầu thở dài.

- Ha ha, Tào huynh, không cần sầu não, những vật như vậy không thuận lợi thu lấy được đâu, giống như là hỏa chủng nam minh ly hỏa này, mặc dù biết địa điểm, nhưng chỉ sợ cũng không thuận lợi quá quan a! Tiểu Báo Tử cười nói.

- Lão đệ sao lại nói ra lời ấy? Nghe xong lời nói của Tiểu Báo Tử, thần sắc Tào Tuyết Đường liền biến đổi, lúc này đến lấy Nam minh ly hỏa, quan hệ đến tiền đồ, vận mệnh của hắn, bây giờ nghe Tiểu Báo Tử nói có thể không thuận lợi, trong nội tâm không khỏi siết chặt lại.

- Chỉ là một loại dự cảm mà thôi!

Tiểu Báo Tử nói.

- Chẳng lẽ còn có những người khác tới quấy rối hay sao?

- Ta không sợ người khác đến!

Tiểu Báo Tử cười nói.

- Ta lo lắng có điều cổ quái dưới cái đầm này, dù sao hỏa chủng Nam minh ly hỏa cũng đã tồn tại ở đây nhiều năm như vậy, có trời mới biết dưới này có đồ vật gì!