Thông Thiên Đại Thánh

Chương 564: Dương mưu (2)


Cũng giống như vậy, mượn Thiên Long Đạo để nói đi. Bên trong Thiên Long Đạo cũng chia ra vài cổ thế lực, một cổ là đệ tử đích truyền như Vương Xà, Niệm Vô Song, một cổ là thế lực thế gia trong Thiên Long Đạo, Thiên Long Đạo cùng tất cả đại thế gia luôn thông đồng với nhau, thường xuyên thu những đệ tử của thế gia làm đệ tử, Lâm Hiếu Thanh là đệ tử của Lâm gia, mà Ô Ngọc Long, lại nói tiếp, cũng coi như là đệ tử của một tiểu thế gia. Những cái này là ràng buộc lớn nhất giữa Thiên Long Đạo và thế gia, đại biểu không chỉ có lợi ích của Thiên Long Đạo, đôi khi còn đại biểu cho lợi ích của chính gia tộc mình. Bởi vậy gần đây cùng đệ tử đích truyền của Thiên Long Đạo có chút ngăn cách. Một cổ khác chính là những tồn tại gia tộc cổ xưa trong Thiên Long Đạo, tổ tiên những gia tộc này đều là khai sáng giả của Thiên Long Đạo, vẫn một mực truyền xuống dưới, ẩn chứa thực lực cường đại, nói thí dụ như Lôi gia, cổ lực lượng này tuy hiện giờ không phải là phái thực quyền của Thiên Long Đạo, nhưng ý chí của bọn hắn lại khiến hai cổ lực lượng khác phải cân nhắc.

Chính vì khắp nơi đều trong một thời đại như vậy, vì lợi ích từng người mà bác dịch, cho nên, cho nên cái bồn nước thiên hạ này đã sớm vẫn đục không chịu nổi rồi. Nguồn: https://truyenfull.vn

Thiên hạ anh hùng đại hội, chính là vì cân đối lợi ích khắp nơi mà lập ra.

Thuần Dương pháp khí tuy rằng là thiên hạ kỳ trân, nhưng cũng chỉ là một cái cớ mà thôi.

Vật như vậy ai cũng mơ tưởng, nhưng lại ở trong tay hoàng thất, ai cũng không dám đoạt a, không nghĩ tới, hoàng thất vậy mà cầm vật này ra làm phần thưởng cho thiên hạ anh hùng đại hội, đến tột cùng là có tâm tư gì, ai cũng không đoán được.

Bất quá thế lực khắp nơi đều có kẻ đa mưu của mình, tất cả đều có suy đoán, cuối cùng lấy được một kết quả đại khái, chính là hoàng đế muốn mượn Thuần Dương pháp khí để duỗi lượng các thế gia.

Thuần Dương pháp khí, đây là một hấp dẫn không ai có thể cự tuyệt được.

Phải biết rằng, cho dù lấy hoàng thất Yến gia của Đại Tấn, đại biểu toàn bộ vương triều Đại Tấn, cũng chỉ có một kiện Thuần Dương pháp khí dùng để trấn áp số mệnh mà thôi, những thế gia ngàn ngăm, cao môn đại phiệt kia, cũng chỉ có mấy nhà hiển hách nhất mới có khả năng có được Thuần Dương pháp khí, số lượng tuyệt không quá năm kiện.


Hiện giờ Đại Tấn hoàng thất vậy mà cam lòng xuất ra một kiện ra, chỉ sợ, ngoại trừ duỗi lượng tất cả thực lực của thế gia ra, còn có tâm tư khiến các cường giả tự giết lẫn nhau, kết xuống tâm tư nữa.

Đây là dương mưu!

Cho dù tất cả thế gia đều rõ việc này, nhưng dưới sự hấp dẫn của Thuần Dương pháp khí, vẫn không thể không ra tay.

Tấn đế có tính toán của hắn, thế lực khắp nơi tự nhiên sẽ không dựa theo sáo lộ của hắn để đi, tất cả đều có kỳ chiêu, giống như là trong một phương thế lực Thiên Long Đạo vậy, bọn hắn muốn mượn lực lượng người khác thu vào tâm mắt của mình, nên đánh chủ ý lên người Tiểu Báo Tử.

Tiểu Báo Tử đi ra từ Ô gia, mà Ô gia lài là thế lực phụ thuộc Thiên Long Đạo, cho nên, do Tiểu Báo Tử đại biểu Thiên Long Đạo xuất chiến cũng không có chút vấn đề nào, bản thân Tiểu Báo Tử đã có thanh danh bên ngoài, để hắn xuất chiến, cũng sẽ không bạo lộ lượng lực ẩn giấu của Thiên Long Đạo thậm chí mấy thế gia kia, hơn nữa thực lực của hắn, chỉ cần đến lúc đó mấy nhà liên hợp, cho hắn thêm chút bảo hiểm thì việc cướp lấy kiện Thuần Dương pháp khí hẳn cũng không phải chuyện khó khăn gì.

Nhưng không ngờ Tiểu Báo Tử căn bản lại không để mình bị điều khiển như vậy.

- Trách không được Giang Hiểu lại nói với ta phương pháp của đệ tử thế gia khiến người khác khó có thể chịu được, ta trước kia còn có chút không tin, bây giờ nhìn sự diễn xuất của Lâm Hiếu Thanh và Ô Ngọc Long này, ngược lại không phải giả dối.

Lâm Hiếu Thanh xuất thân thế gia, bản thân lại thiên tư thông minh, dấn thân vào Thiên Long Phái, tu đến bát phẩm chi cảnh. Vô luận là trong Thiên Long Phái, hay là ở Lâm gia, đều có địa vị cực cao, từ trước đến này đã quen ăn ngon mặc đẹp, trong mắt hắn, Tiểu Báo Tử chẳng qua chỉ là một người trẻ tuổi xuất thân nghèo hèn, vận khí hơi tốt một chút thôi, mặc dù có thực lực cường đại, nhưng trong mắt thế gia đại phái bọn hắn, bất quá cũng chỉ một người, là một con sâu cái kiến có thể tùy ý sai sử mà thôi. Hơn nữa Tiểu Báo Tử cũng không phải một thân một mình, phía sau hắn còn có một gia tộc nho nhỏ, còn có một phần sản nghiệp.


An viễn đạo tuy rằng không nhỏ, nhưng trong mắt người như Lâm Hiếu Thanh, chẳng qua chỉ là một chút sinh ý thôi, muốn hủy, căn bản là không cần chính mình động thủ, chỉ cần một ánh mắt, một lời ong tiếng ve, liền có thể thu thập sạch sẽ. Chỉ tiếc, những lời uy hiếp này hắn còn chưa kịp nói ra đã bị Tiểu Báo Tử đánh trở về, cũng là hắn may mắn, nếu quả thật ở trước mặt Tiểu Báo Tử nói ra lời nói này, có thể còn sống trở về hay không còn là vấn đề. Tính tình này của Tiểu Báo Tử, đôi khi ôn hòa nhưng có khi cũng không như vậy.

- Thù này ta nhất định phải báo, nhất định phải báo!

Ngồi trên lưng ngựa, Ô Ngọc Long ôm lấy khuôn mặt xưng húp của mình, tức giận mắng.

- Một tiểu tử xuất thân thôn dã, cũng dám đối xử với ta như thế, nếu là trước kia, hắn chỉ là một nô tài của Ô gia ta thôi, là ai cho hắn lá gan lớn như vậy, lại dám đánh ta, quá làm càn, thật sự tại quá làm càn!

Cơ bắp trên mặt Lữ Nhất Nguyệt mãnh liệt co rút hai cái, nhưng rất nhanh liền bình tĩnh lại.

Hai chữ "Nô tài" đã hung hăng kích thích hắn một phen.

- Không thể tưởng được ta ở Ô gia bán mạng cả đời, ở trong mắt Ô thị ta chẳng qua cũng chỉ là một nô tài thôi.

Trong lòng hắn tự giễu lấy, thần thái trên mặt càng thoái mái.

Phải biết rằng, vào hơn một nghìn năm trước, Ô gia cũng tốt, Vương gia cũng thế, căn bản cũng không có Trưởng lão. Nói như vậy, những đệ tử khác họ như Lữ Nhất Nguyệt, Chu Báo, địa vị trong nhà cũng giống như là nô bộc vậy, vô luận thực lực của ngươi mạnh bao nhiêu, vì gia tộc làm bao nhiêu cống hiến, ngươi thủy chung vẫn là nô bộc của thế gia, gia tộc muốn ngươi sống ngươi liền sống, muốn ngươi chết ngươi sẽ chết, hơn nữa ngươi cũng không có khả năng học được võ công cao thâm gì, đạt được bao nhiêu đích truyền. Bất quá, trong đó luôn luôn có một ít thế hệ thiên tư thông minh, lúc thế gia tuyển nô bộc cũng sẽ không tận tuyển người ngu đần, bởi vậy, nhưng nô bộc này hoặc chính mình học trộm, hoặc là có chút kỳ ngộ, thu được lợi ích, thực lực bạo tăng, không muốn nấp dưới bóng của thế gia nữa, hoặc là nói, không muốn khuất thân là nô, mâu thuẫn liền sinh ra.