Thông Thiên Đại Thánh

Chương 371: Đại Thiết Chùy (Thượng)


Tiên Cung khác với tổ chức dong binh bình thường chính là, phương thức thu nạp thành viên của nó, không chỉ có yêu cầu đối với thành viên mới rất cao, hơn nữa cách làm cũng rất bí mật, muốn trở thành một thành viên của Tiên Cung, như vậy, nhất định phải được sự giới thiệu của thành viên chính thức của Tiên Cung.

Ví dụ như Tiểu Báo Tử, là được Vương Xà đề cử, chỉ là hiện giờ hắn còn không phải là thành viên chính thức thôi.

Mặt khác, từ trong miệng Kim Ngọc Tuyền biết được, Tiểu Báo Tử nhận ra, thành viên của Tiên Cung cũng phân ra đẳng cấp, ít nhất chia làm hai cấp bậc, cái thứ nhất, chính là như hắn, được thành viên chính thức giới thiệu, chuẩn thành viên bị tạm thời gọi để hoàn thành một nhiệm vụ đặc biệt nào, vẫn còn trong lúc bị tổ chức khảo sát, cũng không thể tự do nhận nhiệm vụ, thứ hai, chính là thành viên chính thức, giống như là Kim Ngọc Lâu Vương Xà vậy, tu vi của bọn hắn đều đạt tới trên thất phẩm, có thể lợi dụng tài nguyên của Tiên Cung, tự do nhận nhiệm vụ mình muốn, đương nhiên cũng có thể không nhận.

Đương nhiên, ngươi cũng không thể vĩnh viễn không tiếp. Hàng năm, mỗi một thành viên đều phải tiếp ít nhất một nhiệm vụ, nếu như bản thân không thấy thích một nhiệm vụ nào cả, như vậy, Tiên Cung sẽ sai khiến ngươi tiến hành một nhiệm vụ, chỉ có như vậy, mới có thể bảo trụ vị trí thành viên chính thức, mới có thể miễn phí hưởng dụng tài nguyên của tổ chức.

Tài nguyên của tổ chức!

Đây mới là thức Tiểu Báo Tử coi trọng nhất hiện giờ.

Tiên Cung, tuy rằng hoạt động cực kỳ bí mật, thoạt nhìn là một tổ chức mới phát, nhưng Tiểu Báo Tử trải qua vài ngày tiếp xúc đã thập phần hoảng sợ phát hiện, thực lực của tổ chức này khổng lồ hơn xa tưởng tượng của hắn.

Những thứ khác không nói, chỉ nói đến một vài điểm dừng chân của bọn hắn đã trải rộng toàn bộ Đại Tấn, trong Càn Châu và nghĩa trang ngoài vùng hoang vu quận Giang Thành, ở miểu nhỏ sau trong núi tại Thục Châu, trong kho hàng lớn ở Kim Biên quận thành Việt Châu, đều là chỗ của bọn hắn, mà nơi mà hắn và Kim Ngọc Tuyền nhận thù lao hiện giờ, dĩ nhiên là một trong ba ngân hàng lớn của Đại Tấn, Thông Tế Tiền Trang.

Có trời mới tiền trang này và Tiên Cung có mối quan hệ như thế nào.

Tiểu Báo Tử giờ chỉ là thành viên tạm thời, cho nên, cho nên Kim Ngọc Tuyền cũng không lộ ra nhiều tin tức với hắn lắm, chỉ là từ những tin tức không nhiều lắm này Tiểu Báo Tử liền thấy được một góc băng sơn của con quái vật khổng lồ cùng với tài nguyên khổng lồ mà bọn hắn nắm giữ.


- Nếu như ta có thể trở thành thành viên chính thức thì có tư cách hưởng thụ các loại tài nguyên của Tiên Cung rồi!

Tiểu Báo Tử thầm nghĩ trong lòng, đối với Tiên Cung thần bí này sinh ra hứng thú nồng đậm. Bạn đang đọc truyện được lấy tại Truyenyy chấm cơm.

- Ta có lẽ nên quay trở lại Vân Châu một chuyến, xem có thể luyện thành Âm Cực Thông Thiên kiếm không, còn có Bách Độc Hàn Quang Chưởng cũng cần sát khí âm hàn dung hợp vạn độc ah!

Ném các sự tình của Tiên Cung qua một bên, Tiểu Báo Tử bắt đầu cân nhắc thu hoạch của chuyến đi này. Theo hắn ly khai Giang Thành đến bây giờ hoàn thành nhiệm vụ, lộ trình tiếp theo, cũng đã hơn hai tháng rồi, mà lúc ấy hắn nói với đám thủ hả kia, tựa hồ là muốn bế quan nửa năm, nói cách khác, hắn còn chừng hai tháng để tự do hành động.

- Coi như hết, nơi này cách Vân Châu thật sự là quá xa rồi, đến một lần cũng mất hai ba tháng, hơn nữa thời gian tu luyện, hai tháng căn bản là không đủ ah, hơn nữa, gần đây ta làm ra nhiều việc như vậy, ta vẫn nên thành thật một chút. Sớm chút quay trở lại Giang Thành a!

Nghĩ đến hai tháng gần đây toàn bộ giang hồ đều bị hai người hắn và Lão Kim Kê khiến gà bay chó chạy, chủ yếu còn là vì sự xuất hiện của Kim Nhạn Bôi nữa.

Kim nhạn bôi lần nữa xuất thế, huyên náo xôn xao. Cuối cùng bị một gã hắc bào nhân thần bí lấy đi, sau đó không hề xuất hiện qua nữa, hiện giờ toàn bộ võ lâm đều đang điên cuồng đi tìm Hắc bào nhân này, suy đoán thân phận của hắn, thậm chí, ngay cả một thân phận khác của Tiểu Báo Tử cũng bị bọn hắn đưa vào phỏng đoán.

Tiểu Báo Tử dọc theo con đường này đã dùng hết thủ đoạn, sau khi chia tay với lão kim kê Kim Ngọc Tuyền, hắn liền bắt đầu điên cuồng vận dụng Tam Giới Na Di, lại không cố ý chỗ tổn thương trên người, mỗi lần sau khi vận dụng hết Tam Giới Tiểu Na Di chỉ nghĩ ngơi có nửa ngày rồi lại tìm ngựa chạy như điên, đợi đến sau khi thân thể hồi phục lại một thời gian lại vận dụng Tam Giới Tiểu Na Di, qua phen giày vò này, hắn nghỉ ngơi bốn ngày ở một nơi cách ngoài thành 2 nghìn lí, về tới cảnh nội Đại Tấn Càn Châu, mới chậm dần độ, nghênh ngang cỡi ngựa phóng thẳng tới Giang Thành, trên đường đi cũng không che dấu hành tung.

Bởi vậy, cũng không có người nào liên hệ Tiểu Báo Tử hắn và chuyện Kim nhạn bôi phát sinh ở kim biên quận thành cùng một chỗ rồi.


Bởi vì hắn chưa từng lộ mặt qua ở Thục châu lộ, thời gian đi đoạn đường này, đúng lúc là thời gian hắn từ Giang Thành đến Thục châu. lại từ Thục châu quay trở lại Giang Thành, chẳng qua chỉ kém một hai ngày thôi, sẽ không người nào nghĩ hắn trong khoảng thời gian này còn có thể đi tơi Việt Châu, thời gian không đủ ah!

Bởi vậy, trong mắt người chung quanh, hành tung của Tiểu Báo Tử liền trở nên rất đơn giản, vốn hắn là chuẩn bị bế quan, bất quá sau khi tin tức kim nhạn bôi xuất thế truyền ra, với tư cách là một người trong võ lâm, trong nội tâm có chút tính toán cũng là chuyện nên có, cho nên liền thẳng đến Thục châu thử thời vận, phản chính là vì Kim Nhạn Bôi, trên giang hồ người nghĩ cách như hắn có vô số, thêm hắn cũng không nhiều mà ít hắn cũng không thiếu.

Chỉ là, kết quả cuối cùng của hắn cũng giống đại đa số người trong võ lâm, hai tay trống trơn, thất vọng.

.

Ở trong đó, thâm chí ngay cả kẽ hở để người khác có cơ hội tưởng tượng cũng không có

- Đại nhân, ngài bế quan đã xong? !

Ngồi ở đệ nhất ban thuyền trên Giang Tâm đảo, vừa mới đến bến tàu, liền gặp Vương Thành Giang Hiểu Chu sẹo mấy tên gia hỏa đã sớm chờ ở bến tàu, vừa thấy Tiểu Báo Tử rời khỏi thuyền, Chu sẹo liền cùng nhau đi lên.

- Ngươi là đang cười nhạo ta tốn công vô ích sao? !

Tiểu Báo Tử nhìn hắn một cái, trong mắt hiện lên một tia não ý.

- Không dám, không dám, thuộc hạ không dám!

Chu sẹo nói, trên mặt lại không có chút nào kinh hoảng.

Bọn người Vương Thành, Giang Hiểu đứng ở một bên nhìn xem âm thầm lắc đầu, bọn hắn thật sự nghĩ mãi mà không rõ vì sao Tiểu Báo Tử lại hợp ý với tên hỗn đản Chu sẹo như vậy.