"Vạn cổ thành thánh quyết quả nhiên thần diệu, là vô thượng cường pháp tích tiểu thành đại!"
Thần văn đầu tiên viên mãn, Ngụy Tác thoáng có thêm cảm ngộ.
Thần văn dệt trong thể nội gã pháp vực uy năng đặc biệt, trật tự nguyên khí hình thành một kiểu tăng cường.
Thể nội gã như có thần văn lan tỏa, không hề ngăn trở gì.
"Chát!"
Ngụy Tác chỉ với nhục thân mà tung quyền, không khí nổ vang, cũng như gã dự tính, nhục thân và chân nguyên không hề thay đổi.
Khác nhau ở chỗ nếu có uy năng xung kích vào thân mình gã thì muốn đả thương nhục thân tất phải phá được pháp vực uy năng của thần văn này đã.
Tương đương với nhục tự thân nhiên có thêm một đạo phòng hộ.
Linh Lung Thiên cung cấp cho gã thần văn này.
Thần văn này vốn để tăng cường cho thai thể pháp bảo, thần văn phòng ngự khắc và đại đạo thần văn thiên về công kích sẽ cópháp vực uy năng.
Vạn cổ thành thánh quyết khắc được bao nhiêu loại thần văn là có thể dồn bấy nhiêu đạo thần văn.
Ngụy Tác trong tương lai có thể khắc vào mấy, thậm chí mười mấy u thần văn, bản thân gã sẽ ngang với một món cực đạo thần binh, một đòn là có thêm nhiều nguyên khí quy tắc, thần uy tăng cường.
"Chát!"
Ngụy Tác động tâm niệm, thi triển thuật pháp và pháp bảo như bình thường, qua pháp vực uy năng của thần văn đầu tiên mà Vạn cổ thành thánh quyết khắc vào, quanh gã dấy lên băng tử sắc thần văn, như vô số mảnh băng quay quanh.
"Đã xong rồi hả."
Thân ảnh Linh Lung Thiên hiển hiện cách Ngụy Tác không xa, quan sát pháp vực uy năng của gã.
"Thế này tựa hồ che được thủy linh nguyên khí của ta, Linh Lung Thiên, cảm tri xem có nhận ra ta luyện thủy hệ công pháp không." Ngụy Tác nhướng mày bảo Linh Lung Thiên. Băng tử sắc thần văn phát ra hàn khí cực kỳ kinh nhân, tạo cảm giác gã không phải một Thần huyền lưỡng trọng tu sĩ tu luyện thủy hệ công pháp mà là băng hệ công pháp, cũng như Vũ Hóa Ứng Thiên, là Thần huyền tam trọng tu sĩ đã lĩnh ngộ xuất được đại đạo thần văn.
Che giấu tu vi và thân phận càng khó bị phát giác.
"Phải Thần huyền ngũ trọng trung kỳ mới nhận ra." Linh Lung Thiên không rườm lời, đáp gọn.
"Được lắm!" Ngụy Tác mừng ra mặt, "Ta có song thần huyền, đối phương mà cho ta là tu sĩ Thần huyền tam trọng thông thường, chỉ chú ý đến của uy năng một thần huyền thì tất nếm đòn."
"Hừ, chưa biết chừng sau này ngươi được gọi là Âm nhân thần quân, chỉ biết lừa gạt." Linh Lung Thiên hầm hừ.
"Thể nội ta đã khắc thành một thần văn viên mãn, chi bằng chúng ta tìm quanh mấy vạn dặm xem có nguyên liệu tu luyện gì chăng?" Ngụy Tác không tranh cãi với Linh Lung Thiên mà hỏi dò, gần đây nó mất lòng tin, cho là mình cảm giác sai lầm.
"Chát!"
Thấy Linh Lung Thiên gật đầu vô vị, Ngụy Tác thu băng hàn thần vực lại đoạn cùng nó lướt về Thiên khung.
Cả hai chưa đi được nghìn dặm, đột nhiên, bất không chỉ Linh Lung Thiên, ngay cả Ngụy Tác cũng nhận ra ở mé trái, Thiên khung dao động kịch liệt.
Hư không tựa hồ có thiên địa ý chí vô cùng vô tận đang uốn cong.
"Ầm ầm ầm!"
Vô số tinh quang thoạt ẩn thoạt hiện lóe lên.
"Công Đức tông và Trạm Đài Linh Lan định lợi dụng uy năng Thiên khung Thiên Huyền đại lục bắc bộ?!"
Ngụy Tác và Linh Lung Thiên chấn động!
Vô số tinh quang thoạt ẩn thoạt hiện là thiên địa nguyên khí dao động quá kịch liệt, tạo thành ánh chớp!
"Đi thôi!"
Ngụy Tác phát động Động Hư bộ pháp, đưa Linh Lung Thiên đến đó.
Với tu vi hiện thời của gã, mỗi lần phát động Động Hư bộ pháp là lướt đi gần ba mươi dăm, trên mây như có quang hoa lưu ảnh, như quần tinh liên châu.
Thoáng sau cả hai vượt mấy nghìn dặm, Thiên khung ngoài xa như một biển chớp, hiện lên rất rõ. Bạn đang đọc truyện tại Truyện FULL - www.Truyện FULL
"Ở gần khoảng Thiên khung đó!"
Linh Lung Thiên lấy cái bình màu đô ra, đưa cho Ngụy Tác, chỉ vào một góc Thiên khung.
"Hừ... chúng động thủ ở đây?" Dạo này vì vô liêu, lục bào lão đầu không ra mặt mà ẩn trong cái bình màu khôi phục nguyên khí cũng thò ra, thấy nghìn dặm bên ngoài Thiên khung lóe chớp thì kêu lên.
Ngụy Tác sầm mặt, tiến bước, với mục lực và cảm tri của gã không thấy Thiên khung mà Linh Lung Thiên bảo là có thay đổi, chỉ thấy khí tức khó tưởng tượng nổi không ngừng chấn động, Linh Lung Thiên chấn kinh càng khiến gã biết mọi thứ không tầm thường.
"A!"
Đột nhiên, Ngụy Tác và Linh Lung Thiên, lục bào lão đầu kinh hô, chấn kinh cực độ!
Cả ba chưa từng chấn kinh như thế bao giờ!
Từ vị trí bọn Ngụy Tác thì nhìn rõ khoảng Thiên khung đó.
Thiên khung có dấu hiệu uốn cong, nhũ bạch sắc quang hoa như mặt kính trồi lên.
Đồng thời, hư không xuất hiện tinh quang, hình thành hình ảnh khó tưởng tượng nổi.
Như hải thị thần lâu, một khối đảo chín tầng lớn hơn tu sĩ thành trì hiện nay không biết bao nhiêu lần xuất hiện trên hư không.
Cửu trọng hoàn đảo linh khí liễu nhiễu, kim bích huy hoàng, đầy kỳ trân mà tu đạo giả không tưởng tượng nổi.
Một tu sĩ mặc phổ thông bạch y, hành tẩu giữa thiên địa, trên cửu trọng hoàn đảo có hai nghìn tu sĩ mặc ngân sắc pháp y.
Các ngân sắc pháp y tu sĩ đều rừng rực thần quang, vô số pháp vực thậm chí hình thành những vũng xoáy, hư không quanh họ tan vỡ vì đại đạo pháp tắc, đâu đâu cũng là vết nứt không gian.
Mỗi nhất tu sĩ đều uy nghiêm kinh thiên động địa, khí tức căn thì ngay cả Hỏa Vực thần vương cũng không so được.
Ai nấy đều là kinh thiên cường giả hơn hẳn Hỏa Vực thần vương.
Các kinh thiên cường giả từ bốn phương tám hướng nhắm bạch y tu sĩ phát động công kích, hư không tan vỡ.
Ngụy Tác và Linh Lung Thiên, lục bào lão đầu thấy bạch y tu sĩ cứ tiến bước, không ai ngăn được, mỗi bước là mọi uy năng đều rơi sau lưng, đạo đạo kiếm khí kinh thiên giết từng kinh thiên cường giả.
Tất thảy thần uy hình thành ngân sắc cự luân tiêu diệt tất cả, bao lấy bạch y tu sĩ, nhưng không làm gì được mà còn bị y dấy động, đổ vào một hòn đảo.
"Oành!"
Đột nhiên, các ngân y cường giả lùi lại mấy trăm dặm, bừng lên vô số quang hoa nố nhau thành một đại trận đáng sợ.
Thần uy của số ngân y cường giả hóa thành phù lục, ép xuống bạch y tu sĩ.
Trên mình bạch y tu sĩ rực lên hơn vạn đạo tuyệt thế kiếm hoa, hình thành một kiếm luân.
Kiếm luân toát lên uy năng khiến hư không tan vỡ!
Triệt để toái hư!
Ít nhất năm, sáu trăm ngân y kinh thiên cường giả, tan biến theo hư không.
Huyết khí và chân nguyên vạch lên mấy vạn đạo thần quang kinh nhân.
"A!"
Ngụy Tác, Linh Lung Thiên và lục bào lão đầu đều rú lên.
Cảnh tượng trên Thiên khung tan ra, những tất cả khiến tâm thần họ run lên, mất hết khả năng suy nghĩ, mãi tới giờ mới tỉnh lại.
"Thiên khung sao lại có hình ảnh đó?"
"Lẽ nào vì uy năng của Thiên khung còn lưu lại ý chí, hiển hiện ra hình ảnh trước khi Thiên khung hình thành..."
"Lẽ nào là trận chiến trước khi Thiên khung hình thành?"
Ngụy Tác và Linh Lung Thiên, lục bào lão đầu run lên.
Cả ba khẳng định hư ảnh không phải do cấm chế tạo ra, mà là đại chiến thật sự từng xảy ra, vì tuy cách hai, ba nghìn dặm nhưng họ thậm chí cảm giác được chỉ những hình ảnh đó cũng toát lên ý chí kinh thiên của các đại năng, nhất là bạch y tu sĩ thật không gì ngăn được.
"Các ngân y tu sĩ e rằng đều là chân tiên… Đế tôn cấp tu sĩ! Hai nghìn tu sĩ cỡ này không địch nổi... Lẽ nào là..." Ngay cả Linh Lung Thiên cũng không thể tưởng tượng nổi, kim quang trong mắt lóe lên, hai nghìn tu sĩ cỡ đó, ở thời đại của nó đủ diệt hết tất cả.
"Uy năng của Thiên khung bị dẫn động!"
Không còn nhiều thời gian để chấn kinh, linh quang trên một góc Thiên khung hình thành từng dải tinh quang dài, bắn vào sơn cốc cách mép Thiên khung mấy trăm dặm!
"Chỗ chúng bố trí lại ở trong Thiên khung, tại sơn cốc đó!"
Ngụy Tác hít sâu một hơi, nhìn Linh Lung Thiên rồi điên cuồng lao đi!