Thành bắc dạ thị vẫn nhiệt náo phi phàm như bình thường.
Một tu sĩ trẻ tuổi mặc pháp y xám xịt không có gì nổi bật, thong thả đi dạo thành bắc dạ thị, đoạn đi vào một cửa tiệm tên Cửu Đỉnh trai.
Cửa tiệm này không lớn, chỉ hai lớp, cộng thêm kho ở phái trong cũng chỉ gồm bảy, tám gian.
Tu sĩ không có gì nổi bật này là Ngụy Tác mang theo Dưỡng quỷ quán ra ngoài mua một loạt thứ rồi bế quan tu luyện, xem có nhờ vào những thứ sẵn có tu luyện một hơi đến Chu thiên cảnh không.
Mua của các tán tu dọc đường, Ngụy Tác đã gom được hai mươi ba viên yêu đơn Thanh giáp trùng, sáu viên Kim linh đơn hòa và hai con Hỏa địa long mới bị giết chưa lâu.
Một ngày lục bào lão đầu tối đa chỉ luyện hóa được mấy giọt Hỏa địa long huyết, nên hai con này đủ cho lão dùng hơn một tháng.
Gã chọn Cửu Đỉnh trai vì tuy tiệm này trong không có gì nổi bật, nhưng trong số các thương gia tại thành bắc thì tiệm này có thực lực phi thường hùng hậu, đủ mua bảy, tám mươi tiệm như của lão hồ ly mà gã thường đến trước đây. Cửu Đỉnh trai không chỉ bán nhiều nguyên liệu luyện khí, luyện đơn mà điếm chủ Mộ Dung Thần cũng là luyện khí sư đẳng cấp khá cao.
Nếu tu sĩ giao nguyên liệu cho ông ta luyện chế, vạn nhất luyện hỏng, ông ta sẽ bồi thường linh thạch ngang với giá nguyên liệu, nên khá nổi tiếng tại thành bắc tập thị.
Ngụy Tác còn nắm trong tay thi thể Phệ tâm trùng trưởng lão và pháp châu hình thành sau khi nó tiến giai, lục bào lão đầu có phương pháp luyện khí phối hợp với Thanh tác ngân, sau mấy ngày gần đây chăm chỉ đọc điển tịch và tư liệu của tu đạo giới thì lão khẳng định phương pháp đó lợi hại hơn hiện tại nhiều. Pháp trận hàng đầu hiện nay cũng chỉ tối đa khiến Thanh tác ngân khảm được ba loại pháp châu, còn phương pháp của lão là năm loại. Ngụy Tác định giữ lại pháp châu và Thanh tác ngân rồi tự luyện chế. Những bộ phận khác của Phệ tâm trùng trưởng lão thì giao cho điếm chủ Cửu Đỉnh trai Mộ Dung Thần luyện chế.
Gã không nhờ lão giả của Kim Ngọc các luyện chế, vì gã cẩn thận, không muốn Kim Ngọc các biết quá nhiều bí mật.
Đối với Ngụy Tác, chỉ có bằng hữi đã qua sinh tử khảo nghiệm như Nam Cung Vũ Tinh và Diệp gia huynh muội là đáng tin, Kim Ngọc các và gã chỉ có quan hệ giao dịch, không thể đạt tới mức gã không đề phòng gì.
Lúc gã vào đến sảnh đường Cửu Đỉnh trai, trong đó có hai điếm viên mặc y phục sắc xanh, một người da ngăm đen, hơi gầy, chừng ngoài hai mươi tuổi, người còn lại nhiều tuổi hơn một chút, tai rất dài.
Một đại hán mặc hắc sắc bì giáp đang đứng trước quầy bàn bạc, tựa hồ mua bán gì đó. Điếm viên tai dài tuy đứng không nhưng thấy gã vào cũng không buồn đón.
Ngụy Tác không nghĩ gì nhiều, nhìn quanh một vòng.
Tiệm cỡ Cửu Đỉnh trai không thể bài trí được như Kim Ngọc các, trong sảnh đường không bố trí pháp trận đặc biệt nào, chỉ là mọi tủ đựng nguyên liệu đều có thủy tinh mỏng che kín, muốn xem loại nào cần có điếm viên lấy hộ chứ không thể tùy tiện lấy.
"Tiểu tử, mau mua Huyết liên hành và Hoàng hôn quả."
Ngụy Tác thấy trong một cái tủ có bày hữu Kim linh đơn, giọng lục bào lão chợt vang lên trong tai.
"Huyết liên hành, Hoàng hôn quả?"
Ngụy Tác sững sờ, gã biết cả hai vật này. Huyết liên hành là linh được liệu thương có thể nhanh chóng chỉ huyết sinh cơ, Hoàng hôn quả là quả có nhựa màu vàng, chỉ chín vào lúc hoàng hôn, cũng như Băng vụ quả là nếu không hái kịp thì sẽ tan hết linh khí. Tác dụng của nó là tích cốc, giữ ấm cơ thể, tu sĩ ăn vào thì sẽ ấm sực toàn thân, cực kỳ hữu dụng khi đến những nơi băng lạnh.
Chỉ liếc qua, gã thấy ngay Huyết liên hành trông như gừng sống nhưng vỏ màu đỏ, tựa hồ có nhiều sợi to đỏ và một cành cây nhỏ lá màu lục, kết sáu, bảy quả vàng ươm.
Gã chưa từng mua hai thứ này, cũng chưa từng thu hái, nên không rõ giá cụ thể. Gã cùng không rõ lục bào lão đầu muốn mua làm gì nên hỏi bằng giọng muỗi kêu: "Hai thứ này có tác dụng gì?"
"Hai thứ đó khiến ta nhớ ra một việc, có thể khiến người kiếm được hơn vạn viên hạ phẩm linh thạch, cũng có thể là không viên nào." Giọng lục bào lão đầu vang lên, "Dù gì ta cũng muốn mua thử xem, ngươi đồng ý để ta tối nay mua cho đã, không cự tuyệt chứ hả?"
"Có cơ hội kiếm hơn vạn viên hạ phẩm linh thạch?" Ngụy Tác ngẩn người, "thật ra là việc gì?"
"Để ta mua thoải mái đã rồi tính. Ta sẽ chú ý, không tiêu hoang linh thạch của ngươi là được." Lục bào lão đầu hừ một tiếng.
"Được." Ngụy Tác gật đầu, định gọi điếm viên đến hỏi thì mùi thơm thoảng qua, một nam tu và một nữ tu đi vào.
"Phong vân bào?"
Mam tu đi vào chừng hai mươi bảy, hai mươi tám tuổi, trắng trẻo mập mạp, trông khí phái hơn Ngụy Tác nhiều. Y mặc pháp bào lấp lánh thanh quang, Ngụy Tác thoáng nhìn cũng biết là bán linh khí Phong vân bào, cũng là phi độn pháp khí như Phong vân lý của gã nhưng tốc độ phi độn nhanh hơn một chút.
Trừ bán linh khí pháp bào ra, y còn đeo một cái vòng tay vàng hình rắn, linh khí dao động cũng khá mạnh, có vẻ là pháp khí không tệ. Ngoài ra, tay y còn đeo mấy cái nhẫn vàng trang sức, trông như nhà giàu mới phất đang khoe của.
Nữ tu như dính sát với y cũng có mấy phần sắc đẹp, dáng vẻ đầy đặn, da trắng, mặc pháp y vàng nhạt, giá trị khá cao, còn đeo cả trang sức ngọc thạch, trông rất quý phái.
"Tấn ca ca, không rõ trong này có thủy hệ pháp khí hay ho không nữa."
Nữ tu đầy đặn này trông khá xinh đẹp, gã nhìn thêm một chút, nhưng ả vừa lên tiếng thì gã sởn gai ốc.
Giọng ả không chỉ điệu chảy nước mà lúc nói còn cọ cọ vào người nam tu trông như dân giàu xổi, cực kỳ khiêu khích. Nguồn truyện: Truyện FULL
"Huyết liên hành và Hoàng hôn quả bao nhiêu linh thạch?"
Dáng vẻ nam tu rất thích thú, Ngụy Tác lại rùng mình, không thèm nhìn cả đôi mà hỏi.
"Có thủy hệ pháp khí không?"
Điếm viên tai dài đứng không ra vẻ không nghe thấy lời Ngụy Tác, nhưng khi nam tu trông như dân mới phất kia lên tiếng thì điếm viên này cười xun xoe đi tới chỗ đôi nam nữ.
"Thủy hệ pháp khí thì bản điếm có đôi chút. Không hiểu lưỡng vị cần loại nào, hay là cần pháp phù, pháp khí thuộc loại công kích hay phòng ngự?"
"Tốt nhất là pháp khí kiểu vòng tay có tác dụng tăng lực cho thủy hệ thuật pháp, phòng ngự hay công kích đều được, đương nhiên phải đẹp một chút." Nam tu giàu xổi vần vò trên mình nữ tu tựa sát vào mình, "Thế mới xứng với Yến muội muội."
"Tấn ca ca tốt quá." Nữ tu nói đầy thâm tình, cọ cọ vào người nam tu.
"Chà!" Ngụy Tác tức thì sởn da gà. "Lại dám coi thường chúng ta, Ngụy Tác, hắn coi bọn ta là không có linh thạch hả, tức chết ta thôi, lại không để ta mua đồ!" Lục bào lão đầu ré lên oai oái trong tai gã.
"Xin lỗi, hình như ta đến trước? Lẽ nào Cửu Đỉnh trai không bán Huyết liên hành cùng Hoàng hôn quả, cũng không theo quy củ trước sau?" Ngụy Tác hừ một tiếng.
Điếm viên tai dài liếc gã với vẻ coi thường, "Xin lỗi, hai vị khách nhân này cần thứ có giá trị cao, là khách quý của bản điếm, nên phải ưu tiên tiếp đãi, phiền các hạ đợi một chút."
Ngụy Tác mỉm cười, "sao các hạ biết mỗ mua thứ không có giá trị bằng họ?"
"Huyết liên hành giá mười viên hạ phẩm linh thạch, Hoàng hôn quả hai mươi viên. Một món thủy hệ pháp khí ít nhất cũng mấy trăm viên hạ phẩm linh thạch." Điếm viên tai dài liếc gã, hàm ý không cần nói ra.
Nữ tu bị cắt ngang viêc mua đồ, liếc Ngụy Tác xong thì tỏ ra khinh miệt, bĩu môi nhỏ giọng: "Đúng thế, trông dáng vẻ ngươi thế này mua được chăng?"
"Thủy hệ pháp khí tốt nhất trong tiệm là ở cấp nào? Đại khái giá trị bao nhiêu linh thạch?" Ngụy Tác tiếp tục mỉm cười hỏi.
Điếm viên tai dài tỏ vẻ bực mình, "bản điếm có hai món thủy hệ pháp khí bán linh khí, mỗi món giá chừng ba nghìn viên hạ phẩm linh thạch."
Ngụy Tác như không thể nghe thấy, hỏi tiếp: "Kim linh đơn bao nhiêu linh thạch một viên, yêu đơn Thanh giáp trùng bao nhiêu linh thạch một viên?"
"Vị khách nhân này, thứ giá trị không cao cứ ra ngoài mua là được." Điếm viên tai dài nhướng mày, "nếu quyết ý muốn mua ở đây thì đợi mỗ tiếp đãi hai quý khách này đã."
"Đúng thế." Nam tu trọc phú và nữ tu đầy đặn khinh miệt, "Lẽ nào còn phải nói rõ? Còn muốn mặt dày tranh quyền mua trước."
"Giá trị không cao hả?" Ngụy Tác liếc điếm viên tai dài, "Giá một trăm viên Kim linh đơn chắc cao hơn bán linh khí thủy hệ pháp hệ chứ nhỉ?"
"Một trăm viên?!" Điếm viên tai dài biến sắc, rặn ra nụ cười khó coi, "ý các hạ là muốn mua một trăm viên Kim linh đơn?"
Ngụy Tác lạnh lùng đáp, "Cả yêu đơn Thanh giáp trùng, ta cần hai trăm viên."