Tạo hóa ngọc trì là hi vọng duy nhất của Ngụy Tác.
Linh Lung Thiên thấy đích Tạo hóa ngọc trì trong Nguyên Từ sơn mà đại năng Công Đức tông để lại thì cũng cả kinh, vì tho kiến thức nó biết, khi đột phá thần huyền thất bại, nhục thân mộc hóa thì chết chắc chứ không còn thủ đoạn nào cứu được.
Đối với Ngụy Tác, gã cần ứng phó cục diện trước mắt, nếu xung kích thần huyền thất bại thì không còn mảy may hi vọng, khẳng định sẽ chết ở đây. Bạn đang đọc truyện tại Truyện FULL - www.Truyện FULL
"Cương nha muội, hộ pháp giúp ta!"
Buột miệng mắng mấy câu xong, Ngụy Tác tế xuất đại đạo linh âm, tâm thần nhanh chóng bình tĩnh, lãnh tĩnh lại, như tảng đá trơ gan.
Gã không hề bố trí gì mà đột phá thần huyền, chỗ này lại đang kịch chiến, thiên địa nguyên khí loạn xạ trong khi gã kim đơn phá bích, thần huyền hóa sinh sẽ dễ xảy ra tâm ma xâm tập, vô số thần ma, ảo ảnh sinh ra trong não hải.
Thần sắc Linh Lung Thiên cực kỳ ngưng trọng, đến cách Ngụy Tác mấy chục trượng thì hôi sắc linh quang kích phát đến cực hạn, như xòe ra một cái tán màu xám che chở gã.
"Y định đột phá thần huyền!"
"Đột phá thần huyền thường có tâm ma kinh nhân xâm tập, chúng ta không thể phá được hôi sắc linh quang kia, đến gần thì dễ bị y cùng chân ngôn mật pháp lấy mạng, chúng ta cứ dùng lời quấy nhiễu y!"
Thấy thế, Thạch Cổ Tề, Tào Dực, Tiêu Nhất Hàng và Trần Trần đều kêu lên.
"Họ Ngụy kia! Ngươi nhất định nhục thân mộc hóa, giãy giạu làm gì?"
"Mặc ngươi thủ đoạn thông thiên, trước mặt Kiếm Vương lão tổ thì vẫn yếu bại vong. Chốc nữa ngươi nhục thân mộc hóa, Thiên Kiếm tông sẽ treo thi thể ngươi trước sơn môn để biểu hiện uy nghiêm!"
"Chống đối Thiên Kiếm tông sẽ có hậu quả đó!"
"Họ Ngụy kia, nhân lúc còn động đậy được thì mau quỳ xuống cầu xin, Tào Dực ta sẽ tha cho đạo lữ của ngươi, nên nhớ sau khi ngươi chết không còn ai bảo vệ họ."
"Cái gì!" Ngụy Tác tuy nhắm mắt động dụng đại đạo linh âm ổn định tâm thần, chống lại vô tận tâm ma xâm tập, kiệt lực ép thể nội chân nguyên và khí huyết lưu động theo quỹ tích, nhưng vẫn nghe rõ, tức thì mở mắt, mục quang đóng đinh vào Tào Dực mặc bạch sắc trường sam, dáng vẻ như công tử, "Ngươi là chân truyền đệ tử của Thiên Kiếm tông tông chủ, Tào Dực?!"
"..." Tào Dực bị Ngụy Tác liếc nhìn thì giật mình, lăng không lùi lại mấy trượng.
"Ngươi còn nhớ bọn Lưu Tương Thành không, tại Thiên khung ngoài Linh Nhạc thành đã bức bách mấy tham mạch tu sĩ đến Ma văn hung mạch?" Ngụy Tác nhìn Tào Dực. Giờ sắp đột phá thần huyền, hai viên kim đơn tràn ra đơn khí liên miên, khiến chân nguyên, sinh mệnh tinh hoa tụ vào thần huyền pháp thân trên đầu, không thể động dụng cường pháp, không thì gã đã giết đối phương.
"Tức là trong mấy tu sĩ đó cóphụ mẫu ngươi?" Tào Dực trấn định, biết Ngụy Tác vì cớ gì mà Ma văn hung mạch phá của Thiên Kiếm tông, đảo mắt là hiểu.
"Đúng thế!" Đảo mắt đoạn Tào Dực mỉm cười thập phần âm tà, "dù phụ mẫu ngươi chết trong tay bọn ta thì sao? Ngươi sắp chết ở đây mà ta vẫn y nguyên, không phải sao? Ta được Kiếm Vương lão tổ chân truyền, tiền đồ không thể ước lượng, nếu ngươi mau quỳ xuống cầu xin không thì ta sẽ đối phó đạo lữ của ngươi."
Tào Dực thập phần âm hiểm gian trá, cố ý đả kích Ngụy Tác, để gã không thể khống chế chân nguyên, không thể áp chế đơn khí lưu động.
"Không thể để ngươi ngông cuồng! Chết đi!" Linh Lung Thiên sầm mặt, nhe răng lao tới phía bọn Tào Dực.
Nó cho rằng không thể để Tào Dực kêu gào, bằng không Ngụy Tác sẽ bị ảnh hưởng.
"Tiên vương thức kiếm... Đưa ta lên đường..."
Kiếm Vương lão tổ nhìn Ngụy Tác lần cuối như từ biệt đối thủ.
Thân thể y hóa thành vô số điều thanh sắc kiếm quang, hình thành một biển kiếm quang bao lấy bọn Tào Dực ấn vào hư không.
"Ha ha ha ha!" Tiếng Tào Dực cười điên cuồng vang lên trong kiếm quang thần hải, "Có bản lĩnh thò giết ta... tiếc là ngươi không còn cơ hội!"
"Chát!"
Thanh sắc kiếm quang lóe lên rồi tan biến, bọn Tào Dực tựa hồ trực tiếp được Kiếm Vương lão tổ đưa về sơn môn Thiên Kiếm tông.
"Ti tiện!" Linh Lung Thiên bị Tào Dực chọc giận. "Gian thương! Ngươi thế nào?" Nó hỏi Ngụy Tác.
"Còn may, nhất thời không chết được."
Ngụy Tác trấn định hơn nhiều Linh Lung Thiên tưởng tượng, truyền âm với Linh Lung Thiên đoạn gã ngẩng nhìn trời, nhìn hai thần huyền pháp thân, đồng thời kiệt lực dẫn động thể nội đơn khí gột rửa Tiên vương thần tinh và mảnh vỡ Diệu thụ.
Ban nãy kim đơn phá bích, đơn khí gột rửa nhục thân, khi nhục thân huyền hóa thì gã nhận ra đơn khí tràn ra có hiệu quả gột rửa mảnh vỡ Diệu thụ hơn phổ thông khí huyết mấy vạn lần. Chuyện đó không hề khó hiểu, kim đơn vốn là đại bộ phận tinh hoa của tu sĩ, vô cùng ngưng tụ.
"Cách!"
Hai viên kim đơn triệt để phá bích, Tiên vương thần tinh và mảnh vỡ Diệu thụ đều vỡ ra!
Tiên vương thần tinh và mảnh vỡ Diệu thụ bị luyện hóa toàn bộ!
Khí tức của gã lại mạnh lên.
"Chát!""Chát!"
Thiên địa lại chấn động, trong phạm vi nghìn dặm, mọi tu sĩ chấn động tâm thần.
Đơn khí và cơ hồ mọi linh khí, chân nguyên trong thể nội Ngụy Tác chảy vào hai thần huyền pháp tướng trên đầu gã.
Hai thần huyền pháp tướng vốn đã ngưng tụ đến mấy chục trượng nhưng rồi co lại, ngưng tụ, biến thành chỉ còn năm trượng.
"Bé thế này hả?" Ngẩng nhìn hai thần huyền pháp tướng, Ngụy Tác trợn tròng trắng.
"Cũng như nhiều thứ, không hẳn to là lợi hại!" Linh Lung Thiên nghiến răng, chỉ muốn cho gã một cước. Lúc này rồi mà Ngụy Tác còn quan tâm đến thần huyền pháp tướng to hay nhỏ.
Nó lại thấy hai thần huyền pháp tướng này kinh nhân cực độ.
Hai thần huyền pháp tướng của Ngụy Tác màu lam nhạt, lấp lánh, ngưng tụ như bảo thạch cứng nhất, nhưng lại ánh lên tử sắc hà quang, hình thành một vòng sáng sau lưng, là dị tượng "Tử khí đông lai".
Thể nội hai tôn thần huyền pháp tướng có vô số ngân quang lấp lóe nhưngàn vạn sao , tựa hồ còn cả hôi hắc sắc quang hoa như vầng trăng cong, "Thần thông hóa tinh" là dị tượng khá cao trong các thần huyền pháp thân.
Hai thần huyền pháp tướng cơ hồ hoàn toàn tương đồng, mặt mũi rất giống Ngụy Tác,là hình đọa quân đội tinh quan, trông càng uy nghiêm, cả hai đều có bạch sắc thiên long quấn quanh, đứng trên thất thập nhị phẩm liên đài.
Thần huyền pháp thân thông thường chỉ đứng trên đá hay hồ lô, như ý, còn giãm trên đài sen là biểu hiện của vô thượng phật tông cường pháp, đại năng thoạt nhìn là biết pháp tướng của gã cực kỳ cao cấp.
Càng kinh nhân là bạch sắc viễn cổ thiên long quanh thần huyền pháp thân của gã là thiên long khí tức thật sự, vô thượng uy nghiêm khiến người ta giật mình, ngoài hai trên hai thần huyền pháp thân còn có vô thượng tiên âm liễu nhiễu, như có tiên âm từ vô tận hư không trút xuống.
Thần huyền dị tướng, chỉ một đã thập phần kinh nhân, nhưng thần huyền pháp thân của gã có tới mấy loại, tại thượng cổ tu đạo giới thì thần huyền pháp thân như thế được coi là tiên uẩn pháp thân.
"Chỉ mới thành hình... Nhục thân mộc hóa... sẽ ngăn cản thần huyền biến hóa..." Nhưng chỉ Ngụy Tác biết mình đang trong trạng thái như đại năng Công Đức tông đó.
Gã hiểu hơn ai hết của trạng thái đại năng Công Đức tông đó.
Vốn thần huyền pháp thân ngưng thành, cũng như khi kim đơn ngưng tụ, còn một bước nữa, sẽ hút nguyên khí từ thể nội tu sĩ và thiên địa.
Nhưng nhục thân mộc hóa, tương đương với Thần huyền cảnh đình trệ tại bước này.
Tức là gã đã đạt thần huyền tu vi, đã xảy ra chất biến, tương đương với một người có đủ xương cốt, kinh mạch, da và huyết nhục nhưng khí huyết chưa triệt để đầy đủ.
Thần huyền pháp thân ngưng thành sẽ có dị tượng kinh thiên động địa hút lấy thiên địa nguyên khí, nguyên khí trong hư không và ánh sáng sẽ bị hút đến độ hình thành quang nhân, như thần vương khai thiên giáng lâm. Nhưng khí tức và uy thế của gã tuy chấn động bước cuối thì thần huyền pháp tướng sẽ tăng tiến uy năng!
Chỉ có cảm ngộ như thế mới khiến gã vui mừng khí thấy thần huyền pháp thân ngưng thành. Nhưng gã lấy làm mừng vì nhục thân mộc hóa đã ngăn bước cuối của thần huyền huyền hóa, bằng không gã chết chắc!
Gã cảm giác được bước cuối cùng này, kể cả nhục thân và khiếu vị biến hóa cần lượng linh khí dị thường kinh nhân. E rằng dồn hết thủy hệ yêu đơn và linh dược vốn tích lũy cho việc đột phá thần huyền lại cũng không đủ. Thần huyền pháp thân biến đổi như sâu kiến hóa rồng, một bước lên trời, từ phổ thông tu sĩ mà siêu thoát tới huyền cảnh khôn bì, nhất cử nhất động đều có uy năng khác hẳn, thần huyền pháp thân càng kinh nhân, cần lượng nguyên khí theo cấp số nhân.
Với cảm ngộ đột phá ban nãy, Ngụy Tác hiểu dự tính lúc trước không đủ, vì vạn năm nay, không có biệt thần huyền pháp thân của tu sĩ nào sánh được với gã, hơn nữa còn là hai pháp thân!
Vù!
Ngụy Tác xoay chuyển ý niệm thì bạch sắc trường quyển với thủy linh khí tức kinh nhân từ tay một thần huyền pháp thân bay lên, có thêm mấy phần linh vận.
Khí tức chấn động đã triệt để ổn định.
"Bản mệnh pháp bảo, bạch sắc trường quyển đó là một món bản mệnh pháp bảo của y..."
"Trời đất, y thật sự tu thành hai thần huyền pháp thân!"
"Hai thần huyền pháp thân, thiên cổ đệ nhất nhân... chi là nhục thân mộc hóa không thể ngăn được, sau cùng vẫn chết..."
Mọi tu sĩ đều chấn kinh tâm thần đến tê dại.
"Nhục thân của ngươi còn giữ được bao lâu?" Ngụy Tác hoàn thành thần huyền huyền hóa, Linh Lung Thiên truyền âm hỏi.