Thông Thiên Chi Lộ

Chương 88: Quyền đầu như vồ cát

Cơ hồ cùng lúc cả hai khuất bóng, một tu sĩ vô tình đi qua bước vào con ngõ, còn trong điện, Hàn Vi Vi tỏ vẻ khinh thị bảo Ngụy Tác, "Ta không muốn lúc đánh tan y phục của ngươi lại xuất hiện một cái yếm ghê tởm đâu nhé."
"Được rồi." Ngụy Tác hơi đỏ mặt, "Chẳng phải ngươi sợ ta còn giữ lại pháp bảo gì hả? Đổi thì đổi, cả hai dùng đổi sang y phục thông thường của Trân Bảo các rồi giao đấu. Nếu ngươi không yên tâm, ta sẽ cởi trần thay y phục."
"Phì! Ta sợ sẽ ghê tởm đến cả năm không ăn được thứ gì." Hàn Vi Vi nói đoạn quay ra bảo một đệ tử Trân Bảo các đứng ở cửa gian điện thoáng đãng, "Ngươi lấy cho hắn một bộ y phục, rồi trông nom hắn thay đồ." Đủ thấy, tiểu nha đầu Hàn Vi Vi này có lúc cũng rất cẩn thận.
Ngụy Tác cùng Hàn Vi Vi đều mặc áo vải bố trắng tinh, như hai đệ tử cùng tông môn giao đấu tính điểm, đứng ra giữa đại điện.
Gian điện của Trân Bảo các trống trơn, rộng chừng ba, bốn mươi trượng vuông, trên bức tường hướng ra cửa điện có mấy khối Thiên luyện ngân, trên nền đại điện còn dấu khắc độ dài, chắc dùng để thử uy lực của pháp khí cùng thuật pháp ở các cự ly khác nhau.
Ngụy Tác hơi kinh hãi là trên Thiên luyện ngân có mấy vết hằn rất sâu, rõ ràng chỉ có pháp bảo linh cấp trung giai trở lên mới tạo được dấu hằn sâu như thế.
Đại thế lực như Trân Bảo các khẳng định có nhiều pháp bảo lợi hại, dù có linh khí có uy lực hơn nhiều Âm mị nhận thì Ngụy Tác cũng không hề kinh ngạc.
Như Thanh trúc kiếm lần trước Hàn Vi Vi dùng để đối phó gã, uy lực cực mạnh.
Ngụy Tác cố ý nói song phương không dùng bất kỳ đơn dược hay pháp khí nào vì gã chi rằng mình không có cửa so với Trân Bảo các về hai thứ đó.
Mỗi lần nhìn Hàn Vi Vi gã đều Vọng khí thuật. Tu vi tiến cảnh của Hàn Vi Vi tựa hồ cực nhanh, hiện tại đã đạt Thần hải cảnh ngũ trọng hậu kỳ, không lâu nữa sẽ có thể xung kích Chu thiên cảnh.
Với năng lực của Trân Bảo các Cơ Nhã, phối chế một viên đơn dược có dược hiệu cao hơn Băng vụ quả không khó khăn gì, Hàn Vi Vi đột phá đến Chu thiên cảnh cơ hồ là việc chắc trăm phần trăm.
Trân Bảo dù gì không phải là đại tông môn, không thể có chân nguyên công pháp quá cao, Hàn Vi Vi cũng chỉ tu luyện huyền cấp cao giai công pháp.
Tử Huyền chân quyết của gã đã hơn huyền cấp cao giai công pháp một chút, tổng số chân nguyên cũng hơn Hàn Vi Vi một chút, hơn nữa Tử Huyền chân quyết còn có thể khiến Hàn Vi Vi coi thường, hai điểm đó là căn cứ để gã đánh bại Hàn Vi Vi.
...
"Thế nào, bắt đầu được chưa?" Sau rốt cũng được thỏa nguyện đấu với Ngụy Tác một trận, hiện tại thái độ của Hàn Vi Vi với gã cũng khá hơn.
"Bắt đầu thôi!"
Ngụy Tác gật đầu, lùi nhanh như con thỏ.
Đùa hả, Ngụy Tác không có thuật pháp phòng ngự nào. Cự ly quá gần, Hàn Vi Vi có thuật pháp nào đó tốc độ thi pháp cực nhanh thì gã lập tức xong đời. Bạn đang đọc truyện tại Truyện YY - https://truyenfull.vn
"Đồ nhát chết vẫn là đồ nhát chết."
Thấy gã nhảy lên, Hàn Vi Vi giật mình, nhưng rồi thấy gã lùi nhanh thì nàng ta lập tức khinh thị.
"Băng phong nhận!"
Cũng như hôm tại tại Hoàng Sa hạp cốc, Hàn Vi Vi vẫn quen thói hô lên lảnh lót, trong lúc vong tay, một làn cương phong phong nhận ngưng kết băng tinh chém vào Ngụy Tác đang lui nhanh.

"Oa!" Ngụy Tác ré lên, thực tế không hề hoảng loạn, nhanh xéo sang bên tránh khỏi băng phong nhận, đồng thời trả lại Hàn Vi Vi một đòn Thanh thủy nhận.
"Ngươi không phải biết lôi hệ thuật pháp sao? Vẫn dùng thuật pháp hạng bét này hả?"
"Băng ly vũ!"
Hàn Vi Vi bĩu môi khinh thường, vung tay lên ngưng tụ thành một con bạch sắc băng long hơn hai trượng, xoạt một tiếng, Thanh thủy nhận Ngụy Tác phát ra chém vào băng long chỉ làm rơi một miếng chừng bàn tay. Hàn Vi Vi điểm ngón tay, bạch sắc băng long uy thế bất lao về phía gã.
"Không phải chứ?"
Ngụy Tác rùng mình.
Là thuật pháp công thủ vẹn toàn. Hơn nữa bạch sắc băng long của Hàn Vi Vi xuất hiện, toàn đại điện tựa hồ biến thành hố băng.
Với cách phân chia thuật pháp của Thiên Huyền đại lục là thiên địa huyền hoàng tứ giai thì môn thuật pháp này của nàng ta ít nhất cũng là địa cấp thượng giai.
Trong lịch sử Thiên Huyền đại lục có không ít tu sĩ biến thái tu luyện chân nguyên công pháp rác rưởi đến Kim đơn cảnh rồi với một môn cao giai thuật pháp tung hoàng một cõi không có địch thủ.
Uy lực của thiên giai và địa giai thuật pháp thập phần kinh nhân, dù tu sĩ tu luyện công pháp kém cỏi, chỉ kích phát được mộ hai lầm thì đối thủ cũng khó lòng chống nổi.
Có thuật pháp địa giai thượng cấp này, với khả năng của Trân Bảo các, Hàn Vi Vi tu luyện đến Chu thiên cảnh tam tứ trọng, thực lực cũng cực kỳ kinh nhân rồi.
Chả trách tiểu nha đầu tự tin như thế, hóa ra học được thuật pháp lợi hại thế này.
"Kim Xà lôi võng!"
Biết băng long va vào mình thì chắc chắn sẽ đông thành cột băng, một số chỗ sẽ xong đời, Ngụy Tác biến sắc sử dụng thuật pháp có lực công kích mạnh nhất.
Một tấm kim sắc điện võng xuất hiện trước mặt gã, nghênh đón băng long.
"Chà!" Trông có vẻ kim sắc điện võng của Ngụy Tác cực kỳ lợi hại, sẽ hóa giải được băng long, nhưng xoạt một tiếng, băng long xuyên qua kim sắc điện võng, trừ vài chỗ bị điện xà phá hoại thì không hề bi chặn lại. Kim Xà lôi quyết được lục bào lão đầu nhận định là huyền cấp cao giai rõ ràng không sánh được với địa cấp thượng giai thuật pháp của Hàn Vi Vi.
Tuy nhiên có kim xà lôi võng chặn lại một chốc, Ngụy Tác kịp thời tránh đi. Băng long va vào bức tường sau lưng, băng hàn chi khí bừng lên, khiến toàn gã cứng lại, sau lưng còn đọng một lớp sương trắng.
"Nhìn sau lưng đi!" Ngụy Tác bị đông cứng người, răng va lập cập kêu lên.
"Thế nào, ngươi định dùng thủ đoạn ghê tởm nào hả? Nói là đấu pháp công bằng mà tới đây ngươi còn định lừa gạt ta, coi như ngươi thua." Hàn Vi Vi cười ha hả, định tung tiếp băng long biến tặc tử đờ đẫn kia trở thành cột băng. Thì đột nhiên nghe thấy sau lưng có tiếng động lạ.
Nàng ta ngoái lại liền giật mình, từ khe nứt dưới đất bốc lên từng dải hoàng sắc thổ khí ngưng thành một thổ nhân cao hơn nàng ta một cái đầu, vung quyền đầu quyền đầu như cái vồ xúc cát đấm tới.
Nếu bị quyền đầu này giáng trúng, hoa dung ngọc mạo của nàng ta sẽ biến thành gấu mèo ngay, cả Lệ nhan hoa cũng không bù lại được.

"Vù", Hàn Vi Vi cuống quít hóa ra một tấm hỏa thuẫn che trước mặt.
Quyền đầu của thổ nhân giáng tới, lập tức bị thiêu rụi. Lại giáng nốt quyền kia, cũng bị thiêu rụi ngay.
Hàn Vi Vi là đại tiểu thư Trân Bảo các, không đến nỗi không biết môn phòng ngự thuật pháp lợi hại nào như Ngụy Tác.
"Kim xà điện võng!"
Chật vật lắm mới kịp lấy hơi, Ngụy Tác lập tức xuất ra một tấm điện võng, trùm xuống Hàn Vi Vi.
Động tác của Ngụy Tác lần này chậm hơn, chân nguyên tim tím từ tay gã tràn ra, kích phát thành từng con kim sắc lôi xà, Hàn Vi Vi nhìn rất rõ.
"Tử Huyền chân quyết? Ha ha, lại là công pháp hạng bét đó, để ta xem ngươi phát ra được bao nhiêu đạo thuật pháp thế này." Hàn Vi Vi bật cười cao hứng, vung tay lên, lại một con băng long bay lượn quanh người, hóa giải toàn bộ kim xà thiểm điện.
"Ngươi không lạnh hả?" Ngụy Tác lần này tỏ rõ kinh nghiệm phong phú, làm động tác giả lách trái rồi lùi nhanh, tránh khỏi băng lòng đang xông tới, nhưng hàn khí tỏa ra cũng khiến gã rùng mình. Đại điện càng lạn hơn, hơi thở ra cũng chuyển thành màu khói trắng.
"Ta nói là ta biết băng, hỏa, có hỏa để hơ." Hàn Vi Vi đắc ý ghé sát hỏa thuẫn ấm áp, nhưng vừa nói xong thì chợt nhớ đến hôm đó gã hỏi nàng ta biết gì thì đã trả lời là biết băng hỏa, tức thì đỏ mặt, thầm rủa gã.
"Đánh vào mặt ngươi!"
Ngụy Tác lại thi triển Thổ thần chân pháp, hóa ra thổ khôi lỗi.
"Ta biến nơi này thành hầm băng xem ngươi chạy đi đâu." Chân nguyên còn đủ phát ra khoảng chục lần Băng Ly chân thuật, Hàn Vi Vi mặc kệ Ngụy Tác chạy theo hướng nào, cứ phát ra băng long giáng vào gã.
Chỉ tích tắc sau, mười mấy trượng nền điện đều đóng một lớp băng mỏng.
"May ngoan ngoãn đầu hàng làm nô lệ cho ta, nếu bị đông cứng thì không dễ chịu đâu." Thấy Ngụy Tác run rẩy, trượt chân thiếu chút nữa ngã bổ chửng, Hàn Vi Vi đắc ý cười ha hả.
"Đừng nằm mơ, ta liều với ngươi!"
Ngụy Tác cắm cổ chạy, liên tục phát ra kim xà điện võng và thổ khôi lỗi.
Liên tục phát ta mười mấy tấm kim xà điện võng, quá nửa đền điện đã đóng băng, Ngụy Tác thò tay định hóa tiếp ra một tấm kim xà điện võng, nhưng chân nguyên tim tím chỉ mờ mờ mấy tia, cơ hồ trực tiếp tan đi. Sắc mặt gã nhợt hẳn.
"Ha ha, thế nào, không còn chân nguyên nữa hả, còn không đầu hàng? Nô lệ." Hàn Vi Vi thấy thế thì đắc ý cười ha hả. Đồng thời lại hóa ra một con băng long, lao vào Ngụy Tác.
"Rẹt!"
Nhưng lập tức nàng trư trợn tròn mắt không dám tin là một tấm kim xà điện võng lóe lên trong tích tắc, bên cạnh nàng ta cũng xuất hiện thổ nhân.
Nàng ta cơ hồ theo điều kiện có phản xạ, đưa hỏa thuẫn ra chặn.
Nhưng lần này không phải một mà là hai thổ nhân!
Nàng ta đã quen đỡ mười mấy lần đều là một thổ nhân, nhưng lần này là hai.
Hai quyền đầu của một thổ nhân lập tức bị hỏa thiêu rụi. Nhưng quyền đầu như cái vồ xúc cát của thổ nhân còn lại càng lúc càng lớn trong tuyến nàng ta.
Bốp một tiếng, quyền đầu của thổ nhân giáng vào mặt Hàn Vi Vi, biến mắt nàng ta thành mắt gấu mèo.
"Tiểu thư!"
Hai thị vệ Trân Bảo các sững người kinh hãi.