"Chết rồi, ngần ấy tông chủ và tu sĩ đồng cấp đều nhắm vào đệ, quá điên cuồng..." Âm Lệ Hoa lắc đầu truyền âm với Ngụy Tác.
Giết xong toán của Tự Nhiên tông tông chủ và trồng thần căn, họ không ngừng đi về Chập Khí hải, vòng qua Hải Tiên thành vào hải vực, ở trên một vùng biển cách Hải Tiên thành hơn bốn vạn dặm.
Nơi này thập phần hoang tích, bình thường không có bao nhiêu tu sĩ đi qua, nhưng họ "vô tình" gặp hai toán tu sĩ, không cần nghĩ cũng biết có tông môn an bài sẵn để điều tra tung tích bọn gã.
"Những kẻ này chưa đủ đẳng cấp khiến người ta sợ, tiên khí còn dụ hoặc lắm."
"Lại có định động thủ, mặt biển có tu sĩ ẩn thân và cấm chế." Cách Chập Khí hải gần vạn dặm, Linh Lung Thiên đột nhiên nhãn quang lóe lên, truyền âm cho Ngụy Tác.
"Ở Chập Khí hải động thủ an toàn hơn, ta có thể liên tục thi triển Địa Mẫu cổ kinh, chúng ta chỉ cần bỏ chạy, chúng sẽ tưởng chúng ta hụt hơi, sẽ đuổi đến Chập Khí hải. Cương nha muội, nếu không gì đặc biệt thì đừng động thủ." Ngụy Tác bình tĩnh như thường truyền âm cho Linh Lung Thiên.
"Đừng vào trong phạm vi cấm chế, khi nào ta bảo thì động thủ." Linh Lung Thiên không tranh cãi với Ngụy Tác mà truyền âm.
"Được." Ngụy Tác bình tĩnh như thường, tiếp tục cất bước. Bạn đang đọc truyện được lấy tại Truyenyy chấm cơm.
"Ở đây có thể động thủ." Đi chừng bảy, tám mươi dặm, Linh Lung Thiên bảo Ngụy Tác động thủ.
Không hề dừng lại, Ngụy Tác đột nhiên tế xuất Bất diệt tịnh bình, trực tiếp kích phát toàn bộ pháp trận, mấy chục dặm mặt biển biến thành màn đêm đen kịt.
Vù!
Cùng lúc, theo Linh Lung Thiên chỉ dẫn, Ngụy Tác cố ý chịu lép, phát ra một đạo Ám hoàng kiếm khí.
"Oành!"
Bạch quang từ mặt biển đột nhiên bắn lên, nước biết trong vòng trăm trượng và đạo Ám hoàng kiếm khí tan tành.
"Choang!"
Một đạo hắc quang hất tung băng tử sắc thần văn phòng ngự của Bất diệt tịnh bình ngoại, giáng vào thai thể. Đạo hắc quang là một tiểu chùy như làm bằng đá, không có phù văn nhưng tựa hồ chuyên khắc chế băng hệ thuật pháp, không bị cực hàn hàn khí của Bất diệt tịnh bình ảnh hưởng.
"Choang!"
Cơ hồ đồng thời, pháp bảo lộc giác trượng giáng lên Bất diệt tịnh bình. Lộc giác trượng phát ra ngũ sắc đích hà quang, toát lên viễn cổ khí tức, uy năng thập phần kinh nhân, khiến Bất diệt tịnh bình lõm xuống, cả bối giáp Hoang cổ cự ngao cũng xuất hiện, phát ra thanh khí. Pháp bảo này thuộc loại thuấn di, trực tiếp xuất hiện ngay trước Bất diệt tịnh bình, cực khó chặn trước.
"Là lão đầu tử của Tống Vật Ngữ, quả thật huênh hoang, không cần che mặt." Bảy tu sĩ từ mặt biển bay lên, một lão giả mặc bạch sắc vân cẩm pháp y thêu cửu sắc lộc đồ văn, là Kim đơn tứ trọng lão nhân đã hớt tay trên một nhánh Hoàng huyết kim thảo của gã tại Hóa Thiên giáo đại hội, còn nói là cha của một kẻ bị gã giết ngoài U Minh thành, trong lần giao chiến với Lâm Thái Hư và mấy lão bất tử Huyền Phong môn.
Trừ lão giả, sáu tu sĩ ki đều chìm trong quang hoa vân vụ, chỉ bằng thần thức và mục quang không thể nhận ra thân phận.
"Ngụy tiểu tử, ta đến đưa ngươi lên đường, báo thù cho con ta!" Lộc giác trượng phát ra ngũ sắc hà quang do lão nhân điều khiển. Lao khỏi mặt biển, lão nhân vung tay, tế xuất một pháp khí hình trường sinh quả, hai viên xích hồng sắc đơn hoàn nối lại, phát ra xích hồng sắc hỏa diễm vào Bất diệt tịnh bình.
"Đây là Dung nguyên thần hỏa đơn! Dùng kim đơn của hỏa hệ tu sĩ và nội đơn hỏa hệ yêu thú bát cấp cao giai trở lên luyện chế thành pháp khí! Pháp khí này từ thời thượng cổ chỉ có số ít luyện khí tông sư biết luyện chế. Tuy nhiên là pháp khí tiêu hao nhưng kích phát đơn hỏa còn kinh nhân hơn Cửu tiêu ly hỏa lô. Không nên chạm vào ngọn lửa này lâu, không thì thai thể pháp bảo cũng tổn hại!" Lục bào lão đầu kinh hô.
"Ta đã gia nhập Hóa Thiên minh, ngươi dám công khai lộ diện giết ta, không sợ Hóa Thiên minh đối phó hả?" Ngụy Tác trực tiếp phát động Động Hư bộ pháp, mang Bất diệt tịnh bình thoát khỏi phạm vi thần hỏa.
Trong toán đại tu sĩ chặn đường gã tuy chỉ bảy người nhưng đều có bí bảo, không hiểu nhờ pháp khí của ai mà không bị ảnh hưởng bởi bóng đen, nếu không có Linh Lung Thiên xuất thủ tương trợ, Ngụy Tác không chắc đối phó được.
"Chân nguyên của y sắp cạn... không gánh được tổn hao. Chúng ta cứ truy kích, ép chết y." Ngụy Tác đang ở mặt biển, không thể thi triển Địa Mẫu cổ kinh, nhục thân và kim đơn dần suy bại lại thêm thi triển Động Hư bộ pháp chi hậu, chân nguyên có vẻ đứt quãng. Lão giả mặc pháp y có thêu cửu sắc lộc lạnh lùng vung tay, thu Dung nguyên thần hỏa đơn, pháp y bắn ra cửu sắc quang hoa, với tốc độ kinh nhân đổ vào gã.
"Y nhận ra cấm chế!" Hai tu sĩ sau lưng lão nhân tỏ vẻ giận dữ.
"Vù! Vù!" Đạo đạo quang hoa gần như trong suốt từ mặt biển không ngừng bắn lên, bị hai tu sĩ thu lại.
Hai tu sĩ theo lão nhân và các tu sĩ, nhất tề đổ về phía Ngụy Tác.
"Oành!"
Ngụy Tác thu Bất diệt tịnh bình, vung tay, lấy thất cấp trung giai thủy hệ yêu đơn ra, thủy linh nguyên khí bao lấy luyện hóa. Đoạn lại phát động Động Hư bộ pháp.
"Y có thể trực tiếp luyện hóa thủy hệ yêu đơn bổ sung chân nguyên! Cũng là một môn vô thượng cường pháp!"
"Chả trách trước kia y đối địch thì chân nguyên cơ hồ liên miên bất tuyệt. Lúc tại đại hội, y tìm cao giai thủy hệ đơn dược, hóa ra có thể trực tiếp luyện hóa thủy hệ yêu đơn bổ sung chân nguyên!"
"Chả trách y định đến Chập Khí hải khứ... Cao giai thủy hệ yêu đơn hữu dụng với y! Thủy hệ yêu đơn này là thất cấp trung giai... chắc lấy được của tu sĩ bị giết."
"Chắc y chỉ còn một viên cao giai thủy hệ yêu đơn này, đừng để y lấy thêm được nữa... Nhất định phải giết y."
"Đuổi! Càng sử dụng thuật pháp cực hao chân nguyên này, nhục thân và kim đơn suy bại càng nhanh!"
Ngụy Tác thi triển Động Hư bộ pháp kéo giãn cự ly, đối phương khó đuổi kịp. Gã cố ý nên nhục thân đích xác còn già hơn lúc rời đại hội, tất cả đều bị gã gạt, tưởng gã chỉ có thể sử dụng cao giai thủy hệ yêu đơn, chân nguyên bất tuyệt như trước là do liên tục luyện hóa thủy hệ yêu đơn, gã vội đến Chập Khí hải, vì cần tìm cao giai thủy hệ yêu đơn đề thăng tu vi, để có thêm thọ nguyên.
"Lại có tu sĩ trực tiếp hiển lộ độn quang."
"Chắc sợ chậm chân."
"Tin tức của chúng khá linh thông, không hiểu dùng phương pháp gì mà đến nhanh thế nhỉ!"
Giãn cách được gần trăm dặm, Ngụy Tác và Linh Lung Thiên, Âm Lệ Hoa đồng thời phát hiện giữa hai tầng mây có độn quang với tốc độ cực kỳ kinh nhân lấp lánh, rõ ràng có tu sĩ ngầm bám theo, thấy gã bị truy đuổi thì cũng toàn lực áp sát, sợ đồ tốt của gã bị toán của lão nhân mặc bạch bào thêu cửu sắc lộc phù văn cướp mất.
Từ tốc độ độn quang của hai toán tu sĩ thì đều là cường giả Kim đơn trở lên, số lượng không ít chỉ vì quá xa nên Linh Lung Thiên cũng chưa thể xác định thân phận.
"Mấy toán này sao lại không biết tốt xấu gì thế..."
"Lừa đảo, đừng nằm mơ giữa ban ngày nữa, chỉ khi ngươi chết, cướp được đồ của ngươi rồi thì chúng mới liều mạng, còn không thì chúng sẽ tìm cách giết ngươi đã."
Liên tục thi triển mấy lần Động Hư bộ pháp, Ngụy Tác thu thất cấp thủy hệ yêu đơn, tỏ vẻ không đành sử dụng, thi triển linh quang độn pháp lao về Chập Khí hải.
Liên tục chạy hơn mười vạn dặm, thế giới trắng xóa xuất hiện trước mắt bọn Ngụy Tác.
Sau rốt cũng đến Chập Khí hải!
"Cương nha muội, tìm giúp ta chỗ nào có hải đảo liên miên!"
Vào trong Chập Khí hải đầy bạch sắc vụ khí, Ngụy Tác mã bảo Linh Lung Thiên.
Cổ kinh của gã cần mặt đất mới có thể triệt để phát huy uy lực, hải đảo liên miên là chỗ tốt nhất để diệt hết tu sĩ truy sát. Linh Lung Thiên có mục lực và cảm tri siêu phàm tại chỗ thế này.
"Ở đó có hải đảo!" Liên tục thi triển Động Hư bộ pháp, vào sâu trong Chập Khí hải, theo chỉ dẫn của Linh Lung Thiên, Ngụy Tác đến một hải đảo mấy trăm dặm.