"Đây là Phần thiên thần lô! Là sư đệ Phần Thiên Phàm của Huyền Phong môn tông chủ Diệp Huyền Thành!
"Kim đan tam trọng hậu kỳ Lý Tả Ý, bị trấn áp thiêu đốt như thế?!
"Phần thiên thần lô có ai mà chống nổi!"
Nhiều tu sĩ biến sắc.
Phần Thiên chân nhân Phần Thiên Phàm, là chân truyền đệ tử Huyền Phong môn đời trước có tu vi tiến cảnh chậm nhất, bị coi là bất thành khí, thần thông kém hơn Huyền Phong môn tông chủ Diệp Huyền Thành không biết bao nhiêu. Nhiều tu sĩ biết việc này vốn cho rằng Phần Thiên Phàm là phế vật mà coi thường nhưng hiện tại Phần Thiên Phàm có thần thông kinh nhân như thế, tất cả đều nhận ra mình nhầm. Phần Thiên Phàm dù là phế vật cũng chỉ so với kinh thiên đại năng còn với tu sĩ thông thường, lão vẫn là cao thủ cao cao tại thượng.
"Oành!
Chỉ kim sắc thần hỏa tỏa đi như thủy triều, uy năng cao hơn đạo giai pháp khí, có uy thế đốt sạch bát hoang.
Thần lô càng xán lạn kim quang, phát ra nhiệt độ đáng sợ, đất đá ngàn trượng bị đốt cháy đen.
"Sư đệ của tông chủ cũng là lão quái vật, khẳng định được cường giả đời trước của Huyền Phong môn truyền thừa, Phần thiên thần lô ít nhất cũng là bán huyền giai trọng bảo, thậm chí có thể là huyền bảo!
"Kim đan tam trọng hậu kỳ đại tu sĩ, Cuồng Sơn chân nhân Lý Tả Ý lại chết như thế!
Tuyệt đại đa số tu sĩ đều nghĩ vậy.
"Choang!"
Phần thiên thần lô vang lên tiếng động như có người gõ chuông.
"A...
Âm ba như thực chất với tốc độ kinh nhân khuếch tán đi, nhiều tu sĩ bịt tai kêu thê thảm, cảm giác màng tai đã bị chấn vỡ.
Một tu sĩ toàn thân liễu nhiễu kim sắc hỏa diễm, từ sau tam túc thần lô lao ra, hai tay phát chân nguyên dồn lên thần lô.
"Lý Tả Ý không chết! Y ở trong oanh kích thần lô!" Một tu sĩ quan chiến kinh hô.
Tiếng chuông này rõ ràng là Lý Tả Ý oanh kích thần lô, Phần Thiên Phàm cũng định trấn áp thần lô, không để Lý Tả Ý thoát thân.
"Choang!
Âm ba như nước triều từ kim sắc lô thân tỏa rộng, cây cối và đá núi đua nhau nát vỡ.
Tam túc thần lô không mảy may phá tổn, nhưng Phần Thiên Phàm tựa hồ không trấn áp nổi uy năng.
"A!
Phần Thiên Phàm trên không trung được kim sắc hỏa diễm bao lấy nên không rõ mặt mũi, chợt phun máu, tay như bị uy năng Phần thiên thần lô phản ngược, khô quắt cháy đen, da cũng rơi xuống.
"Cách!"
Nắp Phần thiên thần lô bị hôi hắc sắc nguyên khí hùng hậu cực độ hất bật.
"Ô ô ô ô..." Đầu tóc và lông mày đều cháy, không nhận ra mặt mũi nhưng Lý Tả Ý lao ra được.
"A! Chạy mau! Y lao đến chỗ chúng ta!
"A! Đừng chặn trước mặt y, không thì mất mạng!
Ra khỏi Phần thiên thần lô, Lý Tả Ý lúc khóc lúc cười, nhưng nhận nhầm hướng, lao về phía Thái Uyên thành.
"Đáng sợ quá... Đừng cản ta, đánh chết ngươi."
Lý Tả Ý bước đi, bạch bào lão giả Huyền Phong môn bị y đánh cho thổ huyết hai lần kinh hãi, không dám một mình cản đường.
Linh khí hóa hình ngòn núi đen ngòm ở sau lưng Lý Tả Ý liên tục vỡ vụn, chỉ mấy tích tắc, y đã lướt đi không rõ bao nhiêu cự ly.
"A! Bọn ta không ngăn các hạ, bọn ta không chạy kịp. Đừng đuổi!"
Lý Tả Ý đang ở phía trước, sau lưng y có không ít tu sĩ đổ đến xem náo nhiệt. Họ thấy y nhầm hướng thì kinh hãi cực độ bỏ chạy, nhưng độn tốc không thể so với Lý Tả Ý.
"Phù!"
Tích tắc sau có mười mấy tu sĩ không chạy kịp, bị đánh thành tro.
"Điên rồi! Y điên thật rồi!"
Nhất thời, thinh không lấp lánh độn quang đủ màu, Lý Tả Ý vẫn bước tới, như thượng cổ ma thần triển khai sát lục kinh thiên.
"Đuổi theo!"
Bạch bào lão cổ đổng giả và Phần Thiên Phàm trên Phần thiên thần lô đều tức giận truy kích Lý Tả Ý.
"Oành!""Oành!"
Thêm mấy khí tức kinh nhân đổ tới, có thêm cường giả bị kinh động.
Liên tục hai đệ tử tinh anh Huyền Phong môn mất mạng, có cả hạch tâm đệ tử đã kết thành kim đan, cường giả Huyền Phong môn biết được tình hình tất triệt để chấn động.
"Ngụy Tác, làm sao bây giờ?" Âm Lệ Hoa hỏi. Thoáng sau cả hai đã cách Lý Tả Ý không đầy ba mươi dặm, chỉ là không ở phía trước mặt y.
"Chúng ta về Thái Uyên thành! Hiện tại thực lực Lý Tả Ý đáng sợ như vậy, chân nguyên không có dấu hiệu khô kiệt, quanh Thái Uyên thành rất có thể trở thành chiến trường giữa Huyền Phong môn và Lý Tả Ý. Lúc đó chúng ta sẽ không thể che giấu tu vi, nên về thành mới an toàn." Ngụy Tác không hề thừa lời, kéo Âm Lệ Hoa lướt về phía Thái Uyên thành.
"Ô ô ô ô ô..."
Lý Tả Ý có độn tốc hơn nhiều Ngụy Tác và Âm Lệ Hoa cố ý che giấu hành tung, đánh thành tro năm, sáu tu sĩ đến xem náo nhiệt xong thì y đã vượt qua hai người, hướng về phía Thái Uyên thành.
Dọc đường, không ít tu sĩ không hiểu gì thì đã bị đánh thành tro. Dáng vẻ Lý Tả Ý khiến người tự hỏi có phải y định phá tan Thái Uyên thành.
Thái Uyên thành chỉ là một tiểu thành, Thái Uyên tông quản lý thành cũng chỉ có một Kim đan tu sĩ, lại đã bị Lý Tả Ý giết chết, chỉ còn lại một viên kim đan. Hiện tại Lý Tả Ý hai tay trống trơn, không biết kim đan rơi trong Phần thiên thần lô hay đã được thu lại.
Lý Tả Ý muốn hủy Thái Uyên thành, trừ phi mọi tu sĩ Thái Uyên thành trung quyết tâm bảo vệ mới may mắn giữ được.
"Đáng sợ quá... Chạy mau...", Lý Tả Ý lẩm bẩm, lao vun vút trên không.
Bạch bào lão giả của Huyền Phong môn và Phần Thiên Phàm bám sát nhưng cả hai lại thổ huyết vì gã điên kia không để ý nhng hai người không thể bắt kịp.
"Còn may chán! May mà không không lao về Thái Uyên thành, bằng không Thái Uyên thành sẽ loạn xạ".
Đến trước Thái Uyên thành, cơ hồ sở mọi tu sĩ trong thành đã nhận được tin, tràn hết ra, Lý Tả Ý còn cách một nghìn mấy trăm trượng thì lướt ngang Thái Uyên thành vốn đang sôi trào.
"Lam đạo hữu!"
Ngụy Tác cách Thái Uyên thành hơn hai trăm dặm, đột nhiên vung tay cởi ẩn hình pháp y ra rồi nói.
"Các hạ không sai, tại hạ tưởng các hạ đấu với Huyền Phong môn!" Nữ tu giả thành trung niên tu sĩ mặt tròn đáp xuống, tỏ vẻ kinh hồn.
"Vị đạo hữu này là ai?" Thấy Âm Lệ Hoa, nữ tu hỏi.
Ngụy Tác chợt thấy ấm lòng.
Tuy gã vẫn chưa biết thân phận của nữ tu, vẫn cho rằng nàng là nam tu, cũng không biết ngần ấy cường giả Huyền Phong môn đã tới Thiên Huyền đại lục bắc bộ không phải vì mình mà vì nàng, nhưng biết nàng ra đây vì thấy gã đấu với tu sĩ Huyền Phong môn, rõ ràng định chung vai tác chiến.
"Nàng ta là Âm Lệ Hoa, tu sĩ Vân Linh đại lục, tình hình cụ thể thì về đến Thái Uyên thành sẽ nói, Lý Tả Ý đã giết hai đệ tử tinh anh Huyền Phong môn, có một thị Kim đan đệ tử, e rằng cường giả Huyền Phong môn ở Thiên Huyền đại lục bắc bộ sẽ đổ tới. Chúng ta về Thái Uyên thành mới an toàn.
Ngụy Tác vừa bảo nữ tu vừa lướt về phía Thái Uyên thành.
"Oành!"
Cơ hồ lúc Ngụy Tác cùng nữ tu, Âm Lệ Hoa về đến Thái Uyên thành thì một ngọn thác bạc như ngân hà từ trên chín tầng trời mang theo uy thế vô tận từ đầu kia ngôi thành, trút xuống phía trước Lý Tả Ý.
"Cổ sư huynh! Chặn y lại! Cẩn thận thiên cấp đỉnh giai công kích thuật pháp của y!" Thấy ngọn thác bạc, lão giả mặc bạch bào toát lên bạch sắc quang huy vội quát.
Sư huynh!
Kích phát ngọn thác bạc dài mấy trăm trượng, rộng mấy chục trượng còn là sư huynh của lão giả.
Huyền Phong môn lại cử thêm một lão bất tử tới!
"Thiên cấp đỉnh giai thuật pháp?
Phía trên dòng thác bạc phát ra giọng nói già nua chấn kinh.
Người này chưa hiện thân, dòng thác bạc đổ vào Lý Tả Ý.
"Phù!"
Lý Tả Ý vung một tay, dòng thác bị chấn tan. Nguồn truyện: Truyện FULL
Nhưng tức thì thanh sắc ngọc chung cùng vơi ngọn thác bạc đổ xuống, ánh lên quang văn trút vào Lý Tả Ý. Nhân lúc ngọn thác, bạch bào lão giả và Phần Thiên Phàm cũng bắt kịp.
"Ầm!"
Thanh bạch sắc cung điện và đại kim sắc hỏa long từ phía sau ép tới.
"Oành!""Oành!" "Oành!
Cùng lúc, ít nhất năm, sáu dải độn quang từ tứ phía ập tới.
Ở nơi cách Thái Uyên thành chỉ không đầy bảy trăm dặm biến thành chiến trường của cường giả.