Thông Thiên Chi Lộ

Chương 571: Vô số câu hỏi

Một tu sĩ điều khiển bóng đen to lớn lướt đi trên không.
Bóng đen này là hắc sắc cốt long mấy chục trượng!
Hắc sắc cốt long phát ra khí tức hùng hậu như bạch sắc viễn cổ thiên long khiến các cao giai yêu thú đều run rẩy.
Cốt long to lớn là hắc sắc cốt long khi Bắc Minh tông tông chủ Vũ Hóa Phàm cùng Vô Kỵ thiên cung cung chủ Thiên Quỳ chân nhân và U Minh cung cung chủ U đế liên thủ thử nghiệm uy năng Thiên khung, U đế đã cưỡi.
Sau lần gục ngã kinh thiên đó, bọn U đế đều chết, hắc sắc cốt long không tổn hại gì.
Nhưng vật đó do khai sơn tổ sư của U Minh cung U Minh chân quân dùng thiên long hài cốt luyện chế thành, xưng hiệu U minh thiên long, được coi là trấn cung chi bảo, vốn chỉ U Minh cung chủ mới có tư cách truyền thừa, sử dụng.
Lần đó không có tin gì đồn ra, bị Bắc Minh tông và U Minh cung liên thủ che giấu.
Trừ Thần huyền cảnh tu sĩ Thiên Quỳ chân nhân ra, tin bốn tu sĩ tu vi thuộc hàng tối cao Thiên Huyền đại lục mất mạng đồn ra sẽ chấn động thế nào.
Nhưng truyền tông trọng bảo này không trở về U Minh cung, U Minh cung khẳng định sẽ gây sự với Bắc Minh tông thì tin đó không giấu được. Thành ra vật này được trả lại cho U Minh cung, nên người điều khiển nó bây giờ là nhân vật thân phận cao tuyệt của U Minh cung.
Hiện tại hắc sắc thiên long hài cốt phát ra khí tức hùng hậu cực độ, cơ hồ lướt qua trên thành nhưng bóng đen khổng lồ vượt hơn đám mây không biết bao xa nên Thái Uyên thành ở dưới chỉ là một chấm nhỏ, từ trong thành không thể trông thấy hắc sắc cốt long.
Thậm chí phi độn pháp bảo của tuyệt đại đa số tu sĩ không thể bay ở độ cao đó.
Hắc sắc hài cốt dài mấy chục trượng này cao cao tại thượng, nhìn xuống thương sinh.
Điều khiển hắc ảnh là một tu sĩ trông chừng hơn bốn mươi tuổi, ngũ quan góc cạnh, hai con mắt đều màu đen, không có tròng trắng khiến người ta có cảm giác rùng mình.
Pháp y màu đen viền vàng, linh quang cực kỳ kinh nhân, liên tục ánh lên kim sắc đạo chung hư ảnh.
Chỉ qua pháp y và khí độ đứng trên hắc sắc cốt long đã khiến y toát lên khí tức uy nghiêm.
Càng kinh nhân là trên mình người này lan tràn linh khí.
Linh khí hình thành hình một dãy núi đen ngòm liên miên.
Linh khí như sơn như ngục, linh khí ngưng hình cho thấy y dù không có thể chất khác thường thì phẩm giai công pháp rất cao.
"À!"

Nhưng long hồn trong thân thể Ngụy Tác chấn động thì tu sĩ đứng trên hắc sắc cốt long cũng hơi kêu lên ngạc nhiên, sững lại một chút.
Cốt long đang lướt đi trên không đột nhiên run lên.
Thoáng sau, bộ xương viễn cổ thiên long liên tục run lên liễu sáu, bảy lần.
"Vật này lẽ nào còn có linh diệu đặc biệt khác? Bất quá hiện tại những điển tịch bản cung có ghi chép về nó, ta đã đọc hết, U đế cũng không để lại di ngôn, đành tự tìm hiểu vậy. Tu sĩ điều khiển cốt long tỏ vẻ kinh nghi nhưng thấy tứ bề không có gì khác lạ thì lẩm bẩm, quy kết động tĩnh vào bản thân pháp bảo.
Tiếp đó, tu sĩ này không dừng, vẫn điều khiển hài cốt ràn rạt long uy, lướt về một hướng.
"Ngụy đạo hữu, có chuyện gì?"
Cơ hồ đồng thời, nữ tu tĩnh tu trong một gian tĩnh thất khác cảm nhận được Ngụy Tác lướt ra nên lướt theo.
"Mỗ nhận ra thinh không Thái Uyên thành có gì đó khiến thể nội nguyên khí biến động, nên định ra xem." Ngụy Tác giải thích.
"Khiến thể nội nguyên khí biến động?" Nữ tu cả kinh, "Tại hạ cũng đạo hữu ra xem."
"Ở lại đây đợi mỗ. Bọn Cơ Nhã lúc nào cũng có thể đến, hơn nữa các hạ mà động dụng thuật pháp thì dễbị Huyền Phong môn nhận ra, mình mỗ sẽ tiện hơn. Mỗ tìm được nguyên nhân sẽ về ngay. Nếu mỗ không về được ngay thì sẽ sai người đến liên lạc." Ngụy Tác bảo nữ tu đoạn lướt đi.
"Được, cẩn thận nhé." Nữ tu mục quang lóe lên, không rườm lời, thân ảnh đang định lao ra cũng dừng lại.
"Thật ra là cái gì?"
Ngụy Tác cực kỳ khẩn trương, viễn cổ long hồn là thứ tất yếu để tu luyện Thiên long quần tinh tôi thể thuật, nếu viễn cổ long hồn có gì sơ sảy, Thiên long quần tinh tôi thể thuật coi như bỏ.
Thiên long quần tinh tôi thể thuật, thiên cấp đỉnh giai thuật pháp có thể tôi luyện nhục thân, tăng cường kim đan!
Thuật pháp này không phải thuật pháp đan thuần công kích hoặc phòng ngự mà rèn giũa căn cơ nên càng trọng yếu. Bạn đang đọc truyện được copy tại Truyện FULL
Công pháp này, siêu cấp đại tông môn như Huyền Phong môn và Chân Võ cũng không có!
Nếu không thể tu luyện Thiên long quần tinh tôi thể thuật, Ngụy Tác tổn thất quá lớn.
Ngụy Tác hành động cực kỳ cẩn thận. Ra khỏi chỗ ở, gã chỉ đi theo mấy tu sĩ, thong thả xuất thành, chọn chỗ vắng vẻ mới mặc ẩn hình pháp y, điều khiển Tịnh hoa phi liên lướt lên không.
"Không có gì?"

Ra khỏi chỗ ở, thiên long long hồn của Ngụy Tác lại không biến động nữa, gã lướt lên mấy nhìn tứ phía nhưng không có gì.
U minh thiên long khổng lồ của U Minh cung trông có vẻ di động không nhanh, nhưng thực tế vì ở trên cao, tham chiếu với thinh không mênh mông nên trông như vậy còn tốc độ của nó như thiên long thật, vượt trăm dặm trong tích tắc, gấp mấy Ly Hỏa phảng.
Nếu Ngụy Tác ngay lúc thấy khác lạ đã ra khỏi chỗ ở lao lên không thì còn có thể thấy một bóng đen lớn lướt qua Thái Uyên thành. Nhưng giờ xuất thành một lúc rồi thì làm sao thấy được pháp bảo luyện chế từ thiên long hài cốt nữa.
Nhưng Ngụy Tác không biết gì.
Thiên long quần tinh tôi thể thuật trọng yếu thế cỡ nào, thành thử gã không thể cứ thế cho qua.
Gã tỏ vẻ kinh nghi bất định, Tịnh hoa phi liên trầm xuống, ẩn mình vào mây, lấy Thái Uyên thành là trung tâm, tìm kiếm thật nhanh.
Mọi thành trì Thiên Huyền đại lục bắc bộ, cơ hồ tất cả đều ngừng sử dụng truyền tống pháp trận, nên quanh Thái Uyên thành có không ít độn quang.
Chỉ một tuần hương đã có mấy chục dải độn quang, lao về Thái Uyên thành.
Đối với độn quang đang đến Thái Uyên thành, Ngụy Tác không hề đặc biệt lưu ý. Vì tu sĩ có vật khiến thiên long long hồn của gã chấn động chắc đã đi qua, không thể có mặt trong nhóm đang đến.
Đột nhiên, Ngụy Tác đao lao về phía đông Thái Uyên thành dừng lại, mắt ánh lên kinh ngạc.
Ở trên cao phía nam Thái Uyên thành có tử sắc độn quang.
Với mục lực của Ngụy Tác, có thể nhìn thấy tử sắc độn quang là một tu sĩ mặc lục sắc pháp bào. Tử sắc độn quang là một tử hắc sắc anh.
Phi độn pháp bảo kỳ lạ này khiến gã nhớ ngay đến Tử ma anh của Âm Thi tông.
Thoáng ngần ngừ, Ngụy Tác lén áp sát tử sắc độn quang.
"À!"
Cách tử sắc độn quang hơn nghìn trượng, Ngụy Tác nhíu mày, càng tỏ vẻ lạ lùng.
Gã đã nhìn ra phi độn pháp bảo đó có hai cánh ở sườn, mắt liên tục nháy, cực kỳ âm u đáng sợ, là Tử ma anh chỉ đệ tử tinh anh Âm Thi tông mới có.
Lục bào tu sĩ đứng trên Tử ma anh chừng ba mươi tuổi, tu vi Phân niệm cảnh ngũ trọng, mặt mũi anh tuấn nhưng nhợt nhạt như người chết, âm khí cực nồng, rõ ràng là đệ tử Âm Thi tông.
Âm Thi tông không phải siêu cấp đại tông môn như Huyền Phong môn, tùy tiện một đệ tử tinh anh đã Phân niệm cảnh ngũ trọng, thậm chí tinh anh trong các đệ tử tinh anh đều đột phá đến kim đan tu vi. Tu vi này tại Âm Thi tông tất là chân truyền hạch tâm đệ tử có thân phận và địa vị cực kỳ trọng yếu.
Nơi này không phải Vân Linh đại lục, mà là Thiên Huyền đại lục.
Âm Thi tông ở Vân Linh đại lục xa lắc, đệ tử cỡ này sao lại xuất hiện tại đây?
Đệ tử Âm Thi tông này không vào Thái Uyên thành mà chỉ liếc nhìn cảnh vật, tựa hồ xác định mình không nhầm hướng rồi lao sang hoang nguyên ở mé nam.
Ngụy Tác đang nghi hoặc cũng hơi trầm ngâm, vô thanh vô tức bám theo.