"Lão quỷ biến thái."
Nuốt nước bọt, Ngụy Tác nuốt cả máu, mắng thầm.
Bàn Long chân nhân đáng sợ và gian trá hơn gã tưởng tượng, nếu không có phù văn tinh kim hắc sắc tiểu đao gạt gẫm thì Thực huyết pháp đao chắc đã bị hủy, chưa biết chừng người chết là gã. Dù vậy, kim đan và nhục thân gã tổn thương không nhẹ, ít nhất phải mười mấy ngày mới hồi phục.
"Ngươi định làm gì?"
Cùng lúc, Ngụy Tác thấy Mị ma nữ lộc vốn ẩn một bên đột nhiên lao đến chỗ thi thể Bàn Long chân nhân.
"Chúng ta đã nói rồi, những thứ của chúng đều do ta bảo quản mà? Pháp đao của ngươi, uy lực quá lớn, vạn nhất ngươi dùng giết ta thì làm sao đây?" Mị ma nữ lộc dừng lại trước thi thể Bàn Long chân nhân, bĩu môi hầm hừ.
"Thi thể y cũng tính là đồ trên mình? Pháp bảo và pháp khí sẽ do ngươi bảo quản nhưng thi thể thì không." Ngụy Tác hừ lạnh. Thật ra gã thập phần bất mãn với việc liên thủ của Mị ma nữ lộc ban nãy, nếu nó khống chế được Bạch Kiếm Không thì lão đã không thể phát ra pháp bảo cỡ đó. Mị ma nữ lộc luôn gió chiều nào che chiều ấy, trừ ngăn cản Bàn Long chân nhân một chốc thì không lúc nào chịu dốc toàn lực. Bình thường gã cũng bỏ qua, nhưng vì đối phó Cổ Ngạc động chủ và Bàn Long chân nhân mà đã dốc hết vốn, Tuyệt diệt kim đan chỉ còn lại một viên, quan trọng là quá lâu thì Thực huyết pháp đao không thể hút khí huyết của Bàn Long chân nhân nữa.
"Thi thể sao lại không tính? Đầu ngươi không tính là thứ trên mình hả? Không tính thì cắt xuống cho ta, ta không từ chối." Mị ma nữ lộc chống nạnh, khinh khỉnh.
"Ta không rườm lời, thế nào, ngươi tưởng không có pháp đao thì ta không giết được ngươi? Ta không giữu lời thì giết ngươi cũng cần gì dùng đến pháp đao đó?" Ngụy Tác trừng mắt với Mị ma nữ lộc, lắc "Đại tuyệt diệt kim đan". Bạn đang đọc truyện được lấy tại Truyenyy chấm cơm.
"Chà chà, to thế này thì đáng sợ thật, không được, để y thẹn quá hóa giận thì e tro cũng không còn."
Mị ma nữ lộc thấy Ngụy Tác cầm Đại tuyệt diệt kim đan thì nhợt nhạt mặt mày.
"Được rồi! Coi như ngươi thắng, cho ngươi biết, đừng có giở trò, không thì ta tự nổ yêu đan, tất cả cùng xong."
Bực mình giậm chân, uy hiếp Ngụy Tác đoạn Mị ma nữ lộc cuốn lấy nạp bảo nang của Bàn Long chân nhân thân, chỉ ném thi thể cho gã.
"Ngươi đừng giở trò là được rồi, đưa ta kim đan của y." Ngụy Tác nhìn yêu thú vẫn dè chừng gã, không hề ngần ngừ cắm Thực huyết pháp đao vào ngực Bàn Long chân nhân.
"Cái gì, ngươi cần kim đan của y? Đừng có được voi đòi tiên." Mị ma nữ lộc khí phẫn kêu lên.
"Kim đan của y, ta có dùng được đâu, ngươi sợ cái gì." Ngụy Tác cấm cảu bảo Mị ma nữ lộc.
Mị ma nữ lộc khí phẫn nhìn Ngụy Tác, sau cùng cũng khuất phục, ném kim đan của Bàn Long chân nhân cho gã.
"Đợi đã, ta muốn đến cạnh ngươi, đừng có giở trò." Ném viên kim đan cực lớn của Bàn Long chân nhân cho Ngụy Tác, thấy gã rút Thực huyết pháp đao khỏi ngực lão, Mị ma nữ lộc đảo mắt nói.
"Đến cạnh ta?" Ngụy Tác ngẩn người, không hiểu Mị ma nữ lộc có ý gì.
"Như thế nếu ngươi đánh lén, ta tự nổ yêu đan, ngươi cũng không thoát được." Mị ma nữ lộc gật đầu.
"Nổ cái đầu ngươi." Ngụy Tác không nén được mắng. "Được, đến đây." Bất quá gã không cự tuyệt Mị ma nữ lộc.
Thật ra Ngụy Tác cũng sợ Mị ma nữ lộc đột nhiên đánh lén gã và Thanh Bình. Thần thức xung kích của nó thập phần lợi hại, phát động là Thanh Bình coi như vô dụng, không còn khả năng kháng cự. Để nó đến gần, gã sẽ cho Hắc minh cốt quân canh chừng, thần thức xung kích của Mị ma nữ lộc không ảnh hưởng đến tử vật như Hắc minh cốt quân nên nó đánh lén Ngụy Tác thì ở cự ly gần sẽ không chống nổi Hắc minh cốt quân công kích.
"Tạm được." Mị ma nữ lộc không ngờ Ngụy Tác tính toán như thế, hầm hừ đoạn cẩn thận loáng lên, đến cạnh Ngụy Tác và Thanh Bình.
Ngụy Tác mặc kệ, lấy ra một viên liệu thương đan dược nuốt xuống, Huyền sát quỷ trảo bắn đi mấy trăm trượng kéo kim đan của Bạch Kiếm Không về.
Kim đan của Bạch Kiếm Không trắng tuyền, so với của Điếu Sa chân nhân thì to hơn hẳn.
Là một trong Thiên Bắc tam hung, dị bảo đầy mình mà vẫn bị Bàn Long chân nhân giết như thế, Bạch Kiếm Không có lẽ là một trong những Kim đan đại tu sĩ của Thiên Huyền đại lục chết uất ức nhất trong mấy chục năm nay.
Ngụy Tác tự nhủ bình thường thì kim đan của gã miễn cưỡng trấn áp được kim đan của Bạch Kiếm Không để luyện thành Tuyệt diệt kim đan nhưng giờ kim đan của gã tổn hại không nhẹ nên không dám chắc.
Mục quang lóe lên, Ngụy Tác thu kim đan của Bạch Kiếm Không vào nạp vật cổ giới chi trung, Huyền sát quỷ trảo lấy hắc sắc tiểu đao do phù văn tinh kim luyện chế thành về.
"À! Phù văn tinh kim dẻo dai cực độ."
Thu hắc sắc tiểu đao lại, mắt Ngụy Tác ánh lên dị mang.
Ban nãy đối phó Bàn Long chân nhân, gã thành công dùng tiểu đao gạt lão, gã không biết cách kích phát nên thuần túy dùng chân nguyên bao lấy ném ra, có điều bị linh giai thượng phẩm pháp bảo đánh trúng mà thai thể hắc sắc tiểu đao không hề phá tổn.
"Ngụy tiểu tử, kim đan của chúng thuộc về ngươi nhưng đã nói rồi, pháp bảo do ta bảo quản."
Mị ma nữ lộc cực nhanh nhẹn, cuốn lấy hết pháp y và pháp khí của Cổ Ngạc động chủ bị Ngụy Tác túm đến, cùng với đồ của Bàn Long chân nhân dồn vào một bao, phát ra hồng hà cuốn cả nạp bảo nang của Bạch Kiếm Không về.
"Còn mấy thứ này lớn quá, ta không biết dùng nạp bảo nang của tu sĩ, ngươi cứ thu lại vào nạp bảo nang này cho ta bảo quản." Mị ma nữ lộc chỉ chỉ tới.
Mị ma nữ lộc chỉ vào mấy pháp bảo dưới đất.
"Huyền giai pháp bảo này không hề bị hủy."
Ngụy Tác thấy trong hố có một món đen xì, tức thì hơi biến sắc.
Là hắc sắc tinh kim cự ngạc của Cổ Ngạc động chủ.
"Xoạt", Ngụy Tác không đáp Mị ma nữ lộc, Huyền sát quỷ trảo tóm lấy vật đó lên, dồn chân nguyên vào.
"Ngươi định làm gì? Đừng có giở trò." Ngụy Tác khiến Mị ma nữ lộc giật mình.
"Yên tâm đi, chỉ xem qua thôi mà." Ngụy Tác liếc Mị ma nữ lộc, không nhiều lời, hắc sắc tinh kim cự ngạc rực quang hoa, dấy lên hắc sắc cương phong.
Huyền giai pháp bảo này quả nhiên không bị hủy hoại!
Bị uy năng Tuyệt diệt kim đan xung kích, pháp bảo này chỉ tan hết uy năng, Cổ Ngạc động chủ nhất thời không khống chế được mà thôi.
"Không thử nữa! Nếu thử đợi khi ra ngoài, ta sẽ cho ngươi thử." Mị ma nữ lộc thấy Ngụy Tác không nghe thì mặt mũi lạnh tanh.
"Thanh Bình đạo hữu, thu giúp nó đi." Ngụy Tác hơi trầm ngâm, bảo Thanh Bình.
Thật ra gã không muốn giao vật này cho Mị ma nữ lộc bảo quản, huyền giai pháp bảo cơ đấy.
Một món huyền giai pháp bảo khác là Nại hà kim kiều của Bàn Long chân nhân, đã bị Thực huyết pháp đao hủy hoại, linh quang tắt hết, không cần thử nữa.
Huyền giai pháp bảo thật sự, Ngụy Tác chưa có món nào, nếu có thì khi đối địch, thực lực sẽ đại tăng.
Nhưng tính tình yêu thú khác xa tu sĩ, ở nơi vô danh này, Ngụy Tác không dám kích nộ Mị ma nữ lộc, nhỡ may có sơ sảy gì không ra được thì hỏng bét.
Hoàng ngọc tam túc cự đỉnh còn nguyên, tuy to lớn uy mãnh nhưng chỉ có độn tốc kinh nhân, chứ không có huyền ảo đặc biệt nào.
"Được! Ta giúp ngươi thu lại, thế nào?" Thanh Bình hỏi Mị ma nữ lộc.
Đến lúc này nàng ta mới tựa hồ định thần lại sau việc Ngụy Tác thành công giết chết Cổ Ngạc động chủ và Bàn Long chân nhân.
"Được rồi." Thấy Ngụy Tác đình chỉ kích phát hắc sắc tinh kim cự ngạc, Mị ma nữ lộc hừ lạnh, gật đầu.
Ngụy Tác mặc kệ, mục quang lóe lên, không hiểu nghĩ gì mà thu cả thi thể Bạch Kiếm Không lại.