Yêu khí ngút trời phun tràn.
Xích hồng sắc quang hoa chói lòa va vào vết nứt để yêu thú dày đặc "chen" vào.
Xích hồng sắc quang hoa bao trùm một con hỏa phượng hơn năm trượng!
Khí tức của hỏa phượng thậm chí còn đáng sợ hơn tu sĩ Kim đan nhất trọng, lưỡng trọng. Ngực nó có một vệt cháy đen, tựa hồ bị uy năng Thiên khung phản kích nên thụ thương không nhẹ.
Hỏa phượng yêu thú không thấp hơn thất cấp trung giai xuyên qua Thiên khung thì hắc sắc yêu khí hùng hậu tràn vào theo.
Phát ra hắc sắc yêu khí là một hắc sắc cự viên, đầu lõm xuống, ngực có hoàng sắc hoa văn đặc biệt.
Khí tức trên mình hắc sắc cự viên hoàn toàn không kém gì hỏa phượng, trông nó cực kỳ hung thần ác sát, mắt ánh lên hoàng quang, tính khí cũng không tốt hơn hỏa phượng, hai tay vung loạn xạ khiến mọi yêu thú dám đến gần nó năm trượng bị hắc quang trực tiếp đánh tan xác.
Hai con yêu thú phẩm giai cực cao lần lượt lọt vào, trong tu sĩ chi thành cách mấy nghìn dặm dấy lên độn quang. Bạn đang đọc truyện tại Truyện FULL - www.Truyện FULL
Đầu tiên là mấy trăm đạo, càng về sau càng nhiều, thành nghìn vạn đạo, khiến tu sĩ trong thành bị triệt để kinh động, đổ xô đến.
Yêu thú không ngừng tràn vào như dòng suối, thoáng sau đã đến mấy nghìn con.
Đàn yêu thú, kể cả hỏa phượng và hắc sắc cự viên không chạy tứ tán mà đổ vào tu sĩ thành trì.
Trong số độn quang từ tu sĩ chi thành có một đạo vàng mà một đạo trắng vượt trội, tốc độ hơn xa, cùng rực lên uy áp kinh nhân, phía trên độn quang bị linh khí dao động khiến cho liên tục biến đổi.
Bạch sắc độn quang là một hôi bào lão giả, mặt mũi đoan chính uy nghiêm, mắt có điện mang, mái tóc bạc không ngừng lấp lánh thanh quang, cũng là Kim đan kỳ đại tu sĩ, bạch sắc linh khí ngưng thành hình con tằm, rất đặc biệt.
Hoàng sắc độn quang còn lại là một đạo sĩ lùn chỉ cỡ nam đồng năm, sáu tuổi. Lam bào đạo sĩ này cũng là Kim đan kỳ đại tu sĩ, phát ra linh khí cùng màu tím như Ngụy Tác, độn do hoàng sắc tiểu chu dưới chân dấy lên. Có điều tử sắc linh khí ngưng thành một tấm bát quái pháp kính. Gã lùn này mi thanh mục tú, mặt mũi như trẻ con mấy tuổi, chỉ là nhãn thần thập phần lăng lệ, thâm trầm, rõ ràng vì công pháp nên mới có dung mạo này, tuổi tác thật thì không hề ít.
"Thiên khung lại nứt một vết! Trong mười năm nay, vết thứ tư rồi, còn cách vết cũ quá gần!"
"Thanh đạo hữu, để mỗ hộ pháp, mau bày Băng phách hàn quang trận."
Hai Kim đan tu sĩ dẫn đầu lao về phía đàn yêu thú cuồn cuộn yêu khí, không ngừng trò chuyện.
"Vết nứt này không biết lớn cỡ nào..."
"Thanh đạo hữu, có thể cho mượn Long ngâm bảo âm chung chăng."
Hôi bào lão giả uy nghiêm đươc đạo sĩ lùn gọi là Thanh đạo hữu hiện rõ thần sắc kinh hãi, toàn nói đến việc Thiên khung thủng một lỗ. Đạo sĩ lùn mặt mũi như nam đồng năm, sáu tuổi lại trầm tĩnh như nước, nói về việc nghênh chiến yêu thú.
Hôi bào lão giả uy nghiêm trông có vẻ sợ hãi, không ra thế nào cả.
Thực tế bất kỳ tu sĩ Thiên Huyền đại lục bắc bộ nào thấy hôi bào lão giả thì đều kính sợ, không dám khinh thị.
Lão giả tên Thanh Lăng Tử, phong hiệu Thiên Tàm chân nhân, đại danh đỉnh đỉnh tại Thiên Huyền đại lục, từng giết hai tu sĩ Kim đan kỳ, bình thường vẫn nổi danh là tính cách nóng nảy.
Hiện tại Thanh Lăng Tử biểu hiện như vậy vì từng cùng đạo sĩ lùn Phượng Tiêu Nhiên, cực kỳ nổi danh ở Thiên Huyền đại lục bắc bộ từng trải qua một lần Thiên khung bị nứt.
Mấy năm trước Ngụy Tác tham quan đại hội thu đồ của Huyền Phong môn thì kiến thức còn thiển bạc, chi được nghe qua tu sĩ khác giới thiệu, tuy tại Thiên Huyền đại lục, nghĩ đến đại tông môn đỉnh nhọn thì mọi tu sĩ đô đều nhớ đến trung bộ, những đỉnh cấp tông môn như Huyền Phong môn đều ở trung bộ. Thật sự thì vì Thiên Huyền đại lục trung bộ quá rộng, có hơn nghìn tu sĩ chi thành chứ thực lực bình quân lợi hại nhất phải là bắc bộ chư thành.
Vì ở phía bắc, Thiên khung bao trùm cả đại lục nứt nhiều nhất, phía trong cũng có không ít yêu thú lợi hại sinh tồn, hoàn cảnh sống của tu sĩ khó khăn, kinh nghiệm đấu pháp cũng phong phú. Bắc Minh tông ở Thiên Huyền đại lục bắc bộ ngang danh với Huyền Phong môn, được xếp vào thập đại tông môn, nhưng số lượng môn hạ đệ tử chỉ bằng một phần Huyền Phong môn.
Thiên Tàm chân nhân Thanh Lăng Tử và Tử Kính chân nhân Phượng Tiêu Nhiên đều là tu sĩ Thiên Dưỡng thành, khác nhau ở chỗ Thiên Tàm chân nhân là tán tu, Tử Kính chân nhân là đại trưởng lão của Thiên Dưỡng tông.
Thiên Dưỡng thành là một ngôi thành quan trọng ở Thiên Huyền đại lục bắc bộ, một trong thị ba thành trì ở cực bắc gần Thiên khung nhất, có thị trường giao dịch lớn nhất về da yêu thú, yêu đan và nguyên liệu luyện khí như xương cốt, là chỗ tụ tập quan trọng nhất của các tu sĩ luyện khí ở Thiên Huyền đại lục bắc bộ.
Ba mươi năm trước, Thiên khung ngoài Thiên Dưỡng thành đột nhiên xuất hiện vết nứt.
Vết nứt là nơi tử hắc sắc quang hoa lấp lánh, tử hắc sắc quang hoa là phong ấn pháp trận do các tu sĩ lợi hại của Thiên Dưỡng thành liên thủ bố trí, bịt Thiên khung lại!
Tu sĩ chưa từng trải qua lần Thiên khung bị thủng đó vị tất sẽ thấy Thiên khung nứt có gì quan trọng, cùng lắm có thêm yêu thú tràn vào. Nhưng thật ra có nhiều yêu thú tựa hồ đô cảm giác được, thậm chí có những yêu thú cảm tri đặc biệt sắc bén sẽ biết trước khi uy năng Thiên khung yếu ớt, nên sẽ có số lượng kinh nhân yêu thú tràn qua vết nứt này.
Ba mươi năm trước, tuyệt đại đa số tu sĩ Thiên Dưỡng thành không ý thức được như thế, cũng không kịp thời tổ chức chống chọi, vá lại vết nứt Thiên khung, kết quả không biết bao nhiêu yêu thú tràn vào, nhờ tu sĩ ở các thành trì khác không ngừng thông qua truyền tống pháp trận đến cứu viện mà Thiên Dưỡng thành và vài thành trì vẫn như bị thú triều xung kích, chết mất hơn vạn tu sĩ.
Khi ấy Thanh Lăng Tử còn tu vi Phân niệm cảnh ngũ trọng, Phượng Tiêu Nhiên vừa ngưng thành kim đan, chưa có bao nhiêu pháp bảo lợi hại, tận mắt thấy không ít tu sĩ có thực lực ngang ngửa mất mạng.
Hiện tại những tu sĩ từng trải qua lần đó đều biết Thiên khung nứt ra thì cũng như hồng thủy, phải nhanh chóng vá lại, không thì bên ngoài Thiên khung sẽ càng lúc càng có nhiều yêu thú cảm giác được, tràn tới với số lượng càng kinh nhân, thực lực càng đáng sợ. Đối với nhiều cao giai yêu thú, nhục thân tu sĩ nhiều linh khí, thậm chí kim đan của Kim đan tu sĩ là vật đại bổ, tương đương với linh dược. Càng nhiều cao giai yêu thú tràn tới, uy thế sẽ càng như nước lũ vỡ đê, đừng nói thành trì bị hủy, tu sĩ gần đó cũng khó thoát, độn tốc của nhiều yêu thú còn hơn cả pháp bảo và thuật pháp phi độn của tu sĩ.
Thanh Lăng Tử kinh hãi đến độ tâm thần bất ổn vì số lượng vết nứt Thiên khung ở Thiên Huyền đại lục bắc bộ không ít nhưng là từ bao nhiêu vạn năm tích lũy lại, còn mấy chục năm đã xuất hiện hai vết nứt trong vòng vài nghìn dặm thì lịch sử Thiên Huyền đại lục chưa từng có!
Nhưng dấu hiệu cho thấy thời gian vết nứt Thiên khung xuất hiện càng lúc càng ngắn, Thiên khung uy năng tổn hao, tựa hồ là sự thực!
"Thất sát hỏa phượng, Phệ hồn viên, Thanh đạo hữu, bày Băng phách hàn quang trận ở đây! Đạo hữu đối phó Thất sát hỏa phượng, tại hạ nghênh đón Phệ hồn viên."
Lướt nhanh tới, cách đàn yêu thú quần chừng ba, bốn mươi dặm, thấy rõ hỏa phượng và hắc sắc cự viên thì đạo sĩ lùn vốn trầm tĩnh cực độ cũng nhăn mặt, nói mấy câu với Thanh Lăng Tử rồi dừng lại, vung tay tế xuất một chiếc bạch sắc tiểu chung bạch vụ liễu nhiễu và một viên thanh sắc châu tử cỡ nắm tay, lấy ta cả một tấm băng lam sắc ngọc phù.
Thanh Lăng Tử dừng lại, vỗ lên nạp bảo nang lấy ra một bạch sắc huyền băng băng trụ chừng ba trượng.
Thoáng sau, Thanh Lăng Tử lại lấy ra hơn trăm cây bạch sắc huyền băng băng trụ cỡ đùi người, được y điều khiển, tản ra đứng sừng sừng trước mặt.
"Bạch đạo hữu đến rồi."
Đồng thời, hai Kim đan tu sĩ cảm giác được, liếc về phía bắc, nhẹ lòng hẳn.